Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 24-03-2024] Khi chồng tôi Lý Tường đối diện với cảnh sát để bảo vệ tôi, không ai có thể tin rằng anh ấy từng là một kẻ cờ bạc và bạo hành con cái. Sự cải biến của anh ấy không phải ngày một ngày hai, nhưng điều đó đã chứng thực uy lực của Pháp Luân Đại Pháp.
Một người chồng tệ bạc, một người cha bạo hành
Chồng tôi từ trẻ đã có tính nóng nảy, lại hay chơi mạt chược đến không biết đường về, cũng không chịu phụng dưỡng bố mẹ. Khi bố mẹ chồng tôi ốm đau, chỉ có mình tôi và anh chị em của anh ấy thay nhau chăm sóc còn anh ấy vẫn mải mê ra ngoài cờ bạc. Hai con gái của chúng tôi không ưa bố nó vì bố thường xuyên đánh đập chúng. Có lần con gái út của tôi nói với bà nội trước mặt bố nó rằng: “Bà ơi, bà nói xem, ai chăm sóc bà vậy? Mẹ con hay bố con?” Bà nội trả lời: “Tất nhiên là mẹ con rồi. Bố của con suốt ngày lang bạt. Bà chẳng mấy khi nhìn thấy bố con”.
Không chỉ không kiếm được tiền, mà chồng tôi còn thua bạc liên miên dẫn đến nợ nần chồng chất. Có lần chủ nợ tìm đến nhà chúng tôi, bảo rằng anh ấy nợ họ 100.000 Tệ. Tôi bàng hoàng không hiểu vì sao lại nợ những 10 vạn Tệ. Lúc đó đầu óc tôi trống rỗng, nhưng tôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói với chủ nợ một cách nghiêm túc: “Tôi không nợ anh một xu nào cả. Món nợ của Lý Tường không chút liên quan gì đến tôi”. Đối phương thấy không có cách nào khác đành bỏ đi. Sau đó, để trả hết nợ cho chồng, tôi đã phải bán căn nhà của mình. Tôi đã trả một khoản nợ tổng cộng hơn một triệu Tệ cho anh ấy.
Một bước ngoặt lớn
Tôi cảm thấy chán nản, thậm chí còn nghĩ đến việc ly hôn. Các con tôi cũng mong bố mẹ ly hôn, để chúng có thể sống với mẹ mà không bị bố đánh nữa. Có lần con gái lớn nói với tôi: “Mẹ ơi, dù mẹ có quyết định như thế nào chúng con cũng ủng hộ mẹ”.
Nhưng tôi nghĩ mình là một người tu luyện thì không thể ly hôn được. Lý Tường gần như đã phá hết tài sản của gia đình và bây giờ bắt đầu muốn đi kiếm tiền. Tôi nghĩ, tôi không những sẽ không ly hôn với anh ấy mà còn giúp anh ấy minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp để anh ấy được cứu.
Từ tháng 7 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại Pháp Luân Đại Pháp, các phương tiện truyền thông do Chính phủ kiểm soát đã không ngừng phỉ báng Đại Pháp và lừa dối hàng triệu người.
Tôi bắt đầu lại từ đầu và dùng mọi cách có thể để nói với anh ấy chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Một lần anh ấy đang xem một bộ phim về chiến tranh trên TV, tôi nói “Anh đừng xem những bộ phim như thế này, hãy xem phim về tu luyện đi”. Anh ấy mở phim “Phong Thần Diễn Nghĩa” và tôi xem cùng anh ấy một lúc. Thực ra mục đích của tôi không phải xem TV. Tôi muốn dùng bộ phim này để dẫn dắt anh ấy đến chân tướng về Đại Pháp. Tôi nói: “Anh có biết tại sao Nữ Oa lại trừng phạt Trụ Vương không?” Tôi hết sức ngạc nhiên khi nghe anh ấy nói: “Bởi vì vua Trụ đã viết một bài thơ tục tĩu phỉ báng Nữ Oa”. Tôi nói: “Anh thấy đấy, xúc phạm đến Thần Thánh và Chư Phật tội nặng lắm. Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp và không thể bị bức hại”.
Để kiếm tiền nuôi sống gia đình, anh ấy muốn đi làm nhưng lại không có kỹ năng và kinh nghiệm gì. Anh ấy thậm chí còn không biết làm thế nào để tìm được việc làm. Tôi quyết định làm việc cùng anh ấy. Chúng tôi mở một cửa hàng ăn uống nhỏ, nhưng công việc đó rất vất vả. Sau đó anh ấy chuyển sang làm công nhân ở một công trường, cũng là công việc rất mệt mỏi và cực nhọc, phải ở dưới nắng cả ngảy. Những người biết anh ấy không thể tin được anh ấy có thể làm một công việc vất vả đến vậy.
Cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp không chỉ ảnh hưởng đến các học viên mà còn cả người thân trong gia đình họ, những người có thể bị cầm tù bất hợp pháp, bị chính quyền sách nhiễu và phân biệt đối xử.
Mặc dù chồng tôi không phản đối việc tôi học Pháp nhưng anh ấy phản đối việc tôi giảng chân tướng vì sợ bị bức hại. Vì vậy, tôi đã nhiều lần âm thầm đặt các tài liệu chân tướng về Đại Pháp lên gối của chồng tôi và nghĩ trong tâm: “Những tài liệu này là dành cho anh ấy”. Một lần, con gái tôi phát hiện ra bố cháu đang đọc tài liệu, bèn thì thầm với tôi: “Mẹ ơi bố đang đọc chân tướng. Thấy có người bước vào bố không đọc nữa. Bố chỉ đọc khi không có ai ở xung quanh thôi mẹ ạ”.
Cải biến thực sự
Thời gian trôi qua, cùng với quá trình đọc nhiều hơn, anh ấy dần minh bạch chân tướng. Có lần tôi bảo anh cùng tu luyện với tôi, anh nói: “Tu luyện để trở thành một người tốt như trong sách viết thì quá khó, anh không làm được đâu”. Tuy nhiên, bất cứ khi nào nhìn thấy các tài liệu chân tướng bị vứt bỏ, anh đều nhặt chúng mang về nhà. Có lần ngay khi bước vào nhà, anh ấy reo lên: “Tiểu Linh, hãy nhìn báu vật mà anh nhặt về cho em này! Em nói xem vứt bỏ những cuốn sách này không phải là mắc tội sao?”
Hồi đầu, tôi thường in tài liệu giảng chân tướng khi chồng tôi không có ở nhà. Một hôm, anh ấy đột nhiên về nhà vào giữa ban ngày và nhìn thấy tôi đang in tờ rơi. Thoạt đầu tôi sửng sốt ngạc nhiên nhưng sau đó liền mỉm cười giải thích: “Các đồng tu khác rất bận, em muốn giúp đỡ họ một tay”. Anh ấy nói: “Anh biết. Em đã làm việc này được hơn một tháng rồi”. Từ đó trở đi, tôi có thể thoải mái in tài liệu ở nhà bất cứ lúc nào.
Thực ra anh ấy còn cải biến nhiều hơn. Trong hoàn cảnh cuộc bức hại đang xảy ra, thì sự ủng hộ của gia đình đối với một đệ tử Đại Pháp là vô cùng đáng quý.
Có lần, tôi và một đồng tu bị bắt cóc và bị giam giữ trong một Trại tạm giam ở địa phương. Thời gian đó chồng tôi thường đi công tác xa, vài hôm mới về nhà một lần. Nhưng hôm đó anh ấy cứ cảm thấy nóng ruột nên đã về nhà sớm. Khi về thì không thấy ai ở nhà, anh ấy linh cảm có điều gì đó không ổn vội nhanh chóng đem giấu tất cả các sách và tài liệu giảng chân tướng của tôi.
Vừa bước xuống lầu, chồng tôi nhìn thấy một số cảnh sát cũng vừa đến. Họ hỏi “Anh có phải là chồng của Tiểu Linh không? Chúng tôi tới đây để khám xét nhà của anh”. Họ nói ngắn gọn với chồng tôi về tình cảnh của tôi. Chồng tôi cố gắng ngăn họ lại nhưng không được, cuối cùng đành phải cho họ vào. Sau đó, anh ấy chỉ vào cửa một căn phòng và đĩnh đạc nói với họ: “Đây là phòng của mẹ tôi – các anh không thể vào đó“ rồi chỉ tiếp vào một phòng khác nói: “Kia là phòng của con gái tôi – các anh cũng không được phép vào!”. Bọn họ cũng không dám vào. Thực ra đó là căn phòng nơi tôi in tài liệu giảng chân tướng. Chồng tôi chỉ để cảnh sát vào phòng ngủ của anh ấy, nơi không có thứ gì của Đại Pháp cả. Họ tìm kiếm một lúc không thấy gì rồi bỏ đi.
Cách đây mấy năm, tôi làm quản lý ký túc xá ở một trường nội trú. Do áp lực từ tà Đảng, một người tên là Lý từ Ủy ban cộng đồng đã gây áp lực lên nhà trường và buộc hiệu trưởng phải sa thải tôi với lý do tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Hiệu trưởng yêu cầu tôi chuyển sang công việc dọn dẹp nhà vệ sinh. Tôi liền từ chối và xin nghỉ việc. Khi tôi kể cho chồng nghe chuyện đã xảy ra, anh ấy tức giận vì tôi bị đối xử quá bất công bèn gọi điện cho người ở Ủy ban và nói một cách mạnh mẽ: “Tôi là chồng của Tiểu Linh. Các người đã khiến vợ tôi bị mất việc. Được rồi, ngày mai tôi sẽ kiện các người”. Nói xong anh cúp điện thoại.
Không ngờ chiều hôm đó, người tên Lý cùng mấy người nữa đến nhà chúng tôi, chồng tôi thẳng thắn: “Anh đã khiến vợ tôi mất việc. Cô ấy kiếm được 3.000 Nhân dân tệ mỗi tháng. Vậy anh sẽ phải bồi thường cho chúng tôi. Anh sẽ phải trả cho chúng tôi đúng ngần ấy tiền hàng tháng”. Lý sợ chồng tôi đi kiện thật nên đã xin lỗi và cố gắng giúp tôi tìm một công việc khác trong làng.
Phúc báo
Những việc làm ngay chính và lương thiện của chồng tôi đã mang lại phúc báo cho anh ấy. Ban đầu, chồng tôi không có tay nghề, nhưng sau đó anh ấy tìm được việc ở một công trường xây dựng và học được cách lái xe nâng. Sau đó, anh kiếm được công việc lái xe nâng với mức lương 5000 Nhân dân tệ mỗi tháng. Tôi rất mừng cho anh ấy.
Một lần, chồng tôi bị thương ở chân khi đang làm việc tại công trường xây dựng, máu chảy túa ra ướt đẫm cả giày. Khi đến bệnh viện chụp X-quang, anh ấy mới biết ngón chân cái của mình đã bị nghiền nát. Sau khi băng bó tạm thời, bác sỹ nói: “Về nhà nghỉ ngơi mấy ngày nữa quay lại để bó bột”. Họ cũng nói: “Sau 3-4 tháng anh mới có thể đi làm”. Tôi bảo chồng tôi niệm trong tâm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn”. Anh ấy đồng ý.
Vài ngày sau, đại dịch bùng phát, dù không thể đi bó bột nhưng anh ấy đã hồi phục tốt. Anh ấy thậm chí còn đi giao đồ ăn cho trung tâm kiểm soát dịch bệnh trong suốt một tháng phong tỏa.
Giờ đây, chồng tôi đã gần 60 tuổi. Anh ấy hiểu rằng việc đi làm kiếm tiền là vì người khác. Anh ấy còn dặn tôi: “Em không cần đi làm. Anh có thể kiếm đủ tiền để nuôi sống gia đình mình.” Tôi biết ý anh ấy là gì: Anh ấy muốn hỗ trợ tôi để tôi có thể dành toàn bộ thời gian tu luyện và giảng chân tướng cứu người.
Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã giảng trong Chuyển Pháp Luân, “Phật quang phổ chiếu lễ nghĩa viên minh.”
Quả thực, nhờ ánh sáng của Chân-Thiện-Nhẫn, chồng tôi đã cải biến hoàn toàn, gia đình tôi thực sự hạnh phúc. Tạ ơn Sư phụ. Tạ ơn Pháp Luân Đại Pháp.
Tôi hy vọng mọi người khắp nơi trên thế giới sẽ minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và nhận được phúc báo.
Tạ ơn Sư phụ!
Cảm ơn các đồng tu!
(Phụ trách biên tập: Văn Khiêm)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/3/24/474522.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/20/216647.html
Đăng ngày 25-06-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.