Bài của Thiện Dũng
[MINH HUỆ 03 – 11 – 2012] Từ nhỏ, tôi đã thích đọc sách. Tôi đọc nhiều loại sách khác nhau và thậm chí còn đọc một số sách về Phật và Đạo. Những cuốn sách này khiến tôi suy ngẫm về cuộc sống, và trong kỳ thứ hai ở trường đại học, tôi đã mua một cuốn tạp chí khí công.
Trên trang bìa của cuốn tạp chí là bức ảnh của Sư phụ Lý, người sáng lập Pháp Luân Công, đang ngồi thiền. Tạp chí giới thiệu các bài công pháp Pháp Luân Công và các nguyên lý của nó. Tôi rất quan tâm đến nó sau khi đọc bài viết, vì vậy tôi bắt đầu học các động tác Pháp Luân Công theo các hình ảnh và giải thích trong bài viết. Tôi cảm thấy cơ thể của mình trở nên ấm nóng và tràn đầy năng lượng, và tôi nhận ra rằng môn tập này rất khác với bất kỳ môn tập nào khác đang lưu truyền trong xã hội thời đó. Khi tôi tự học Pháp Luân Công, đôi khi tôi có thể nhìn thấy một cột ánh sáng màu vàng kim ở trên đỉnh đầu mình, nó vươn cao và kéo dài lên tới tận bầu trời. Sau đó, tôi nghe nói rằng Sư phụ Lý sắp đến giảng Pháp tại Cáp Nhĩ Tân, vì vậy tôi đã mua vé sớm một tháng để không bỏ lỡ cơ hội đó.
Vào ngày 05 tháng 08 năm 1994, ngày đầu tiên Sư phụ đến giảng Pháp và dạy các bài công pháp, tôi đã đến hội trường Khúc côn cầu Phi Trì từ sáng sớm. Một lúc sau, bốn nghìn học viên cũng lần lượt đến. Đột nhiên, những tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Một dáng hình cao lớn, mạnh mẽ xuất hiện. Sư phụ Lý trông rất từ bi và uy nghiêm.
Sư phụ giảng Pháp với một ngôn ngữ đơn giản và dễ hiểu. Tôi đã tìm được câu trả lời cho tất cả các câu hỏi về cuộc sống mà tôi suy ngẫm bấy lâu. Tôi bị giới hạn bởi những kiến thức mình đã thu được trước đây, trong đó tôi hiểu rằng, trong các phương pháp tu luyện ngày nay, sẽ mất ít nhất một vài đời, thậm chí hơn mười đời, để có thể tu thành và đạt giác ngộ trong tu luyện. Ngoài ra, người tu luyện phải trở thành thầy tu hoặc ni cô trước khi họ có thể xuất khỏi tam giới hoặc luân hồi. Nhưng nếu bạn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bạn không cần phải ở trong tu viện. Bạn có thể đạt viên mãn và thành Phật trong một đời bằng cách tu luyện trong xã hội người thường. Thật là một cơ hội hiếm có, ”triệu năm có một”!
Bài giảng Pháp bắt đầu lúc 06 giờ tối và kết thúc lúc 08 giờ tối mỗi ngày. Lúc đó là kỳ nghỉ ở trường, vì vậy tôi đăng ký ở lại trường. Tất cả các sinh viên nam ở trong một ký túc xá lớn, và tôi đạp xe đến hội trường mà Sư phụ giảng Pháp mỗi ngày.
Ngày đầu tiên tôi nghe Sư phụ giảng Pháp và nhận ra rằng Pháp Luân Công là đại đạo chân chính để tu Phật. Giảng đường có tới gần 4.000 người nhưng rất yên tĩnh. Pháp từ bi của Sư phụ vang lên trong hội trường. Tôi cảm thấy một luồng khí lạnh xuất ra khỏi cơ thể mình, và cơ thể tôi trở nên nhẹ bẫng. Sau khi Sư phụ giảng xong, một nam học viên trình diễn các động tác trên sân khấu trong khi Sư phụ đi xuống dưới hội trường và sửa động tác cho các học viên khác. Sau khi trở lại ký túc xá, tôi luyện bài công pháp thứ nhất một lần nữa, và ngủ thiếp đi ngay sau khi luyện xong. Ngày hôm sau, tôi thấy tâm trí của mình rất trong sạch.
Vào ngày thứ hai khi Sư phụ giảng về chủ đề khai mở thiên mục (con mắt thứ ba), đầu tôi cảm thấy sưng và tê. Một màn hình màu xuất hiện trước mặt tôi, cho tôi thấy một số cảnh tượng trong các không gian khác. Sau đó, tôi xuất hiện một số công năng đặc dị mà Sư phụ đã đề cập đến.
Điều làm tôi ngạc nhiên là hầu hết các học viên trong hội trường không phải đang nghe Sư phụ giảng Pháp trong không gian vật chất này. Thay vào đó, Sư phụ đưa họ đến thế giới thiên quốc của Ngài, nơi họ nghe Pháp. Không chỉ các học viên mà nhiều chúng sinh trên thiên thượng trong các không gian khác nhau cũng đang nghe Pháp. Tất cả chúng sinh trong thế giới vi quan trong mỗi lạp tử không khí đều đang nghe Sư phụ giảng Pháp.
Một số có hình dạng của các phật tử trong các bức tranh cổ; một số có hình dạng của các Đạo sĩ; và một số trông giống như những vị Thần phương Tây. Sự xuất hiện của một số các vị Thần này chưa từng được ghi lại trong bất kỳ cuốn sách lịch sử nào. Tóc của một số nữ Thần màu tím, và đồng tử của họ có màu nho chín. Một vầng hào quang màu trắng vòng xung quanh đầu họ, và cơ thể họ được bao quanh bởi một vầng hào quang màu tím rất lớn. Toàn bộ trang phục của họ là màu trắng, và viền váy của họ được thêu với các sợi chỉ vàng vô cùng đẹp mắt. Họ đội vuơng miện pha lê màu tử đinh hương và mang các đồ trang sức tinh tế trên cổ và cánh tay. Trông họ hết sức thần thánh và mỹ lệ, không thể miêu tả bằng lời. Một số vị Thần không giống như con người. Họ trông như các Kim Cương và không kém phần uy nghiêm và thần thánh. Tôi thấy chúng sinh trong vô số không gian đang quỳ để nghe Pháp. Không một sinh mệnh nào đứng hoặc ngồi trong khi nghe Sư phụ giảng. Chỉ có các học viên trong hội trường là đang ngồi trong khi nghe Pháp. Tôi cảm thấy rất xấu hổ về bản thân mình. Tôi cố gắng hết sức để nhớ từng lời giảng của Sư phụ. Tôi tập trung để không bỏ lỡ bất cứ điều gì. Tôi đã rất cố gắng ghi nhớ lời của Sư phụ cho đến khi tôi có thể mua một bản sao của cuốn sách Chuyển Pháp Luân.
Vào ngày thứ ba, tôi thấy Sư phụ đang ở hội trường giảng Pháp trong khi Phật thể của Sư phụ ở các tầng khác nhau đang giảng Pháp ở các tầng khác nhau và đồng thời thực hiện các đại thủ ấn. Các loại công, các loại công năng siêu thường, và Pháp Luân được phát ra từ cơ thể của Sư phụ và rơi xuống cơ thể của các học viên trong các không gian khác nhau. Một số học viên đã nhận được một Pháp Luân ở bụng dưới của họ ngay tại đó.
Đêm hôm đó ở ký túc xá, tôi luyện bài công pháp thứ hai và một Pháp Luân lớn liên tục xoay chuyển giữa hai cánh tay của tôi. Tôi cảm thấy một dòng điện chạy qua cơ thể và bàn tay mình. Mặc dù cảm thấy tê, nhưng tôi vẫn có thể trải nghiệm được sóng điện đang chạy qua cơ thể mình.
Xung quanh tôi là 48 vị thiên binh cổ xưa trong trang phục mũ và áo giáp. Trông họ rất uy nghiêm với đôi mắt mở to và những binh khí sáng bóng trong tay để bảo vệ tôi. Đứng gần tôi nhất là tám vị Thần mặc áo khoác màu vàng kim, tay cầm những binh khí sắc bén hướng ra ngoài. Ở phía cuối xa xa là 16 Thiên Long với các màu sắc khác nhau (hầu hết trong số chúng là màu vàng kim và xanh nhạt). Mỗi Thiên Long dài hàng chục mét với bộ vảy tuyệt đẹp và đôi mắt phát sáng, chúng đang bay lượn qua lại để bảo vệ hội trường. Đó là một cảnh tượng hết sức uy nghi và tráng lệ. Những Thiên Long có thể phóng lớn thu nhỏ theo ý muốn. Trong một không gian to lớn không có các chúng sinh khác, chỉ có Pháp thân của Sư phụ đang đứng trong không trung và nhìn tôi với một nụ cười từ bi. Tôi không còn có thể kiểm soát bản thân mình, những giọt nước mắt hạnh phúc lăn dài trên má tôi, và tôi biết rằng cuộc đời của mình đã được an bài để tu luyện. Vậy là, tôi bắt đầu bước trên con đường tu luyện trở về nhà.
Vào ngày thứ tư, tôi cảm thấy buồn ngủ trong khi nghe Pháp. Tôi biết Sư phụ đang thanh lọc cơ thể cho mình. Tôi cố gắng mở mắt và không ngủ, nhưng ngay sau đó tôi thấy Pháp thân của Sư phụ kéo một con sâu màu da dài khoảng 07 centimet ra khỏi bán cầu não trái của tôi. Con sâu vùng vẫy và phun rất nhiều nước bọt trong khi phát ra tiếng kêu chít chít. Đột nhiên đầu não tôi trở nên nhẹ bẫng, và tôi không còn thấy buồn ngủ. Sau khi Sư phụ giảng Pháp xong, tôi thấy một nữ học viên đi ngang qua tôi với một nguyên anh khoảng 13, 14 tuổi bên cạnh cô. Nguyên anh của cô cũng là nữ, trông hết sức thuần khiết và thiêng liêng. Tôi hơi ngạc nhiên. Sử dụng công năng túc mệnh thông, tôi biết được rằng cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1993, và trong vòng chưa đầy hai năm, cô đã đạt đến một cảnh giới cao như vậy. Đại Pháp thật tuyệt vời! Điều này là không thể trong bất kỳ môn tu luyện nào khác trên hành tinh này.
Vào ngày thứ năm trong giảng đường, Sư phụ đã khai mở ký ức về các đời chuyển sinh của tôi trong quá khứ, và chúng xuất hiện trước mắt tôi. Điều ấn tượng nhất là, trong thời nhà Minh, tôi đã theo Sư phụ tu luyện. Sư phụ đặt hai dấu ấn trên tôi: một cái ở trên thiên mục của tôi và một cái ở trên trái tim của tôi. Một nam học viên ngồi cạnh tôi đến từ Nhà máy Sắt thép Lăng Nguyên, tỉnh Liêu Ninh. Anh đã từng là đệ tử của Phật Thích Ca Mâu Ni khi Ngài còn tại thế. Anh đến từ một thiên quốc xinh đẹp xa xôi. Khi tôi quay trở lại ký túc xá và bắt đầu luyện bài công pháp thứ ba “Quán Thông Lưỡng Cực pháp”, tôi thấy các cơ thể của mình trong các không gian khác cũng rất to lớn trong vũ trụ, và chúng không còn là nhục thể của con người nữa.
Vào ngày thứ sáu trong khi nghe Sư phụ giảng Pháp, tôi cảm thấy cơ thể của mình trong các không gian khác trở nên ngày càng to lớn. Cả tâm và thân của tôi được tắm trong Phật quang của Sư phụ, và tôi cảm thấy rất yên bình và hạnh phúc. Tôi ước thời gian có thể dừng lại và tôi có thể ở lại bên Sư phụ mãi mãi. Sư phụ tiếp tục giảng, một số học viên mới có các cột công trụ trên đầu của họ. Các cột công trụ của một số học viên lâu năm trở nên tươi sáng hơn. Các học viên trong giảng đường được tắm trong hồng ân và uy đức của Sư phụ, được gia trì bởi quyền năng của Pháp và được đẩy lên một cảnh giới cao ngoài sức tưởng tượng của con người trên Trái Đất.
Trong hai ngày tiếp theo, Sư phụ giảng hai bài giảng mỗi ngày. Khi tôi đang luyện bài Pháp Luân Chu Thiên pháp, tôi nhận thấy rằng khí cơ của nhục thân mình đang chuyển động, cùng lúc đó, trong một không gian thâm sâu hơn, một hệ thống tinh cầu to lớn cũng đang chuyển động và xoay chuyển với những tinh cầu lấp lánh. Đó là một cảnh tượng thật ngoạn mục và thù thắng.
Khi Sư phụ giảng về nguyên tắc “ai luyện công thì đắc công”, tôi càng trở nên quyết tâm tu luyện trong Đại Pháp. Khi tôi đang học bài công pháp thứ năm, Thần Thông Gia Trì Pháp, tôi đột nhiên phát hiện ra rằng mình đã có nguyên anh màu vàng kim trong bụng. Nó cao khoảng 07 đến 10 centiment, ngồi trên đài sen trong hình dạng của một vị Phật mặc áo cà sa với mái tóc màu xanh nhạt, trông hết sức thuần khiết và thiêng liêng.
Vào ngày cuối cùng, Sư phụ trả lời câu hỏi của các học viên. Các học viên cũng xin Sư phụ trình diễn các đại thủ ấn cho chúng tôi một lần nữa. Khi Sư phụ đang làm đại thủ ấn, Phật thể của Sư phụ trong các không gian khác nhau đang phát ra ánh sáng vàng kim mạnh mẽ vào cơ thể của các học viên. Hầu hết mỗi học viên ở các khóa giảng Pháp đã trải qua những thay đổi lớn, và cơ thể của họ trở nên trong suốt. Với sự gia trì của Sư phụ, cơ thể của các học viên phát ra ánh sáng rực rỡ. Khi Sư phụ hoàn thành đại thủ ấn, tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm trong hội trường.
Sư phụ đã hoàn thành khóa giảng của Ngài tại Cáp Nhĩ Tân. Các học viên từ khắp mọi nơi trên đất nước miễn cưỡng rời đi. Khi tôi sắp rời đi, tôi thấy các vị Phật, Đạo và Thần trong mỗi không gian cúi đầu quỳ lạy Sư phụ với lòng biết ơn và tôn kính sâu sắc. Vô số cánh hoa đầy màu sắc rơi xuống từ không trung với hương thơm tinh tế. Thậm chí vài ngày sau đó, tôi vẫn có thể ngửi thấy hương thơm của chúng. Các bạn học của tôi ở ký túc xá hỏi tôi có thoa kem dưỡng da không vì da mặt tôi rất đẹp và tỏa hương thơm. Họ cũng có thể ngửi được mùi hương từ trên trời. Các vị Thần sau đó trở về vương quốc của họ với niềm vui được đắc Pháp.
Khi tôi bước ra khỏi giảng đường, tôi thấy nhiều học viên vẫn còn ở đó chia sẻ kinh nghiệm. Một vài người trong số họ đang lập kế hoạch để đi đến Diên Cát tham dự các lớp học của Sư phụ. Tôi nhìn thấy hai vị Bồ Tát trong không trung. Một vị nói: “Những chúng sinh có thể đắc Pháp thật xuất sắc!” Một vị khác nói: “Vâng, họ đã trải qua vô số khổ nạn. Trong hàng chục vạn người mới có một vị được chọn làm đệ tử Đại Pháp…”
Tôi đã không hoàn toàn hiểu được hết hàm nghĩa trong những lời mà các vị Bồ Tát nói. Chỉ sau rất nhiều năm tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp, tôi mới hiểu ra một số hàm nghĩa. Vào lúc đó, tôi cảm thấy mình rất may mắn khi được đắc Pháp.
Mười tám năm đã trôi qua. Những ký ức không thể nào quên của những năm đó thường xuyên hiện lên trong tâm trí tôi. Trải qua những thăng trầm trong 18 năm qua, tôi đã có thể vượt qua khảo nghiệm sinh tử và thấy rằng mình đã chuyển biến từ một sinh mệnh ích kỉ thành một sinh mệnh có thể xả bỏ bản thân mình, cân nhắc cho người khác trước, và có thể hy sinh bản thân mình một cách không do dự để bảo vệ Đại Pháp và lợi ích của chúng sinh. Hôm nay, tôi dùng ngòi bút ghi lại những ký ức khó quên này để chia sẻ với các bạn đồng tu và tưởng nhớ thời kỳ Chính Pháp vinh quang mà chúng ta đang cùng với Sư phụ và hàng triệu triệu học viên trải qua.
Con sẽ không bao giờ quên ân huệ cứu độ của Sư phụ!
Lòng từ bi của Sư phụ sẽ vĩnh viễn không thể nào quên!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/3/未来人的神话——忆师尊在哈尔滨传法-264844.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/11/20/136376.html
Đăng ngày 27-03-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.