Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 13-09-2024] Tôi muốn chia sẻ một thần tích đã xảy ra với chồng tôi.
Sáng ngày 3 tháng 9 năm 2019, sau khi tôi luyện xong các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp, chồng tôi nói với tôi rằng ông cảm thấy đầu óc lâng lâng và chóng mặt. Ông có tiền sử huyết áp cao và phải dùng thuốc liên tục. Tôi bảo ông ăn sáng nhanh lên để đến bệnh viện kiểm tra. Bệnh viện chỉ cách nhà chúng tôi một quãng đi bộ.
Sau bữa sáng, chồng tôi nói không thể đi bộ hoặc lái xe, vì vậy tôi nhờ hàng xóm chở chúng tôi đến bệnh viện. Chúng tôi đến khoa cấp cứu, và ông được nhập viện lập tức. Bệnh viện không cho phép người nhà đi cùng, vì vậy chúng tôi phải thuê một người chăm sóc.
Ngày hôm sau, tôi đến thăm chồng tôi, nhưng vẫn chưa có kết quả chẩn đoán và bác sỹ chỉ có thể truyền dịch cho ông dựa trên các triệu chứng đột quỵ. Sang ngày thứ ba, chúng tôi nhận được kết quả xét nghiệm, cho thấy một phần não của ông (hành não) bị tổn thương. Phần não này quản lý các chức năng sống của cơ thể, và tổn thương ở vùng này có thể dẫn đến bị liệt, cũng như suy giảm chức năng nói, nghe, nhìn, nuốt và hô hấp, thậm chí có thể dẫn đến tử vong.
Tình trạng của chồng tôi suy giảm rất nhanh. Sau ba ngày nằm viện, ông bị liệt giường, và cần người chăm sóc cho các nhu cầu hàng ngày. Ông vẫn có thể ăn, nhưng tất cả các chức năng khác của cơ thể đều bị tổn thương. Ông không thể ngồi dậy, cơ bắp chân trở nên lỏng lẻo, chân chỉ còn da bọc xương, và cơ bắp bị teo lại. Y tá nói với chúng tôi rằng cơ và dây thần kinh của chồng tôi đã ngừng hoạt động, đây là tình trạng đặc trưng của căn bệnh này.
Bác sỹ giải thích tình trạng của chồng tôi với tôi, và cho biết ông không thể trở lại bình thường, và thậm chí không thể đứng dậy được nữa.
Tôi nhớ gia đình chồng tôi có tiền sử mắc bệnh di truyền. Cả bố và mẹ ông ấy đều mắc bệnh ở độ tuổi 60, và lần lượt qua đời sau khi nằm liệt giường trong vài năm. Hai anh trai và một chị gái của ông cũng đã qua đời, và với tiền sử gia đình như vậy, chồng tôi có thể được coi là thọ khi sống tới tuổi này.
Tôi liên lạc với hai em trai chồng ở quê nhà và một cháu trai sống cùng thành phố với chúng tôi. Tôi không nói chuyện này với con gái chúng tôi đang sống ở nước ngoài, để cháu không phải lo lắng. Tôi cũng cầu xin Sư phụ giúp chồng tôi: “Thưa Sư tôn, con sẽ nói chuyện với chồng con và nói với ông ấy về việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nếu ông ấy đồng ý, xin Sư phụ từ bi cứu ông ấy?”
Ngày hôm sau, khi tôi đang cho chồng ăn trong bệnh viện, tôi nói với ông những gì bác sỹ đã nói, và chồng tôi trông rất buồn. Tôi nắm tay ông và nói: “Y học không thể chữa khỏi bệnh của anh, nhưng anh không thể cứ nằm đó và chờ chết. Chúng ta có thể đi theo con đường tâm linh. Pháp Luân Đại Pháp có huyền năng thần kỳ, và đã cứu sống rất nhiều người đang cận kề cái chết. Anh biết điều này, vì vậy hãy nghĩ đến việc tu luyện Đại Pháp, điều có thể thay đổi chúng ta từ căn bản, để chúng ta có thể cùng Sư phụ trở về ngôi nhà chân chính của mình!“
Ông nắm lấy tay tôi và phấn khởi nói: “Đó chính xác là điều anh đã nghĩ đến!”. Ông ấy biết rõ tình trạng của mình nghiêm trọng đến mức nào. Ở phòng bệnh kế bên, có một ông lão cũng mắc bệnh giống chồng tôi. Ông ấy đã phẫu thuật mở khí quản và phải truyền thức ăn qua ống thông mũi. Ông ấy đã nằm viện trong hai năm. Gia đình ông từ chối đưa ông về nhà, vì là một cán bộ lão thành kỳ cựu, ông ấy được hưởng chế độ chăm sóc y tế do nhà nước tài trợ toàn bộ. Miễn là ông ấy còn nằm viện, người nhà ông vẫn có thể hưởng mức lương hưu trí cao và các chế độ phúc lợi của ông. Ông lão tội nghiệp đó phải nằm liệt giường, và theo một cách nào đó, cuộc sống của ông ấy còn tệ hơn cả cái chết.
Tôi rất vui mừng khi chồng tôi quyết định tu luyện Đại Pháp, vì tôi biết giờ đây ông có thể được cứu. Ông hào hứng hỏi tôi: “Em lấy cho anh cuốn sách Đại Pháp (Chuyển Pháp Luân) ngay bây giờ nhé. Anh muốn đọc sách ngay.” Ông cũng đề nghị tôi bảo cháu trai đưa đến một chiếc xe tập đi, vì ông muốn đi lại. Tôi vội về nhà lấy cho ông cuốn Chuyển Pháp Luân và một chiếc máy nghe nhạc, rồi bảo cháu trai làm theo những gì ông yêu cầu. Vào lần đầu mở sách, chồng tôi không thể nhìn rõ các chữ, vì thị lực đã mờ đi khá nhiều. Vì vậy, tôi để lại máy nghe nhạc để ông có thể nghe các bài giảng Pháp tại Quảng Châu của Sư phụ.
Ngày hôm sau, khi tôi lại vào thăm, chồng tôi nói đầy phấn khích: “Bây giờ Sư phụ đã quản anh rồi!” Tôi hỏi ông: “Làm sao anh biết được vậy?”
Ông nói: “À, tối qua anh mơ thấy một phụ nữ trẻ đến quấy rối anh. Anh nói với cô ta rằng anh không phải là người thường, vì bây giờ anh đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ta lập tức biến mất. Anh biết rằng Sư phụ đang khảo nghiệm xem anh có thể vượt quan sắc dục hay không.”
Ông nói tiếp: “Rồi anh lại có một giấc mơ khác, lần này mơ thấy một phụ nữ mà anh rất thân thiết đi về phía anh. Anh chào cô ấy, nhưng có vẻ như cô ấy không nhìn thấy anh. Anh hỏi cô ấy tại sao không nói chuyện với anh, thì cô ấy trả lời: ‘Chẳng phải ông đã chết rồi sao?’ Anh nói mình chưa chết, nhưng cô ấy nói: ‘Mọi người đều biết ông đã chết rồi’. Sau đó thì anh tỉnh dậy.”.
Tôi vui mừng, và nói với ông: “Vậy là anh đã được cứu rồi, và Sư phụ cũng đã kéo dài sinh mệnh của anh. Phần đã chết trong anh chính là thân thể đầy nghiệp lực của anh. Sư phụ đã gánh chịu nghiệp lực rất lớn thay cho anh rồi, vì vậy anh không được làm Sư phụ thất vọng, anh phải tinh tấn tu luyện và theo kịp tiến trình Chính Pháp.” Ông liên tục gật đầu tỏ lòng biết ơn.
Hai tuần sau, bệnh viện thông báo cho chồng tôi xuất viện. Ngày hôm sau, khi chúng tôi về nhà, chồng tôi bắt đầu luyện các bài công pháp trước ghế sofa.
Ông kể với tôi rằng khi đứng dựa vào ghế sofa để khỏi bị ngã, Sư phụ điểm hóa rằng ông sẽ không bị ngã. Vì vậy, ông đứng cách xa ghế sofa và hoàn thành việc luyện công mà không hề bị ngã.
Con xin cảm tạ Sư phụ đã chăm sóc chồng của con, và cũng rất mừng cho ông ấy. Tôi cũng khuyến khích ông đi từ bên này ghế sofa sang bên kia mà không cần vịn vào bất cứ thứ gì để hỗ trợ. Ông đồng ý. Lúc đầu, ông đi không được vững lắm, nhưng sau vài lần, ông có thể đi khá vững.
Sau đó, ông đi được khoảng 14 đến 15 mét từ ghế sofa đến cửa sổ. Ông rất phấn khích và nói: “Tôi không cần xe tập đi nữa, bây giờ tôi có thể tự đi được rồi!” Ngày hôm sau, ông bắt đầu đi bộ quanh sân. Ban đầu, chồng tôi nắm vào dây phơi quần áo, nhưng không lâu sau ông buông tay ra và có thể tự đi. Một ngày sau, ông có thể đi bộ quanh hồ trong khu vườn cộng đồng. Chỉ sau một tuần, ông có thể tự lái xe đi cắt tóc.
Sau đó, mỗi sáng chồng tôi đi bộ trong công viên và gặp nhiều người ở đó từng bị đột quỵ và phải chịu nhiều di chứng khác nhau. Tuy nhiên, chồng tôi đi lại như một người bình thường. Ông thường kể với mọi người rằng ông chỉ mất chưa đầy 20 ngày để hồi phục từ nằm liệt giường sang đi lại bình thường. Nhiều người đi bộ cùng ông phải mất nhiều năm để hồi phục, nhưng vẫn gặp các biến chứng khác. Họ đều hỏi chồng tôi cách để hồi phục nhanh như vậy, và ông nói với họ rằng đó là vì ông bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi khuyến khích họ thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”.
Những ông bà lão đó rất vui mừng khi nghe câu chuyện của ông. Họ đều muốn niệm cửu tự chân ngôn, và nhờ chồng tôi viết vào lòng bàn tay để họ không quên. Chồng tôi mừng cho họ, và khi trở về nhà, ông kể lại cho tôi chuyện này.
Trong vòng chưa đầy ba tuần, chồng tôi hoàn toàn trở lại bình thường, không còn dấu hiệu gì cho thấy ông từng nằm liệt giường chỉ mới vài tuần trước. Khi các học viên địa phương đến thăm tôi, tất cả họ đều cảm thấy rất vui cho chồng tôi, và họ cũng chứng kiến sự vĩ đại của Sư phụ Lý và sức mạnh kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Họ thường kể với bạn bè và người thân về thần tích đối với chồng tôi, điều này giúp truyền bá Pháp Luân Đại Pháp đến nhiều người hơn.
Chồng tôi thường chơi cờ vua với một số người bạn trong cộng đồng của chúng tôi. Khi họ thấy chồng tôi hồi phục nhanh chóng sau khi nằm liệt giường, tất cả họ, trong đó có cả trưởng ban an ninh khu dân cư, đều hiểu rõ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Con xin tạ ơn Sư phụ vì lòng từ bi vô hạn của Ngài!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/13/482044.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/18/221268.html
Đăng ngày 09-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.