Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở miền Tây Mỹ quốc
[MINH HUỆ 27-10-2024] Trong hơn 20 năm tu luyện của tôi, trên con đường này có không ít những khó khăn, luôn có khảo nhiệm xem tôi có thể kiên định chính niệm hay không, khi đã có chính niệm thêm vào chính hành, thì sự việc sẽ xuất hiện những chuyển biến tốt, trở thành “liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” (Chuyển Pháp Luân).
Sư phụ giảng:
“Tôi nhớ hẳn là diễn xuất tại một thành phố ở [tiểu bang] North Carolina [Mỹ quốc]. Tôi tới đó. Vé đều bị tranh mua hết, nhưng hôm biểu diễn trời nổi bão tuyết. Tuyết lớn đến mức không lái xe được, rất dày. Kết quả thì sao, người vào rạp chỉ có 30%. Đến xem diễn chỉ có 30%, nhưng những người ấy kể ra trải nghiệm rất là sinh động. Có một người nói tôi từ nhà tới đây, đoạn đường ấy tôi như đang tu luyện vậy, kinh qua mỗi từng bước đều gian nan, mỗi từng bước đều đang cân nhắc, một mạch cho đến khi vào rạp, hệt như một quá trình tu luyện, xem biểu diễn xong tôi như là viên mãn rồi.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)
Năm ngoái, tôi trở lại tham gia Thiên Quốc Nhạc Đoàn, năm nay, tôi ghi danh tham gia buổi diễu hành Lễ hội biển vào tháng Bảy, bởi vì đây là một trong mười lễ diễu hành lớn nhất của Mỹ quốc, nó rất quan trọng. Tuy nhiên, khi ghi danh tham gia kỳ thi chuyên môn công khai mà công ty yêu cầu vào tháng Sáu, [tôi] không chú ý, đã lựa chọn ngày thi cùng ngày [với lễ diễu hành], khi phát hiện ra, tôi muốn đổi ngày nhưng không đổi được. Tôi thầm nghĩ, hay là thôi vậy, mình đã trả chi phí dự thi rồi. Nhưng mặt khác, tôi rất muốn tham gia lễ diễu hành, khi xem lại, tôi phát hiện ra thời gian dự thi là 1 giờ trưa, kỳ thi kéo dài một tiếng, và lễ diễu hành bắt đầu lúc 3 giờ chiều, tôi còn một tiếng để di chuyển từ địa điểm dự thi đến nơi diễu hành, nên tôi sẽ nói trước với nhóm trưởng có lẽ mình đến muộn một chút.
Đến ngày đi diễu hành và cũng là ngày thi, tôi đã đến địa điểm dự thi sớm một chút, hy vọng rằng [kỳ thi] có thể bắt đầu sớm một chút, nhưng không ngờ có rất nhiều thí sinh đứng xếp hàng trước tôi. Tuy tôi đã đến sớm 15 phút nhưng cũng đành phải chờ, cuối cùng đến 1 giờ, kỳ thi mới bắt đầu, trong tâm tôi hy vọng rằng kỳ thi có thể kết thúc sớm một chút để tôi rời đi. Nhưng thật không may, khi bắt đầu, tôi phát hiện [bài thi] có rất nhiều câu hỏi lạ lẫm, mỗi câu hỏi cũng cần tôi đọc từ từ mới được, khi hoàn tất [bài thi], tôi phát hiện thời gian còn lại không nhiều, tôi vừa muốn về sớm để tham gia lễ diễu hành, vừa lo lắng kiểm tra lại bài thi sẽ tốn thêm thời gian, cuối cùng tôi đã quyết định chỉ xem lại các câu hỏi mà mình không chắc. Cuối cùng, tôi nộp bài sớm 15 phút, trong tâm xin Sư phụ giúp đỡ, hy vọng rằng mình sẽ thi đậu, và kết quả sau khi nộp bài là tôi đã thi đậu.
Vừa thi xong, tôi lập tức phóng lên xe, tôi không chú ý, vội vàng bật bản đồ (GPS) đến West Lake, rồi xuất phát theo sự chỉ dẫn của bản đồ, sau khi đến trung tâm của thành phố lân cận, tôi mới phát hiện tại sao đường đi không giống như mọi khi, khi đó tôi thầm nghĩ, có lẽ một số con đường bị chặn lại vì có lễ diễu hành, nên tôi vẫn tiếp tục đi theo bản đồ, cuối cùng tôi mới nhận ra điểm đến không đúng, sau khi xem xét kỹ càng, tôi phát hiện ra mình đã nhập địa chỉ West Lake Avenue, [chứ không phải West Lake Center]. Lúc này, tôi bắt đầu cảm thấy bất an, thậm chí còn muốn từ bỏ không đi nữa, nhưng trong tâm lại bồn chồn, cảm thấy mình có thể đến kịp trong quãng thời gian còn lại.
Và tôi lại tìm địa chỉ West Lake Center trên bản đồ, thấy mình vẫn có thể đến kịp với quãng đường đó, nên tôi thầm nghĩ mình vẫn đi vậy. Sau khi đến gần tuyến đường diễu hành, vì một số con đường bắt đầu bị chặn lại, nên ngày càng kẹt xe, tôi từ từ lái xe đến gần, thì mới phát hiện, cửa vào bãi đậu xe West Lake Center đã bị chặn, nên không thể vào.
Tôi lại dao động, vợ ngồi kế bên khích lệ tôi xin Sư phụ, nếu [tôi] thật sự muốn đi thì sẽ kịp. Nhưng phải tìm được chỗ đậu xe, tôi lại không rành đường ở trung tâm thành phố, thì phải làm sao? Tuy đoạn đường phía trước kẹt xe, nhưng vẫn còn tuyến đường bên trái, vậy thì đến ngã tư phía trước, tôi sẽ rẽ trái, và thật không ngờ, vừa rẽ trái thì tôi phát hiện ra bãi đậu xe, tôi lập tức chạy vào trong, sau khi tìm được vị trí [đậu xe], tôi nhanh chóng thay y phục của [Thiên Quốc] Nhạc Đoàn trong tâm vẫn lo lắng mình đến kịp không?
Thay y phục xong, tôi còn do dự có nên mang hộp đựng nhạc cụ không, hay chỉ mang nhạc cụ thôi? Vợ tôi liền nói, sau khi đến nơi, cô có thể giúp tôi cầm hộp đựng, [vợ bảo] mau đến trạm xe điện! Sau khi vào nhà ga, vì đã lâu không sử dụng thẻ xe, nên tôi quên nạp thẻ, [thẻ] không đủ tiền. Thẻ của vợ tôi vẫn còn đủ tiền, nên [cô] đã vào trước. Tôi lại phải vòng qua chỗ mua vé, vội vàng lấy tiền mua vé, rồi chạy vào trong. Khi đó cũng vừa đúng lúc xe đến, sau khi lên xe, tôi bắt đầu nghĩ, sau khi đến nơi xuất phát, mình làm sao để tìm nhóm trưởng?
Xe điện đến nơi rất nhanh, vừa xuống xe, thì tôi nghe thấy tiếng trống của Thiên Quốc Nhạc Đoàn, niệm đầu tiên trong tâm là cảm tạ Sư phụ, tôi không cần tìm, Thiên Quốc Nhạc Đoàn đang xếp hàng ở nơi cách lối ra không xa. Tôi lập tức mang theo nhạc cụ chạy đến trước người chỉ huy để xin được vào, rồi tôi đã tham gia vào đội ngũ để luyện tập.
Trải nghiệm lần này khiến tôi nhận ra rằng người tu luyện làm bất cứ việc gì đều là đang tu luyện, đối với tôi, quá trình tham gia lễ diễu hành lần này thật sự là một khảo nghiệm lớn, trong tình thế khó khăn, tôi do dự có “đi” hay không? Một khi tôi có quyết tâm “đi”, thì Sư phụ sẽ giúp!
(Phụ trách biên tập: Lý Minh)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/10/27/從一次遊行體悟到堅定正念的重要-484240.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/12/221615.html
Đăng ngày 07-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.