Từ Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm qua mạng Internet lần thứ VIII dành cho các học viên ở Trung Quốc

Bài viết của Tích Duyên, một học viên Đại Pháp ở tỉnh An Huy, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-12-2011] Khi tôi nhận thức được Pháp, chính niệm của tôi trở nên vững vàng và mạnh mẽ. Tôi cũng tìm ra các sơ hở khiến tôi bị bức hại. Tôi nhận ra rằng các học viên cần phải bước trên con đường của Chính Pháp và nên chứng thực Pháp chứ không chứng thực bản thân. Tôi chia sẻ với các bạn học viên tại điểm sản xuất tài liệu địa phương rằng chúng tôi cần phải “như hoa nở khắp mọi nơi” và cần thiết phải biến điểm sản xuất tài liệu từ lớn thành nhỏ, độc lập. Những người biết cách sản xuất tài liệu cần giúp những người không biết, những người có khả năng thì cần xử lý nguồn tài liệu. Chúng ta cần phải giống như những người làm vườn, chăm chỉ trồng cấy, cắt tỉa và chăm sóc cho những bông hoa nhỏ.

–Trích từ tác giả

Con xin kính chào Sư Phụ! Xin chào các bạn đồng tu!

Đây là lần thứ tư tôi tham gia Pháp hội Chia sẻ kinh nghiệm qua mạng Internet dành cho học viên ở Trung Quốc. Với Pháp hội này, chúng tôi có thể nhìn lại con đường tu luyện của chúng tôi và tìm thấy những thiếu sót của mình. Con xin cảm tạ Sư Phụ vì cơ hội này.

Tôi đắc Pháp vào năm 1997, đến nay đã được 14 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện. Tôi biết ơn sâu sắc vì sự bảo hộ từ bi của Sư Phụ và sự hỗ trợ của các bạn học viên. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của tôi trong những năm qua.

1. Chính niệm chính hành, phối hợp nhóm tốt để giải cứu một học viên

Trong những năm qua, tất cả các học viên Pháp Luân Công mà tôi biết là những người có kỹ năng máy tính tốt và làm việc tại các địa điểm sản xuất tài liệu, họ là những người đã đảm nhận vai trò điều phối viên, từng người từng người một, tất cả đã bị bức hại bởi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi tự hỏi tại sao. Chứng thực Pháp không phải là một lý do để bị bức hại. Chúng tôi nhận thức dựa trên nền tảng của Pháp rằng bất kỳ sơ hở nào mà các học viên Đại Pháp có sẽ được chính lại trong quá trình tu luyện, do đó, tà ác không đủ điều kiện để khảo nghiệm chúng tôi. Nhưng là đệ tử Đại Pháp chúng ta không nên buông lơi. Chúng ta cần tìm những sơ hở của chúng ta, chính lại chúng và không cho phép Cựu thế lực lượng tận dụng sơ hở của chúng ta. Tôi phát hiện ra rằng các học viên bị bức hại có xu hướng dẫn đến một niệm sai lầm rằng làm việc là tu luyện. Họ không tĩnh tâm

Trước và sau năm 2010, hơn mười hai học viên đã bị bắt giữ, các cơ quan có thẩm quyền hung hăng phá hủy các điểm sản xuất tài liệu. Các học viên điều hành các điểm sản xuất này cảm thấy áp lực rất lớn. Do đó chúng tôi không có tài liệu giảng chân tướng trong vùng của chúng tôi, cũng như ở các thành phố và thị trấn gần đó. Ở hoàn cảnh này, tôi bắt đầu gánh vác trách nhiệm giải cứu các bạn học viên và điều hành một điểm sản xuất tài liệu, và tôi đã trở thành một trong những điều phối viên trong vùng của chúng tôi.

Tôi cảm nhận sâu sắc rằng điều phối các hạng mục Đại Pháp là tu luyện và không phải là một công việc đơn thuần. Như vậy, một điều phối viên đầu tiên phải tu luyện bản thân thật tốt, làm tốt ba việc để giúp đỡ nhóm, nên hướng nội vô điều kiện bất cứ khi nào có mâu thuẫn phát sinh. Tôi đã cố gắng hết sức để thực hiện nhiệm vụ của mình theo các chuẩn mực này. Nếu một điều phối viên có thể bước đi từng bước thật tốt, anh ấy hoặc chị ấy có thể ảnh hưởng rất lớn đến các bạn học viên.

“Là đệ tử Đại Pháp mà nói, tu luyện của chư vị là ở vị trí số một, vì nếu chư vị tu không tốt, [thì] chư vị không hoàn thành được những việc mà chư vị cần làm; nếu chư vị tu không tốt, thì sức cứu người cũng không lớn được như thế. Nếu tu kém hơn một chút nữa, thì phương thức nhìn vấn đề và suy xét vấn đề đều là dùng tư tưởng của người thường và cách nghĩ của người thường, thế thì càng dở. Do đó mọi người quyết không được lơi lỏng, không được coi thường coi nhẹ.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp – Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011“)

Trên con đường trợ Sư Chính Pháp, nếu bạn muốn phối hợp tốt, bạn phải học Pháp, tu luyện bản thân thật tốt, và hoàn toàn tín Sư tín Pháp. Chỉ có như vậy bạn sẽ được an toàn.

Đầu năm 2010, chúng tôi đã mời hai luật sư để bào chữa cho học viên A. Những nhận thức và sự phối hợp giữa các bạn đồng tu của chúng tôi làm cho chúng tôi cảm thấy sức mạnh của nhóm. Với sự bảo trợ của Sư Phụ, đối mặt với hàng chục xe công an, hàng trăm công an vũ trang, và vô số công an mặc thường phục, hầu hết các học viên trong vùng của chúng tôi đã đến tòa án, phát chính niệm, trợ giúp học viên, và giảng chân tướng về cuộc bức hại. Theo luật sư bào chữa, nó là phiên tòa mở lớn nhất để xét xử một học viên Pháp Luân Công, và cũng là trường hợp có luật sư bào chữa thành công nhất. Đó là một cơ hội tuyệt vời để giới thiệu kiến ​​thức pháp luật cho các cơ quan công an. Tôi phối hợp các học viên và tham gia vào việc cố gắng để giải cứu học viên này. Tôi đã ngồi trong hành lang bên ngoài của phòng xử và phát chính niệm cự ly gần để tiêu trừ tà ác.

Sau khi tôi hoàn thành các bài tập công và phát chính niệm, tôi rời khỏi nhà để đi đến tòa án, một thành viên trong gia đình hỏi tôi, “Anh có sợ không?” Tôi nói, “Không.” Sau đó họ hỏi, “Bây giờ anh có suy nghĩ gì?” Tôi nói, “Sư Phụ đang nắm tay tôi, tôi sẽ đi với Sư Phụ.” Người nhà tôi nói, “Được rồi anh có thể đi. Tôi cảm thấy tốt hơn rồi.”

Đúng, tôi có Sư Phụ, và tôi có Pháp. Có gì mà phải sợ chứ? Trước khi tôi bước vào tòa án, trong khi phải đối mặt với máy camera của tà ác, trải qua một cuộc kiểm tra an ninh, chứng minh thư, tôi chỉ có một niệm, “Tôi là một đệ tử Đại Pháp. Không ai đủ điều kiện để kiểm tra tôi!’’ Sau đó viên công an đã đặt máy quay của mình xuống.

Trong phòng xử án, mặc dù nhiệt độ là 20°C, răng của tôi va lập cập vào nhau như thể trời rất lạnh. Tôi cảm thấy có vô số tà ác tập hợp trong các không gian khác. Được sự bảo hộ của Sư Phụ cùng với chính niệm mạnh của các học viên trong và bên ngoài tòa án, các nhân tố tà ác đã bị giải thể trên quy mô lớn. Có một số dẫn chứng qua một vài sự kiện phòng xử án. Các công tố viên đã bị lạc giọng, chuyển micro gần miệng của mình quay sang một bên, sợ phải đối mặt với công chúng. Thẩm phán đã trở nên bối rối và bực tức, liên tục đập búa của ông ta. Viên chức Phòng610 và công an đi vào và đi ra khỏi phòng xử án trong sự hỗn loạn. Khi luật sư bào chữa cho các học viên, giọng của ông ấy vang khắp khán phòng, gây sửng sốt cả bên trong và ngoài tòa án. Khi công an và các viên chức ĐCSTQ bước vào phòng xử án, tất cả đều chăm chú lắng nghe.

Sự kiện này cho thấy sự phối hợp tuyệt vời giữa tất cả các học viên. Chúng tôi đã tiến một bước tiến lớn về phía trước. Mặc dù học viên đã bị kết án, luật sư bào chữa đã gây sốc cho tà ác, và rất nhiều chúng sinh có cơ hội để hiểu được chân tướng, đặc biệt là công an. Họ đã nhận thức được rằng nó là hợp pháp và con người có quyền tin vào Pháp Luân Công, và rằng đó là bất hợp pháp để bức hại các học viên Pháp Luân Công. Sự kiện này đã mở ra một hướng đi mới để cứu độ chúng sinh trong vùng của chúng tôi.

2. Chứng thực Pháp chứ không chứng thực bản thân

Không lâu sau phiên tòa, nhiều học viên vẫn bị bắt, bị kết án, hoặc bị đưa đến các trại tẩy não. Hầu như tất cả họ đều là điều phối viên hoặc những người phụ trách những điểm sản xuất tài liệu. Đối mặt với cuộc bức hại, tôi đã rất buồn, bối rối và sợ hãi. Áp lực từ các không gian khác lên cơ thể của tôi làm tổn thương khắp nơi. Cho dù tôi học Pháp, tập công, hoặc phát chính niệm, tôi không thể tĩnh lại được. Tôi cảm thấy bị tách biệt khỏi Pháp, chính niệm của tôi không khởi phát, và bất cứ khi nào tôi nghĩ tới các bạn đồng tu của mình, tôi không thể cầm được nước mắt.

Tôi biết điều này không phải là một trạng thái tốt. Tôi biết trách nhiệm của mình, và tôi phải nhanh chóng và hành động giống như một đệ tử Đại Pháp chân chính. Bên cạnh việc phơi bày các hành vi tà ác, tôi cũng bắt đầu học thuộc lòng Chuyển Pháp Luân. Mặc dù tốc độ ghi nhớ Pháp của tôi rất chậm, một lần nữa tôi cảm thấy đồng hóa với Pháp. Sư Phụ đã giảng:

“Gốc của tôi gắn trên vũ trụ, ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi nhận thức được Pháp, chính niệm của tôi trở nên vững vàng và mạnh mẽ. Tôi cũng tìm thấy các sơ hở làm tôi bị bức hại. Tôi nhận ra rằng các học viên cần phải bước trên con đường của Chính Pháp và cần phải chứng thực Pháp chứ không chứng thực bản thân. Tôi chia sẻ với các bạn học viên tại điểm sản xuất tài liệu địa phương rằng chúng tôi cần phải “như hoa nở khắp mọi nơi” và cần thiết phải biến điểm sản xuất tài liệu lớn thành các điểm sản xuất tài liệu cá nhân nhỏ. Những người biết cách sản xuất tài liệu cần giúp những người không biết, và những người có khả năng cần phải xử lý nguồn của tài liệu. Chúng tôi cần phải là những người làm vườn, chăm chỉ trồng cấy, cắt tỉa và chăm sóc cho những bông hoa nhỏ.

Một lần hai học viên đã ra ngoài thị trấn đến để nhận tài liệu giảng chân tướng. Họ phải bắt vài xe buýt mất nửa ngày để đến được đây. Họ yêu cầu chúng tôi chuẩn bị một túi lớn các tài liệu khác. Tôi bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm với họ và nói rằng chúng tôi sẽ cố gắng hết sức của chúng tôi để hỗ trợ kỹ thuật và rằng họ nên làm nhiều tài liệu tại địa phương để đáp ứng nhu cầu của họ. Tất cả chúng ta cần loại bỏ các chấp trước vào sợ hãi, chờ đợi, và dựa dẫm vào người khác. Chúng ta cần cùng nhau thăng tiến như một chỉnh thể rồi trưởng thành hơn, bắt kịp với tốc độ của Chính Pháp, và không để cho cựu thế lực lợi dụng sơ hở của chúng ta. Chỉ khi đó chúng ta có thể cứu được nhiều người hơn.

Bây giờ họ đã có điểm sản xuất tài liệu của họ. Chúng tôi đã làm cùng nhau, không như trước đây khi chúng tôi chứng thực bản thân và cung cấp tài liệu cho họ.

Sư Phụ đã giảng cho chúng ta rằng:

“Là chư vị mà nói, các đệ tử Đại Pháp, càng đến cuối càng nên bước đi cho tốt con đường của mình, tận dụng thời gian tu bản thân cho tốt. Làm một lô các việc xong rồi, quay đầu lại nhìn một cái, [chư vị có thể thấy] đều là dùng nhân tâm mà làm. Con người làm việc con người, mà lại không dùng chính niệm, không có uy đức của đệ tử Đại Pháp ở trong đó.” (“Đệ tử Đại Pháp nhất định phải học Pháp – Giảng Pháp tại Pháp hội vùng Metro Area ở Washington DC 2011“)

Tôi thường tự nhắc nhở bản thân rằng tôi muốn có chính niệm chứ không phải tâm của người thường. Tôi muốn chứng thực Pháp, chứ không phải chứng thực bản thân. Ngược lại việc gia tăng chấp trước vào làm việc, hoan hỉ và chứng thực bản thân là khá dễ dàng, trong khi vẫn nghĩ rằng tôi đang làm hết sức mình để chứng thực Pháp. Điều này thật là nguy hiểm! Để cứu độ nhiều chúng sinh hơn và giảm bớt lo lắng của Sư Phụ về chúng ta, chúng ta phải học Pháp thật tốt, thực sự tu luyện bản thân, loại bỏ nhân tâm, học tốt những bài kinh văn và trưởng thành hơn.

3. Dùng chính niệm chính hành để loại bỏ can nhiễu từ những không gian khác

Tôi thường cảm thấy sự can nhiễu của tà ác từ các không gian khác.

Trong dịp năm mới vừa qua, tôi đã tải về các đoạn video thông tin Thần Vận và muốn gửi các đoạn phim này cho một bạn học viên. Ngay sau khi tôi kết nối dữ liệu với máy tính của tôi, máy tính đã bị treo. Tôi đã phát chính niệm nhiều lần, nhưng máy tính không kích hoạt trở lại. Tôi phải sửa nó. Một học viên khác am hiểu về máy tính nói với tôi rằng ổ cứng của tôi có thể đã bị hỏng, và vì nó là máy tính cũ, nó không đáng sửa. Tôi mất ngủ cả đêm, suy nghĩ, tại sao Pháp khí của tôi lại không làm việc? Tôi hướng nội và tìm thấy những chấp trước vào danh, lợi, và tình mà tôi đã không hoàn toàn xả bỏ. Sau đó tôi có niệm rất mạnh. Cựu thế lực, các người không có quyền can nhiễu việc Thần Vận cứu độ chúng sinh. Nếu tôi có sơ hở, tôi sẽ chính lại nó trong tu luyện của tôi. Tà ác không có quyền can nhiễu tôi khi tôi đang làm những việc liên quan tới Đại Pháp.

Ngày hôm sau, khi tôi thấy máy tính của tôi bị rời ra thành nhiều mảnh và cần được sửa chữa, tôi đã không thể chịu đựng nổi. Tôi biết rằng tà ác sợ Pháp khí của tôi và đã cố gắng hết sức để phá hủy nó. Tôi tự hỏi, “Sau bấy nhiêu năm tu luyện, chính niệm của tôi ở đâu?” Tôi liên tục xin lỗi máy tính trong tâm, “Tôi rất xin lỗi, xin hãy tha thứ cho sự thiếu hiểu biết của tôi, điều đó đã gây hại rất nhiều cho bạn. Xin hãy tiếp tục công việc cao cả của bạn.”Khi tôi đạt được viên mãn, bạn có thể là một chúng sinh trong thế giới của tôi, nhưng nhiệm vụ của bạn vẫn chưa kết thúc. Xin đừng từ bỏ nhiệm vụ của mình. Hãy cùng tôi trợ Sư Chính Pháp! Sư Phụ, con xin Ngài cứu lấy Pháp khí của con!”Tôi nói với một bạn học viên, “Xin hãy sửa máy tính giúp tôi. Nó có nhiệm vụ của nó, nó không thể hỏng được! Đây là lỗi của tôi, tôi đã có sơ hở. Tôi sẽ về nhà và phát chính niệm, và chắc chắn nó sẽ thành công!” Sau khi học viên vặn chặt các ốc vít cuối cùng trên máy tính của tôi sau khi lắp lại các bộ phận, tôi bật máy tính và nó hoạt động bình thường! Nước mắt lăn trên má tôi, đó thực sự là,

“Đệ tử chính niệm túc
Sư hữu hồi thiên lực”
(“Sư đồ ânHồng Ngâm II)

Dường như tà ác đã cố gắng can nhiễu đến máy tính của tôi, nó không chỉ muốn để phá hủy Pháp khí của tôi, mà còn cố gắng làm rối loạn đường truyền Internet. Tôi sử dụng phương thức kết nối Internet qua đường dây điện thoại (dial-up) để vào mạng, nhưng đường dây điện thoại của chúng tôi đã bị hỏng hơn 6 tháng. Hầu như chúng tôi không bao giờ gọi điện thoại, vì vậy tôi không nhớ gọi người đến sửa nó. Một ngày nọ, một thành viên trong gia đình gọi cho công ty điện thoại yêu cầu họ sửa lại đường dây điện thoại, nhưng họ đã không đến, vì vậy chúng tôi nhờ một người bạn sửa giúp. Ông nói, “Làm thế nào anh có thể lên mạng khi đường dây điện thoại của anh bị hỏng? Điều này thực sự rất kì lạ. Đường dây bị hỏng bên trong, nhưng vỏ bên ngoài vẫn nguyên vẹn. Sao lại thế được?” Đúng thật, làm sao một người thường có thể hiểu được điều này? Trong nhiều năm qua, cho dù tà ác đã rất nhiều lần cố gắng phong tỏa kết nối Internet hay đường dây điện thoại của tôi hoặc nghe trộm điện thoại của tôi, mọi nỗ lực đều vô dụng. Không ai có thể chặn kết nối của tôi với trang web Minh Huệ [Hán ngữ].

Trên con đường Chính Pháp, tôi cảm thấy tầm quan trọng của việc tín Sư tín Pháp, chính niệm chính hành, và tu luyện bản thân thật tốt. Tà ác trong các không gian khác luôn luôn trông chừng chúng ta rất cặn kẽ, tìm kiếm và tận dụng sơ hở của chúng ta.

Một đêm, tôi đến nhà một học viên để dạy cho anh ta cách vào mạng. Một vài phút sau đó, có một cơn gió rất mạnh bên ngoài, cuốn theo cát, đá bay ở khắp mọi nơi trong không trung. Sấm chớp bao quanh nhà của học viên này. Các hạt mưa đập mạnh vào cửa sổ. Mái nhà dường như sắp sửa bị tốc lên. Người học viên này đột nhiên nói, “Tôi rất khó chịu, tôi không thể tiếp tục học được nữa.” Tôi hét lên, “Nhanh lên, hãy cầu xin sự trợ giúp của Sư Phụ giúp, hãy phát chính niệm!” Ở đó còn có một học viên nữa, và chúng tôi cầu xin của Sư Phụ và phát chính niệm để loại bỏ sự can nhiễu của tà ác. Nửa giờ sau, da của người học viên trở lại màu bình thường. Đó cũng là một bài học kinh nghiệm. Từ thời điểm đó, bất cứ khi nào tôi làm các việc liên quan đến Chính Pháp, trước tiên tôi cầu xin sự giúp đỡ của Sư Phụ để loại bỏ sự can nhiễu từ các không gian khác.

Sư Phụ đã giảng rằng:

Có [hiện diện] của Pháp vĩ đại nhường này, trong chính niệm chư vị là đồng tại với Đại Pháp, đó là sự bảo đảm rất to lớn. Khi chính niệm không đầy đủ không phù hợp Pháp thì sẽ thoát ly khỏi lực lượng của Pháp, thì sẽ xuất hiện sự cô lập không được giúp. Ngay cả là làm các việc Đại Pháp, cũng phải phù hợp với Pháp; nếu không thì không có lực lượng của Pháp.” (“Giảng Pháp tại Manhattan [2006]“)

“Nếu chính niệm đủ mạnh, chư vị sẽ làm tốt mọi việc mà đệ tử Đại Pháp nên làm”.(“Gửi Pháp hội miển Trung Mỹ Quốc”, tạm dịch)

Hãy học Pháp thật tốt, dĩ Pháp vi Sư, và kiên định tu luyện bản thân. Bạn sẽ chỉ an toàn nếu bạn đang ở trong Pháp!

Trong 14 năm qua, Sư phụ là người đã dẫn dắt tôi trên con đường tu luyện cho tới ngày hôm nay. Từ chỗ đầy nghiệp lực, Sư Phụ đã cứu tôi từ địa ngục, tịnh hóa thân thể tôi, đẩy tôi lên, bảo hộ tôi trên con đường tu luyện, từ bi giác ngộ tôi trong tu luyện, nắm tay tôi khi tôi trải qua những khảo nghiệm khó khăn, và nuôi dưỡng tôi thành đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp. Tôi được bao bọc trong lòng từ bi vĩ đại của Sư Phụ. Mặc dù tôi vẫn còn nhiều thiếu sót, sợ hãi và oán giận, và nhiều lúc tôi không đủ chính niệm, tôi biết tôi sẽ chính lại bản thân mình trong Đại Pháp. Cho dù con đường tu luyện có gian nan đến đâu, cho dù nhiều hiểm nguy đang chờ đợi phía trước, tôi sẽ luôn luôn theo sát Sư Phụ, làm tốt ba việc, và đền đáp Sư ân!

Con xin tạ ơn Ân Sư! Xin cảm ơn các bạn đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/7/明慧法会–师父拉着我的手-249470.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/12/29/130397.html#.T4fPgeXvuc4

Đăng ngày 2-5-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share