Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh An Huy, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-09-2025] Tôi là một nữ học viên Pháp Luân Đại Pháp 80 tuổi, đắc Pháp vào năm 1996. Trong gần 30 năm tu luyện, tôi đã trải nghiệm nhiều điều thần kỳ.

Đại Pháp cứu mạng con trai út của tôi

Vào một buổi chiều thứ Bảy của tháng Hai, trong năm thứ hai tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, con trai út của tôi khi đó đang học trung học, đã đến trường trung học khác để xem một trận bóng rổ. Hôm đó trời mưa phùn, sau khi về nhà, con trai tôi bắt đầu ho và sốt 38°C (100,4°F). Tình trạng của cháu trở nên tồi tệ hơn vào ngày hôm sau, cơn sốt tăng lên 38,5°C (101,3°F) và cháu hoàn toàn chán ăn. Chúng tôi vội vàng đưa cháu đến phòng cấp cứu của bệnh viện tỉnh, tại đây cháu được cho uống thuốc và truyền dịch. Ngay sau đó, con trai tôi bắt đầu run dữ dội, như thể bị điện giật. Y tá nhanh chóng rút kim truyền và cơn run của cháu dịu đi. Không thể điều trị thêm, bác sĩ khuyên chúng tôi nên đưa cháu về nhà và theo dõi.

Đến ngày thứ ba, nhiệt độ của con trai tôi đã tăng lên 39,8°C (103,6°F). Cháu không chịu ăn uống gì, người lả đi và không ngủ được. Mắt cháu đỏ ngầu và một cục u lớn xuất hiện trên đỉnh đầu. Bất cứ ai chạm vào nó đều khiến cháu hét lên đau đớn. Chúng tôi đã quay lại bệnh viện nhiều lần nhưng các bác sĩ không thể chẩn đoán hay điều trị và liên tục cho chúng tôi về nhà. Tôi không biết phải làm gì và sợ rằng mình sẽ mất con.

Bởi y học hiện đại không có hiệu quả, tôi đã thầm cầu xin Sư phụ cứu mạng con trai mình. Vào ngày thứ tư, khi tôi ngồi đả tọa bên cạnh chân con trai với hai tay kết ấn, tôi đã nhập tĩnh, tâm tôi trở nên bình yên và đầu óc trống rỗng. Một lúc sau, tôi nghe thấy tiếng con trai ngáy, cháu đã ngủ thiếp đi.

Sau khi ngủ được 40 phút, cháu đột nhiên ngồi dậy khỏi giường và hét lên: “Mẹ ơi, con khỏi rồi. Con cũng muốn luyện Pháp Luân Công!” Tôi thở phào nhẹ nhõm: “Con trai! Con khỏe rồi!” Ngay lúc đó, tôi nghe thấy giọng nói của Sư phụ trong đầu: “Sởi, sởi, sởi!” Những lời đó vang vọng bên tai tôi và tiết lộ nguyên nhân căn bệnh của con trai tôi. Tôi nói với con trai: “Con bị sởi rồi!” Tôi kiểm tra nhanh thì thấy khắp người cháu nổi đầy ban sởi. Khi con trai kêu đói, tôi vội nấu cho cháu một ít cháo và cháu đã ăn hết một bát cháo đầy.

Khi đó tôi mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và có sự lý giải hạn hẹp về Pháp của Sư phụ. Do vậy, sau bữa tối, hai mẹ con tôi đã đội tuyết, đội gió đến bệnh viện. Lần này, bác sĩ đã tra cứu kỹ lưỡng các sách y khoa và xác nhận con trai tôi bị sởi. Ông không kê đơn thuốc mà chỉ dặn con trai tôi giữ ấm và nghỉ ngơi nhiều. Có thể ăn và ngủ ngon, con trai tôi đã hồi phục nhanh chóng và sớm trở lại trường học.

Rõ ràng, y học hiện đại có những giới hạn của nó. Bệnh viện không thể đưa ra chẩn đoán kịp thời hay bất kỳ phương pháp điều trị nào. Thay vào đó, việc tôi chỉ đơn giản là đả tọa và trường năng lượng luyện công đã trở thành chìa khóa để chữa khỏi căn bệnh bất thường của con trai tôi.

Bệnh tiểu đường của chồng tôi đã khỏi sau khi đọc Chuyển Pháp Luân một lần

Năm 1996, chồng tôi (không tu luyện Pháp Luân Công) đi công tác ba đến bốn tháng ở Quảng Tây. Thời tiết nắng nóng như thiêu đốt từ tháng 6 đến tháng 9 đồng nghĩa với điều kiện sống rất khắc nghiệt. Không quen với thời tiết nóng bức và đồ ăn, chồng tôi ăn ngủ không ngon. Ông sớm cảm thấy không khỏe. Ông không thể kiểm soát được việc đi tiểu, nước tiểu bắn tung tóe vào ống quần và khô lại để lại những tinh thể. Dù ăn nhiều hơn nhưng ông vẫn cảm thấy yếu. Sau khi về nhà, ông đã đến bệnh viện để kiểm tra và thấy lượng đường trong máu lúc đói của ông vẫn còn khá thấp.

Khi tôi mới đắc Pháp vào năm 1996, tôi chỉ có một cuốn Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh). Phải một thời gian sau tôi mới có được một cuốn Chuyển Pháp Luân. Chồng tôi bắt đầu đọc sách ngay khi tôi mang về nhà. Mặc dù khen nội dung cuốn sách rất hay nhưng ông không đọc lại. Một thời gian ngắn sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, ông hỏi tôi: “Tại sao anh chỉ ăn nửa bát cơm đã thấy no rồi?” Chồng tôi từng ăn hai bát cơm lớn và thường thèm đồ ngọt. Vậy mà giờ đây ông có thể ăn ít hơn và không ăn đồ ngọt nữa. Bởi sự lý giải của tôi về tu luyện lúc đó còn hạn hẹp, nên tôi đã không nói gì mà đưa ông đến bệnh viện để khám. Xét nghiệm máu xác nhận rằng lượng đường trong máu của chồng tôi đã trở lại bình thường.

Sư phụ giảng:

“Nhân loại đối với biểu hiện của Đại Pháp tại thế gian có thể thể hiện ra sự thành kính và tôn trọng thích đáng, thì sẽ mang đến hạnh phúc hay vinh diệu cho người, dân tộc hoặc quốc gia.” (“Luận Ngữ”, Chuyển Pháp Luân )

Chồng tôi, không tu luyện, đã hoàn toàn khỏi bệnh sau khi đọc và đồng tình với nội dung của cuốn Chuyển Pháp Luân!

Chứng mất ngủ đã khỏi sau ba ngày luyện Pháp Luân Công

Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi bị chứng mất ngủ trầm trọng. Đêm nào tôi cũng nằm trên giường, trằn trọc không sao ngủ được. Đến 5 giờ sáng, tôi mới chợp mắt được một lúc, dù cơ thể vẫn vô cùng khó chịu và mệt mỏi. Tôi sẽ thức dậy vào khoảng 6 giờ sáng, kiệt sức nhưng không thể ngủ lại được. Tôi sẽ nhắm mắt nghỉ ngơi thêm nửa tiếng nữa rồi mới dậy đi làm.

Tại nơi làm việc, tôi lê lết qua ngày, hoàn toàn lờ đờ, yếu ớt và xanh xao. Trong nhiều năm, tôi đã thử vô số loại thuốc Đông y và Tây y khác nhau nhưng không có tác dụng. Một ngày vào năm 1996, tôi biết đến Pháp Luân Công và bắt đầu luyện công. Trong vòng ba ngày, tôi thấy mình có thể ngủ một giấc ngon và sâu vào lúc 10 giờ tối mỗi đêm. Tôi ăn ngon miệng hơn và cảm thấy mình như một người hoàn toàn khác, tươi tắn và tràn đầy năng lượng. Kể từ đó, tôi đã trở thành đệ tử Đại Pháp chân chính. Sư phụ đã an bài cho tôi gặp gỡ những người khác nhau, trải qua các sự việc, và Ngài thậm chí còn dẫn dắt tôi trong những giấc mơ. Nhiều quan niệm người thường của tôi đã được loại bỏ và tôi đã có thêm nhiều thể ngộ.

Chờ đợi để tìm hiểu về Đại Pháp

Trong những năm qua, tôi đã luôn giảng chân tướng cho mọi người. Trải nghiệm của tôi với hai người đã là nguồn động viên lớn để tôi tiếp tục công việc giảng chân tướng.

Có lần tôi đến trường tiểu học cách nhà không xa. Tôi định giảng chân tướng cho các bậc phụ huynh đang đợi ở cổng trường, nhưng tôi đến muộn và chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của những đứa trẻ và cha mẹ chúng khi họ vội vã về nhà.

Cách cổng trường khoảng 20 mét có một cô gái trẻ cầm tấm biển quảng cáo. Tôi đến bắt chuyện và biết được cô gái là sinh viên năm hai đang làm thêm việc quảng bá cho lớp học năng khiếu dành cho trẻ em. Tôi đã giảng chân tướng cho cô gái về cuộc bức hại Pháp Luân Công. Cô gái trẻ đã cảm kích nghe theo lời khuyên của tôi và thoái khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản và Đội Thiếu niên Tiền phong. Tôi cũng khuyên cô ấy hãy thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, vì điều đó sẽ mang lại cho cô ấy phúc báo và cứu cô ấy khỏi nguy hiểm. Cô ấy gật đầu và nói: “Cháu cảm ơn cô!”

Tôi quay người định đi thì thấy cô ấy đang lau nước mắt trong khi cất tấm biển quảng cáo của mình. Tôi nhanh chóng quay lại bên cạnh cô ấy và hỏi: “Có chuyện gì vậy cháu? Cháu có gặp khó khăn gì không? Cháu có cần giúp đỡ không?” Cô gái nghẹn ngào nói: “Không có gì đâu ạ. Sau khi nghe những lời của cô, cháu đã xúc động đến mức bật khóc. Nước mắt của cháu cứ chảy không ngừng và cháu không còn tâm trạng để tuyển thêm học sinh nữa, nên cháu quyết định dọn hàng sớm.” Sư phụ hẳn là rất trân quý cô gái.

Có lần tôi đến bệnh viện tỉnh không xa nhà. Đối diện bệnh viện có một vài khu vực để ngồi nghỉ và một cô gái trẻ đang ngồi ở đó đã thu hút sự chú ý của tôi. Tôi đến gần cô gái và bắt chuyện, cẩn thận dẫn dắt chủ đề của chúng tôi đến điểm mà tôi có thể giảng chân tướng về cuộc bức hại Đại Pháp. Cô gái trẻ lắng nghe chăm chú và để tôi nói hết mà không ngắt lời. Cuối cùng, cô ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Tôi chào tạm biệt cô ấy, định đi giảng chân tướng cho một người hữu duyên khác. Thật ngạc nhiên, cô ấy đã nhờ tôi kể thêm cho cô ấy nghe, nên tôi đã tiếp tục. Khi tôi nói ý định rời đi, cô ấy nói: “Để cháu đi theo và tiễn cô một đoạn.” Khi tôi nói với cô ấy rằng tôi định vào nhà vệ sinh trước, cô ấy nói: “Vậy thì cháu sẽ đi cùng cô. Cháu muốn ở bên cạnh cô thêm một chút nữa trước khi chúng ta phải chia tay.” Tôi tin rằng sinh mệnh quý giá này đã đang chờ đợi để được nghe về Pháp Luân Đại Pháp!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/18/498104.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/3/231170.html