Bài viết của học viên Pháp Luân Công ở Nhật Bản
[MINH HUỆ 06-05-2024] Tôi là người tu luyện đắc Pháp ở Nhật Bản vào cuối năm 1998, hiện cư trú tại thành phố Inazawa, tỉnh Aichi, miền trung Nhật Bản. Sau đây, tôi sẽ chia sẻ với mọi người câu chuyện về hai ông bà lão người Nhật hơn 80 tuổi (bà S và ông T) mà tôi quen biết, thông qua bài viết này để nói rõ sự kỳ diệu và siêu thường của Đại Pháp, bày tỏ lòng biết ơn đến Sư phụ và Đại Pháp vì đã từ bi cứu độ tôi, đồng thời chúc mừng ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới và kính chúc Sư phụ sinh nhật vui vẻ.
Những điều kỳ diệu xảy ra với bà S
Bà S luyện công cùng với tôi, là một người Nhật điển hình, bà không cao, năm nay đã hơn 80 tuổi. Chúng tôi cùng nhau luyện công đã hơn mười năm.
Kể từ khoảng đầu năm 2011 hay 2012, ở trung tâm văn hóa của thành phố cách nhà tôi rất gần, khoảng 5 phút lái xe, [chúng tôi] tổ chức luyện công và dạy công miễn phí mỗi tháng hai lần, [chúng tôi] luôn kiên trì cho đến hôm nay. Vì trung tâm văn hóa đó đã quá lâu đời nên không thể sử dụng và bị phá dỡ, tuy nhiên năm ngoái tôi và bà S luyện công chung đã kiếm một hội quán khác để luyện công và dạy công miễn phí, bây giờ là mỗi tháng bốn lần.
Say đây, tôi chia sẻ một chút với mọi người những điều kỳ diệu xảy ra sau khi bà S luyện Pháp Luân Công mà bà đã kể cho tôi nghe.
1. Tay không hề bị thương sau khi bị cửa xe kẹp trúng
Bà S kể cho tôi nghe một việc đã xảy ra với bà, bà cũng chứng kiến sự siêu thường và thần kỳ khi tu luyện Đại Pháp.
Khoảng hai ba năm trước, một hôm nọ, bà và chồng bà, còn có một người bạn đang ở cùng nhau. Người bạn chuẩn bị lái xe đưa hai ông bà đi chơi. Chồng bà ngồi cạnh ghế tài xế, còn bà ngồi ở ghế sau. Khi một tay bà giữ cửa xe, sắp sửa ngồi xuống nhưng vẫn chưa ngồi, có lẽ người bạn ở ghế trước tưởng bà đã ngồi xuống rồi, nên người bạn đã đóng cửa xe lại. Cửa xe ngay lập tức kẹp trúng tay phải của bà. Bà vội vã nói: “Mình bị kẹt tay rồi, bạn mau mở cửa xe!” Do đó, bạn bà đã nhanh chóng mở cửa xe.
Khi ấy, bà cảm thấy cánh tay bị cửa xe kẹp trúng rất đau, nhưng một lát sau, tay đã bình thường, không còn đau nữa, hơn nữa cánh tay không có vết thương, xương không bị sao. Bà nói, vì bà tu Đại Pháp nên Đại Pháp đã bảo hộ bà. Nếu bà không tu Đại Pháp, thì tay bị cửa xe kẹp trúng, chắc chắn sẽ gãy xương ngay. Nếu tay phải của bà bị thương, thì bà không thể nấu cơm cho chồng được, vậy phải làm sao? Gia đình bà chỉ có một cô con gái, con gái bà đã kết hôn và không còn ở nhà, lúc bình thường chỉ có hai vợ chồng bà ở nhà.
Thông qua sự việc này, Pháp thân của Sư phụ đã giúp bà cảm nhận được sự siêu thường của Đại Pháp! Bà thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Nếu bà cảm thấy cơ thể có chỗ nào khó chịu, thì bà nói chỉ cần luyện công là sẽ khỏe lại.
Bà S hiện nay da mặt rất sáng, mịn màng hơn so với trước đây, tinh thần rất tốt, bà còn giới thiệu Đại Pháp cho anh trai và chị dâu của mình, nói cho họ biết sự mỹ hảo khi tu luyện Đại Pháp.
2. Bóng đèn trong phòng vệ sinh đột nhiên bị tắt
Vài năm trước, một hôm nọ, bà S đã kể với tôi: Vài ngày trước, bà cầm một tờ giới thiệu về Pháp Luân Công định vào phòng vệ sinh để đọc. Bà vừa vào phòng vệ sinh, thì bóng đèn trong đó bị tắt, cháu nói xem có kỳ lạ hay không? Bà còn cho rằng bóng đèn bị hỏng, [vì vậy] bà lập tức ra khỏi phòng vệ sinh để thử bật tắt đèn, kết quả là bóng đèn trong đó lại sáng. Bóng đèn không bị hỏng, thực sự khó hiểu lắm!
Tôi đã hỏi bà: “Có khi nào chồng bà không biết bà ở trong phòng vệ sinh, nên ông đã tắt đèn từ bên ngoài hay không?”
Bà nói, chồng bà sẽ không làm như vậy, chắc chắn không phải là chồng bà tắt đèn. Bà lại nói với tôi: “Bà nghĩ những thứ của Đại Pháp không được mang đến những nơi như phòng vệ sinh, cháu nói xem có đúng không?” Sau khi nghe vậy, tôi nói với bà: “Ngộ tính của bà tốt quá, đúng là vậy rồi!”
2. Tế bào ung thư biến mất sau khi ông T thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”
Ông T năm nay đã hơn 80 tuổi. Thời điểm tôi mới quen biết ông là hơn mười năm trước. Ông biết tôi luyện Pháp Luân Công, và tôi từng giảng chân tướng Pháp Luân Công cho ông. Ông đã từng luyện công với tôi ở trung tâm văn hóa vài lần, ông biết Pháp Luân Đại Pháp rất tốt. Vì trước đây mỗi tháng chỉ có hai đêm dạy công miễn phí, ông T đã cao tuổi, buổi tối lái xe ra ngoài thì thân nhân sẽ lo lắng cho ông, nên ông cũng không đến trung tâm văn hóa để luyện công nữa.
Năm ngoái, ông nhập viện, sau đó ông niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, tế bào ung thư đã biến mất và ông được ra viện sớm một tuần. Bây giờ ông không cần uống thuốc nữa, ông cảm thấy rất vui. Mỗi lần chúng tôi kết thúc cuộc điện thoại hoặc mỗi khi tôi gặp ông, ông đều sẽ chủ động nói với tôi “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” bằng tiếng Trung, đôi khi ông còn nói vài lần. Tôi cũng nói lại bằng tiếng Trung, để giúp ông có thể ghi nhớ phát âm tiếng Trung chính xác.
Câu chuyện [của ông] như sau.
Khoảng đầu tháng 11 năm ngoái, một hôm nọ, hơn 9 giờ tối, tôi đột nhiên nhớ ra hình như gần đây tôi không liên lạc với ông T, không biết dạo này ông như thế nào, vậy là tôi đã gọi điện thoại cho ông. Ông nói ông đang nằm viện, bác sỹ nói bên dưới đầu lưỡi của ông có tế bào ung thư, hiện nằm viện để điều trị.
Do đó, tôi lập tức nói với ông: Trước đây cháu từng bảo ông niệm chín chữ chân ngôn phải không? Ông hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” bằng tiếng Trung nhé, đảm bảo ông sẽ khỏe ngay, ông hãy thử nhé!
Sau khi nghe xong, ông nói: “Cháu chờ ông một chút, phòng bệnh sắp sửa tắt đèn, ông sẽ ra ngoài, ghi lại chín chữ này.” Vậy nên, tôi đã chỉ ông cách viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” bằng chữ Hán qua điện thoại, ý nghĩa tiếng Trung là gì, cũng như phát âm tiếng Trung. Tôi đã dạy ông niệm vài lần, ông cũng nghiêm túc niệm cho tôi nghe qua điện thoại vài lần, cuối cùng ông còn hỏi tôi cảm thấy phát âm tiếng Trung của ông như thế nào, tôi bảo ông phát âm rất hay! [Tôi nhắc ông] niệm khi có thời gian. Người thường cũng có câu “tin ắt linh, không tin ắt không linh” phải không?
Một khoảng thời gian sau, vào một buổi tối nọ, ông đã gọi điện thoại cho tôi và nói: “Ông báo cho cháu biết một tin tốt, bác sỹ nói tế bào ung thư bên dưới đầu lưỡi của ông đã biến mất, nó không còn nữa. Bác sỹ nói ông có thể ra viện, ngày mai ông có thể ra viện rồi.”
Ông kể cho tôi nghe, kể từ ngày tôi bảo ông niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” qua điện thoại, ông đã dán tờ giấy có viết chín chữ này lên đầu giường, mỗi ngày trước khi ngủ thì ông đều niệm, hễ có thời gian thì ông sẽ niệm. Khi làm xét nghiệm lại, bác sỹ bảo ông tế bào ung thư đã biến mất, ông có thể ra viện sớm một tuần. Nhưng hai tháng sau, tức là ngày 30/01 năm nay, ông phải làm xét nghiệm lại. Nếu [kết quả] xét nghiệm không có vấn đề, thì bác sỹ bảo ông không cần uống thuốc nữa.
Tôi rất vui vì ông đã được ra viện, tôi khích lệ ông tiếp tục niệm, chắc chắn sẽ bình phục.
Buổi tối ngày 30/01, ông T gọi điện thoại cho tôi. Ông nói với tôi: Hôm nay ông đã làm xét nghiệm lại, bác sỹ nói không có vấn đề bất thường, ông không sao, và không cần uống thuốc nữa.
Sau khi nghe xong, tôi thực sự vui mừng cho ông! Ông nói, giờ đây ông dán các chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” trong phòng ngủ của mình, mỗi ngày trước khi đi ngủ thì ông đều niệm chín chữ này bằng tiếng Trung. Hơn nữa, mỗi lần trước khi kết thúc cuộc điện thoại, ông đều sẽ nghiêm túc niệm cho tôi nghe “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” bằng giọng tiếng Trung đặc trưng của mình.
(Bài viết được chọn lọc để kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới trên Minghui.org)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/5/6/【慶祝5.13】兩位八旬日本老人的神奇事-475898.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/8/216947.html
Đăng ngày 26-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.