Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thị trấn Tân Sinh, thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ, tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-06-2025] Năm tôi 53 tuổi, tôi đến một thành phố khác để sửa nhà cho con trai. Sau khi hoàn thành công việc, các khớp của tôi bắt đầu sưng tấy và đau đớn, còn tay thì sưng vù đến nỗi không nắm lại được. Lúc đó, tôi nghĩ mình bị bệnh thấp khớp. Sau nhiều lần xét nghiệm, bác sĩ nói tôi bị bệnh lupus ban đỏ.

Khi ấy, tôi chưa biết đây là căn bệnh nan y. Sau khi về nhà, tôi tra cứu trên mạng và biết được sự đáng sợ của căn bệnh này. Bệnh không có phương pháp điều trị đặc hiệu và không thể chữa khỏi. Sau khi tôi dùng các loại thuốc chứa hormone, các triệu chứng không những không thuyên giảm mà tác dụng phụ còn khiến mặt tôi bị sưng và biến dạng. Tình trạng của tôi dần trở nên tồi tệ hơn, tôi không thể nghỉ ngơi vào ban đêm vì cơn đau khiến tôi không thể ngủ được.

Hai người chị của tôi đã tu luyện Pháp Luân Công được gần 20 năm. Tôi biết Pháp Luân Công là tốt, nhưng mỗi khi cố gắng đọc sách Đại Pháp là tôi lại thấy buồn ngủ và không thể tập trung. Sau khi chứng kiến cuộc bức hại tàn khốc mà chị hai phải gánh chịu vì không từ bỏ tu luyện, tôi đã bắt đầu sợ hãi và không dám dính dáng gì đến Pháp Luân Công nữa.

Sau khi tôi nói với chị cả về bệnh tình của mình, chị đã rất lo lắng cho sức khỏe của tôi. Lúc đó, chị hai của tôi vẫn đang bị cầm tù phi pháp. Chị cả gọi điện cho tôi và nói: “Chỉ có Pháp Luân Công mới cứu được em thôi. Nếu em có thể học Pháp, Sư phụ Lý nhất định sẽ cứu em”.

Khi tôi gặp chị cả, tôi đã gần như không đi lại được, bế cháu cũng không nổi. Chị khuyến khích tôi học Pháp, luyện công. Tôi không chắc chắn lắm, và nói với chị: “Chị thức khuya dậy sớm luyện công, em sợ mình không theo được”.

Chị bảo tôi: “Em đừng vội nản; mạng sống của em quan trọng, hay thói quen của em quan trọng hơn? Sao lại không kiên trì được? Em cứ thử xem”.

Lần này thì khác, khi đọc Pháp, tôi có thể hiểu được các Pháp lý, và tôi không hề lơ mơ hay buồn ngủ chút nào. Càng đọc, tôi càng tỉnh ra và tôi cảm thấy mọi điều Sư phụ giảng đều là chân lý.

Ngày hôm sau, chị cả bắt đầu dạy tôi các bài công pháp. Kể từ ngày đó, hơn 10 năm đã trôi qua, tôi chưa từng bỏ một buổi luyện công buổi sáng nào.

Sau khi học Pháp hàng ngày, lý giải của tôi càng trở nên sâu sắc hơn. Ban đầu, tôi vừa uống thuốc vừa học Pháp, luyện công. Một tuần sau, tôi nhận thấy dù có uống thuốc hay không, cơn đau vẫn không thuyên giảm. Cuối cùng, tôi đã buông bỏ chấp trước vào bệnh tật và bỏ hết thuốc men. Đêm đó, tôi đã ngủ một giấc ngon lành, điều mà tôi đã không làm được trong nhiều tháng qua.

Khi tôi thức dậy vào ngày hôm sau, tất cả các triệu chứng của bệnh lupus đã biến mất. Thật là một phép màu!

Kể từ đó, tôi không uống thêm viên thuốc nào nữa, và bệnh lupus cũng không còn tái phát; tôi tràn đầy năng lượng và khỏe mạnh. Sau này khi chị hai đến thăm tôi và nhìn bức ảnh tôi chụp trước khi bắt đầu tu luyện, chị đã không thể nhận ra tôi. Sư phụ đã cải biến tôi chỉ sau một đêm. Tôi đã được tái sinh!

Cảm tạ Sư phụ đã từ bi bảo hộ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/23/496036.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/28/228659.html