Bài viết của Xuất Phàm, một học viên ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 25-05-2012] Đầu tiên tôi muốn cảm tạ Sư Phụ đã cứu độ tôi và hai học viên khác trong gia đình tôi. Chúng tôi may mắn bước đi trên con đường tu luyện và trở về với bản nguyên của mình.

Năm nay tôi 50 tuổi. Tôi làm việc trong cơ quan truyền thông của tỉnh ngay sau khi tốt nghiệp đại học. Năm 1990, tôi tốt nghiệp đại học ở Bắc Kinh. Tuy nhiên, tôi đã bị một số bệnh, bao gồm viêm khớp, nhịp tim nhanh và loạn nhịp. Tôi bị đau đớn do viêm khớp. Để thoát khỏi bệnh tật của mình, tôi bắt đầu đọc các cuốn sách về Phật giáo và Đạo giáo, nhưng tôi không thể hoàn toàn hiểu chúng.

Cuối năm 1992, bác sĩ của trường, người đã châm cứu cho tôi đã cho tôi một tấm vé vào Hội chợ Sức khỏe Đông phương và nói rằng “vấn đề sức khỏe của cô rất khó chữa. Cô có thể học cái gì đó để nâng cao sức khỏe của mình.” Trong hội chợ sức khỏe, tôi thấy Pháp Luân Công và lấy một tờ giới thiệu. Thật không may, tôi đã không biết rằng Sư Phụ đã tổ chức một khóa học sau ngày hôm ấy.

Gặp Sư Phụ trong buổi giảng Pháp tại khán phòng Nhà máy Đài Cơ

Khi trường học bắt đầu vào đầu năm 1993 sau kỳ nghỉ đông, tôi gọi đến số điện thoại trên tờ giới thiệu Pháp Luân Công. Một trợ lý nói với tôi rằng sẽ có một khóa giảng bắt đầu ngày hôm đó (ngày 23 tháng 02) tại khán phòng Nhà máy Đài Cơ và mời tôi tham dự.

Từ trường học tôi đến khán phóng lúc khoảng 4 giờ chiều với một máy ảnh và máy quay phim. Khi tôi nói chuyện với một nhân viên, anh ấy cho biết mỗi một khóa thuyết giảng là 10 ngày, với 90 phút bài giảng và 30 phút để giảng dạy các bài công Pháp mỗi ngày. Học phí là 50 nhân dân tệ, tương đương 5 nhân dân tệ mỗi ngày, bằng giá một vé xem phim tại Bắc Kinh vào thời điểm ấy. Học phí sẽ được giảm một nửa nếu người ấy đã tham dự các khóa giảng trước đây.

Bởi vì tôi không muốn trả tiền học phí, tôi nói với người nhân viên rằng tôi là một sinh viên mới tốt nghiệp và quan tâm đến Pháp Luân Công. Tôi sẽ chụp một số hình ảnh và có thể viết một bài báo. Anh ấy nói với tôi rằng sẽ xin ý kiến Sư Phụ. Khoảng một giờ sau, Sư Phụ đến cùng với một số nhân viên khác. Sư Phụ cao và mặc một chiếc áo khoác đen. Tôi xin phép Sư Phụ về việc này, và Sư Phụ đã đồng ý. Do đó tôi đã đi với Sư Phụ và một vài nhân viên.

Khán phòng rất đơn giản. Có một bàn ở phía trước với một chai nước trên ấy. Một đồ hình Pháp Luân thêu được treo bên cạnh bàn. Vào khoảng 7 giờ tối, Sư Phụ lên sân khấu, lấy ra một mảnh giấy như một thẻ chỉ mục, và bắt đầu giảng. Lúc đầu, tôi giả vờ chụp một số hình ảnh trong khi nghe bài giảng. Tuy nhiên, sau khoảng 10 phút, tôi bắt đầu chăm chú lắng nghe.

Mở đầu bằng nguyên nhân tại sao một người luyện công lại không thể tăng công của mình, Sư Phụ đã giải thích thế nào là tu luyện, Phật Pháp là gì, sinh mệnh đền từ đâu, và mục đích của sinh mệnh là gì. Vì Sư phụ giới thiệu Pháp Luân Công tương tự như hệ thống khí công, trong bài giảng, Ngài yêu cầu chúng tôi mở rộng bàn tay của mình với lòng bàn tay của chúng tôi hướng lên phía trên để cảm nhận Pháp Luân quay. Tôi đã làm điều đó với các học viên khác và cảm thấy một cái gì đó vô hình đang quay trong lòng bàn tay tôi. Nó rất mạnh mẽ, và tôi có thể cảm thấy tê tê và sưng lên. Trong khi dạy chúng tôi rằng hết thảy mọi vật đều có sinh mệnh, Sư Phụ đã lấy ra linh hồn của chai nước và chỉ cho chúng tôi xem. Tôi nhìn thấy một chấm màu đỏ.

Nhiều học viên, kể cả tôi, đến là để được chữa bệnh. Sư Phụ biết điều này, khi nói về việc cải biến thân thể của ai đó với tư cách là một người tu luyện lên tầng cao hơn, Sư Phụ yêu cầu chúng tôi suy nghĩ về bệnh tật của mình hay bệnh tật của người thân và cùng giậm chân trên sàn nhà. Không gian rất yên tĩnh khi chúng tôi suy nghĩ về bệnh tật, sau đó là một âm thanh lớn khi hơn 1.000 học viên cùng giậm chân theo hướng dẫn của Sư Phụ. Lúc đó tôi chỉ có 31 tuổi, nhưng tôi bị viêm khớp và lo sợ sẽ chết vì chứng loạn nhịp tim. Cả hai bệnh này đều biến mất khi Sư Phụ giảng. Tôi đã rất hạnh phúc không thể tả được.

Trong giờ nghỉ giải lao, những học viên chúng tôi tụ tập lại cùng với nhau và chia sẻ những trải nghiệm. Một học viên từ Bắc Kinh nói với chúng tôi ông đã trải nghiệm thông qua thiên mục của mình. Mỗi ngày trong khi tập công, ông đã chạy về phía trước qua đường thông chính. Khi bài giảng đã kết thúc, chúng tôi bắt đầu học các bộ công pháp sau khi nghỉ giải lao 10 phút. Một học viên đi cùng với Sư Phụ đã chỉ cho chúng tôi các động tác. Khi học bài công pháp thứ nhất, tôi có thể cảm thấy một năng lượng mạnh mẽ. Tôi cũng nhìn thấy Sư Phụ chỉnh sửa các động tác cho một số học viên.

Ngày hôm sau, buổi giảng Pháp đã được chuyển tới khán phòng Nhà máy Hạch Nghi Khí Bắc Kinh. Lúc đó tôi nghĩ rằng các bài giảng tốt như vậy mà không trả tiền là không đúng. Vì vậy, tôi đã trả tiền học phí, tiếp tục lắng nghe và học các bài công pháp. Trên đường về nhà tối hôm đó, cơ thể của tôi rất nhẹ nhàng, và tôi cảm thấy như thể tôi có động cơ ở dưới chân khi bước đi. Thức dậy vào sáng hôm sau, trước khi mở mắt, tôi nhìn thấy một vòng tròn màu vàng hình bầu dục ở huyệt Sơn căn, và nó ở đó một thời gian dài trước khi thu nhỏ lại.

Sau khi các bài giảng đã kết thúc, ngay lập tức tôi bỏ hút thuốc và uống rượu đó là những thói quen xấu, tôi đã có trong nhiều năm. Hàng ngày, tôi tập 4 bài công pháp đầu tiên vào buổi tối bài công pháp thứ năm vào buổi sáng. Chẳng bao lâu sau khi tôi đã đi đến điểm tập ở gần đó, một điểm trong công viên Liễu Tử Trúc Viện, và tập luyện với các học viên ở đó, nhiều người trong số họ là thành viên gia đình của các quan chức Bộ Công an. Cả bệnh viêm khớp và bệnh tim mạch đã được chữa khỏi.

Sau đó, từ ngày 29 tháng 4 đến ngày 06 tháng 5 năm 1993, tôi đã tham dự khóa giảng Pháp lần thứ 10 được tổ chức tại khán phòng Bộ Hàng không, nằm ở Ngũ Khỏa Tùng, Bắc Kinh. Một ngày trước khi khóa giảng diễn ra, một phụ nữ 50 tuổi vốn đã phục hồi sức khỏe thông qua các khóa giảng đã đợi bên ngoài giảng đường. Khi bà ấy nhìn thấy Sư Phụ tới, bà đến và quỳ xuống trước mặt Ngài để cảm tạ Sư Phụ đã cứu sinh mệnh của mình. Sư Phụ đã giúp bà đứng dậy và từ bi nói với bà ấy, cũng như các học viên khác, không nên làm những việc như thế.

Lòng từ bi của Sư Phụ trong khóa giảng Pháp lần thứ mười một tại Bắc Kinh

Từ ngày 25 tháng 07 đến ngày 03 tháng 08 năm 1993, Hội nghiên cứu Khoa học Khí công Trung Quốc đã tài trợ cho khóa giảng Pháp lần thứ 11 tại Đại học Công an Bắc Kinh. Mặc dù nhiệt độ rất cao giữa mùa hè, hơn 2.000 người đã tham dự khóa giảng này.

Trong những ngày đó, tôi đã trải nghiệm một số can nhiễu từ cả tầng không gia này và các tầng không gian khác. Ví dụ, đôi khi Sư Phụ đang giảng, loa âm thanh đột nhiên tăng lên với một tiếng ồn ào lạ. Sư Phụ dừng lại, vẫy tay của mình bên cạnh micro và tiếp tục bài giảng. Một lần khác trong khi đang giảng Pháp, một phụ nữ 40 tuổi đột nhiên đứng dậy và ngắt lời, nói rằng Sư Phụ đang lừa dối mọi người. Sư Phụ bình tĩnh một cách lạ thường. Ngài nói với các nhân viên hoàn trả học phí cho cô ấy và để cho cô ấy tự ra ngoài.

Trong khóa giảng Pháp đó, một nghi lễ đã được tổ chức nhân dịp xuất bản cuốn Pháp Luân Công Trung Quốc. Ngày hôm đó, khán phòng đã tràn ngập từ bi. Trên sân khấu là một biểu ngữ công bố sự kiện. Trên bàn làm việc ở phía trước Sư Phụ, đối mặt với các học viên, là một đồ hình Pháp Luân (như chúng ta thấy trong cuốn Chuyển Pháp Luân) với các từ xung quanh nó. Trong nghi lễ, Sư Phụ đã có một bài thuyết giảng ngắn về cuốn sách và việc tu luyện. Tôi lên sân khấu và chụp một số ảnh màu. Những bức ảnh sau đó đã được trao cho các nhân viên đi cùng với Sư Phụ.

Sau khi nghi lễ kết thúc, nhà tài trợ sắp xếp một cuộc phỏng vấn và tôi đã có một cơ hội để bắt tay Sư Phụ. Trước đó tôi đã nghĩ rất nhiều câu hỏi để hỏi Ngài, nhưng khi ngồi bên cạnh Sư Phụ, tất cả các câu hỏi của tôi đã biến mất. Tôi cũng nhìn thấy người học viên bị gù lưng mà Sư Phụ điều trị tại Hội chợ Sức khỏe Đông phương, bây giờ đã có thể đi bộ với tấm lưng thẳng. Bằng một giọng nghiêm khắc nhưng nhẹ nhàng, Sư Phụ nói với anh rằng, mặc dù bệnh tật đã khỏi, nhưng vẫn cần thiết tiếp tục tập các bài công pháp và đề cao tâm tính của mình để giải quyết vấn đề một cách triệt để.

Tham dự khóa giảng Pháp lần thứ ba tại thành phố Quảng Châu

Khóa giảng Pháp tiếp theo, tôi tham dự vào đầu năm 1994. Như tôi đọc trong Pháp, đường đời của một người có thể thay đổi sau khi bắt đầu tu luyện. Tôi đã không nhận lời đề nghị giảng dạy tại một trường đại học ở Bắc Kinh. Thay vào đó tôi đã đến Quảng Đông và làm việc cho một công ty nơi ấy. Tôi đã nghỉ một tuần và tham dự khoá giảng Pháp lần thứ 3 tại Quảng Châu, được tài trợ bởi Tổng Liên đoàn Lao động thành phố Quảng Châu. Có hai lý do tại sao tôi tham dự khóa giảng: một là tôi muốn Sư Phụ nhận tôi là đệ tử, vì nghĩ rằng chỉ các đệ tử mới có thể được những bài giảng về cao tầng; l‎í do khác là vì nghiệp bệnh trầm trọng mà tôi đã trải nghiệm trong tu luyện, hy vọng Sư Phụ có thể tiêu trừ nó.

Vào ngày thứ ba của khóa giảng Pháp, tôi đã không ra về ngay sau khi lớp học kết thúc, mà đứng chờ Sư Phụ tại lối ra của khán phòng. Có một số học viên khác cũng đang chờ ở đó, trong đó có một cặp vợ chồng trẻ. Khi Sư Phụ đến, cặp vợ chồng trẻ đã xin Ngài khai quang cho một chiếc vòng cổ bằng ngọc bích. Sư Phụ đã thực hiện cho họ, và đôi vợ chồng trẻ ra về rất hạnh phúc. Sau đó tôi đã bước tới và giải thích tình trạng của mình. Sau đó Sư Phụ giải thích cho tôi đệ tử Đại Pháp là gì và về việc chuyển hóa nghiệp lực. Tất cả khúc mắc của tôi được giải quyết, những lời giải thích của Sư Phụ đã giúp tôi rất nhiều.

Vào thời điểm đó, Sư Phụ và các nhân viên ở tại nhà nghỉ Liên đoàn Lao động Quảng Châu, ngay bên cạnh Liên đoàn Lao động. Nhà nghỉ này là một tòa nhà hai tầng với cầu thang bên ngoài tòa nhà. Các cửa ra vào bằng gỗ, giống như hầu hết các nhà khách khác trong những năm 70 hoặc 80, và các phòng được nối với nhau bằng cầu thang. Từ điều này chúng ta có thể thấy cuộc sống của Sư Phụ thật là đạm bạc khi Ngài truyền Pháp.

Đồ hình Pháp Luân khổng lồ trên bầu trời trong khóa giảng Pháp lần thứ năm tại Quảng Châu

Bởi vì tôi đã đọc một số sách Phật giáo trong quá khứ, tôi nghĩ rằng việc quyên góp tiền bạc có thể hỗ trợ việc tu luyện của tôi. Vì vậy, tôi đã viết một bức thư cho Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp vào khoảng tháng 5-6 năm 1994 và ủng hộ 2.000 nhân dân tệ. Ngay sau đó, tôi nhận được một lá thư nói rằng Đại Pháp không nhận tiền và người ta nên chú ý nhiều hơn tới tu luyện. Chỉ một mẩu tin ngắn như vậy đã dẫn tôi đến khóa giảng Pháp lần thứ năm tại Quảng Châu từ ngày 21 đến 29 tháng 12. Đó là loạt bài giảng cuối cùng của Sư Phụ ở Trung Quốc.

Địa điểm là phòng tập thể dục quận Việt Tú tại thành phố Quảng Châu. Sau khi đã bán hết vé, các học viên còn lại chỉ có thể mua vé đứng. Khi Sư phụ trình bày các bài giảng, có những người đứng gần bàn ở trước mặt Sư Phụ cũng như tại các lối đi. Hầu hết những người từ các tỉnh khác như chúng tôi đã được sắp xếp để ở lại trong kí túc xá tại Học viện Trung Y Quảng Châu. Trong những ngày đầu tiên của khóa giảng, chúng tôi bắt đầu cảm thấy thoải mái sau khi thân thể chúng tôi đã được Sư Phụ tịnh hóa. Chúng tôi cũng đã được trải nghiệm nghiệp lực đã được loại bỏ như thế nào, trong lúc đó cơ thể của chúng tôi rất nặng nề, và chúng tôi cần nghỉ ngơi mỗi khi đi được 20 hoặc 30 mét.

Vào ngày thứ tư hoặc thứ năm, Sư phụ giảng về đồ hình Pháp Luân. Khi trở về ký túc xá, có người đã thấy rằng bầu trời nhiều mây đã trở nên trong hơn và một vòng tròn màu vàng khổng lồ xuất hiện. Cũng có rất nhiều vòng tròn nhỏ gắn vào vòng tròn lớn. Các học viên với thiên mục mở cho biết đó là Pháp Luân khổng lồ. Vì thiên mục của tôi chưa mở, tôi chỉ có thể nhìn thấy vòng tròn và một số ánh sáng di chuyển xung quanh nó theo từng đợt một.

Khi Sư phụ kết thúc khóa giảng Pháp vào ngày 29 tháng 12 năm 1994, tất cả các học viên đã đứng dậy và vỗ tay trong một thời gian dài. Nhiều học viên tặng hoa cho Sư Phụ để tỏ lòng biết ơn của họ. Chúng tôi đã không biết rằng để các học viên Trung Quốc chúng tôi gặp được Sư Phụ trước khi Chính Pháp kết thúc là muôn vàn khó khăn.

Trên đây là những trải nghiệm của tôi. Tôi hy vọng tất cả chúng ta đều tu luyện tinh tấn.

Theo Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/25/【征稿选登】五次听师父豉法的珍贵回忆-257116.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/27/134144.html

Đăng ngày: 6 – 8 – 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share