Bài viết bởi phóng viên Minh Huệ ở tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-01-2025] Ngày 9 tháng 10 năm 2024, một bác sĩ Trung y đã nghỉ hưu, 78 tuổi ở thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc, bị bắt vì tu luyện Pháp Luân Công, môn tu luyện cả tâm lẫn thân bị Đảng Cộng sản Trung Quốc bức hại từ tháng 7 năm 1999.
Đồn công an Lạc Gia Sơn không thông báo cho gia đình bà Cao Bích Trân về địa điểm giam giữ bà. Ba tháng sau vụ bắt cóc, người thân của bà vẫn không biết bà đang ở đâu.
Đây không phải là lần đầu tiên bà Cao bị nhắm tới vì đức tin của mình. Bà tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 8 năm 1996 và nhanh chóng khỏi được căn bệnh lạ kéo dài 30 năm (căn bệnh khiến bà cảm thấy như bị gai đâm vào mũi và đầu). Hai cô con gái cũng theo bà tu luyện.
Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, bà Cao kiên định với đức tin của mình và từng bị bắt ít nhất 10 lần, dẫn đến nhiều lần bị giam giữ tại các trung tâm tẩy não và hai lần bị cưỡng bức lao động với tổng thời gian hai năm rưỡi.
Năm 2001, bà Cao bị bắt lao động cưỡng bức trong một năm. Trong thời gian bị giam giữ tại trại lao động cưỡng bức Hà Loan, bà bị bệnh ghẻ do điều kiện sống tồi tàn và bị cưỡng bức lao động (gỡ sợi bông trong nhiều giờ). Da của bà bị lở loét và máu mủ dính khắp quần áo. Mỗi lần bà cần cởi quần áo để tắm rửa đều rất đau đớn. Bà cảm thấy cực kỳ ngứa ngáy và đau đớn nhưng không được chăm sóc y tế.
Ngày 5 tháng 2 năm 2002, bà Cao đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho Pháp Luân Công và bị bắt. Ngày 26 tháng 3 năm 2002, bà bị bắt lao động cưỡng bức một năm rưỡi và lại bị đưa đến trại lao động cưỡng bức Hà Loan. Bà lại bị ghẻ và da bị lở loét. Bà xin được tạm tha nhưng bị từ chối. Nhiều tháng sau, các lính canh mới đưa bà đi khám bác sĩ da liễu. Bác sĩ đề nghị bà nhập viện để điều trị nội trú nhưng thay vào đó, các lính canh đưa bà trở lại trại lao động.
Trong thời gian bà Cao bị giam giữ tại trại lao động, con gái lớn của bà tốt nghiệp trung học và thi đỗ vào Học viện chỉ huy lục quân Nam Kinh, tỉnh Giang Tô. Đáng nhẽ cô đã được tận hưởng khoảng thời gian năm nhất đại học vui vẻ nhưng tất cả đã bị hủy hoại bởi cuộc bức hại mẹ của cô. Tháng 10, cô nhập học. Tuy nhiên, tháng 11 năm 2002, trước sự đả kích, chỉ trích các học viên Pháp Luân Công của nhà trường, cộng với việc mẹ thường xuyên bị bắt, cô đã không thể chịu đựng được áp lực lớn như vậy, dẫn đến rối loạn tâm thần, mắc chứng tâm thần phân liệt, phải nhập viện. Khi đó cô mới 20 tuổi. Trong những năm sau đó, cô đã phải nhập viện hơn 10 lần. Bà Cao và gia đình đã phải vật lộn để trang trải các hóa đơn y tế và chăm sóc cho cô. Bất cứ khi nào lên cơn, cô lại đánh người và ném đồ đạc xung quanh. Cô cũng bị kích động mỗi khi cảnh sát đến sách nhiễu hoặc bắt mẹ cô một lần nữa.
Cuối tháng 3 năm 2005, bà Cao đang chăm sóc con gái ở Nam Kinh thì cảnh sát Vũ Hán lừa bà trở về nhà riêng. Họ bắt bà ngay khi bà vừa về đến nơi và giam giữ bà tại trung tâm tẩy não Dương Viên trong 48 ngày.
Khoảng 9 giờ tối ngày 28 tháng 5 năm 2008, một nhóm người cắt nguồn điện căn hộ của bà Cao. Chồng bà tưởng rằng bị mất điện và ra ngoài để kiểm tra. Các đặc vụ liền đột nhập và may mắn thay, bà Cao không có ở đó nên đã thoát được cuộc bắt giữ.
Vài tháng sau, vào ngày 14 tháng 7 năm 2008, cảnh sát bắt giữ phi pháp bà Cao và đưa bà đến trung tâm tẩy não Dương Viên trong ba tháng ba tuần. Các lính canh ở đó trộn thuốc lạ vào thức ăn của bà. Sau khi bà được thả vào ngày 5 tháng 11 năm 2008, bà cảm thấy đau ở chân và bàn chân, cuối cùng khiến bà đi lại khó khăn và dễ bị mất thăng bằng.
Năm 2010, cảnh sát nhiều lần sách nhiễu bà Cao qua điện thoại và trực tiếp với lý do thực hiện điều tra dân số. Ngày 18 tháng 9 năm 2012, bà lại bị bắt giữ trong năm ngày.
Từ ngày 21 tháng 4 đến ngày 19 tháng 5 năm 2017, cảnh sát sách nhiễu bà nhiều lần. Lấy ngày 19 tháng 5 làm ví dụ. Một công nhân nhập cư đã gõ cửa nhà bà để nói rằng anh ta đến kiểm tra đồng hồ nước. Nhưng anh ta không vào trong. Một giờ sau, tổ trưởng tổ dân phố dẫn một nhóm người đến bấm chuông cửa. Bà Cao không mở cửa. Để không làm con gái bị bệnh tâm thần của bà hoảng sợ, bà tháo chuông cửa. Tuy nhiên, những vị khách không mời bắt đầu đập cửa nhà bà liên tục. Sau đó, họ tuyên bố rằng họ đến để kiểm tra phúc lợi cho con gái bà. Vài ngày trước đó, họ đã sử dụng lý do tương tự để triệu tập bà Cao đến văn phòng cộng đồng. Bà nói với một nhân viên họ Hoàng rằng việc họ liên tục bức hại bà chính là nguyên nhân gây ra bệnh tâm thần của con gái bà. Bà hối thúc họ chấm dứt bức hại, nhưng rồi lại thấy họ sách nhiễu bà một lần nữa vào ngày 19 tháng 5.
Bắt đầu từ tháng 10 năm 2019, cảnh sát thường xuyên sách nhiễu bà Cao tại nhà. Bà đã buộc phải sống xa nhà một thời gian.
Báo cáo liên quan bằng tiếng Trung:
https://www.minghui.org/mh/articles/2017/2/27/343170.html
https://www.minghui.org/mh/articles/2011/7/20/244091.html
Báo cáo liên quan bằng tiếng Anh:
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/10/488158.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/15/223649.html
Đăng ngày 02-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.