Chú và dì của tôi đã thay đổi quan điểm về Pháp Luân Đại Pháp
[MINH HUỆ 08-09-2025]
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2011, sau khi bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Tôi đã bình phục mà không cần điều trị. Chứng kiến sự hồi phục của tôi, mẹ chồng tôi cũng bước vào tu luyện. Chứng đau lưng dai dẳng, bệnh giãn phế quản và chứng ho ra máu mãn tính của bà đã khỏi hẳn. Nhiều thành viên trong đại gia đình của tôi đã tiếp nhận Đại Pháp ở các mức độ khác nhau, nhưng em trai của bố chồng tôi và vợ của ông – tức chú và dì của tôi – lại phản đối.
Chúng tôi sống cùng khu phố, và chú tôi là giám đốc một công ty. Vào ngày mùng hai Tết Cổ truyền, tôi tặng ông một cuốn Cửu Bình, nhưng ông lập tức phản đối, nói rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) trả cho ông mỗi tháng hơn 10.000 Nhân dân tệ, vì vậy ông không thể chống đối nó. Dì tôi là người kiêu ngạo, coi thường người khác và thích ngồi lê đôi mách. Bất cứ khi nào tôi đến thăm họ hàng và đề cập đến Pháp Luân Đại Pháp, bà lại chế nhạo tôi. Họ lo rằng việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp có thể ảnh hưởng tiêu cực đến họ, nên đã mua nhà ở khu khác và chuyển đi.
Tháng 8 năm ngoái, chị tôi tổ chức sinh nhật 1 tuổi cho cháu trai. Tại bữa tiệc, tôi để ý thấy dì tôi mặc một chiếc váy hoa có thắt lưng quanh eo. Tôi niềm nở chào dì rồi ngồi vào một bàn gần đó. Sau khi kết thúc bữa ăn, dì đến gần tôi và nói: “Dạy dì các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp đi! Dì muốn đọc cuốn sách đó.”
Tôi rất ngạc nhiên. Sau đó, mẹ chồng tôi đến và nói với tôi rằng dì bị đau lưng dữ dội do chăm sóc cháu. Con dâu dì không hài lòng với những nỗ lực của dì, và thường xuyên cãi vã với dì. Dì nhận thấy con dâu của tôi đối xử với tôi rất tốt, lại còn mang đồ ăn cho tôi. Trông tôi tràn đầy năng lượng dù phải chăm sóc hai đứa cháu. Dì ngưỡng mộ sự hòa thuận và hạnh phúc của gia đình tôi.
Mẹ chồng tôi đã kể cho họ nghe về những lợi ích của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ chính kinh nghiệm của bà. Bà nói: “Tôi đã ngoài 80 tuổi mà giọng nói vẫn sang sảng. Càng có tuổi, tôi càng khỏe.”
Chú tôi hỏi bà làm thế nào mà hết được chứng đau lưng mãn tính. Mẹ chồng tôi trả lời: “Nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp!” Ông không thể tin vào tai mình. Bà nói tiếp: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi không nói dối hai người đâu. Trước khi tu luyện, tôi mắc ba căn bệnh nghiêm trọng. Bệnh đầu tiên là đau lưng mãn tính. Có năm, tôi đến bệnh viện trung ương để chụp X-quang. Vừa bước ra khỏi xe taxi, tôi đã ngã khuỵu xuống đất. Người khác muốn đỡ tôi dậy, nhưng tôi bảo họ đừng đỡ. Tôi nằm trên mặt đất hơn 10 phút mới có thể đứng dậy được. Mỗi lần chứng đau lưng tái phát, tôi phải nằm liệt giường hơn một tháng. Tuy nhiên, sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, hơn 10 năm nay chứng đau lưng không bao giờ tái phát.”
Thấy họ chăm chú lắng nghe, mẹ chồng tôi tiếp tục: “Căn bệnh thứ hai là ho ra máu do giãn phế quản. Tôi ho ra máu mỗi khi làm việc vất vả ngoài đồng. Tôi thường phàn nàn rằng anh trai của chú (tức bố chồng tôi) không phụ giúp mình. Sau khi cãi nhau với ông ấy, bệnh tình của tôi trở nên tệ hơn. Cảm giác như có con dao đang cứa vào cổ họng tôi vậy. Căn bệnh thứ ba là bệnh zona. Chú dì có biết bác sỹ Từ ở thôn mình không? Vợ ông ấy đã chết vì căn bệnh này, mà ông ấy là bác sỹ đấy! Trường hợp của tôi rất nặng. Mụn nước nổi khắp eo, đau đớn vô cùng. Con bé [ám chỉ tôi] đã ở cùng tôi, và chúng tôi cùng nhau đọc Pháp và luyện công. Tôi đã không uống một viên thuốc nào trong 21 ngày và đã bình phục. Đây là những trải nghiệm cá nhân của tôi. Tôi cảm thấy khỏe mạnh và nhẹ nhàng. Bây giờ tôi luôn cảm thấy tràn đầy năng lượng và không còn đổ lỗi cho anh trai của chú nữa. Pháp môn này thật kỳ diệu. Chú dì nên hỏi xin con bé một cuốn sách [Chuyển Pháp Luân] đi!”
Khi về nhà vào buổi tối, tôi biết được dì tôi đã hỏi chồng tôi về tình hình của tôi. Chồng tôi trả lời chú dì: “Rất tốt. Mọi người đều biết cô ấy từng là bác sỹ, nhưng cô ấy không thể cứu được mạng sống của chính mình. Bác sỹ của bệnh viện Bắc Kinh nói rằng tỷ lệ sống sót của cô ấy chỉ có 15%. Trong 14 năm qua, cô ấy không uống một viên thuốc nào. Gia đình chúng cháu có cuộc sống bận rộn, nhưng cô ấy là người chăm chỉ nhất trong nhà. Cháu chưa bao giờ nghe cô ấy phàn nàn về sự vất vả hay mệt mỏi. Mẹ chồng và con dâu hòa thuận, cả con trai và con dâu của cháu đều rất kính trọng cô ấy và bố mẹ cháu. Cô ấy không bao giờ so bì với ba người anh em khác của cháu. Cô ấy đã mời bố mẹ cháu đến nhà ăn Tết. Thấy bố mẹ cháu ngày càng già yếu, cô ấy đã về quê vào tháng 6 để sửa lại ngôi nhà mà cô ấy mua cho họ. Bố cháu nói rằng ông thực sự muốn sống thêm vài năm nữa khi thấy các con hiếu thảo với mình. Hàng xóm nói rằng họ có thể cảm nhận được sự hòa thuận trong gia đình chúng cháu.”
Tôi rất vui khi thấy dì muốn đọc sách Chuyển Pháp Luân. Tôi hứa sẽ mang sách đến cho bà trước bữa tối và dạy bà các bài công pháp. Khi chúng tôi đến khách sạn vào khoảng 4 giờ chiều, chú và dì tôi đã ở đó. Chú tôi nói: “Dì của cháu không bao giờ ăn tối. Chú dì đã không đến nếu dì không muốn học công từ cháu.”
Tôi mỉm cười với chú và trả lời: “Thật tuyệt vời! Nhưng trước hết, chú và dì nên làm tam thoái. Khi đó chú và dì mới có thể nhận được sự bảo hộ của Thần Phật!” Chú và dì mỉm cười, và nói rằng họ sẽ làm theo.
Tôi đã dạy dì bài công pháp thứ nhất và thứ tư. Dì nhanh chóng ghi nhớ và nói rằng bà cảm thấy thư thái. Tôi nói với dì rằng Đại Đạo là chí giản chí dị, nhưng không nên tu luyện chỉ để trị bệnh. Tôi đề nghị dì đọc ngay sách Chuyển Pháp Luân, điều đó sẽ giúp ích cho dì. Cuốn sách này rất trân quý! Tôi hứa sẽ đến thăm dì trong hai ngày nữa. Dì nói: “Dì sẽ ghi nhớ mọi điều cháu nói!”
Khi chúng tôi luyện công xong và quay lại, bữa tiệc đã gần kết thúc. Tôi chỉ nghe thấy mọi người trò chuyện về Pháp Luân Đại Pháp. Em dâu út của tôi tha thiết nói với dì: “Pháp môn này tốt lắm! Thật kỳ diệu! Dì cũng nên thường xuyên niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’.” Tôi thấy rất vui khi nghe thấy điều đó.
Trước đây, tôi đã giảng chân tướng cho hầu hết mọi người có mặt tại buổi tiệc, cũng như những người họ hàng không thể tham dự. Hầu hết họ đều biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Tôi sẽ tiếp tục nỗ lực, luôn ghi nhớ rằng mình là người tu luyện và tinh tấn tu luyện, để nhiều người hơn nữa có thể hiểu được chân tướng, đồng hóa với Pháp và tiến nhập vào vũ trụ mới. Con xin cảm tạ lòng từ bi và sự cứu độ của Sư phụ!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/9/8/497291.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/10/17/230947.html



