[MINH HUỆ 20-02-2013] Vào năm 2001, chúng tôi thành lập một điểm sản xuất tại nhà của chúng tôi để làm tài liệu giảng chân tướng. Chúng tôi chịu trách nhiệm sản xuất đủ tài liệu để các học viên trong thành phố đi phát. Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về việc chúng tôi buông bỏ chấp trước người thường và hợp tác với nhau thật tốt trong quá trình sản xuất các tài liệu đó như thế nào.

Buông bỏ nỗi sợ mắc sai lầm

Ban đầu, gia đình của chúng tôi hỗ trợ điểm sản xuất về mặt tài chính, và không hề có vấn đề gì. Sau đó, khi một số điểm khác đã bị mật vụ của chế độ cộng sản phá hủy, chúng tôi chịu trách nhiệm sản xuất nhiều tài liệu hơn và gánh nặng tài chính của chúng tôi tăng lên. Chúng tôi đã để lại nhiều tiền lương của chúng tôi hơn để hỗ trợ điểm sản xuất.

Một ngày nọ, một học viên nói với tôi rằng chúng tôi hết dập ghim. Ngay lập tức tôi đi mua một số thứ, nhưng tôi cảm thấy rất bất bình ở trong tâm. Tôi cảm thấy rằng sản xuất tài liệu không chỉ là trách nhiệm của tôi, mà còn là trách nhiệm của cả nhóm. Tại sao học viên đó từ chối thanh toán một số vật liệu cơ bản? Tôi đã không nghiêm túc suy nghĩ về lý do tại sao sự việc này xảy ra và chỉ bỏ qua.

Sư phụ đã giảng,

“Tuy vậy đó đã là tiêu chuẩn viên mãn tối hậu của người tu luyện chưa? Hãy còn quá xa mới tu lên đó được! Chư vị cần liên tục đề cao bản thân. Đó là vì một chút căn cơ bản thân mình mang theo khởi tác dụng, nên chư vị mới có thể đạt đến trạng thái ấy; đề cao hơn nữa, thì tiêu chuẩn kia cũng cần đề cao lên.” (Chuyển Pháp Luân)

Không lâu sau đó, một học viên khác đã đưa cho chúng tôi một danh sách tất cả mọi thứ anh ấy nghĩ chúng tôi nên mua. Chúng tôi kiểm tra danh sách và thấy rằng có quá nhiều thứ. Chúng tôi đã phải mua một hộp giấy, mực in, và vv… Chúng tôi cảm thấy rằng chúng tôi không đủ khả năng chi trả hết tất cả, với thực tế là máy in của chúng tôi cũng phải sửa. Phải chi trả cho quá nhiều thứ trong một khoảng thời gian ngắn thật là khó.

Chúng tôi nói với người học viên về tình hình tài chính hiện tại của chúng tôi. Tuy nhiên, anh ấy nói rằng những người khác không thể hỗ trợ chúng tôi một chút tiền nào cho đến khi chúng tôi tự mua những thứ này, mặt khác, nếu chúng tôi từ chối cung cấp tài liệu cho họ sau khi nhận được tiền của họ thì sẽ thế nào? Chúng tôi đã quá sốc bởi lời nói của anh ấy đến nỗi chúng tôi đã không thể nói nên lời. Trong những năm qua, chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian và tiền bạc vào việc sản xuất tài liệu, nhưng họ vẫn không tin chúng tôi. Tôi phàn nàn về điều này hết lần này tới lần khác và cảm thấy rất bất bình trong tâm.

Một lúc sau, tôi có thể hướng nội. Tại sao học viên này lại có thái độ như vậy? Tôi nhận ra rằng bản thân tôi hẳn phải có vấn đề và tìm thấy rất nhiều chấp trước người thường của mình. Một trong những chấp trước lớn nhất là phàn nàn. Rõ ràng là sự việc xảy ra để giúp tôi đề cao tâm tính của mình.

Nó cũng có thể là sự can nhiễu của Cựu thế lực. Cựu thế lực không muốn chúng tôi sản xuất tài liệu để cứu độ chúng sinh. Sau khi nhận ra điều này, chồng tôi và tôi cảm thấy thoải mái trong tâm. Chúng tôi quyết định sản xuất tài liệu cho dù thế nào đi chăng nữa. Bằng cách này, nhiệm vụ cứu độ chúng sinh của chúng tôi sẽ được thực hiện mà không bị chậm trễ.

Hai ngày trước khi đến kỳ thanh toán lương, chúng tôi đã đi đến ngân hàng. Chúng tôi nhận thấy tiền đã có trong tài khoản của chúng tôi. Chúng tôi rất vui. Chúng tôi rút tiền và mua các thiết bị và vật tư cần thiết, để kịp sản xuất tài liệu.

Một lần nữa chúng tôi ngộ ra rằng cựu thế lực đang cố gắng ngăn chúng tôi sản xuất tài liệu. Mặc dù tôi cảm thấy sai, và không có gì nghiêm trọng xảy ra. Làm sao mà tôi có thể được coi là một học viên nếu tôi không thể xử lý một vấn đề nhỏ như thế này? Đó là một cơ hội cho chồng tôi và tôi đề cao tâm tính trong quá trình sản xuất tài liệu.

Một khi chúng tôi ngộ được việc này, tình hình tài chính của điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi được cải thiện đáng kể. Bây giờ, chúng tôi luôn luôn có đủ tiền để sản xuất tài liệu và thậm chí không cần sự giúp đỡ tài chính từ các học viên khác.

Đảm bảo tài liệu được lấy từ các nguồn chính thống

Trước đây, các học viên đã cung cấp cho chúng tôi một số tài liệu ở các vùng khác. Tuy nhiên, những tài liệu này không được đăng tải trên trang web Minh Huệ. Lúc đầu, chúng tôi cảm thấy rằng các nội dung là tương đồng và thống nhất làm thêm các bản sao. Sau khi chúng tôi có máy tính riêng của mình, chúng tôi có thể vào Minh Huệ và tự tải tài liệu. Đối với những vấn đề lớn, chúng tôi chiểu theo Minh Huệ và ngừng sử dụng bất cứ tài liệu nào không được đăng tải trên Minh Huệ.

Mặc dù đôi khi rất khó để chúng tôi làm điều này vì một số tài liệu đã được các bạn đồng tu đề nghị, chúng tôi tránh sử dụng những tài liệu này. Chúng tôi tập trung vào làm những gì tốt nhất để cứu độ chúng sinh và chứng thực Pháp. Vì chúng tôi sử dụng Minh Huệ là nguồn duy nhất, các học viên khác dần dần ngừng gửi cho chúng tôi yêu cầu sử dụng tài liệu có nguồn gốc từ những nơi khác.

Đảm bảo an toàn cho điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi

Để có thể làm tốt việc sản xuất tài liệu cần có sự điều phối và kết hợp. Đó là một quá trình đề cao tâm tính của chúng tôi. Ban đầu, vì chúng tôi không truy cập được Internet, chúng tôi sử dụng bất cứ tài liệu nào mà các đồng tu đã đưa cho chúng tôi. Số lượng tài liệu chúng tôi đã nhận được rất lớn, và một số tài liệu đã hết hạn, nhưng chúng tôi không thảo luận vấn đề này với những người khác hoặc lắng nghe bất cứ lời khuyên nào.

Một số học viên phàn nàn khi họ nhìn thấy tài liệu chúng tôi chuyển đến nhà họ bởi vì họ đã sử dụng chúng trước đó. Khi chúng tôi nhận ra điều này, chúng tôi hướng nội để tìm những thiếu sót của mình.

Mọi thứ đã thay đổi nhanh chóng. Một thời gian sau, cuối cùng chúng tôi có thể vào được trang web Minh Huệ. Chúng tôi đã sản xuất tất cả các loại tài liệu được công bố trên Minh Huệ để học viên có được đủ loại tài liệu cập nhật để phát, việc này làm các bạn đồng tu rất hạnh phúc. Mỗi người chúng tôi đang cố gắng theo kịp tiến trình chính Pháp và cứu nhiều chúng sinh hơn.

Từ năm 2001, khi chúng tôi bắt đầu vận hành điểm sản xuất tài liệu, chúng tôi cũng đã gặp rất nhiều vấn đề về an toàn. Ban đầu, chúng tôi đã rất tinh tấn trong việc tu khẩu. Chúng tôi đã buông bỏ tâm hiển thị và sợ hãi, cố gắng tránh tiếp xúc với các học viên mà chúng tôi không biết. Chúng tôi có thể giải quyết nhiều vấn đề hợp lý và rành mạch. Tôi im lặng khi các học viên nói về việc chúng tôi đã làm tốt việc sản xuất các tài liệu và in các bài kinh văn mới của Sư phụ như thế nào. Tương tự như vậy tôi cũng sẽ không nói bất cứ điều gì mà chỉ lặng lẽ mỉm cười khi các học viên nhận xét về tình trạng tu luyện của chúng tôi.

Đầu tháng 01 năm 2010, điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi đã bị báo công an. Trước khi chúng tôi biết điều gì đang xảy ra, điều phối viên thông báo cho chúng tôi phải chuyển tất cả thiết bị đến một nơi an toàn. Khi chúng tôi nhìn xung quanh và thấy rất nhiều thiết bị chúng tôi có trong nhà của mình, chúng tôi cảm thấy bế tắc. Làm thế nào chúng tôi có thể chuyển tất cả những thứ này và có thể chuyển chúng đi đâu? Với sự giúp đỡ của các học viên, cuối cùng chúng tôi đã có thể di chuyển tất cả mọi thứ đến một nơi khác. Sau khi chúng tôi trở về nhà, tâm tôi tràn ngập những cảm xúc khác nhau.

Tôi đã khóc rất lâu trước bức hình của Sư phụ. Tôi cảm thấy rằng tôi đã không làm tốt để đáp ứng yêu cầu của Sư phụ. Cựu thế lực đã có thể tận dụng những sơ hở của tôi, việc này có thể làm chậm tiến trình cứu độ chúng sinh của chúng tôi. Tôi xin lỗi Sư phụ trong tâm. Tôi mở mắt ra và nhìn thấy Sư phụ cũng rơi nước mắt. Vào thời điểm đó, tôi nhớ đến bài thơ của Sư phụ, “Phạ xá?” Hồng Ngâm II. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ tôi chủ động cứu độ chúng sinh nhiều hơn.
Sau sự việc đó, tôi học Pháp mỗi ngày và tìm kiếm mọi ý niệm sai lầm tôi có trong tâm. Tôi chính lại những suy nghĩ của mình theo các nguyên lý của Đại Pháp, vì vậy tôi có thể đồng hóa với Đại Pháp. Hai tháng sau, điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi đã hoạt động rất tốt cho tới bây giờ.

Trong mười năm qua, chúng tôi đã trải nghiệm nhiều khổ nạn khác nhau. Điều mà chúng tôi ấn tượng nhất là một thực tế rằng mặc dù chúng tôi, học viên Đại Pháp, đang cứu độ chúng sinh và trợ Sư Chính Pháp nơi trần thế, cuối cùng, Sư phụ chính là người làm hết thảy mọi thứ. Không gì có thể được thực hiện nếu không có uy lực phi thường của Đại Pháp và lòng từ bi của Sư phụ. Chúng tôi sẽ sử dụng trí huệ mà Sư phụ đã ban cho chúng tôi để vận hành điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi thật tốt và cứu độ chúng sinh cho đến khi Chính Pháp kết thúc, để chúng ta có thể thực hiện thệ nguyện của mình.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/16/溶于法中-家庭资料点运作至今-275415.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/8/140924.html

Đăng ngày 05-08-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share