Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-10-2012] Các học viên Pháp Luân Công ở thành phố Vũ Hán rất may mắn. Từ tháng 03 đến tháng 10 năm 1993, Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng dạy Pháp Luân Công tại giảng đường của Học viện 701 thành phố Vũ Hán, Tòa nhà chính phủ, Trường đại học Kinh tế và Tài chính Trung Nam thành phố Vũ Hán, Văn phòng chính phủ, và Nhà máy thép Vũ Hán. Những ai tham gia các khóa học đã chứng kiến rất nhiều câu chuyện cảm động và các sự kiện kỳ diệu. Kể từ đó, Pháp Luân Công được phổ biến rộng rãi nhờ truyền miệng, người truyền người và nhà truyền nhà. Không chỉ các công dân ở thành phố Vũ Hán tu luyện Pháp Luân Công trong các công viên, quảng trường thành phố, và các sân vận động trong trường đại học, mà những người dân ở các thôn làng lân cận cũng bắt đầu tu luyện. Một người đến từ Ma Thành tham dự các buổi học của Sư phụ và ngay sau đó, hơn 1.000 người ở Ma Thành bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Đúng như Sư phụ giảng trong Bài giảng thứ chín của Chuyển Pháp Luân:
“Trong toàn bộ quá trình truyền Pháp, tôi cũng chịu trách nhiệm đối với mọi người, đồng thời cũng chịu trách nhiệm đối với xã hội; trên thực tế tôi cũng thực thi dựa trên nguyên tắc đó; còn như việc thực thi ấy hay dở thế nào thì tôi không giảng nói, đã tự có công luận. Nguyện vọng của tôi là đưa Đại Pháp này truyền xuất ra, để cho chúng ta có nhiều người hơn nữa thu được lợi ích, làm cho những người thật sự muốn tu luyện sẽ theo Pháp mà tu luyện lên trên. Đồng thời trong quá trình truyền Pháp, chúng tôi cũng giảng đạo lý làm người; cũng mong rằng chư vị từ sau khi học lớp này trở đi, nếu như không phải là người có thể chiểu theo Đại Pháp mà tu luyện, thì ít nhất cũng có thể làm người tốt; như vậy cũng có lợi ích đối với xã hội chúng ta. Thực ra chư vị đã làm người tốt rồi, từ nay trở đi, chư vị cũng có thể làm người tốt.”
Dưới đây là hồi ức của các học viên từ thành phố Vũ Hán về bốn hoạt động học Pháp nhóm và quảng bá Pháp mà họ đã tham gia trong những ngày Sư phụ truyền Pháp ra công chúng.
1. Ngày 24/05/1996 – Trường Trung học số 4 thành phố Vũ Hán
Ngày 24/05/1996, các học viên Pháp Luân Công thành phố Vũ Hán đã học Pháp, luyện công và chia sẻ kinh nghiệm cùng nhau tại Trường trung học số 4 thành phố Vũ Hán. Tham gia sự kiện này là các học viên từ Khu đô thị Vũ Hán và các khu vực khác của thành phố Vũ Hán. Nhiều người chưa phải là học viên cũng đến xem. Tổng cộng, hơn 5.000 người đã tham gia sự kiện này. Sân vận động chật kín người.
Năm 1996, các học viên Vũ Hán luyện công và xếp đồ hình Pháp Luân cùng nhau
Lúc 4 giờ chiều, hơn 1.000 học viên đã xếp thành đồ hình Pháp Luân, và hơn 2.000 người xếp thành khoảng 40 tia hào quang xung quanh Pháp Luân. Gần 4.000 người đã cùng đọc Tinh tấn yếu chỉ và Luận Ngữ. Giọng họ vang vọng khắp bốn phương tám hướng. Các học viên cảm thấy rằng ngay cả các tế bào của họ cũng hòa tan trong Pháp. Chất giọng trang nghiêm của họ vang vọng đất trời và bầu không khí của toàn bộ trường ở đó lộng lẫy và trang nghiêm. Sau khi đọc các bài giảng của Sư phụ, hơn 4.000 học viên đã biểu diễn vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp bằng cách luyện các bài công pháp một cách nhịp nhàng và thông suốt.
Một học viên đã nhìn thấy toàn bộ đồ hình – Pháp Luân và các tia hào quang – chậm rãi di chuyển lên xuống liên tục, các tia hào quang còn chiếu sáng vào các tòa nhà lân cận. Cảnh tượng thật thần kỳ. Một học viên khác nhìn thấy một Pháp Luân lớn, tráng lệ uốn lượn lên xuống. Cảnh tượng liên tục thay đổi trên bầu trời cùng với Pháp Luân lớn được tạo thành bởi các học viên ở dưới đất. Cháu trai của một học viên đã nhìn thấy nhiều Pháp Luân đầy sắc màu và thậm chí đuổi theo chúng. Trong trường năng lượng đó, tất cả các sinh mệnh đều được lợi ích. Khán giả bắt đầu tập theo cử động của các học viên, cũng như mong muốn học các bài công pháp. Mọi người, cả trong và ngoài sân vận động, đều có thể cảm nhận được trường năng lượng đó.
Sau đó, các học viên bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm cá nhân của họ. Bài viết của một học viên với tiêu đề “Phật quang chiếu sáng nhà tôi” đặc biệt thu hút sự chú ý của nhiều người không phải học viên tham dự ở đó. Học viên này chia sẻ rằng sau khi cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, các chứng bệnh khác nhau mà cô phải chịu đựng đều được chữa khỏi. Trước đây cô bất hòa với chồng và các con không kính trọng cô. Gia đình cô bên bờ vực đổ vỡ. Tuy nhiên sau khi tu luyện Pháp Luân Công, cô đã thay đổi hoàn toàn thành một người khác. Kể từ đó, không chỉ mối quan hệ của cô với chồng trở nên hài hòa mà con cái họ cũng bắt đầu tu luyện. Bài viết cảm động của cô khiến mọi người thấy được Pháp Luân Công có năng lực vĩ đại thay đổi tâm con người và khơi dậy Phật tính của họ thế nào. Kết thúc ngày hôm đó, các học viên đã đọc các kinh văn của Sư phụ “Pháp chính”, “Rộng lớn”, và “Chứng thực”.
Sự kiện này đã giúp quảng bá Đại Pháp và nhiều khán giả bắt đầu học Pháp Luân Công. Các học viên đến từ các vùng khác đã mang về nhà các hồi ức cá nhân về những điều kỳ diệu mà Đại Pháp đã triển hiện cho họ tại sự kiện này. Sau đó, Đại Pháp trở nên càng phổ biến hơn ở các vùng khác. Lúc đầu, chỉ có hai đến ba học viên ở các huyện như Hy Thủy và Anh Sơn nhưng chỉ trong vài năm, mỗi huyện đã có khoảng ba đến bốn nghìn người bắt đầu trở thành học viên Pháp Luân Công. Từ đó, các học viên mới chỉ muốn chia sẻ vô số trải nghiệm thần kỳ mà họ đã chứng kiến cũng như lòng biết ơn và sự cảm kích của họ đối với Sư phụ.
2. Ngày 11/05/1997 – Công viên Bích Hồ ở Vũ Hán
Trời đổ mưa vào sáng ngày 11/05/1997. Hơn 3.000 học viên đã tập họp ở Công viên Bích Hồ ở Vũ Hán để học Pháp, luyện công và giới thiệu Pháp Luân Công cho công chúng. Mặc đồng phục luyện công màu vàng, gần 1.000 học viên đã xếp thành ba chữ “Chân – Thiện – Nhẫn”. Các học viên khác xếp thành một vòng tròn bao quanh ba chữ lớn đó. Khi càng nhiều người cùng tham gia với họ, vòng tròn càng lớn hơn. Cuối cùng có hơn một nghìn người đã tham gia.
Khoảng 1.000 học viên xếp thành một hình lớn ba chữ “Chân – Thiện – Nhẫn” vào năm 1997
Các học viên xếp hình ba chữ và đọc các kinh văn của Sư phụ: “Chân tu”, “Nói sơ về Thiện” và “Thế nào là nhẫn”. Các học viên khác cũng tham gia vào và những ai không thuộc thì đọc theo. Những âm thanh như sấm của Pháp vang vọng khắp không gian, rung động trời đất. Lúc đó, mưa ngừng rơi và mặt trời ló dạng. Ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn xuất hiện trên bầu trời cùng với với những cảnh tượng đẹp mắt: Cung điện ngọc bích, hạc tiên, xe ngựa, các tiên nữ, và rất nhiều cảnh kỳ diệu khác. Một người trong đám đông hô lên: “Sư phụ đến!” Đột nhiên, mọi người nhìn thấy một chiếc đĩa màu bạc dần dần thăng lên cao. Một hình ảnh khổng lồ huơ tay một cái và một cầu vồng đỏ, cam, vàng, lục, lục lam, lam, và tím bắt đầu đổ xuống như thác nước bao phủ toàn bộ công viên. Một nhóm tiên nữ rải hoa và một chiếc thang trời hướng đến hình xếp ba chữ “Chân – Thiện – Nhẫn.” Quá kinh ngạc, mọi người bắt đầu vỗ tay và tiếng vỗ tay không ngớt trong một lúc rất lâu.
Một số khán giả cũng nhìn thấy khung cảnh kì diệu trên bầu trời. Một người phụ nữ cùng bố và em gái đến sự kiện. Khi họ nghe mọi người vỗ tay phía sau, họ quay lại và thấy một chiếc nhẫn bằng bạc lớn, giống như một chiếc đĩa khổng lồ chiếu sáng làm lu mờ mặt trời. Lúc đó, Sư phụ mặc áo choàng màu đỏ xuất hiện trên bầu trời, mỉm cười từ bi, đơn thủ lập chưởng và gật đầu với tất cả mọi người. Khoảng 15 phút sau, Sư phụ bắt đầu phát ra các Pháp Luân với những kích cỡ và màu sắc khác nhau. Các Pháp Luân đẹp lộng lẫy. Các Pháp Luân đang quay rơi xuống như mưa và đáp xuống mọi người. Khi mọi người quay lại để nhìn lần nữa, Sư phụ biến mất, tuy nhiên các Pháp Luân vẫn còn rơi xuống giống như những bông hoa tuyết. Khung cảnh kì diệu, tráng lệ và thù thắng đó cảm động tâm của gia đình này và từ hôm đó, cả ba người họ đã trở thành đệ tử Đại Pháp chân chính.
Sau khi học Pháp, các học viên đứng dậy và luyện công với nhau. Theo nhạc luyện công nhẹ nhàng và êm dịu, họ biểu diễn một loạt năm bài công pháp. Các động tác đồng nhất của họ rất thư thái và mọi người đều cảm thấy tuyệt vời. Các khán giả cũng chìm đắm trong trường năng lượng mạnh mẽ có lợi cho cả tâm lẫn thân. Nhiều người muốn học các bài công pháp vào hôm đó. Vài ngày sau sự kiện này, một học viên lâu năm đã thành lập một điểm luyện công mới ở công viên Bích Hồ.
Vài ngày sau, các hình ảnh của sự kiện này được xuất bản. Nhìn vào hình, các học viên ngạc nhiên nhận ra rằng vòng tròn lớn được xếp có hình trái tim một cách tự nhiên. Một số người vui vẻ nhận xét rằng nó có nghĩa là họ nên giữ Chân – Thiện – Nhẫn trong tâm mình. Nước mắt bắt đầu rơi trên khuôn mặt một số người, Sư phụ là người biết rõ tâm của đệ tử nhất. Lúc đầu, các học viên xếp thành ba chữ để bày tỏ sẵn sàng đồng hóa với Chân – Thiện – Nhẫn. Sau đó Sư phụ đã dùng cơ hội này để khích lệ và bảo cho họ:
Tâm hoài Chân – Thiện – Nhẫn,
Tu kỷ lợi dữ dân
Đại Pháp bất ly tâm,
Tha niên định siêu nhân.
(“Viên Minh,” Hồng Ngâm)
3. Ngày 24/05/1998 – Cung Thanh Thiếu niên thành phố Vũ Hán
Ngày 24/05/1998, các học viên một lần nữa tập trung tại sân bóng đá của Cung Thanh Thiếu niên thành phố Vũ Hán. Sau khi học Pháp cùng nhau, họ luyện các bài công pháp và cũng chia sẻ kinh nghiệm. Mặc đồng phục luyện công, họ xếp thành hình một Pháp Luân lớn và những người khác trong trang phục luyện công màu vàng truyền thống xếp thành các chữ “Chân – Thiện – Nhẫn” ở giữa sân. Các học viên còn lại xếp thành hơn 70 tia hào quang xung quanh các chữ và Pháp Luân. Các học viên Pháp Luân Công và những người không phải học viên ngồi và theo dõi sự kiện từ khán đài của sân vận động. Nhiều người theo dõi sự kiện từ bên ngoài hàng rào.
Hơn 5.000 học viên xếp các chữ “Chân – Thiện – Nhẫn” vào năm 1998
Khi nhạc luyện công bắt đầu, đám đông vỗ tay và reo hò ầm ĩ. Hóa ra mọi người đã nhìn thấy các cảnh tượng kì diệu trên bầu trời. Mọi người nhìn lên trời và thấy một Pháp Luân lớn, rõ ràng đang quay vòng. Vòng tròn đầy màu sắc và sáng chói liên tục mở rộng ra bên ngoài trong khi vô số Pháp thân ngồi trong vòng tròn bên trên sân vận động. Vô số Pháp Luân với tất cả các kích cỡ quay liên tục và tạo thành một cầu vồng đỏ, cam, vàng, lục, lục lam, lam, tím. Các Pháp Luân rơi như mưa trên đầu và thân thể của các học viên và những người thường. Khi những ai có mặt chứng kiến khung cảnh tráng lệ đó, họ đều kinh ngạc. Sâu thẳm trong tâm, họ biết rằng Sư phụ và Đại Pháp rất vĩ đại.
Những ai ngồi trực tiếp dưới ánh nắng mặt trời đều cảm thấy một luồng gió mát. Bên trong trường năng lượng thuần tịnh đó, mọi người đều cảm thấy rất nhẹ nhàng. Đúng như điều Sư phụ giảng:
“Trường luyện công của chúng tôi là tốt hơn cả so với các trường luyện công của các công pháp khác; chỉ cần chư vị đến luyện công tại trường này, thì cũng tốt hơn nhiều so với điều [trị] bệnh của chư vị. Các Pháp thân của tôi ngồi thành một vòng tròn, trên không úp trên trường luyện công có Pháp Luân lớn, [và] Pháp thân lớn ở trên nắp trông coi trường này. Trường này không phải là một trường bình thường, không phải là một trường luyện công bình thường, mà là một trường tu luyện. Chúng ta có rất nhiều người có công năng đã thấy được trường này của Pháp Luân Đại Pháp chúng tôi, che phủ bằng ánh sáng đỏ, toàn là màu đỏ.” (Bài giảng thứ ba – Chuyển Pháp Luân)
Các học viên đã học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm. Một số chia sẻ về những thay đổi mà họ trải nghiệm sau khi tu luyện Đại Pháp, trong khi những người khác biết được rằng họ cần làm người tốt bất kể ở đâu và nên nghĩ đến người khác trước. Nhiều người nói rằng các học viên chắc hẳn đã trải qua tập luyện đặc biệt khi họ xếp hình và luyện các bài công pháp. Nó dường như không thể tưởng tượng được. Các học viên có thể thực hiện điều này vì Đại Pháp đã ban cho họ một vùng đất thuần tịnh và cơ hội tu luyện. Sau đó, một số lượng lớn mọi người cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công.
4. Ngày 11/04/1999 – Công viên Hán Thủy ở Vũ Hán
Một Pháp hội đã được tổ chức vào ngày 11/04/1999. Một ngày trước Pháp hội, các học viên dùng bụi vôi vẽ mẫu để xếp hình các chữ vào ngày hôm sau. Bình thường, trời luôn mưa trước hoặc sau Pháp hội nhưng sẽ ngừng mưa khi họ bắt đầu. Tuy nhiên lần này thì khác, trời mưa liên tục từ ngày 09 tháng 04 trở đi. Vào 4 giờ chiều ngày 11 tháng 04, điều phối viên tình nguyện của Pháp hội đến và cảm động sâu sắc vì các học viên đã bảo vệ khu vực đó cả buổi chiều. Các đường vẽ họ vẽ vào tối hôm trước bị trôi sạch và họ lo lắng không biết làm thế nào để xếp chữ. Lúc đó, nhiều học viên đã dần dần tụ tập tại điểm này.
Mặc dù mưa vẫn còn rơi sau buổi sáng hôm đó nhưng vẫn không ngăn được hàng nghìn học viên đến Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm. Toàn bộ công viên chật kín người. Tất cả các học viên từ thành phố Vũ Hán, các vùng ngoại ô và các tỉnh khác đều đến. Một nữ học viên trẻ đã mang theo đứa con sơ sinh của cô đến Pháp hội. Với lòng yêu mến Đại Pháp trong tâm, mọi người đã đến Pháp hội bất chấp trời mưa gió.
Vì các đường vẽ đã bị trôi sạch, các học viên đã dùng dây để tạo thành một hình vuông lớn và sau đó điều phối viên sắp xếp các học viên vào đúng vị trí dựa trên trí nhớ. Một số vị trí bị sũng nước. Nếu có ai do dự khi ngồi vào vũng nước, các học viên khác sẽ ngồi vào chỗ đó ngay lập tức. Toàn bộ tiến trình được thực hiện với sự phối hợp giữa điều phối viên và các học viên. Chỉ trong nửa tiếng đồng hồ, các chữ lớn “Pháp Luân Đại Pháp” và các tia hào quang xung quanh các chữ đã được xếp xong.
Nhiều học viên đã đưa ô của họ cho khán giả. Vì số lượng người nhiều hơn số ô, nam giới nhường ô cho phụ nữ, học viên cũ nhường ô cho học viên mới, các học viên địa phương nhường ô cho học viên nơi khác và người trẻ nhường ô cho người già và trẻ con. Mọi người đều thân thiện và nghĩ đến người khác trước.
Một học viên mới đắc Pháp một tháng đã đến Pháp hội từ một ngôi làng. Cuối Pháp hội, ông ấy bị ướt sũng từ đầu đến chân, tuy nhiên, ông nhận xét: “Mọi người lắng nghe các bài phát biểu rất chăm chú từ đầu đến cuối, không ai gây ra bất cứ tiếng động nào. Thật kỳ diệu. Tôi đã được mở mắt ngày hôm nay.” Loa được chuyển vào bên trong lều và mặc dù âm thanh không được ổn định nhưng mọi người đều có thể cảm thấy rằng bầu không khí trang nghiêm và từ bi bao phủ khu vực như chưa từng có trước đó. Giữa những tiếng lộp độp của cơn mưa đang trút nước và âm thanh hòa nhã và yên bình của các bài phát biểu, các học viên im lặng lắng nghe và chia sẻ từ trong tâm họ.
Năm 1999 ở Công viên Hán Thủy thành phố Vũ Hán, 10.000 học viên đã xếp hình các chữ “Pháp Luân Đại Pháp”
Mưa vẫn rơi, nhưng ngay khi nhạc luyện công bắt đầu, tất cả các học viên đặt ô xuống và luyện bốn bài công pháp cùng nhau. Mọi người đều bị ướt từ đầu đến chân. Một học viên mới vừa mới phẫu thuật ung thư vú cũng luyện công dưới trời mưa. Vết mổ của cô chưa hoàn toàn bình phục và bác sĩ bảo cô: “Đừng đụng vào nước nếu không vết thương của cô sẽ bị nhiễm trùng.” Mặc dù cô bị ướt sũng nhưng vết thương đã không bị ảnh hưởng.
Nhân viên Công viên Hán Thủy nói: “Các bài công pháp của các bạn thật kỳ diệu. Ngay khi nhạc luyện công được bật lên, mọi người, già cũng như trẻ, đều để ô xuống và bắt đầu luyện mà không phàn nàn gì. Theo nhạc, mọi người đều thể hiện sự từ bi và yên hòa. Khung cảnh này thật khó tìm trong xã hội ngày nay.” Một đại tá quân đội 50 tuổi nói: “Nếu xếp hình như vậy trong quân đội, chúng tôi phải mất vài tháng.” Một người đàn ông 70 tuổi nói: “Tôi đã sống nhiều năm nhưng chưa bao giờ thấy nhiều người dưới mưa gió như vậy mà không có bất cứ phàn nàn nào. Các bạn là những người không sợ khổ, sợ mưa và cũng không cảm thấy mệt.” Một số người cũng nhận xét: “Điều này thật cảm động. Tôi muốn khóc.” Dưới nguồn năng lượng mạnh mẽ như vậy, nhiều người đã liên lạc với điều phối viên tình nguyện và hỏi các địa điểm luyện công. Họ cũng lên kế hoạch học Pháp Luân Công.
Do mưa lớn, các đám cỏ bị dẫm nát bởi đám đông. Sau Pháp hội, các học viên nói với nhân viên công viên rằng họ muốn tình nguyện giúp sửa lại các đám cỏ. Các nhân viên liên tục bảo họ rằng không sao vì các học viên đã nộp tiền đặt cọc, tuy nhiên, các học viên vẫn để lại 400 nhân dân tệ để các nhân viên dọn dẹp công viên và sửa lại cỏ. Các nhân viên kính nể nhìn những người theo Chân – Thiện – Nhẫn rời khỏi công viên.
Tổng cộng, các học viên thành phố Vũ Hán đã tổ chức bốn hoạt động học Pháp và chia sẻ kinh nghiệm quy mô lớn. Một số học viên có thể thấy cứ mỗi lần các học viên tập họp thì các sự kiện đầy kịch tính xảy ra ở không gian khác. Mưa lớn dường như được dự đoán rằng một việc gì lớn sẽ xảy ra, giống như Sư phụ giảng:
“Phong vân đột biến thiên dục trụy” (“Tâm tự minh” – Hồng Ngâm II)
Lúc đó, các đệ tử Đại Pháp chuẩn bị đối mặt với những khổ nạn cực đại. Câu thơ của Sư phụ có nghĩa là đệ tử Đại Pháp phải bước ra và bước trên con đường của họ vào thời điểm lịch sử này để hoàn thành thệ ước học đã kí kết từ tiền sử. Pháp hội được tổ chức vào ngày 11/04/1999 là Pháp hội cuối cùng mà các học viên thành phố Vũ Hán tổ chức khi họ tổ chức xếp chữ, luyện công nhóm và chia sẻ kinh nghiệm. 14 ngày sau, sự kiện ngày 25 tháng 04 đã xảy ra ở Bắc Kinh và gây chấn động thế giới.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/10/18/回忆武汉法轮功学员四次大型学法、炼功活动-264176.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/4/136528.html
Đăng ngày 8-1-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.