Bài viết của một học viên ở Thiết Lĩnh, Tỉnh Liêu NinhTrung Quốc

[MINH HUỆ 16- 5-2013]

Tôi đã rất vui khi gần đây xem những bức ảnh về lễ kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp. Những bức hình này đã đưa tôi trở lại với quãng thời gian hạnh phúc trước 20 tháng 07 năm 1999.

Vào thời gian đó, Đại Pháp được phổ truyền rộng khắp Trung Quốc, tâm truyền khẩu truyền từ người này sang người khác. Các học viên đã tự tổ chức thành các nhóm học Pháp, và bất cứ khi nào chúng tôi có thời gian, chúng tôi lại ra ngoài để hồng Pháp. Vào các ngày Thứ bảy và Chủ nhật, chúng tôi có các nhóm luyện công tại một vài  điểm luyện công tại Thiết Lĩnh. Các học viên ở nông thôn đến từ cách xa hàng chục cây số bằng xe đạp để tham gia nhóm luyện công. Trước khi chúng tôi bắt đầu, chúng tôi luôn bật nhạc Đại Pháp, bài Phổ độ và bài Tế thế. Âm nhạc hòa ái và từ bi thường khiến chúng tôi khóc vì cảm động. Ngày nọ, có một người phụ nữ mới tới điểm luyện công nói với tôi với nước mắt lăn dài: “Ngay khi tôi nghe thấy tiếng nhạc, tôi bắt đầu khóc, nhưng tôi không có ý định khóc. Tại sao lại như vậy nhỉ?” Tôi biết rằng âm nhạc đó đã chạm tới ký ức chôn sâu trong quá khứ xa xưa của cô ấy.

Ngay khi tiếng nhạc luyện công vang lên, các học viên đứng xếp hàng ngay ngắn và bắt đầu luyện công. Đó quả là một khung cảnh thanh bình và tráng lệ. Mỗi người trong chúng tôi có thể kể nhiều câu chuyện chứng thực những điều kỳ diệu của Đại Pháp. Dưới đây là một số câu chuyện tôi đã tận mắt chứng kiến.

Cô ấy đã trở thành một người mới qua một đêm

Một người phụ nữ ở độ tuổi tứ tuần đến từ một ngôi làng đã bị nhiều loại bệnh, như đau đầu, viêm mũi, viêm họng, viêm cổ tử cung, bệnh tim, bệnh dạ dày, viêm túi mật, viêm thận, viêm khớp và đau ở chân và lưng. Tình trạng tồi tệ khiến cô ấy khổ sở nhất là bệnh thấp khớp. Cô ấy không dám chạm vào nước lạnh và phải uống rất nhiều thuốc mỗi ngày. Gia đình cô ấy đã vay mượn rất nhiều tiền để chữa trị cho cô ấy. Cô ấy không thể đợi cho tới kỳ trả lương tiếp tới của chồng để có tiền mua thuốc. Cô đã thử mọi phương cách chữa trị, nhưng không cách nào thực sự có tác dụng.

Một ngày nọ, khi chúng tôi đang hồng Pháp tại chợ, cô ấy tới và hỏi chúng tôi đang làm gì. Chúng tôi giới thiệu Đại Pháp với cô ấy và những lợi ích mà môn tu luyện này mang lại cho con người, như là cải thiện sức khỏe và nâng cao tiêu chuẩn đạo đức, hướng con người trở thành người tốt và tốt hơn nữa với các nguyên tắc Chân – Thiện – Nhẫn, do đó mọi người có thể tu luyện lên cao tấng và rất nhiều điều khác. Cô ấy nói “Cả người tôi đầy bệnh tật. Tôi có thể thấy khá hơn không?”. Chúng tôi nói với cô ấy “Khi cô thực sự tu luyện Đại Pháp, Sư phụ sẽ thanh lọc thân thể cho cô.” Chúng tôi đưa cho cô ấy một cuốn Chuyển Pháp Luân và nói với cô ấy rằng chúng tôi sẽ dạy cô ấy các bài công pháp vào lần sau khi cô ấy đến. Cô ấy đã mang sách về nhà. Một tuần sau, chúng tôi tới chợ lần nữa. Cô ấy nhìn thấy chúng tôi và nói một cách xúc động “Thật là tuyệt vời. Tuần trước, sau khi các bạn rời đi tôi đã trở về nhà và bắt đầu đọc sách. Tôi cảm thấy rất thoải mái. Ngày hôm sau, khi tôi bắt đầu lau bàn, tôi thấy cơn đau ở những cánh tay tôi biến mất. Trước đây, ngay khi tôi chạm vào nước lạnh, tay tôi sẽ bị đau. Sau đó khi tôi bắt đầu giặt quần áo, tôi nhận ra không còn bị đau nữa. Tôi đã không dám giặt quần áo bằng nước lạnh trong nhiều năm. Tôi kể cho chồng tôi nghe về chuyện xảy ra và anh ấy đã vui mừng đến mức không biết nói gì. Tôi đã trải nghiệm một sự thay đổi lớn vào ngày đầu tiên tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Điều đó thực sự tuyệt vời.”

Người phụ nữ này đã trở thành một người mới sau một đêm. Cô ấy tiếp tục kể cho chúng tôi nghe về những thay đổi kỳ diệu mà cô ấy đã trải nghiệm, và nói rằng cô ấy không có lời nào để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình với Đại Pháp và Sư phụ. Trong vòng 02 đến 03 tháng sau khi cô ấy tu luyện, tất cả bệnh tật của cô ấy, tổng cộng hơn 10 loại bệnh tật, đều đã biến mất.

Một sự kiện vẫn còn rõ nét trong trí nhớ của tôi

Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Thiết Lĩnh được tổ chức vào năm 1998, và rất nhiều học viên Đại Pháp từ các vùng khác nhau tới tham dự. Vì có quá nhiều người tới Pháp hội, thậm chí ngoài hành lang cũng chật kín người. Tôi đang giúp giữ trật tự ở phía sau. Tôi nhận thấy có một người đàn ông cư xử khá là khác biệt. Ông ấy đang đứng gần lối ra vào phía sau và tỏ ra khá ngạc nhiên. Ông lắng nghe chăm chú các học viên chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của họ. Họ đang kể về việc sức khỏe của họ đã hồi phục như thế nào, đề cao tâm tính ra sao, các căn bệnh đã may mắn được chữa lành như thế nào, cũng như những điều kỳ diệu họ đã trải qua. Tôi không làm phiền ông ấy trong suốt thời gian Pháp hội.

Khi Pháp hội sắp kết thúc, ông ấy hỏi tôi: “Bạn cũng là một học viên Pháp Luân Công phải không?”. Tôi đáp: “Đúng vậy” và hỏi ông ấy: “Nếu ông không luyện tập Pháp Luân Công thì tại sao ông tới đây?”. Ông ấy mỉm cười và nói: “Tôi tới cùng với vợ tôi. Bà ấy tu luyện Pháp Luân Công. Bà ấy dậy sớm mỗi ngày và ra ngoài với máy nghe nhạc để luyện công. Buổi tối, bà ấy lại ra ngoài lần nữa, và thậm chí vào các ngày Thứ bảy và Chủ nhật bà ấy cũng ra ngoài để làm các việc. Tôi không biết họ đang làm gì. Hôm nay, bà ấy nói bà ấy sẽ tới Thiết Lĩnh, vì vậy tôi đi theo bà ấy tới đây để tìm hiểu xem chính xác là bà ấy đang làm gì. Sau khi nghe các bạn chia sẻ, tôi đã hiểu tất cả. Các bạn đang phấn đấu để trở thành người tốt. Đạo đức xã hội đã rất tồi tệ và bây giờ không còn có nhiều người như các bạn. Sư phụ của các bạn thật vĩ đại, vì ông ấy đã dạy những đệ tử tốt như vậy. Hôm nay đúng là tôi đã được mở rộng tầm mắt.” Tôi nói: “Bây giờ ông đã hiểu tất cả những việc này, chuyến đi của ông tới đây thực sự đáng giá. Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện đại đức, bất kỳ ai tu luyện Đại Pháp sẽ được hưởng lợi từ đó. Ông không thể bỏ lỡ một cơ hội hiếm có ngàn vạn năm có một như vậy. Khi quay trở về, hãy tu luyện Đại Pháp cùng với vợ ông.” Ông ấy đáp: “Vâng, tôi sẽ làm như vậy!”

Ông ấy vẫy tay tạm biệt tôi sau khi Pháp hội kết thúc. Nhìn theo ông ấy từ phía sau, tôi hiểu rằng Sư phụ có lẽ đã sắp đặt việc này để ông ấy có thể đắc Pháp. Hơn 10 năm đã trôi qua, nhưng sự việc đó vẫn còn hiện rõ trong trí nhớ của tôi. Tôi tự hỏi không biết người bạn này hiện như thế nào? Tôi thực sự hy vọng ông ấy vững bước trên con đường của mình và xứng đáng với ơn từ bi cứu độ của Sư phụ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/5/16/【庆祝513】铁岭弘法故事-272832.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/25/140119.html

Đăng ngày 13-06-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share