Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-08-2025] Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhiều năm và sức khỏe của tôi đã được cải thiện đáng kể. Tôi trở thành một người sống lạc quan và học cách nghĩ cho người khác trước. Tôi cũng được trải nghiệm nhiều điều kỳ diệu. Tôi thường xuyên nhẩm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Tôi muốn chia sẻ một vài câu chuyện về những người hữu duyên đến nghe chân tướng Đại Pháp.

Cuộc gặp gỡ tình cờ

Vào một buổi chiều mùa thu của hai năm trước, khi tôi đang rời khỏi căn hộ thì trông thấy một bà cụ tôi không quen biết. Bà đang bận rộn tỉa cành hồng ở trong vườn. Tôi dừng lại một chút, và bà ngước nhìn tôi với một nụ cười ấm áp, rạng rỡ. Tôi thầm nghĩ: “Chúng ta gặp nhau hẳn là có duyên rồi”. Tôi bước tới và chào bà: “Cháu chào dì, hình như đây là lần đầu tiên cháu gặp dì”.

Bà cụ trả lời: “Đã nhiều năm rồi dì hiếm khi ra ngoài vì sức khỏe không tốt. Hôm nay thời tiết đẹp quá, dì nghĩ mình nên ra thăm vườn, không biết đến khi nào mới gặp lại cháu đây”.

Tôi nói: “Cháu có điều này muốn nói với dì: Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp dạy con người làm người tốt, dì đừng tin vào những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Dì hãy ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Bà cụ liền đồng ý. Sau đó, tôi hỏi bà có tham gia bất kỳ tổ chức nào của ĐCSTQ không, bà trả lời là không. Bà cụ rất vui vẻ và thậm chí còn đề nghị hái hồng cho tôi, nhưng tôi đã lịch sự từ chối.

Đừng bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào

Một buổi chiều tháng Ba năm ngoái, tôi ra ngoài đi dạo. Thời tiết se lạnh và trên đường phố gần như vắng tanh. Tôi đang đi thì có một người phụ nữ trung niên gầy gò cúi đầu đi ngang qua. Tôi do dự vì không muốn làm phiền bà. Tôi định bước vào một cửa hàng quần áo thì đột nhiên nghe thấy tiếng bà ho. Một ý nghĩ chợt xuất hiện: “Bà ấy là người hữu duyên, tôi không thể bỏ lỡ cơ hội này”. Tôi quay lại và hỏi bà cụ: “Cháu nghe thấy tiếng dì ho”. Thấy bà không đeo khẩu trang, tôi nói tiếp: “ Dịch bệnh COVID vẫn đang lan rộng, và nhiều người đã bị nhiễm bệnh. Bệnh viện thì đông nghẹt bệnh nhân mọi lứa tuổi, và có người chết vì sốt cao chỉ trong vài ngày. Bà hẳn là một người tốt. Xin hãy ghi nhớ: ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Tôi không thuyết phục bà phải tu luyện, mà chỉ muốn bà ghi nhớ những lời này để được bình an. Xin đừng phản đối Đại Pháp và đừng tin vào những lời dối trá của ĐCSTQ, điều này sẽ mang lại lợi ích cho bà”.

Bà ấy trả lời: “Được thôi, tôi không phản đối”. Sau đó, bà ấy hỏi tôi có biết mua chậu hoa ở đâu không. Tôi nói có một cửa hàng gần đó và dẫn bà tới mua.

Trên đường đi, tôi hỏi bà đã từng gia nhập Đảng, Đoàn hay Đội Thiếu niên Tiền phong chưa. Bà nói có. Tôi giải thích rằng việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ sẽ giúp bà không bị liên lụy khi nó sụp đổ, và điều đó sẽ mang lại sự an toàn cho bà khi trong các thảm họa thiên nhiên và dịch bệnh. Trước khi chúng tôi đến cửa hàng mua chậu trồng hoa, bà đã đồng ý thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ.

Vào cuối ngày hôm đó, tôi đi đến siêu thị để mua ít trái cây. Khi tôi bước ra ngoài siêu thị thì có một người phụ nữ bước đến và chỉ vào đôi giày của tôi nói: “Tôi có thể mua đôi giày này ở đâu? Tôi rất thích kiểu dáng này”.

Tôi nói: “Đây là đôi giày mùa đông, tôi vừa kiểm tra trong siêu thị thì thấy đã hết hàng rồi. Nhưng tôi có thể giới thiệu cho cô một cửa hàng khác”. Tôi dẫn cô ấy băng qua đường đến cửa hàng đó. Khi tôi định rời đi thì cô ấy năn nỉ muốn tôi vào bên trong để nhân viên bán hàng thấy mẫu giày của tôi. Trong lúc xem hàng, tôi nhân cơ hội giảng chân tướng cho cô ấy và nói về việc thoái ĐCSTQ. Cô ấy rất vui mừng và nói: “Hôm nay tôi đã gặp đúng người rồi, những gì chị nói thực sự khiến tôi đồng cảm”.

Cuối cùng, tôi đã chọn giúp cô ấy đôi giày và cô ấy rất hài lòng. Tôi khẽ nhắc cô ấy: “Hãy nghi nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’”. Cô ấy nói với tôi rằng cô không tin vào bất cứ điều gì. Tôi trấn an cô ấy: “Tôi không yêu cầu cô tin hay phải tu luyện Đại Pháp, tôi chỉ muốn nói với cô rằng đừng phản đối hay phỉ báng Đại Pháp”.

Cô ấy trả lời: “Được rồi, tôi sẽ không làm vậy”. Sau đó, tôi giúp cô ấy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Chúng tôi cùng nhau rời khỏi cửa hàng, và tôi đi cùng cô đến trạm xe buýt. Trước khi chia tay, cô ấy nói với tôi địa chỉ nơi cô thường đến chơi piano và nói tôi có thể tìm thấy cô ấy ở đó.

Lời kết

Nhìn lại những sự việc xảy ra xung quanh tôi mỗi ngày, những người tôi gặp tưởng chừng như tình cờ nhưng lại không phải là ngẫu nhiên. Khi chúng ta tu thiện để có lòng bao dung vô hạn như Sư phụ yêu cầu, chúng ta có thể giúp Ngài cứu độ những người hữu duyên được nghe chân tướng.

Tạ ơn Sư Phụ! Tạ ơn Đại Pháp!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/6/497837.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/6/229703.html