Bài viết của các học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Phần Lan
[MINH HUỆ 26-10-2024] Ngày 20 tháng 10 vừa qua, Hội nghị Chia sẻ Trải nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (Pháp hội) Phần Lan năm 2024 đã được tổ chức tại Helsinki. 18 học viên đã chia sẻ cách họ giải quyết những khó khăn trong gia đình, công việc và các hạng mục Đại Pháp nhờ chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Họ cũng mô tả cách họ cải thiện tâm trí và tinh thần thông qua việc học Pháp.
Các học viên chia sẻ cách họ đề cao thông qua việc học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp.
Làm quen với lối sống và ngôn ngữ mới
Trước khi chuyển đến Phần Lan, cô Đổng đã sống phần lớn cuộc đời mình ở Trung Quốc. Cô không hiểu tiếng Phần Lan và không thể làm được nhiều việc. Cô nhận ra rằng nếu không học tiếng Phần Lan, cô không thể hòa nhập vào xã hội ở đó, chứ nói gì đến việc cứu người.
Trong quá trình học tiếng, cô thấy mình thiếu kiên nhẫn, dễ nản chí, và thậm chí có ý định bỏ cuộc. Thông qua học Pháp, cô hiểu ra rằng việc học tiếng là một phần cần thiết trong cuộc sống của mình và cô quyết tâm làm tốt việc đó.
Tìm thấy chấp trước qua việc hỗ trợ Shen Yun
Anh Nazareno đến từ Ý làm bảo vệ trong mùa Shen Yun và đảm đương thêm nhiệm vụ dỡ thiết bị và dựng sân khấu trong các chuyến lưu diễn. Anh từng nghĩ sẽ có ai phá hoại xe buýt của Shen Yun, cho đến một ngày, anh nghe thấy có người rạch lốp xe buýt của Shen Yun tại Hoa Kỳ. Anh mới nhận ra, với tư cách là một thành viên trong nhóm an ninh, những suy nghĩ không đúng đắn của anh có thể khiến xe buýt bị hỏng.
Trong khi hỗ trợ Shen Yun, anh Nazareno đã nhận ra tâm hiển thị của mình. Anh thường đến phòng tập thể dục và có thể nâng được tạ nặng, vì vậy khi dỡ thiết bị, anh luôn muốn thể hiện sức mạnh của mình.
Máy chiếu của Shen Yun rất nặng, anh không thể tự mình nhấc lên mà phải cần đến bốn người mới có thể di chuyển nó. Anh hiểu ra sự phối hợp giữa các học viên rất quan trọng. Anh cũng nhận ra rằng khi các học viên phối hợp tốt trong công tác Đại Pháp, họ có thể cùng nhau gánh vác những công việc nặng nhọc.
Tham gia Đoàn nhạc Tian Guo
Cô Lâm đã cố gắng đăng ký tham gia Đoàn nhạc Tian Guo để có thể biểu diễn tại nhiều sự kiện khác nhau trong năm nay. Nhưng cô cảm thấy công việc đang dần trở nên quá quen thuộc và cô nhận ra mình đang làm công việc thần thánh với tâm thái của người thường. Cô không còn phấn khởi như thuở đầu mới tham gia đoàn nhạc nữa. Có phải vì cô đã ở trong đoàn nhạc trong một thời gian quá lâu không?
Mùa hè năm ngoái, khi công việc thường ngày của cô trở nên bận rộn, cô có rất ít thời gian rảnh để tham gia biểu diễn trong đoàn nhạc và làm các công tác Đại Pháp khác. Cô không theo kịp việc học Pháp và phát chính niệm. Không có chính niệm, cô biết mình đang làm những việc liên quan đến Đại Pháp như thể làm công việc thường ngày. Cô biết mình phải tu bỏ tâm ỷ lại vào người khác, trừ bỏ tâm an dật, và dành nhiều thời gian để học Pháp.
Sau đó, khi tham gia biểu diễn, chính niệm của cô đã trở lại khi cô nhìn thấy các động tác phối hợp của các thành viên trong đoàn nhạc và nụ cười của khán giả khi họ biết đến Pháp Luân Đại Pháp. Cô một lần nữa cảm thấy ý nghĩa nơi sứ mệnh của mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Nghiệp bệnh bất ngờ
Một hôm, ông Trần đột nhiên ngã gục trong bếp và không ngừng nôn ói. Ông không thể cử động tay chân và nghĩ rằng mình sắp chết. Ông đã hướng nội để cố gắng tìm ra chấp trước dẫn đến nghiệp bệnh nghiêm trọng như vậy.
Ông và vợ đã thường xuyên xảy ra xung đột, ngày nào ông cũng cãi nhau với vợ. Tình hình trở nên căng thẳng đến mức ông muốn sớm rời khỏi thế giới này. Trong bài chia sẻ của mình, ông nói: “Gia đình và bạn bè tôi biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nếu tôi chết, chẳng phải tôi đang phá hoại Pháp sao? Tôi đã đợi hàng triệu năm để có được thân người khi Đại Pháp hồng truyền nơi đây. Nếu tôi làm điều gì đó phá hoại nỗ lực cứu người, điều đó sẽ tạo ra một lượng nghiệp lực khổng lồ. Tôi đã may mắn được học Pháp, đó là cơ hội mà vô số chúng sinh không có được, vậy mà tôi lại muốn từ bỏ mạng sống của mình chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt? Điều đó thật ngu ngốc”.
Ông còn cho biết bởi vì trầm cảm đã lâu nên gương mặt ông thiếu vắng nụ cười, đôi khi ông thậm chí còn cư xử rất tệ. Sau đó, ông nằm trên giường và hướng nội để tìm ra những thiếu sót của mình. Vợ ông đã chăm sóc ông rất chu đáo. Sự oán giận của ông dần tan biến, và sức khỏe của ông bắt đầu cải thiện.
Tuy nhiên, khổ nạn vẫn chưa kết thúc khi ông đột nhiên bị sốt cao. Cơn sốt khiến ông bị huyễn tưởng, và tay chân ông đau nhức. Ông nhận ra rằng có điều gì đó không ổn, “Can nhiễu này cứ dai dẳng mãi. Tôi không thể làm bất cứ điều gì, kể cả việc hồng Pháp cho mọi người, mà đồng tu địa phương vốn đã ít. Tại sao can nhiễu này lại kéo dài như vậy?” Ông nhận ra rằng khi ông tìm kiếm những thiếu sót của mình sau khi bị nghiệp bệnh, ông đã vô tình thừa nhận bức hại của cựu thế lực. Ví như khi ông ra đường, ông đội mũ bảo hiểm vì sợ mình sẽ ngã và bị thương ở đầu. Ông đối xử với bản thân như thể mình là một người bệnh và không hoàn toàn phủ nhận sự bức hại.
Khi ông thức dậy vào sáng hôm sau, ông có thể suy nghĩ rất minh bạch và biết rằng mình đã vượt qua được khảo nghiệm.
Tăng cường học Pháp, vượt quan tình
Năm ngoái, bà Lưu nhận được tin con gái bà, một học viên, đã qua đời. Con gái bà đã bị giam cầm hai lần ở Trung Quốc trong tổng cộng 6,5 năm vì cuộc bức hại. Sự ra đi của con gái bà đã khiến bà bị sang chấn tâm lý. “Trong thời gian đó, tôi thường xuyên học thuộc Pháp. Niềm tin của tôi vào Sư phụ và Pháp đã giúp tôi vượt qua được khảo nghiệm”, bà chia sẻ.
Khi cảm thấy tình cảm dành cho con gái mình trở nên mãnh liệt hơn, bà đã đọc Pháp nhiều lần để tăng cường chủ ý thức, và cảm xúc đã lắng xuống. Mỗi khi cái tình với con gái quay trở lại, bà đều làm như thế. Dần dần, chấp trước vào tình với con gái bà trở nên yếu hơn và bà cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Vào ngày con gái qua đời, bà không thể tập trung khi học Pháp. Đầu bà cảm thấy nặng nề, và bà không thể ngừng suy nghĩ. “Làm sao mình có thể học Pháp như thế này?” bà tự hỏi, và biết rằng bà cần học Pháp nhiều hơn. Sau khi học Pháp nhiều hơn, bà đã có thể tập trung, và từng lời của Sư phụ thấm vào trái tim bà. Sau khi đọc Pháp, bà cảm thấy thư thái về cả tinh thần và thể chất, như thể bà đã được tẩy tịnh. Bà biết Sư phụ đã loại bỏ những yếu tố xấu khỏi bà. Sau đó, một học viên nói với bà rằng trông bà giống như một người khác vậy.
Tìm ra tâm sắc dục và tâm tật đố
Sau khi cô Thao tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ngoại hình của cô được cải thiện và cô nhận được nhiều lời khen ngợi. Ban đầu, cô thích thú trước những lời khen và sự quan tâm từ những người khác phái. Chấp trước vào sự phù phiếm, tâm sắc dục của cô ngày càng gia tăng.
Cô từng nằm mơ thấy con quỷ sắc dục vô cùng xấu xí, dơ bẩn và nhầy nhụa tìm cách dụ dỗ cô. Qua giấc mơ, cô nhận ra đó là một vấn đề nghiêm trọng và cô phải loại bỏ chấp trước vào sắc dục. Cô phát chính niệm để thanh trừ ma sắc và dành ít thời gian hơn cho mạng xã hội. Bất cứ khi nào một người đàn ông nói chuyện với cô, cô đều cố gắng giữ cho tâm trí mình chính trực.
Cô còn chia sẻ về việc cô đã nỗ lực như thế nào trong cuộc sống, nhưng mọi thứ không diễn ra theo cách mà cô mong muốn. Cô cảm thấy mình bị tụt hậu với đời. Những người cùng tuổi cô thăng tiến trong sự nghiệp, đã kết hôn, có con và tận hưởng cuộc sống của họ.
Cô nhìn vào bên trong và thấy mình có tâm đố kỵ, điều này khiến cô hay so sánh mình với người khác. Bất cứ khi nào tâm tật đố nổi lên, cô đều coi đó là một loại vật chất không thuộc về cô. Giờ đây, cô liên tục nhắc nhở bản thân cô là người may mắn nhất trong cuộc đời vì cô là một học viên Pháp Luân Đại Pháp.
Từ oán giận đến biết ơn
Từ khi Giang đến tuổi trưởng thành, cô bắt đầu xung đột với mẹ. Cô oán giận mẹ vì cho rằng bà thích kiểm soát và vô tâm. Cảm thấy bị tổn thương, cô đã thô lỗ và thiếu tôn trọng mẹ. Cô không quan tâm đến cảm xúc của mẹ, và trở nên tức giận khi mẹ hỏi cô về tiền bạc, hôn nhân hay thông tin cá nhân khác.
Sau khi cô Giang bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cô hiểu ra cô không bị tước đoạt tình yêu thương như cô nghĩ. “Tôi luôn có một gia đình yêu thương và không bao giờ thực sự phải chịu đựng. Những đau khổ mà tôi cho rằng mình đã trải qua xuất phát từ việc tôi không biết ơn, mà chúng xuất phát từ sự ích kỷ, tham lam và đố kỵ của tôi. Tôi luôn cảm thấy trống rỗng và không bao giờ hài lòng. Tôi nghĩ rằng mọi người đều cố làm tổn thương tôi”.
Bây giờ, khi cô Giang trò chuyện video với mẹ, cô không còn vẻ mặt nặng nề hay có ý định kết thúc cuộc trò chuyện nữa. Cô mỉm cười và kể cho mẹ nghe về những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của mình. Cô Giang cảm thấy niềm vui của mẹ vì giờ đây cô đã biết quan tâm, lắng nghe và tôn trọng bà.
Những người tham dự tìm ra những phương diện cần cải thiện trong tu luyện
Sau Pháp hội, các học viên đã chia sẻ về những gì họ học được từ câu chuyện của các đồng tu.
Các học viên tham dự Pháp hội tại Helsinki
Anh Heikki đến từ Turku phát hiện ra rằng anh cũng có tâm hiển thị. Anh nói rằng anh dự định sẽ nỗ lực hơn nữa và cải thiện bản thân.
Anh Ilmari mới trở thành một người cha gần đây và đã phải vật lộn để theo kịp lịch trình hàng ngày của mình. Qua Pháp hội, anh được nhắc nhở rằng anh không chỉ phải đảm bảo việc học Pháp đủ mà còn chuyên chú trong khi học Pháp.
Anh Jaan từ Estonia đã học được từ các học viên khác rằng anh cần phải chú ý đến suy nghĩ của mình. Khi anh phát hiện ra một ý nghĩ xấu xuất hiện, anh nên phủ nhận nó. Thông qua học Pháp, anh trở nên điềm đạm và kiên nhẫn hơn. Khi anh có thể giữ bình tĩnh, mọi việc sẽ được giải quyết dễ dàng.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/10/25/484238.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/10/26/221378.html
Đăng ngày 28-10-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.