Bài viết của Thăng Hoa, đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Hắc Long Giang, Đại lục

[MINH HUỆ 12-04-2024] Năm 1998, tôi vì chữa bệnh khỏe người mà bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Lúc đó, tôi đã nằm liệt giường ba năm và mắc nhiều bệnh khác nhau như viêm gan, viêm túi mật, viêm tụy, lá lách to, loét dạ dày, sỏi thận, bệnh tim, hẹp mạch máu não di truyền, v.v.. Người mẹ 72 tuổi đã chăm sóc tôi suốt ba năm, suốt ngày lo lắng cho tôi, thở ngắn thở dài và âm thầm rơi nước mắt. Sau khi tôi đắc Đại Pháp được bảy ngày, kỳ tích xuất hiện và tôi đã hồi phục hoàn toàn. Ngoài những trải nghiệm thiết thân, tôi còn muốn nói về những điều kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp mà những người xung quanh tôi đã được thụ ích.

1. Căn bệnh cực kỳ hiếm gặp biến mất

Cách đây hơn 10 năm, con gái tôi thường cảm thấy thân thể có nhiều chỗ đau, hễ ngồi một chút liền cảm thấy chân, mông và nhiều chỗ khác đều đau. Con gái đi bệnh viện khám, bác sĩ chẩn đoán là “viêm không nhiễm trùng”, không đỏ, không sưng tấy hay loét, không nhìn thấy gì trên bề mặt, đây là một căn bệnh rất hiếm gặp, trong 100.000 người mới có một người mắc bệnh này.

Lúc đó chúng tôi đang sống ở thị trấn, thỉnh thoảng chúng tôi gặp một bà cụ da đen, gầy gò, nhỏ bé, lưng của bà cụ khom 90 độ và trông như 70 tuổi, nhưng thực chất bà mới hơn 50 tuổi. Một hôm, bà đến cửa hàng của con gái tôi mua đồ, bà biết con gái tôi mắc bệnh này, nên nói với con gái tôi rằng bản thân bà cũng mắc bệnh này và đã điều trị hơn 20 năm mà vẫn không khỏi, còn trở thành như bây giờ. Bà nói: “Đau lắm, toàn thân đau đến không ngủ được, không thể sinh hoạt bình thường, rất khổ sở. Thịt, gân, xương… toàn thân đều đau nhức, cơn đau đến rồi đi, toàn thân teo tóp lại, thắt lưng không thể thẳng lên được, chiều cao 1m7 bị co rút lại từng chút một và bây giờ trông như thế này.”

Khi con gái từ bệnh viện về nhà và kể cho tôi nghe về tình trạng bệnh, tôi không sợ hãi, tâm rất bình tĩnh, con gái cũng không sợ, vì có Đại Pháp ở đây. Con gái đã tận mắt chứng kiến ​​Đại Pháp đã cứu sống tôi khỏi bệnh tật hiểm nghèo kéo dài ba năm, chúng tôi đều biết Đại Pháp có hiệu quả chữa bệnh thần kỳ, và Đại Pháp đã sáng tạo ra rất nhiều kỳ tích. Con gái tôi cũng thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, đây thực sự là bùa hộ thân cứu mạng.

Nhờ sự bảo hộ của Sư phụ từ bi vĩ đại, con gái tôi không cần dùng đến bất kỳ phương pháp trị liệu nào, căn bệnh hiếm gặp và đáng sợ như vậy đã biến mất lúc nào không hay. Đã hơn 10 năm trôi qua, con gái tôi vẫn thanh mảnh, xinh đẹp và là một người rất có năng lực. Chính Sư phụ từ bi vĩ đại đã thanh lý căn bệnh kỳ lạ cho con gái tôi.

2. Bệnh đục thủy tinh thể bẩm sinh của cháu gái tôi đã biến mất

Sau khi cháu gái tôi chào đời được 40 ngày, con gái tôi nhận thấy có một vật màu trắng phía trên đồng tử mắt trái của cháu. Đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ chẩn đoán cháu bị đục thủy tinh thể bẩm sinh nên mắt trái không nhìn thấy gì, và sẽ phẫu thuật khi được một tuổi. Trong độ tuổi từ 1 đến 15, cần phải phẫu thuật ba lần để loại bỏ phần mắt bị bệnh và thay thế bằng kính nội nhãn (là một thấu kính trong suốt bằng nhựa hoặc silicone được đặt vào trong mắt khi phẫu thuật).

Con gái nói rằng cảm thấy như bị sét đánh, cú đánh bất ngờ này thực sự không thể chịu nổi. Sau khi con gái về nhà, vừa khóc vừa nói với tôi: “Trời ơi, đứa bé nhỏ như vậy, chưa nói chi phí là bao nhiêu, chỉ nghĩ đến cảnh đứa bé làm sao chịu đựng, làm sao phải chịu tội khổ thế này! Sau khi phẫu thuật thị lực sẽ thế nào? Phải chịu đựng biết bao nhiêu khổ? Không dám tưởng tượng!”

Lúc này tôi nghĩ đến Đại Pháp, vì tôi được Đại Pháp cứu sống. Tôi bình tĩnh nói: “Con bế cháu đến nhà mẹ nhé, mẹ sẽ cho cháu nghe băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ.” Lần thứ nhất khi cháu ngủ, tôi mở băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ để bên tai cháu. Tôi nhìn cháu, quan sát cháu, thấy cháu bỗng nhiên chớp mắt hai lần, một lúc sau lại chớp mắt hai lần. Lúc này cháu vẫn đang ngủ, tôi biết Sư phụ đang điều chỉnh mắt cho cháu.

Sau đó, tôi mở băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ cho cháu nghe mỗi ngày. Không biết từ lúc nào, phát hiện thấy đục thủy tinh thể ở mắt cháu biến mất, vậy là bệnh đục thủy tinh thể bẩm sinh cũng biến mất. Bác sĩ ngạc nhiên nói: “Tại sao nó lại biến mất? Không thể nào tự vôi hóa được?” Bác sĩ không thể lý giải điều này. Nhưng chúng tôi biết, chính Sư phụ đã thanh trừ bệnh đục thủy tinh thể bẩm sinh cho cháu. Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu, cả nhà tôi đều vui mừng cảm tạ Sư phụ Đại Pháp.

Mỗi lần kiểm tra mắt cháu gái, thị lực của hai mắt đều rất tốt, cháu lớn lên trông cũng xinh đẹp. Nếu mắt của cháu thực sự phải phẫu thuật ba lần, liệu thị lực của cháu có thể tốt như vậy không? Có thể xinh đẹp như vậy không?

Thị lực của cháu không chỉ tốt mà còn rất siêu thường, cháu xếp hạng nhất về thành tích học tập trong suốt năm học và đạt được học bổng hạng nhất. Tuy vẫn chưa học xong đại học, nhưng đã bắt đầu ra sức học tập để chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh sau đại học. Đây là trí huệ và năng lực mà Sư phụ Đại Pháp từ bi đã ban cho cháu, cháu mới có được kết quả tốt và xuất sắc như vậy.

3. Điều kỳ diệu đã xảy ra với cháu nội tôi

Sau khi cháu gái tôi chào đời được hai tháng, phát hiện trên mặt cháu có một mụn nhỏ màu đỏ, ngày càng to ra, che phủ toàn bộ nửa dưới khuôn mặt cho đến cổ, càng lâu càng dày hơn, có màu đỏ và cứng. Khi cháu khóc, mặt nứt nẻ, khi cháu cười, mặt cũng nứt nẻ, khi thấy khuôn mặt cháu ngứa ngáy khó chịu, hoặc khi thấy cháu dùng đôi bàn tay nhỏ bé gãi và khóc, người lớn thực sự rất đau lòng và không biết phải làm sao. Bác sĩ cũng không thể nói được bệnh gì. Con dâu bôi thuốc mỡ cho cháu và các phương pháp khác đều không hiệu quả, hơn nữa ngày càng nghiêm trọng hơn.

Khi cháu được hơn bảy tháng, cháu lại bị cảm, ho, nôn mửa và quấy khóc khiến cả nhà mất ngủ suốt đêm. Hôm sau, thông gia bế cháu đến nhà tôi, tôi vội bật video giảng Pháp của Sư phụ cho cháu xem, cháu lập tức khởi tinh thần, ngừng quấy khóc, vui vẻ xem video giảng Pháp của Sư phụ. Buổi tối đến giờ đi ngủ, cháu ngủ ngon suốt đêm, không ho hay quấy khóc, ngủ đến tận sáng.

Điều đáng ngạc nhiên nhất là tất cả những vết đỏ dày trên mặt cháu đều biến mất chỉ sau một đêm. Bà ngoại của cháu đang ngủ cùng giường với cháu nhìn thấy khuôn mặt của cháu đã lành lại, bà ngạc nhiên nói: “Những vết trên mặt hết rồi, hết rồi. Nhà bà nội thật tốt, nhà bà nội thật tốt!“ Tôi nói: “Là Sư phụ Đại Pháp đã thanh lý cho cháu, chính Sư phụ đã chữa khỏi cho cháu. Mau cảm ơn Sư phụ nhé.” Chúng tôi một lần nữa chứng kiến ​​sự kỳ diệu của Đại Pháp, khi nhìn thấy cháu gái đáng yêu lộ ra khuôn mặt hồng hào, tất cả chúng tôi đều vui mừng nói: “Cuối cùng đã thấy được khuôn mặt thật của cháu.”

Khi cháu lên 5 tuổi lại bị bệnh bạch biến. Khi con dâu đưa cháu đến bệnh viện khám, bác sĩ cho biết cháu bị bệnh bạch biến. Còn nói với con dâu rằng hiện tại chưa có thuốc chữa khỏi căn bệnh này, nói rằng đứa trẻ sẽ như vậy suốt đời và căn bệnh này sẽ phát triển rất nhanh. Con dâu nghe vậy sợ đến phát khóc, nghĩ rằng phải chi bản thân mắc căn bệnh này (thay cho đứa trẻ). Thật khó chấp nhận việc một đứa bé nhỏ như vậy lại mắc phải căn bệnh này. Tôi thấy cháu có một mảng đối xứng phía dưới đầu gối của mỗi chân, vài mảng ở phía sau, hai bên mắt cá chân cũng có, và đối xứng với nhau.

Một buổi sáng khi thức dậy, lại thấy mí mắt trái của cháu trắng bệch, nhiều mảng trắng khác cũng xuất hiện chỗ này chỗ kia khắp cơ thể, cảm thấy căn bệnh này quả thực đang phát triển rất nhanh, trong tâm tôi cảm thấy hơi sợ hãi. Nhìn thấy những mảng trắng trên cơ thể của cháu gái xinh đẹp và đáng yêu, trong tâm tôi xót xa. Nhưng tôi biết bản thân là người tu luyện, gặp chuyện không thể động tâm. Tâm tôi bình tĩnh lại và tôi nghĩ chúng tôi có Đại Pháp, nên giao cháu gái cho Sư phụ.

Buổi tối đến giờ đi ngủ, tôi và cháu gái ngủ chung giường, tôi mở băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ cho cháu nghe, còn dạy cháu niệm chín chữ chân ngôn “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Hai bà cháu ngủ chung giường hơn 20 đêm, tối nào cũng bật băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ. Dần dần nhận thấy những mảng trắng trên cơ thể cháu đã nhỏ lại. Kỳ tích xuất hiện: Bệnh bạch biến của cháu gái đã biến mất một cách kỳ diệu.

4. Mẹ và con gái được bình an

Mấy năm trước, con dâu mang thai cháu thứ hai. Khi mang thai được hai tháng, đột nhiên một hôm máu chảy không ngừng, cháu sợ đến mức vội vã đi bệnh viện, bác sĩ kê đơn một số loại thuốc rồi về nhà. Qua mấy hôm, máu vẫn chảy, hơn nữa lượng máu chảy khá nhiều, con dâu sợ phát khóc và lại đi bệnh viện. Bác sĩ cho biết tình trạng này thường là do thai nhi bị dị tật, đồng thời nói nếu thai nhi thực sự dị tật thì phải bỏ. Bác sĩ bảo con dâu vài ngày nữa tái khám, nhưng con dâu đã không đi tái khám.

Tôi cho con dâu nghe băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ, bảo con dâu rằng Đại Pháp có thể chính lại những trạng thái không đúng đắn, hãy giao phó bản thân cho Sư phụ. Bác sĩ khuyên con dâu nằm nghỉ trên giường, và tôi mở băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ cho con dâu nghe. Con dâu cứ nghe cứ nghe, và máu đã ngưng chảy lúc nào không hay, mọi thứ trở lại bình thường. Khi gần đến ngày dự sinh, con dâu nói sẽ sinh mổ trước ba ngày để em bé chào đời cùng ngày sinh nhật với bố cháu, và bác sĩ đã đồng ý.

Khi y tá bế cháu ra khỏi thang máy, tôi đến đón cháu thì cô y tá nói: Thật nguy hiểm, tử cung suýt vỡ, tử cung bị kéo căng quá mỏng đến mức lộ rõ tóc và ​​cánh tay nhỏ xíu của em bé; nếu thai nhi lớn thêm chút nữa thì tử cung sẽ vỡ ra và thai nhi sẽ thiếu oxy ngay lập tức, may mắn là em bé đã được đưa ra ngoài. Mọi người đều sợ hãi sau khi nghe điều này. Chính Sư phụ từ bi vĩ đại đã cứu mạng của hai mẹ con, chính Sư phụ đã điểm hóa cho con dâu đưa đứa bé ra ngoài trước.

5. Điều kỳ diệu trong đợt cúm A

Sau khi gỡ phong tỏa dịch bệnh ở Đại lục, hơn 90% người dân trong nước đều có kết quả “dương tính”. Các bệnh viện, nhà hỏa táng và nhà xác đều chật kín, nhân tâm hoảng loạn. Vừa lắng xuống được vài ngày thì dịch bệnh lại tái phát, lần này người ta cho là “cúm A”, nên không cần xét nghiệm axit nucleic nữa. Lần này gia đình bốn người của con trai tôi lại rơi vào rắc rối. Khi tôi điện thoại cho con trai, có thể nghe thấy giọng của con rất khó chịu, con trai nói mình bị cúm A. Tôi hỏi hai cháu nhỏ thì sao? Con trai nói mình lây cho hai cháu nhưng chúng không sao. Tôi nói: “Mẹ đến thăm các con nhé.” Con trai nói: “Mẹ đừng đến. Có thể sẽ bị nhiễm.” Tôi nói: “Không sao, mẹ không sợ.”

Tôi đến nhà con trai, thấy cháu mặc áo vest dày và đang ho. Tôi bảo con trai nghe băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ, vậy là con trai tự mở nghe. Không biết khi nào, con trai đã cởi áo vest và chỉ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng. Tôi thấy con trai đổ mồ hôi trên đầu, tôi nói: “Đổ mồ hôi sẽ đỡ hơn, sẽ hạ sốt.” Con trai nói: “Cảm giác khó chịu này giống hệt lần trước con bị ‘dương tính’, chỉ là lần này đã đổi tên (thành cúm A).” Cháu gái nhỏ cũng đỡ hơn, nhưng mặt cháu vẫn hơi đỏ. Tất cả trẻ em ở trường mẫu giáo đều bị nhiễm bệnh và đang được nghỉ, có thể tưởng tượng dịch bệnh nghiêm trọng đến mức nào.

Hai ngày sau, tôi gọi cho con trai và hỏi xem cả nhà thế nào? Con trai nói: “Cả hai đều bị nhiễm bệnh (ý chỉ con dâu và cháu gái lớn đang học cấp hai).” Nói rằng giáo viên đã gọi gia đình và yêu cầu đến đón cháu, nói rằng một nửa số học sinh trong lớp của cháu gái lớn đã bị nhiễm bệnh và tình hình lây lan quá nhanh. Tôi lại mang theo giảng Pháp của Sư phụ và Cửu Bình đến nhà con trai tôi, tôi mở băng ghi âm giảng Pháp của Sư phụ cho cả nhà nghe trong khi con trai đang nấu ăn và kho cá. Con dâu nằm trên giường nói không ăn, muốn ngủ, hai cháu gái cũng không ăn, chỉ có tôi và con trai ăn cơm.

Con trai tôi nói tôi ăn thêm cá và dùng đũa lật con cá trên đĩa. Con trai cũng mời tôi ăn đào đóng hộp, tôi không ăn, con trai lấy miếng đào đóng hộp ra và cứ muốn tôi ăn. Tôi biết ý của con trai là gì, trong thời gian dịch bệnh xảy ra, nhiều người đổ xô đi mua đào đóng hộp, nghĩa là họ muốn thoát khỏi cơn đại dịch này. Con trai lo lắng tôi đến nhà cháu nhiều lần, tiếp xúc trực tiếp và ăn cùng bàn. Con trai sợ tôi bị nhà cháu lây bệnh nên cứ mời tôi ăn đào đóng hộp. Tôi biết tấm lòng của con trai, nhưng tôi không hề sợ dịch bệnh, trong tâm rất ổn định, điều tôi nghĩ đến lúc đó là, bản thân đệ tử Đại Pháp chính là người diệt virus và diệt khuẩn. Sau khi tôi về nhà thì không có chuyện gì xảy ra, mọi chuyện vẫn bình thường.

Mặc dù con trai không tu luyện, nhưng con trai minh bạch chân tướng Đại Pháp và tôn kính Sư phụ Đại Pháp. Ngoại trừ cháu đang học mẫu giáo ra thì cả nhà đều đã làm tam thoái. Đều được Sư phụ Đại Pháp bảo hộ, đều có phúc phận lớn và đều được an toàn nhất. Bây giờ cả nhà con trai đã hồi phục bình thường.

(Phụ trách biên tập: Vu Duyệt).

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2024/4/12/大法救了我們一家三代人-465480.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/4/25/216724.html

Đăng ngày 18-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share