Bài viết của một học viên ở Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 27-08-2012] Năm ngoái, vào một buổi sáng sớm tháng Giêng, tôi vô tình làm đổ một thùng nước sôi vào chân. Người thân trong gia đình tôi chạy đến và kêu lên: “Nhanh lên, bôi thuốc vào nếu không nó sẽ phồng rộp lên.” Tôi do dự một chút và khi tôi nhìn chằm chằm vào vết thương ở chân đang nhanh chóng sưng phồng lên, trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ: “Như thế không đúng. Mình là một học viên Đại Pháp, làm sao mình có thể theo tiêu chuẩn của người thường được?” Với chính niệm mạnh mẽ này, chỗ bị phồng lên biến mất và chân của tôi nhanh chóng trở lại bình thường, như thể chưa có chuyện gì xảy ra. Gia đình và người thân của tôi đã chứng kiến sự việc này và kêu lên: “Thật là thần kỳ!”
Tôi đắc Pháp vào tháng 11 năm 1997. Khi bắt đầu tu luyện, tôi đã trải nghiệm được những tác dụng kỳ diệu của Đại Pháp, điều này đã giúp tăng cường tín tâm của tôi rằng Pháp Luân Đại Pháp là môn tu luyện chân chính.
Ba chữ vàng thần kỳ
Tôi từ nhỏ đã thích khí công, từ nhỏ đã kính ngưỡng các vị Phật, Đạo, Thần và khi người lớn kể cho tôi nghe những câu chuyện về các vị thần, tôi lắng nghe rất chăm chú. Lớn lên, tôi đã nhiều lần rơi vào tình huống nguy hiểm, tuy nhiên vào những khoảnh khắc nguy cấp tôi luôn thoát khỏi mà không bị hề hấn gì. Kể từ lúc đó, tôi tin rằng có vị sư phụ nào đó đang bảo hộ cho tôi.
Một buổi chiều mùa hè, trong lúc đang nằm trên một đồi cát nhìn lên bầu trời xanh, ba chữ lớn màu vàng sáng chói đột nhiên xuất hiện trên không trung. Đồng thời một giọng nói trầm trầm vang dội của một người đàn ông đọc lên ba từ đó hai lần trước khi mọi thứ biến mất. Lúc đó tôi chưa đi học và do vậy tôi không nhận ra được chữ nào trong ba chữ đó mặc dù tôi nhớ rằng chữ thứ ba nghe giống chữ “nhân.”
Kể từ đó, tôi có một khao khát mãnh liệt được đi học. Từ tiểu học cho đến khi vào đại học, tôi vẫn tìm kiếm ba chữ này. Tôi đọc rất nhiều các loại sách nhưng không có kết quả. Sau khi đi làm, công việc lôi cuốn khiến tôi bận rộn, dần dần tôi đã quên đi việc tìm kiếm của mình. Không lâu sau khi bắt đầu đi làm, sức khỏe của tôi trở nên xấu đi và cơ thể bên trái của tôi, từ đầu tới chân bị đau đớn và tê bại. Có lúc toàn bộ cơ thể tôi bị co thắt, thường xuyên bị cảm mạo, có lúc cả đêm tôi không ngủ được. Khó chịu nhất là tôi không thể đọc sách bởi vì khi đọc sẽ cảm thấy buồn nôn và chóng mặt. Tôi đã khám tại nhiều bệnh viện và gặp nhiều bác sĩ nhưng đều vô ích. Tất cả đều không thể chẩn đoán hay điều trị được căn bệnh của tôi. Cuối cùng tôi bị lâm vào trạng thái trầm cảm. Ngay cả lúc ngủ cũng không cảm thấy khá hơn vì thường có hiện tượng đột nhiên ngừng thở, khi choàng tỉnh dậy thì toàn thân đầy mồ hôi.
Trước khi đắc Pháp, một thời gian tôi bị suy sụp tinh thần do bệnh tình trầm trọng của mình. Thậm chí tôi đã từng nghĩ đến việc tự tử. Tuy nhiên, tôi cảm thấy có một lực lượng vô hình đang khích lệ và thúc đẩy tôi và tôi mơ hồ cảm thấy rằng mình vẫn còn một nhiệm vụ dang dở cần phải hoàn thành, tôi vẫn chưa tìm thấy vị sư phụ của mình. Hiệu sách mà tôi thường xuyên tới bao gồm các loại sách về Phật, Đạo và các loại sách khí công thuộc các trường phái khác nhau, tuy nhiên việc tìm kiếm không thành bởi chẳng có thứ gì là điều mà tôi đang thực sự tìm kiếm và tôi cảm thấy lạc lõng và vô vọng.
Một ngày tôi tới gặp một đồng nghiệp để hỏi xem cô ấy có biết môn khí công nào tốt không. Cô ấy nói: “Bạn nên thử Pháp Luân Công. Hiện tại trên toàn quốc nhiều người đang tu luyện môn này. Không may là một người khác đang mượn cuốn sách của mình nhưng bạn có thể tìm nó ở hiệu sách.” Hôm đó tôi đã tìm được cuốn Chuyển Pháp Luân (quyển 2) và cuốn Pháp Luân Đại Pháp nghĩa giải. Tôi lật qua một vài trang và cảm thấy những pháp lý thật sâu sắc và tinh thâm. Tuy nhiên những quan niệm người thường mà tôi đã hình thành trong thế giới vật chất này đã ngăn trở tôi đắc Pháp. Ngày hôm sau khi tôi nói chuyện về việc tìm kiếm của mình ở hiệu sách với đồng nghiệp của tôi, cô ấy nói: “Hai cuốn sách đó giảng rất cao. Bạn nên đọc cuốn Pháp Luân Công trước,” và hứa sẽ cho tôi mượn băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ.
Tôi đã có được những cuốn băng ghi âm các bài giảng của Sư phụ và vô cùng ngạc nhiên bởi giọng nói thân thuộc của Sư phụ. Đây chính là vị sư phụ mà tôi đã tìm kiếm trong vô vọng trong suốt thời gian qua! Tôi vô cùng phấn chấn và hứng khởi và sau đó, khi tôi nghe ba từ Chân – Thiện – Nhẫn, đột nhiên tôi nhớ lại buổi gặp gỡ khó hiểu hồi nhỏ khi tôi gặp ba chữ này, chính là ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn! Cuối cùng tôi đã tìm thấy câu trả lời cho điều bí ẩn mà tôi đã mất nhiều năm cố gắng giải đáp, khỏi phải nói tôi cảm thấy vui như thế nào.
Một luồng nhiệt thông thấu từ đầu đến chân khi tôi nghe các bài giảng. Tôi cảm thấy nó thanh lọc rất nhiều chất dơ bẩn và ngay lập tức thân thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều.Pháp Luân Công thực sự kỳ diệu, ngay lập tức đã chữa được căn bệnh đã hành hạ tôi trong mấy chục năm. Tôi rất phấn chấn. Sư phụ đang quản tôi và đang tịnh hóa thân thể cho tôi. Sau này tôi biết rằng đây chân chính là môn tu luyện chính pháp và tôi quyết tâm sẽ tu luyện thật tốt.
Tôi tiếp tục nghe các bài giảng của Sư phụ vào ngày hôm sau và cảm thấy có một thứ đang xoay chuyển ở phía trước trán của tôi. Một lúc sau, một đồ hình bát quái xuất hiện một cách rõ ràng trước mắt tôi. Trong nháy mắt, đồ hình bát quái ở giữa nở ra phía ngoài, trở thành một vệt mờ lớn trước khi biến mất. Cảnh tượng được thay thế bởi một đường hầm trong đó có một vật đang xoay chuyển và dần dần tiến đến gần hơn. Một chữ vạn lớn xoay nhanh ở giữa. Tuy nhiên, cảnh tượng biến mất khi tôi cố gắng xem nó gần hơn. Tôi hiểu rằng điều mà tôi nhìn thấy là một Pháp Luân đang chỉnh sửa lại mắt con thứ ba bị hỏng của tôi và sự việc này đã giúp tôi tăng cường tín tâm vào những pháp lý của Sư phụ.
Sư phụ giảng Pháp rất ôn hòa từ bi, sử dụng ngôn ngữ đơn giản dễ hiểu để lý giải những pháp lý cao thâm, đã vén mở rất nhiều điều bí ẩn trong cuộc sống, đồng thời nhanh chóng giải khai một cách trọn vẹn cách đối nhân xử thế đúng đắn. Bằng cách làm theo những lời dạy của Sư phụ, tôi nhận thấy những chấp trước của tôi như tâm tranh đấu, tâm danh lợi, tâm tật đố đều dần dần giảm bớt, hoàn cảnh xung quanh cũng cải biến tốt hơn và tôi cũng hòa thuận hơn với mọi người xung quanh.
Tinh tấn thực tu, Đại Pháp có thể triển hiện thần tích
Tôi đã mượn được cuốn Chuyển Pháp Luân và băng hình Sư phụ dạy năm bài công Pháp. Tôi học Pháp và luyện công bất cứ khi nào có thời gian và tôi cảm thấy sức khỏe của mình đã được cải thiện dần dần qua từng ngày. Cuối cùng, bệnh tật của tôi biến mất và cách nhìn của tôi về cuộc sống đã thay đổi. Hơn nữa thân thể của tôi cảm thấy nhẹ nhàng và tràn đầy năng lượng. Khi tôi còn nhỏ, tôi thường xuyên bị nhức đầu, cảm lạnh; càng lớn tuổi thì các triệu chứng đó càng tồi tệ hơn. Tôi chưa bao giờ được trải nghiệm cảm giác thực sự được khỏe mạnh và sung sức. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng và khỏe mạnh mặc dù tôi chỉ ngủ vài tiếng mỗi ngày. Mọi người xung quanh tôi nhận xét rằng tôi trông trẻ hơn.
Một lần lãnh đạo của tôi đã nói: “Tôi thực sự ngưỡng mộ việc anh luôn nghĩ đến người khác trong bất kỳ hoàn cảnh nào.” Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào năm 1999, vị lãnh đạo đã nói với các viên công an tham gia vào việc giám sát tôi tại nơi làm việc: “Anh ấy là một người tốt, các anh nên ngừng việc giám sát anh ấy.” Các đồng nghiệp của tôi cũng nói: “Các anh tuyên bố Pháp Luân Công là xấu nhưng chúng tôi đã được chứng kiến những lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công từ anh ấy. Anh ấy là hàng xóm của tôi và tôi đã được chứng kiến rât nhiều bệnh tật của anh ấy đã được hồi phục một cách kỳ diệu.”
Một ngày tôi mở cuốn sách Chuyển Pháp Luân và thấy những ánh sáng đầy màu sắc và rất đẹp phát ra từ các trang sách. Các màu sắc thay đổi khi tâm tính của tôi đề cao lên. Đôi khi nó là một màu hay nhiều màu xen lẫn nhau. Hơn nữa màu sắc xuất hiện dần dần trở nên đẹp đẽ và tinh tế hơn. Cuốn Chuyển Pháp Luân không phải là cuốn sách duy nhất mà tôi được chứng kiến màu sắc rực rỡ này mà tất cả các cuốn sách Đại Pháp khác cũng có ánh sáng với nhiều màu sắc như vậy. Sư phụ đã giảng trong “Bài giảng thứ chín” trong cuốn Chuyển Pháp Luân:
“Những ai đã khai [mở] thiên mục trong chúng ta đều thấy rằng, cuốn sách này nhìn là thấy ngũ quang thập sắc, lấp lánh ánh vàng kim, mỗi chữ đều là hình tượng Pháp thân của tôi.”
Được nhìn thấy một cách xác thực cảnh tượng mà Sư Phụ mô tả đã tăng cường thêm tín tâm trong tu luyện cho tôi.
Một lần khác đột nhiên tôi đã trải qua một cảm giác rằng có cái gì đó đang xoay chuyển hướng lên trên ở khắp nơi trên thân thể mình. Tôi cảm thấy sự xoay chuyển hướng lên trên với tốc độ rất nhanh trước khi hình thành một cột trụ vô hình cao một thước, kéo dài từ đỉnh đầu của tôi lên phía trên. Tôi nhận ra rằng công của tôi đang tăng lên và tôi đã có được cột công trụ. Sư phụ đã giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân:
“Sư phụ cấp cho chư vị những gì? Cấp cho chư vị một công [để] tăng công. Bởi vì đức ở bên ngoài [thân] thể con người, công chân chính của người [tu luyện] là từ đức mà sinh thành. Tầng của một người cao thấp ra sao, [và] công lực lớn đến đâu, tất cả là từ đức mà sinh thành. Ông [sư phụ] diễn hoá đức của chư vị trở thành công, tăng trưởng thẳng lên trên dưới dạng xoáy ốc. Công quyết định một cách chân chính tầng cao thấp của cá nhân được tăng trưởng lên bên ngoài [thân] thể, cuối cùng theo xoáy ốc trên đỉnh đầu mà hình thành một cột công trụ. Công của một người cao bao nhiêu, chỉ cần nhìn xem công trụ của vị ấy cao đến đâu [là biết], nó chính là tầng của vị ấy, là ‘quả vị’ được giảng trong Phật giáo.” (“Bài giảng thứ nhất”)
Trong khi học Pháp, bất cứ khi nào hoàn cảnh xung quanh thật tĩnh lặng, và tâm của tôi thật thanh tịnh, bất luận là tôi đọc thành tiếng hay không đọc thành tiếng, tôi cảm thấy giọng nói của Sư phụ vang lên trong đầu tôi. Trong trạng thái này tôi đạt được kết quả tốt nhất trong khi học Pháp. Tôi có thể ghi nhớ và ngộ Pháp tốt hơn cùng với việc đề cao rõ ràng về tâm tính và tầng thứ.
Tôi cảm thấy một trường năng lượng rất lớn phát ra xung quanh khi tôi luyện công, khiến tôi cảm thấy vô cùng ấm áp và dễ chịu. Trường năng lượng này đặc biệt trở nên mạnh mẽ hơn khi tôi chỉnh lại các động tác cho các học viên khác. Một lần khi tôi đang luyện bài công pháp thứ hai, tôi thấy có một một luồng ánh sáng trắng dày đặc xung quanh thân thể tôi. Màu sắc này rất đẹp và tinh tế và chắc chắn đó không phải là màu sắc trong không gian này của chúng ta.
Một lần khi đang làm theo các chỉ dẫn của Sư phụ trong các bài công Pháp, tôi cảm thấy một trường năng lượng mạnh mẽ xung quanh thân thể của mình trong khi một lực rất mạnh kéo theo tay tôi trong lúc luyện công. Đặc biệt hiện tượng này càng rõ ràng hơn trong bài công Pháp thứ ba: “Quán thông lưỡng cực Pháp.” Khi cánh tay tôi đang chuyển động lên xuống, tôi cảm thấy vô số Pháp Luân đang xuay chuyển trong lòng bàn tay của mình. Cảm giác được chạm vào vô số Pháp Luân trong lòng bàn tay khi đang tập luyện bài công Pháp thật vô cùng mỹ diệu. Trải nghiệm trực tiếp đã cho tôi thấy được sự kỳ diệu vô biên cùng sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp và tăng cường tín tâm tu luyện cho tôi.
Tôi đã mượn bài “Giảng Pháp tại Sydney” và đọc được đoạn:
“Cho nên tôi nói tôi đang làm việc mà người xưa chưa từng làm, tôi đã mở ra một cánh cổng. Tôi còn làm một việc lớn hơn nữa, chính là mang những đạo lý tu luyện và những nhân tố để viên mãn giảng xuất lai [cho mọi người], hơn nữa còn giảng một cách rất có hệ thống. Chính vì vậy mà thần ở tầng rất cao đã nói: ‘Ông đã lưu lại cho con người một chiếc thang dẫn lên trời – Chuyển Pháp Luân.’” (Tạm dịch)
Đó thực sự là chiếc thang dẫn lên trời trong thế giới này và Chuyển Pháp Luân là chiếc thang mà Sư phụ lưu lại cho chúng sinh. Tôi đã trải nghiệm tất cả những điều kỳ diệu này bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện cao tầng thuộc trường phái Phật gia và là một môn tu luyện chân chính.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/27/大法解我心中谜-262042.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/10/4/135705.html
Đăng ngày 3-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.