Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-11-2024] Tôi cùng một học viên lái xe đến một làng quê hẻo lánh để nói cho mọi người chân tướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi thấy có ba người đang làm việc trên cánh đồng và tôi đã nói chuyện với một người đàn ông trong số họ. Anh ấy đã từ chối nghe và không nhận tờ tài liệu mà tôi đưa.

Chúng rời khỏi cánh đồng và đi xuyên qua ngôi làng. Một lát sau, tôi và người học viên kia tách nhau ra để giảng chân tướng. Ngay sau đó tôi đã nghe thấy tiếng ồn ào, quay lại thì nhìn thấy một viên cảnh sát đang lôi học viên vào xe cảnh sát. Hóa ra là người đàn ông tôi nói chuyện trên cánh đồng đồng khi nãy đã báo cảnh sát.

Buổi sáng, trước khi chúng tôi lên đường, tôi đã gọi điện cho học viên kia và cảnh sát đã tìm ra được số điện thoại của tôi từ điện thoại của cô ấy. Họ theo dõi tôi và tìm ra nhà tôi. Đêm hôm đó, cảnh sát và các viên chức của khu dân cư đã đột nhập vào nhà tôi, nhưng tôi không ở nhà. Họ lấy đi những bức tranh Pháp Luân Đại Pháp và một tấm bảng có khắc chữ Chân, Thiện, Nhẫn. Vì tôi vẫn ở chỗ mẹ tôi để chăm sóc cho bà, nên mấy ngày sau tôi mới biết về cuộc xâm nhập đó.

Sau khi biết những việc họ đã làm, tôi đã đến Đội An ninh Nội địa để giảng chân tướng và yêu cầu cảnh sát trả lại đồ cho tôi. Tôi nhờ các học viên khác phát chính niệm hỗ trợ. Tôi nhắc nhở bản thân rằng tôi cần loại bỏ tâm sợ hãi và làm những việc mà một người tu luyện cần làm.

Vài ngày sau, tôi cùng chị gái đến Đội An ninh Nội địa, nói với đội trưởng ở đó rằng tôi muốn ông ấy trả lại cho tôi những thứ mà họ đã lấy của tôi trong cuộc đột nhập vào tư gia bất hợp pháp đó. Ông ta đã nhốt tôi lại, còn để chị gái tôi về. Ngày hôm đó, vài cảnh sát đã đưa tôi về nhà tôi để lục soát một lần nữa. Tôi cố gắng giải thích cho họ rằng cuộc bức hại này không có bất kỳ cơ sở pháp lý nào và việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không vi phạm bất kỳ luật nào, mà thực tế, họ mới là chính là những người vi phạm pháp luật khi bắt giữ và lục soát nhà của những công dân tuân thủ pháp luật. Tuy nhiên viên cảnh sát đó từ chối lắng nghe.

Sau cuộc lục soát, họ đưa tôi trở lại đồn công an để thẩm vấn. Tôi không trả lời bất kỳ câu hỏi nào và luôn giữ phát chính niệm và tụ nhủ bản thân cần phải giảng chân tướng cứu người. Tôi không thể để viên cảnh sát đó phạm tội ác đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp được. Nhờ sự gia trì của Sư phụ và sự phối hợp phát chính niệm của chỉnh thể học viên, cuối cùng cảnh sát đã trả dự do cho tôi vào buổi chiều hôm đó.

Sự việc đã giúp tôi thấy được rằng tôi vẫn còn nhiều thiếu sót, nhiều chấp trước chưa tu bỏ. Tôi cũng không chú ý đến vấn đề an toàn điện thoại và còn đem theo điện thoại di động khi đi ra ngoài giảng chân tướng, khiến tà ác dùi vào sơ hở.

Từ nay về sau tôi nhất định phải dùng tâm thuần tịnh để làm thật tốt ba việc, không phụ ân điển của Sư phụ.

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/10/484775.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/12/5/221947.html

Đăng ngày 27-02-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share