Bài viết của Trương Thiên Y

[MINH HUỆ 12-03-2025] Gần một tháng qua, việc tìm hiểu và nghiên cứu phân tích thông tin theo nhiều kênh khác nhau đã trở thành cách mà đa số người dân Mỹ làm để có được tin tức chân thực, tránh xa tin giả, bởi vì các hãng vốn là “truyền thông chính thống” hiện đã không còn là truyền thông theo nghĩa truyền thống nữa, mà đã trở thành vũ khí chính trị của các nhóm lợi ích.

Thế giới đang xảy ra những thay đổi khiến mọi người hoa hết cả mắt, tâm thần bất định. Vậy điều gì mới là căn bản? Đâu mới là điều đáng quan tâm nhất? Thế nhân, mỗi người có lập trường khác nhau, mong muốn khác nhau, nhận thức khác nhau, nên sẽ không có một đáp án chung, nhưng có một điểm chắc chắn, đó là thứ rùm beng nhất chưa chắc đã là thứ đáng quan tâm nhất; mà ngược lại, trong rất nhiều tình huống là đang phân tán và hạn chế sự chú ý của con người, khiến con người bỏ lỡ thiên cơ, đánh mất những điều căn bản.

Hôm nay, điều chúng tôi muốn nói đến là thông tin về việc chống bức hại Pháp Luân Công mà cộng đồng quốc tế đã im lặng suốt 25 năm qua: “Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công” lại một lần nữa được đệ trình lên Thượng viện Hoa Kỳ.

I. Sự thù hận và sợ hãi dị thường

Kể từ tháng 7 năm 1999, khi ĐCSTQ tiến hành bức hại toàn diện Pháp Luân Công, vấn đề Pháp Luân Công đã trở thành ‘tử huyệt’ của ĐCSTQ. Đối với ĐCSTQ mà nói, bất luận là trong giai đoạn ẩn mình, hay trong thời kỳ ngoại giao ‘chiến lang’, thì trên trường quốc tế, ĐCSTQ đều sẵn sàng đàm phán về bất cứ giao dịch nào, từ công khai đến riêng tư, ngoại trừ việc công khai bàn đến vấn đề Pháp Luân Công, dù là lên án cuộc bức hại tàn khốc đối với Pháp Luân Công, hay yêu cầu chấm dứt bức hại Pháp Luân Công, mà chia sẻ thông tin về chân tướng “Pháp Luân Công rốt cuộc là gì” thì càng là điều ĐCSTQ lo sợ.

Bạn đọc nào còn chưa chú ý đến tình huống này có thể thử tự tìm hiểu và phân tích thông tin về phương diện này, bắt đầu từ ngày 20 tháng 7 năm 1999 là có thể thấy rõ đường hướng và chiến lược của ĐCSTQ.

Nói cách khác, đối với ĐCSTQ, áp lực truy cứu trách nhiệm từ cộng đồng quốc tế, sự thù hận đối với thuế quan thương mại, nỗi lo mất đi lợi ích ở Ukraine và Nga… tất cả đều không đáng sợ bằng cuộc đấu tranh nhân quyền cho Pháp Luân Công và việc tiết lộ chân tướng Pháp Luân Công. Vì sao? Để duy trì cuộc bức hại Pháp Luân Công và che giấu sự thật ở cả trong và ngoài nước, ĐCSTQ đã ngấm ngầm chi bao nhiêu tiền, mua chuộc bao nhiêu người, phái đi bao nhiêu đặc vụ thâm nhập vào các quốc gia, các tổ chức quốc tế, dùng bao nhiêu thủ đoạn diệt chủng hàng loạt… e rằng ngay cả người đứng đầu ĐCSTQ cũng không thể nói rõ. Nhưng mức độ khủng của số tiền đó, so với những danh sách đen mà “Bộ Hiệu quả Chính phủ” của Elon Musk tiết lộ, lại không hề nhỏ, và sẽ khiến người ta chấn động.

II. “Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công” lần thứ hai được đệ trình lên Thượng viện Hoa Kỳ

Ngày 3 tháng 3 năm 2025, Thượng nghị sỹ Hoa Kỳ Ted Cruz một lần nữa đệ trình “Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công” (Falun Gong Protection Act) lên Thượng viện, và lên án ĐCSTQ vẫn đang tham gia vào tội ác thu hoạch nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công. Đạo luật này sẽ trừng phạt những cá nhân và đồng phạm tham gia cưỡng bức thu hoạch nội tạng, truy cứu trách nhiệm của ĐCSTQ, và yêu cầu Ngoại trưởng Hoa Kỳ báo cáo với Quốc hội về chính sách và hoạt động cấy ghép nội tạng của ĐCSTQ.

Tám tháng trước, vào ngày 25 tháng 6 năm 2024, dự luật này đã được Hạ nghị sỹ Scott Perry của bang Pennsylvania đệ trình lên Hạ viện Hoa Kỳ. Khi đó, Hạ viện đã thông qua dự luật này, nhưng Thượng viện chưa coi trọng đúng mực, và vì nhiều yếu tố khác nhau mà đã trì hoãn cho đến nay. Mà những dự luật như vậy, chỉ khi được cả Thượng viện và Hạ viện thông qua, mới có thể trình lên Tổng thống ký, sau đó trở thành luật liên bang và có hiệu lực. Do đó, vào thứ Hai, ngày 3 tháng 3 năm nay, Thượng nghị sỹ Hoa Kỳ Ted Cruz đã một lần nữa đệ trình “Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công” lên Thượng viện. Ông phát biểu rằng, đối mặt với thực trạng tra tấn, giam cầm, và bức hại một cách có hệ thống của ĐCSTQ nhắm vào các học viên Pháp Luân Công, Hoa Kỳ không thể tiếp tục giữ im lặng nữa.

Đề xuất này của Hạ nghị sỹ Perry và Thượng nghị sỹ Cruz là hành động quan trọng liên quan đến tương lai của người dân Mỹ, mặc dù trong tám tháng qua, rất nhiều người còn chưa thể tĩnh tâm xuống để lý giải và suy nghĩ từ giác độ của Thượng Đế.

III. Phán quyết bồi thường của bang Missouri, Hoa Kỳ

Cùng với đó, thứ Sáu tuần trước, ngày 7 tháng 3, thẩm phán bang Missouri, Hoa Kỳ đã ra phán quyết rằng, ĐCSTQ do ứng phó sai với đại dịch COVID, nên phải phải chịu trách nhiệm bồi thường cho các cá nhân và cộng đồng gần 24,5 tỷ đô la Mỹ, cộng thêm tiền lãi phát sinh sau phán quyết. Trong vụ kiện đòi bồi thường này, ĐCSTQ, nước Trung Quốc, Bộ Y tế, Bộ Quản lý Khẩn cấp, Bộ Dân sự, chính quyền tỉnh Hồ Bắc, chính quyền thành phố Vũ Hán, Viện Virus học Vũ Hán, Viện Khoa học Trung Quốc đều bị liệt vào danh sách bị cáo. Tổng chưởng lý Bailey của bang Missouri trong một tuyên bố cho biết, ĐCSTQ trốn tránh ra tòa không có nghĩa là họ có thể trốn tránh trách nhiệm đã gây ra vô số đau khổ và thảm họa kinh tế. Bang Missouri sẽ niêm phong tài sản của ĐCSTQ tại bang Missouri, bao gồm cả đất nông nghiệp, thu hồi đến từng xu.

Nhiều người cho rằng, phán quyết này của Tòa án bang Missouri, Hoa Kỳ đã tạo tiền lệ cho các bang của Hoa Kỳ trong việc truy cứu trách nhiệm của ĐCSTQ đối với đại dịch và tịch thu tài sản của ĐCSTQ tại Hoa Kỳ. Nếu gọi đây là tiền lệ lịch sử ở cấp độ “nhân đạo”, thì chúng ta có thể nói rằng, “Đạo luật Bảo vệ Pháp Luân Công” mà Thượng nghị sỹ Ted Cruz một lần nữa đề xuất, nếu được Thượng viện thông qua, và được Tổng thống Trump ký thành luật, thì sẽ khiến Hoa Kỳ càng phù hợp với “Thiên đạo”; đồng thời cũng là một thắng lợi lớn mang tính thời đại đối với việc ĐCSTQ mất đi tính hợp pháp và giải thoát cho người dân Trung Quốc.

IV. Về cuộc bức hại của ĐCSTQ nhắm vào Pháp Luân Công

Tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ và tập đoàn Giang Trạch Dân, vì sự đố kỵ cá nhân và nỗi sợ Chân-Thiện-Nhẫn, đã phát động cuộc bức hại tàn khốc đối với cả trăm triệu người tu luyện Pháp Luân Công. Chính sách bức hại của ĐCSTQ đối với Pháp Luân Công là: “Bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể”. Nếu người dân Mỹ có thể nhìn lại những họa nạn mà ông Trump đã phải chịu đựng trong bốn năm qua, họ sẽ có thể hiểu được ít nhiều về chiến lược bức hại này của ĐCSTQ. Còn các học viên Pháp Luân Công đã sống dưới chính sách này gần 26 năm rồi.

Theo báo cáo của Minh Huệ Net, từ tháng 1 đến tháng 2 năm 2025, tổng cộng có 518 học viên Pháp Luân Công đã bị ĐCSTQ bắt cóc và sách nhiễu, riêng trong năm 2024, tổng cộng có 5.692 học viên Pháp Luân Công bị ĐCSTQ bắt cóc, sách nhiễu và bức hại, trong đó có 764 trường hợp bị kết án phi pháp, 164 người bị bức hại đến chết. Đây mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm trong cuộc bức hại này; tuyệt đại đa số chân tướng, bao gồm “Pháp Luân Công là gì”, các đơn vị và cá nhân tham gia thu hoạch nội tạng sống, cũng như nhân chứng vật chứng đều vẫn đang bị ĐCSTQ bưng bít nghiêm mật và chối cãi.

Đã 80 năm kể từ khi kết thúc Thế chiến II, 77 năm kể từ khi “Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền” được công bố, song cách đối xử của ĐCSTQ đối với nhân quyền của các học viên Pháp Luân Công vẫn hoàn toàn không có chút nhân tính, nhân đạo nào. Phương thức bức hại mà ĐCSTQ sử dụng bao gồm nhưng không giới hạn ở những phương diện sau:

(1) Giám sát bằng công nghệ cao

Theo báo cáo của tờ “Nhân dân Nhật báo”, cơ quan ngôn luận của ĐCSTQ, Skynet dựa vào một hệ thống mà có thể giám sát theo thời gian thực và phân biệt giữa xe cơ giới, xe không có động cơ, và người đi bộ, đồng thời có thể nhận dạng chính xác loại xe cũng như trang phục, giới tính, thậm chí cả tuổi của người đi bộ. Trong vòng một phút, nó có thể định vị thông tin cụ thể của bất kỳ ai trong số 1,4 tỷ người.

ĐCSTQ lập hồ sơ điện tử cho mỗi người dân Trung Quốc, gọi là “mỗi người một hồ sơ”, còn đối với các học viên Pháp Luân Công, “hồ sơ cá nhân” của họ trở thành “trọng điểm” giám sát của chính quyền các cấp, mỗi khi họ xuất hiện ở đường sắt cao tốc, nơi công cộng, đều có thể bị cảnh sát thẩm vấn và lục soát.

Dưới sự tài trợ của các tập đoàn lợi ích quốc tế, ĐCSTQ không chỉ có được ưu thế về chuỗi cung ứng sản xuất, mà còn đạt được sự phát triển công nghệ cao thu hút sự chú ý của thế giới. Những mánh khóe về khoa học kỹ thuật và kim tiền này được ĐCSTQ đầu tư vào các thiết bị giám sát có mật độ cao nhất, cường độ lớn nhất trên toàn cầu. “Big Brothers” (các ông lớn) mà Orwell miêu tả trong “1984” từ lâu đã là hiện thực không thể chối cãi ở Trung Quốc đại lục. ĐCSTQ trong khi kiểm soát và bức hại toàn diện nhân dân trong nước, còn vọng tưởng quyết chiến một trận sống còn với Hoa Kỳ.

(2) Bắt giữ và tra tấn tùy tiện

ĐCSTQ nắm trong tay danh sách các học viên Pháp Luân Công thu thập được từ năm 1996 để giám sát và có thể bắt giữ bất cứ lúc nào. Ngoài việc sử dụng phương pháp khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất để bức hại các học viên Pháp Luân Công, bên trong những bức tường nhà tù vô hình, còn có những hình thức tra tấn mà thế giới văn minh đã loại bỏ từ lâu.

Ở Trung Quốc cộng sản, tra tấn được thực hiện trong những căn phòng bí mật, không có camera, ở đây cảnh sát của ĐCSTQ sử dụng các hình thức như sốc điện, dội nước sôi từ trên đầu xuống, làm bỏng bằng đầu thuốc lá, ghế cọp, còng tay ra sau lưng, treo lên cao, bức thực bằng phân và nước tiểu, mùa đông cho mặc quần áo mỏng đứng ngoài trời trong thời gian dài, mùa hè phơi mình dưới nắng… Những hình phạt này chỉ là một phần rất nhỏ, theo báo cáo của Minh Huệ Net, những hình thức tra tấn mà ĐCSTQ dùng để hành hạ các học viên Pháp Luân Công có đến hơn 100 loại.

(3) Thu hoạch nội tạng sống

Việc coi đông đảo các học viên Pháp Luân Công có được thân tâm khỏe mạnh nhờ tu luyện làm kho nội tạng sống khổng lồ hòng thu hoạch nội tạng của họ bất cứ lúc nào để trục lợi là tội ác chưa từng có trên trái đất mà con người đang sống, đó cũng là thủ đoạn nhanh nhất, hiệu quả nhất để biến những người trong hệ thống công an, kiểm sát, tư pháp, quân đội, bệnh viện, y tế ở Trung Quốc, thành cầm thú, thành ma quỷ!

Lời kết: Vấn đề Pháp Luân Công là ‘tử huyệt’ của ĐCSTQ

Tục ngữ có câu “Đánh rắn đánh bảy tấc”. Thương mại là con đường ĐCSTQ chiếm đoạt thế giới, chiến tranh là thủ đoạn ĐCSTQ chuyển dịch nguy cơ. ĐCSTQ không phải là một đảng chính trị có thể cải cách theo bất kỳ nghĩa nào, cũng như Satan thù địch với nhân loại không thể thông qua “cải cách chính trị” mà trở thành thánh đồ.

Chân-Thiện-Nhẫn là giá trị phổ quát đem lại trăm điều lợi mà không có đến một điều hại nào cho thế giới, bất kể là tín ngưỡng, chủng tộc, hay độ tuổi nào. Kẻ coi Chân-Thiện-Nhẫn là kẻ thù lớn nhất, không tiêu diệt không cam tâm, thì chẳng phải là ác ma trong vũ trụ sao? Nếu con người ôm giữ tâm cầu may, nhảy múa cùng ma quỷ, thì kết cục nhất định sẽ không tốt.

Mỗi người có nghiệp lực và nhân duyên khác nhau, nhưng Sáng Thế Chủ đã ban cho mỗi người những quyền bất khả xâm phạm. Chỉ khi con người coi mình là con dân của Sáng Thế Chủ, luôn giữ vững thiện niệm, trân quý đạo đức, chính nghĩa, thì mới có thể chiến thắng tà ác.

Trong thời khắc lịch sử then chốt này, trong thế giới có vẻ như hỗn loạn nhưng thực ra lại có trật tự này, hướng về Thần, tìm về truyền thống, ủng hộ Chân-Thiện-Nhẫn là rất quan trọng, có liên quan đến kết cục lớn của mỗi cá nhân và quốc gia. Trong tương lai không xa, điều này sẽ được chứng thực trước mắt mỗi người may mắn. Thần nhìn nhân tâm, chỉ những ai đưa ra lựa chọn đúng đắn về vấn đề trọng đại này mới là có phúc.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/3/12/491569.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/13/225830.html

Đăng ngày 20-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share