Bài viết của Lục Thục
[MINH HUỆ 18-08-2024] Một hôm cách đây hơn 3 tháng, khi mẹ tôi và cháu trai ngoại của bà đang trò chuyện qua video Wechat thì đột nhiên bà không nghe thấy gì cả mà chỉ có thể nhìn thấy người kia mở miệng. Lúc đó bà không nghĩ gì nhiều, cho rằng có lẽ vài ngày sau sẽ ổn. Tuy nhiên, sau một thời gian tình trạng vẫn như vậy, bà quyết định thay đổi thói quen ăn uống của mình.
Hàng ngày, bà uống trà và không dám ăn thịt, tuy nhiên thính lực của bà vẫn không cải thiện. Bà không thể nghe thấy gì, ngay cả tiếng gõ cửa hay tiếng chuông điện thoại di động cũng không nghe thấy. Tình trạng này kéo dài hơn 2 tháng mà không cải thiện chút nào. Bà cảm thấy chán nản, người nhà cũng rất lo lắng. Sau khi bàn bạc, cả gia đình quyết định đưa bà đi khám ở một bác sỹ chuyên về tai mũi họng.
Gia đình tôi đưa bà đến bệnh viện có tiếng nhất của tỉnh và chi trả 100 Nhân dân tệ cho bà khám chuyên gia khoa tai. Đầu tiên, bác sỹ yêu cầu chụp MRI. Ông xem kết quả và chẩn đoán tình trạng khó nghe của bà là do lão hóa tai trong. Ông kết luận rằng không có phương pháp điều trị cụ thể nào cả, nhưng ông nói bà có thể dùng máy trợ thính. Nghe thấy điều đó, mẹ tôi cảm thấy rất thất vọng. Bà vốn hay chuyện, vui cười, nhưng giờ không thể giao tiếp được nữa. Tôi có thể hình dung được cảm giác của bà như thế nào.
Một tháng sau, mẹ tôi đột nhiên muốn khám bác sỹ y học cổ truyền Trung Quốc. Qua sự giới thiệu của một người bạn, chúng tôi liên hệ được với một bác sỹ Đông y rất giỏi. Khoảng 9 giờ sáng ngày 27 tháng 3, chúng tôi đưa bà đến gặp vị bác sỹ Đông y này. Đó là một nữ bác sỹ khoảng 50 tuổi, niềm nở và rất thân thiện. Đầu tiên, bác sỹ hỏi chi tiết về tình trạng mất thính lực của mẹ tôi, sau đó kiên nhẫn bắt mạch rồi kê đơn một số loại thuốc Đông y cho bà.
Trước khi khám xong, bác sỹ hỏi mẹ tôi: “Bác có tin vào Thần tích không? Nếu bác tin, em sẽ nói cho bác hai câu phúc lành để bác thành tâm nhẩm niệm. Làm như vậy, cộng với uống thuốc, có thể giúp bác nhanh chóng hồi phục”.
Mẹ tôi nói: “Thật vậy sao? Tốt quá! Cảm ơn bác sỹ rất nhiều!”
“Khi về bác nhớ thành tâm niệm chín chữ chân ngôn ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Mong chờ tin tốt từ bác”.
Khám xong là khoảng 11 giờ trưa. Trên đường trở về nhà, mẹ tôi bắt đầu nhẩm niệm, niệm đi niệm lại một cách nghiêm túc “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Sau khi ăn trưa và ngủ một giấc ngắn, bà lại tiếp tục nhẩm niệm.
Buổi tối, tôi ngồi trên sofa cách mẹ tôi khoảng 3 mét. Tôi vô tình hỏi bà một câu, và mẹ tôi liền trả lời!
Tôi không thể tin được và hỏi: “Mẹ ơi, mẹ nghe thấy rồi à?!”
Bà đáp lại: “Mẹ nghĩ là mẹ nghe được rồi”.
Tôi đi ra xa hơn và nói chuyện với mẹ; bà vẫn có thể nghe thấy tôi! Tôi đi đến một phòng khác để gọi điện thoại cho mẹ. Bà lại có thể tiếp tục trò chuyện với tôi qua điện thoại!
Thật tuyệt vời! Thật không thể tin nổi! Ngay cả bác sỹ cũng nói rằng cơ quan thính giác của mẹ tôi bị lão hóa nên không có cách nào mà chỉ có thể dùng máy trợ thính. Vậy làm sao mẹ tôi có thể hồi phục nhanh như vậy được?! Tôi mừng lắm, mẹ tôi càng vui mừng hơn. Bà gần như muốn chạy ra ngoài đường và hô to: “Tai của tôi đã bình thường rồi!”
Mẹ tôi kể rằng ngay trước khi thính lực của bà được phục hồi, bà nghe thấy hai tiếng “tách” trong tai, sau đó bà nghe được âm thanh. Tất cả chúng tôi đều hiểu rằng đây chính là “Thần tích” mà bác sỹ Đông y từng nói đến, và đó là kết quả của việc mẹ tôi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/18/480651.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/5/219834.html
Đăng ngày 07-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.