Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Toronto

[MINH HUỆ 20-10-2024]

Cụ bà Lưu Lan năm nay đã 88 tuổi rồi mà vẫn bước đi như bay, không cần đến gậy. Mọi người thấy bà như vậy đều khó có thể tin rằng bà từng phải chống hai cái nạng và đối mặt với việc thay khớp. Vậy chân của bà đã phục hồi một cách kỳ diệu như thế nào?

bc766cde8fe58cae8e8851f22582ca00.jpg

Hình 1: Cụ bà Lưu Lan năm nay 88 tuổi, trung niên từng phải dùng hai nạng do bệnh hoại tử chỏm xương đùi, nhưng nay về già lại có thể bước đi như bay, khiến mọi người xung quanh đều ngạc nhiên.

Bà Lưu trước đây tốt nghiệp chuyên ngành kỹ thuật điện và làm kỹ sư tại một viện nghiên cứu khoa học trong 40 năm. Bà cho biết: “Trước đây không có máy tính, nên khi thiết kế chúng tôi phải vẽ từng nét một.” Năm 1992, bà nghỉ hưu. Sau đó, bà luôn thấy đau chân, đến bệnh viện khám được chẩn đoán bị hoại tử chỏm xương đùi. Vào thời điểm đó, bệnh tình của bà đã phát triển đến mức phải dùng hai nạng để đi lại, và bệnh viện thông báo bà phải phẫu thuật thay khớp.

Để tránh phải thay khớp, bà Lưu bắt đầu luyện khí công, nhưng chân bà ngày càng đau hơn. Có người khuyên bà: Không ngại thì bà thử luyện Pháp Luân Công xem.

Bệnh nhân hoại tử chỏm xương đùi bỏ nạng một cách thần kỳ

Bà Lưu kể: “Trước đây, tôi là đảng viên, cũng là người vô thần. Để chữa bệnh, tôi đã thử cả Đông y lẫn Tây y nhưng đều không đỡ, nên tôi mới bắt đầu nghiên cứu Thần học, đọc rất nhiều sách và còn quy y cửa Phật. Với tâm trạng muốn chữa bệnh và nâng cao sức khỏe, tôi bắt đầu luyện Pháp Luân Công.”

Bà Lưu nhờ người mượn hộ cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”. Ngày đầu tiên đọc sách, điều kỳ diệu đã xảy ra. Bà nói: “Chân tôi đau đến mức tối nào cũng phải uống thuốc giảm đau mới ngủ được. Vào một buổi tối mùa hè, tôi bắt đầu đọc sách (Chuyển Pháp Luân). Đọc xong bài giảng đầu tiên, tôi thấy buồn ngủ nên đặt sách xuống và lập tức ngủ thiếp đi. Sáng dậy, tôi nghĩ: Sao tối qua chân mình không đau nhỉ? Còn quên uống thuốc nữa! Ngày hôm sau, tôi đọc bài giảng thứ hai, tình huống như vậy lại diễn ra. Ngày thứ ba, tôi đọc bài giảng thứ ba và lại quên uống thuốc, vậy mà buổi tối tôi ngủ rất ngon. Cuốn sách này thật kỳ diệu!” Đọc xong cuốn sách, bà Lưu nói: “Mình nhất định phải học công này, thật thần kỳ!”

Sau đó, bà Lưu đăng ký tham gia lớp học Pháp Luân Công chín ngày. Lúc đó là năm 1997, các học viên đã đăng ký cùng nhau xem video giảng Pháp của Sư phụ. Sau khi nghe bài giảng thứ nhất, bà Lưu cảm thấy nhẹ nhõm. Bà nói: “Tôi có đủ tâm bệnh của phần tử trí thức, bệnh vặt thì có cả đống. Nghe bài giảng xong, toàn thân tôi vô cùng dễ chịu, và tôi có thể đi bộ về nhà. Nhưng do thói quen sinh hoạt, tôi vẫn dùng nạng để đi.”

Bà Lưu bắt đầu tham gia luyện công chung vào mỗi sáng. Trong quá trình đó, các đồng tu nhận thấy chân bà ngày càng vững hơn. Ba tháng sau, một đồng tu nói với bà: “Chị ném cái nạng đi, hôm nay em sẽ đưa chị về nhà.”

Khi đồng tu đưa bà Lưu đến cổng khu chung cư, bảo vệ không cho người ngoài vào. Đồng tu ân cần hỏi bà Lưu: “Chị có đi được không?” Bà Lưu hồi tưởng: “Tôi can đảm bước về nhà. Vừa vào nhà, chồng tôi ngạc nhiên hỏi: ‘Hôm nay bà không dùng nạng sao? Bà có thể đi được rồi ư?’ Tôi nói: ‘Tôi có thể đi được rồi.’”

Từ đó trở đi, bà Lưu không cần dùng nạng nữa. Bà cũng hủy bỏ ca phẫu thuật thay khớp đã lên lịch trước đó nửa năm.

Trải qua nhiều chiến dịch thanh trừng, vẫn bảo trì thiện lương

Bà Lưu mặc dù đã trải qua nhiều cuộc vận động thanh trừng của Đảng Cộng sản Trung Quốc, nhưng vẫn bảo trì được tấm lòng thiện lương. Vào khoảng năm bà 30 tuổi, Trung Quốc trải qua cuộc Đại Cách mạng Văn hóa. Bà nói: “Gia đình tôi đều là quân nhân và đảng viên, trong thời kỳ Cách mạng Văn hóa, họ đã theo Đảng Cộng sản làm những việc hại người. Nhưng tôi chưa bao giờ bạc đãi hay chửi mắng ai. Tôi còn bảo vệ một cán bộ kỳ cựu 50 tuổi đã tham gia kháng chiến chống Nhật.”

Trong lúc đấu tố, một hàng người bị buộc phải đứng trên ghế, trong đó có vị cán bộ kỳ cựu này. Bà Lưu nhớ lại: “Tôi đã mời ông ấy xuống ghế. Ông ấy hỏi: “Chú có xuống được không?” Tôi nói: “Cháu đứng trước mặt chú, nếu hồng vệ binh đến xô đẩy, đánh mắng, chú có thể bám vào cháu, ít nhất sẽ không bị ngã.”

30 năm sau, Đảng Cộng sản lại thay đổi mục tiêu đấu tranh, lần này là các học viên Pháp Luân Công. Ban đầu, câu chuyện của bà Lưu đã lan truyền trong đơn vị: một người tàn tật học Pháp Luân Công sau đó không cần dùng nạng nữa. Có 13 đồng nghiệp chứng kiến chân bà hồi phục đã trở thành học viên Pháp Luân Công.

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, ngày mà Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, đơn vị bà đã triệu tập tất cả mọi người, yêu cầu ký vào bản cam kết không tu luyện. Bà Lưu từ chối. Bà nói: “Các vị đều biết chuyện về tôi, tôi là người được thụ ích lớn nhất.” Sau đó, các đồng nghiệp cũ của bà Lưu nhắc nhở: “Bây giờ chị đã trở thành phản cách mạng rồi.” Bà Lưu thẳng thắn: “Tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn là để làm người tốt. Tôi chưa làm điều gì xấu cả.”

Trưởng phòng bảo vệ của đơn vị bà Lưu đã tận mắt thấy bà không còn dùng nạng sau khi tu luyện Pháp Luân Công. Ông vốn bị đau lưng, đang định đến công viên học công thì đột nhiên xảy ra cuộc bức hại, ông không dám luyện nữa, nhưng vẫn bảo vệ bà Lưu.

Mỗi lần đồn công an mở lớp tẩy não trái phép, cử người đến bắt bà Lưu, vị trưởng phòng này đều đứng ra ngăn cản, không cho cảnh sát vào khuôn viên đơn vị.

Trưởng phòng bảo vệ còn khai báo rằng bà Lưu không có nhà và đang đi du lịch. Vừa khi cảnh sát rời đi, ông lập tức gọi điện báo cho bà Lưu biết có nguy hiểm, bảo bà tránh đi, và nói: “Đừng ra ngoài, nếu không cái ghế của tôi cũng không giữ được đâu.”

Chồng bà Lưu, trước khi nghỉ hưu là cố vấn kỹ thuật cho thị trưởng nên có mối quan hệ với các quan chức trong thành phố. Khi Cục trưởng Cục Công an đến thăm nhà họ, ông ấy thấy bà trước đây phải chống nạng, giờ không cần nữa, bèn nói với chồng bà Lưu rằng ông sẽ nhắm mắt làm ngơ và cố gắng hết mức trong quyền hạn của mình để bảo vệ bà Lưu.

Sau nhiều cuộc vận động thanh trừng của Đảng Cộng sản Trung Quốc, bà Lưu càng nhận rõ bản chất tàn ác của chế độ độc tài này, vì vậy bà đã lên Trung tâm Phục vụ Thoái Đảng toàn cầu để đăng tuyên bố thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Tuổi cao nhưng vẫn truyền chân tướng, cho mọi người biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt

Năm 2005, bà Lưu sang Canada sống cùng con gái. Tháng 6 năm 2021, trong thời gian dịch bệnh, con gái bà làm ở bệnh viện và bị nhiễm virus. Cô trở về nhà thu dọn hành lý rồi đi cách ly. Trong thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, chồng bà Lưu đã bị lây nhiễm. Khi chăm sóc chồng, bà Lưu cũng bắt đầu cảm thấy không khỏe. Chồng bà Lưu được xe cứu thương đưa đi cấp cứu, kết quả chụp X-quang cho thấy phổi ông đã bị tổn thương một nửa, sau hai tuần nằm viện thì qua đời. Lúc đó, bà Lưu cũng khó thở và được xe cứu thương đưa đến bệnh viện. Sau ba ngày nằm viện, kết quả xét nghiệm cho thấy bà đã bình phục.

Con gái bà Lưu làm việc tại bệnh viện cho biết, vào thời điểm đó, những người cao tuổi trên 80 ở Toronto mắc virus Trung Cộng (viêm phổi Vũ Hán) đều đã qua đời, chỉ có hai người sống sót. Bệnh viện đã lấy máu của riêng bà Lưu để xét nghiệm, phục vụ cho nghiên cứu khoa học. Bà Lưu nói: “Là Sư phụ coi sóc tôi, nên tôi mới sống sót.” Sau khi lấy bốn ống máu, nghiên cứu phát hiện trong máu có chứa kháng thể. Con gái bà vui mừng thông báo: “Máu của mẹ có thể cứu người.”

Bà đã nhờ con gái thông báo với bệnh viện rằng chính vì bà tu luyện Chân- Thiện-Nhẫn, năng lượng thuần chính trong máu đã chống lại sự xâm nhập của virus, từ đó sinh ra kháng thể.

Bà Lưu thường nói: “Sinh mạng của tôi là do Sư phụ ban cho.” Vì vậy, bất kể mùa hè nóng bức hay mùa đông lạnh giá, tuần nào bà cũng đi xe buýt đến tham gia học Pháp tập thể. Bà cũng thường xuyên tham gia luyện công chung ngoài trời, và đã kiên trì trong nhiều năm qua. Bà cũng làm một số việc trong khả năng của mình để mọi người biết đến vẻ đẹp của Pháp Luân Công, cũng như sự tàn bạo của cuộc bức hại của Đảng Cộng sản. Bà còn sử dụng máy tính để gửi thông tin chân tướng về Pháp Luân Công đến Trung Quốc đại lục.

Bản quyền © 2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/20/484054.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/22/221319.html

Đăng ngày 01-01-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share