Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 28-06-2025] Tôi muốn chia sẻ một vài thể ngộ mới trong tu luyện của tôi gần đây.

Từ bi tiếp nhận những quan điểm khác biệt

Một hôm, dì tôi (cũng là đồng tu) mời mẹ tôi ăn sáng cùng chúng tôi. Chúng tôi làm món xúc xích, và dì đã nói: “Ồ đúng rồi, mẹ cháu không thích xúc xích”. Lúc đầu tôi hơi bối rối, sau đó nhớ ra mẹ mình từng bị nhầm món gọi ở một nhà hàng, trong bánh mỳ của bà có cả xúc xích.

Tôi nói với dì rằng mẹ tôi khó chịu vì họ nhầm món, chứ không phải bà không thích xúc xích. Nhưng dì vẫn khăng khăng rằng mẹ tôi không thích xúc xích vì bà đã nói: “Nếu là thịt khác thì không vấn đề gì”. Tôi nhất định không đồng ý bởi tôi từng thấy mẹ ăn xúc xích. Tuy nhiên, tôi đã không tranh luận thêm vì nhận ra rằng mình cần phải hướng nội tìm xem tâm tính có phương diện nào có vấn đề không.

Tôi biết có thể bây giờ bà không còn thích xúc xích nữa, nhưng tôi vẫn cảm thấy khó chịu như thể tôi có quyền khẳng định lý lẽ của mình là đúng, rồi lại nhận ra điều đó không đúng. Tôi tự hỏi: Liệu mình có thể chấp nhận nhận thức và quan điểm của người khác không?

Điều này khiến tôi suy nghĩ rất nhiều vì tôi cho rằng cả hai đều không sai; chúng tôi chỉ dựa trên những gì mình thấy để đưa ra lý giải của mình. Tôi tự nhủ nếu mẹ tôi ăn xúc xích chúng tôi làm, tôi cũng sẽ không tự mãn vì tôi không để tâm đến việc mình đúng hay sai nữa.

Cuối cùng, mẹ tôi đã ăn một ít xúc xích chúng tôi làm, và tôi không nghĩ gì cả. Trong quá trình này, tôi đã không tranh cãi ai đúng ai sai, đây chính là một khảo nghiệm giúp tôi nhìn nhận sự việc từ một tầng thứ cao hơn.

Ngày hôm sau, tôi đã tâm sự chuyện này với mẹ. Bà nói, điều ấy rất thú vị, vì quả thực bà không thích nhận món ăn đã gọi bị nhầm, nhưng cũng không thích xúc xích của các cửa hàng ăn nhanh, vì thịt ở những nơi đó có vẻ không tươi và không tốt cho sức khỏe.

Sau khi hiểu được toàn bộ câu chuyện, tôi đã ngộ ra rằng: Mình cần phải hiểu nhận thức của người khác. Tôi phát hiện ra chính chấp trước này đã cản trở tôi giảng chân tướng cho chúng sinh, vì tôi đã gặp một số người có những lý giải hoàn toàn khác biệt về Đại Pháp, Shen Yun; còn có những người bị các bài báo, tuyên truyền sai sự thật hoặc những ảnh hưởng khác gây hiểu lầm.

Tôi nhận ra rằng, mâu thuẫn với người khác không giúp gì cho tôi, cũng chẳng giúp người khác minh chân tướng. Ngộ ra điểm này đã thay đổi cách tôi tiếp cận với người khác (bao gồm cả đồng tu và người thường).

Tôi cũng nhận ra rằng, khi phối hợp với các đồng tu trong các hạng mục, tâm bảo vệ thanh danh và tâm chứng minh mình đúng là một rào cản mà tôi cần vượt qua. Tôi lớn lên trong một xã hội khuyến khích tranh luận, tôi luôn tranh luận, chứng minh mình đúng người khác sai, tâm chấp trước của tôi bắt nguồn từ đó.

Nhìn từ tầng cao hơn, điều này không phù hợp với Pháp. Để thấu hiểu người khác bằng tâm từ bi, tôi phải buông bỏ cái tâm “mình đúng” hoặc “cách của mình không sai”. Trên thực tế, không phải lúc nào tôi cũng đúng, và tôi chỉ có thể nhận thức được một phần nhỏ trong đó.

Trải nghiệm này đã giúp tôi nhận ra chấp trước lớn đang cản trở mình và ngộ ra rằng có nhiều cách khác nhau để giải quyết xung đột với người khác.

Đừng để thất bại cản trở

Tôi còn có một quan niệm sai lầm khác là tôi luôn hối hận về những chấp trước mà mình không buông bỏ được (chẳng hạn như đôi khi tôi vẫn làm theo sở thích). Tôi nhận ra rằng đắm chìm vào những sở thích này sẽ gây nghiện, nhưng cảm giác thất bại khiến tôi lại sinh ra chấp trước vào chính chấp trước ấy. Tôi cần phải xem nhẹ nó.

Tôi nhận ra mình đã bị cản trở bởi việc sợ thất bại và nghĩ lại những lần trượt khảo nghiệm trong quá khứ, tâm sợ hãi này thậm chí còn can nhiễu đến việc tĩnh tâm phát chính niệm. Nhờ học Pháp, cuối cùng tôi đã nhận ra mình không thể để những việc này cản trở việc đề cao. Tôi nên nhớ rằng, chỉ cần học Pháp tốt, đề cao tâm tính, tự nhiên sẽ có được những thể ngộ mới, bất kỳ chấp trước hay quan niệm sai lầm nào cũng đều có thể loại bỏ.

Sư phụ đã giảng :

“Đồng thời người tu luyện còn phải ‘xả’, xả bỏ các chủng chấp trước các chủng dục vọng của người thường. Không thể làm xong ngay một lúc được, chúng ta có thể từ từ mà làm. Hôm nay chư vị lập tức làm được thế, thì hôm nay chư vị chính là Phật. Tu luyện cần từ từ mà làm, nhưng chư vị không được buông lơi. Chư vị nói: ‘Sư phụ giảng rồi, tu luyện cần từ từ mà làm, vậy nên từ từ mà làm’. Không thể như thế được! Chư vị phải yêu cầu một cách nghiêm khắc, tu luyện Phật Pháp yêu cầu chư vị dũng mãnh tinh tấn.” (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Cuối cùng, tôi đã nhận thức được một chút nội hàm của việc đề cao một cách từ từ và đồng thời phải nghiêm khắc yêu cầu bản thân. Sau khi phát hiện ra chấp trước, thay vì đi đến cực đoan, cưỡng ép thay đổi hoặc hối hận vì thất bại, điều nên làm là đi tìm nguyên nhân, dùng Pháp để đo lường và nỗ lực buông bỏ. Đối với tôi, đây có thể là một quá trình dần dần, bởi vì một số chấp trước đã ăn sâu bén rễ, nhưng mấu chốt nằm ở chỗ người tu luyện có thể tinh tấn hay không.

Trong quá trình buông bỏ chấp trước, bất kể là lâu hay chóng, nhanh hay chậm, tôi đều không thể buông lơi, phải kiên trì, đồng thời làm tốt những việc mà người tu luyện trong thời Chính Pháp nên làm. Tôi cũng không thể để những chấp trước này can nhiễu đến việc học Pháp, phát chính niệm, luyện công và giảng chân tướng cho những người chưa minh bạch hoặc bị hiểu lầm về cuộc bức hại.

Tôi còn ngộ ra rằng, khi đối mặt với ma nạn và chấp trước, cách chúng ta nhìn nhận vấn đề là rất quan trọng. Thay vì xem chúng như những ngọn núi khó vượt qua, tôi cố gắng đối đãi bằng một tâm thái khách quan và thoải mái. Cảm giác thất bại bắt nguồn từ việc coi chấp trước hoặc khổ nạn là những trở ngại không thể vượt qua chính là nhân tâm. Là người tu luyện, chúng ta nên xem chúng là cơ hội, không phải là gánh nặng, điềm nhiên đối diện với khảo nghiệm, không chấp trước vào chấp trước, cũng không sợ rằng nó quá sức chịu đựng. Chấp trước luôn có thể trừ bỏ được, nhưng tôi luôn nhớ rằng khi đối diện với ma nạn mỗi người có cách xử lý khác nhau, hình thức khảo nghiệm và tĩnh huống cũng khác nhau.

Điều này đưa tôi trở lại với nhận thức ban đầu, liệu tôi có thể giữ thái độ cởi mở đối với quan điểm và lý giải của người khác không? Có những lúc tôi đã thực sự thất bại ở một số phương diện, nhưng thay vì để thất bại cản trở mình, tôi chỉ có thể nỗ lực bước về phía trước, và học hỏi để tinh tấn hơn.

Nếu có điều gì không phù hợp với Pháp xin được từ bi chỉ rõ. Con xin cảm tạ Sư phụ, cảm ơn các đồng tu! Hy vọng chúng ta sẽ đề cao chỉnh thể, không bị các quan niệm cản trở.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/28/496542.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/30/228680.html