Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 14-09-2024] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2018. Cho đến tận gần đây, trong một khoảng thời gian dài tôi cảm thấy mình cứ loanh quanh ở một tầng thứ. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm tu luyện của bản thân trong môi trường gia đình.

Tâm oán hận đối với bố và anh trai

Bố mẹ tôi đều là những người thiếu kiên nhẫn. Do quan điểm khác nhau, cộng thêm ảnh hưởng từ sự nhồi nhét của văn hóa Đảng nên ngay từ bé khi tôi có thể nhớ được các việc đã chứng kiến những cuộc tranh cãi triền miên giữa bố mẹ. Lớn lên trong môi trường như vậy, tôi cũng trở nên thiếu kiên nhẫn. Tuy nhiên, từ khi tu luyện Đại Pháp, tôi dần dần khắc phục được phần nào tính nóng nảy của mình. Mẹ tôi nhận ra sự thay đổi ở tôi và biết đó là nhờ tôi tu luyện Đại Pháp. Nghe theo lời khuyên của tôi, mẹ tôi thường niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Đoạn thời gian đó, tôi cảm thấy thái độ của mẹ trở lên dịu dàng hơn.

Bố tôi thường xuyên xa nhà trong suốt gần 10 năm và chỉ về thăm nhà vào dịp lễ. Khảo nghiệm tâm tính bắt đầu khi bố tôi nghỉ hưu vào năm 2022. Sau khi nghỉ hưu, bố tôi trở về nhà và sự thay đổi này dẫn đến nhiều xung đột khác nhau.

Bố tôi phải vật lộn để thích nghi với cuộc sống sau khi nghỉ hưu. Và tính cách quá thận trọng của ông hình thành do ảnh hưởng của sự nhồi nhét văn hóa Đảng đã góp phần khiến sức khỏe của bố tôi giảm sút, tính khí ngày càng trở lên tệ hơn, và ông ngày càng nói những lời làm tổn thương hai mẹ con tôi. Mẹ tôi cũng là người khá cố chấp, ban đầu mẹ tranh luận kịch liệt với bố tôi. Nhưng theo thời gian, do bị ảnh hưởng bởi những lời phàn nàn khó nghe của ông, mẹ tôi đã bị trầm cảm và già đi trông thấy mỗi ngày.

Hai năm qua, tôi kiệt sức vì phải cố gắng hòa giải xung đột giữa bố mẹ. Và cảm xúc của tôi cũng dần dần bị ảnh hưởng, đôi khi tôi quên mất mình là người tu luyện. Cảm giác thất vọng, oán hận, và những cảm xúc tiêu cực khác nổi lên, thậm chí tôi còn nhớ đến nhiều sự việc không vui trong quá khứ. Tôi biết, là người tu luyện, khi thấy hai người xảy ra mâu thuẫn, bản thân cần hướng nội. Trên bề mặt, tôi hiểu Pháp lý này, nhưng tôi lại chật vật trong khi thực tu. Khi gặp vấn đề, biểu hiện của tôi lúc tốt lúc không, bầu không khí gia đình vô cùng căng thẳng.

Sau đó, tôi hướng nội sâu hơn, và nhận ra mình oán hận bố vì ông không tiếp nhận Đại Pháp. Đại Pháp đã cứu mạng bố tôi khi ông bị đau tim. Vào thời khắc thập tử nhất sinh đó, ông đã niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Tôi đã được tận mắt chứng kiến sự kỳ diệu đó và sau đó bước vào tu luyện Đại Pháp. Tuy nhiên, bố tôi dường như không coi trọng sự việc lần đó. Hơn nữa, ông còn phản đối nỗ lực giảng chân tướng về cuộc bức hại của tôi. Tôi thấy thất vọng và trở nên oán hận.

Tâm oán hận này ảnh hưởng nghiêm trọng đến tu luyện của tôi. Khi luyện công, tôi khó có thể tĩnh lại được, tâm trí tôi đầy những bất bình về bố. Ký ức về những lần ông cãi nhau với mẹ tôi và sự ích kỷ của ông cứ hiện lên. Tôi đã phát chính niệm để loại bỏ những can nhiễu này, nhưng không mấy hiệu quả.

Tôi cũng oán hận anh trai tôi. Năm nay anh ấy 52 tuổi. Từ khi anh ấy còn nhỏ, bố tôi đã đối xử với anh ấy rất thô bạo, thường xuyên la mắng và đánh anh ấy. Vì thế anh ấy trở lên lạnh lùng, thờ ơ với gia đình. Theo lời mẹ tôi, anh ấy chỉ liên hệ với gia đình những lúc cần xin tiền. Anh ấy học hành không tốt và nhập ngũ từ khi còn rất trẻ, nhưng trong quân đội anh ấy đã gây nhiều rắc rối. Sau khi đi làm, anh ấy bất hòa với người quản lý nên bị mất việc. Sau đó, anh ấy lái taxi để kiếm sống, nhưng sau đó cũng đem xe đi bán để đánh bạc. Sau khi ly dị vợ, anh ấy chuyển đến một thành phố ven biển. Sau khi tiêm ba mũi vác-xin, sức khỏe của anh ấy suy sụp, anh ấy thất nghiệp từ năm 2022. Phần lớn thu nhập của tôi và mẹ đều cho anh ấy để chi trả chi phí sinh hoạt và điều trị y tế, trong khi chúng tôi cũng phải vật lộn để kiếm sống. Có một thời gian, mỗi khi nghĩ về anh trai, tâm tôi liền cảm thấy oán hận.

Hướng nội tìm, chuyển biến quan niệm

Tôi dành thời gian tĩnh tâm lại, hướng nội và nhận ra mình đã quá chấp trước vào gia đình. Tôi càng cố gắng để người nhà có một cuộc sống tốt hơn, càng truy cầu hạnh phúc thì chấp trước lại càng lớn, và khi đó càng đưa tới nhiều giả tướng, biểu hiện hành vi của người nhà đều nhắm vào chấp trước của tôi. Vì sự đề cao của tôi, họ đã phải vất vả diễn vai của mình, họ đã phải chịu cực khổ.

Thời điểm đó, thấy tôi chưa ngộ ra, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi trong một giấc mơ. Đó là vào một kiếp trước đây, tôi đã bắt nạt anh trai tôi và đá vào ngực anh ấy vài lần. Anh tôi khi đó nhìn rất đáng thương. Có lẽ, điều đó đã thúc đẩy nên mối nhân duyên giữa tôi với anh ấy trong kiếp này và bây giờ tôi phải hoàn trả món nợ nghiệp đó.

Thực ra, trong kiếp này, anh trai tôi cũng đang phải trải qua một cuộc sống vất vả. Một thân một mình xa gia đình, rồi trong vô minh mà tạo nghiệp, thân đầy bệnh. Vậy mà tâm từ bi của tôi ở đâu đây? Như thế sao có thể khiến anh ấy cảm nhận được vẻ đẹp của Đại Pháp thông qua tôi chứ?

Hướng nội thêm, tôi tìm ra tâm tật đố. Tôi tật đố với anh trai, anh ấy không quan tâm gì tới gia đình, không có trách nhiệm, trong khi toàn bộ các việc trong gia đình mà cần đến con cái thì đều chỉ do một mình tôi gánh vác.

Tôi đào sâu hơn nữa và nhận ra gốc rễ của cái tình là ở tư tâm, vị tư, vị ngã.

Sư phụ muốn chúng ta trở thành bậc vô tư, vô ngã. Nhưng tôi lại muốn người nhà có cuộc sống tốt, muốn họ đắc được phúc báo từ Đại Pháp, như vậy bản thân cũng nhẹ tâm hơn một chút, thoải mái hơn một chút và gánh nặng cũng bớt đi đôi chút, đó là tâm lợi ích mạnh mẽ. Tôi cũng muốn gia đình nói mình tốt, đó chính là tâm cầu danh cầu lợi, tâm hữu cầu mạnh mẽ nhường ấy, tất cả là để thỏa mãn dục vọng của bản thân, đó là vị tư.

Hướng nội sâu hơn nữa, tôi nhận ra mình không đủ tín Sư tín Pháp, tín tâm đối với việc tu luyện viên mãn của bản thân chưa đủ, tôi luôn cảm thấy bản thân bước vào tu luyện muộn, tu luyện lại không tinh tấn, ba việc làm cũng không làm tốt, tâm sợ hãi còn nặng. Tôi không hài lòng với trạng thái tu luyện của mình, luôn có cảm giác tự ti, ôm chủng tâm thái bất lực không cách nào cải biến được hoàn cảnh xung quanh.

Bản thân là người tu luyện, sao lại dùng quan niệm người thường đối đãi với những khó khăn gặp phải chứ? Chẳng phải là đó là thừa nhận giả ngã bất lực đó sao? Tôi đã không đứng từ góc độ của người tu luyện mà nhìn nhận vấn đề.

Sư phụ trân quý mỗi từng đệ tử, và tôi cũng là một vị Thần từng lập thệ ước với Sư phụ, tôi sao lại có thể dám hạ thấp bản thân mình chứ? Như vậy là chưa làm được hoàn toàn kính Sư kính Pháp, chưa làm được thực tu. Nói cách khác, đó chính là chưa đủ tín Sư tín Pháp.

Sau khi tìm ra gốc rễ của chấp trước, tôi quyết tâm thực tu theo yêu cầu của Sư phụ, nhất tư nhất niệm đối chiếu theo yêu cầu của Pháp, từng chút từng chút tu bỏ tâm oán hận, tâm tật đố, tâm tranh đấu và những chấp trước khác. Là một đệ tử Đại Pháp, tôi có thể cảm nhận được Sư phụ luôn coi sóc cho tôi, tôi cần tin rằng bản thân mình có năng lực, không thể hạ thấp bản thân.

Trong vòng hai tuần, các giả tướng đã biến mất: tranh cãi trong gia đình không còn nữa, bố tôi hiện tại đã minh bạch chân tướng. Hàng ngày, ông bắt đầu niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Một hôm, khi tôi về nhà, tôi nghe thấy bố tôi chơi kèn ha-mo-ni-ca đệm theo video ngắn của mẹ, và tôi lại thấy dáng vẻ tươi cười của mẹ.

Đối với anh trai, tôi nghĩ anh ấy cũng có an bài của Sư phụ. Anh ấy cũng là sinh mệnh hữu duyên với Đại Pháp, anh đã làm tam thoái và hàng ngày cũng niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Điều tôi cần làm chính là bất kể anh ấy như thế nào tôi cũng không được động tâm, chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp để từ bi đối đãi, thiện giải mối nhân duyên giữa chúng tôi.

Trong khi viết bài chia sẻ này, giả ngã tạo thành bởi tâm oán hận kia lập tức biến mất, Sư phụ từ bi đã thanh lý trường không gian cho tôi. Hiện giờ, tuy nhân tâm vẫn nổi lên nhưng khi chúng xuất hiện, tôi đã có thể phân biệt chúng, hễ xuất hiện liền phát chính niệm thanh trừ, từng tầng từng tầng loại bỏ các vật chất bất hảo.

Con xin cảm tạ Sư tôn!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/14/481552.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/1/221453.html

Đăng ngày 31-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share