[MINH HUỆ 20-01-2012]

Cám ơn Sư phụ Lý Hồng Chí đã cứu mạng tôi

[Bài viết ở Sơn Đông] Tôi là một tài xế xe tải ở huyện Mông Âm, tỉnh Sơn Đông. Anh trai tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và anh ấy đã nói với tôi rất nhiều về Đại Pháp vĩ đại như thế nào. Tôi đã đọc rất nhiều tài liệu giảng rõ sự thật của Đại Pháp và tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Ngoài ra tôi cũng đã thoái khỏi các tổ chức liên quan với Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Vào ngày 12 tháng 09 năm 2011, tôi đã vận chuyển một xe tải hàng hóa trên đường cao tốc qua thành phố Thạch Gia Trang. Có hai người chúng tôi trong xe, nhưng tôi đã lái xe rất lâu và bị buồn ngủ. Xe của tôi chạy với tốc độ hơn 90 kilômét một giờ và đâm vào đuôi một xe tải khác. Tôi tránh va chạm bằng cách xoay tay lái, và xe tải của tôi lật nhào và lăn tròn qua phía bên kia đường.

Phía trước của xe bị vỡ nát, nhưng tôi có thể trèo ra ngoài qua cửa sổ. Nhìn chiếc xe thật là đáng sợ. Người đi cùng tôi bị ép vào một chỗ rất nhỏ và không đủ diện tích để anh ấy thoát ra ngoài.

Khi công an giao thông đến, họ cố mở cái gian đang nhốt người đi cùng với tôi. Trước sự ngạc nhiên của chúng tôi, anh ấy đã thoát ra với một vết trầy nhỏ. Một người công an nói: “Thật là kỳ diệu! Một tai nạn tốc độ cao trên đường cao tốc mà không có ai chết hay bị thương nặng. Tôi chưa từng thấy điều này trước đây.” Nhiều người đứng ngoài xem cũng nói: “Không có trời phù hộ thì điều này không thể xảy ra.”

Chúng tôi đã đi đến bệnh viện để kiểm tra. Cả hai chúng tôi chỉ có vài vết trầy nhỏ và xương sườn của tôi hơi đau một chút. Tôi hiểu rằng Sư phụ Lý đã cứu chúng tôi. Đây là vì sao chúng tôi vẫn bình yên vô sự. Tôi tin rằng cũng là do mình đã thoái khỏi mọi tổ chức của ĐCSTQ.

Xin cảm ơn Sư phụ một lần nữa vì đã cứu tôi!

Tai nạn đã qua đi trong vài giây

[Bài viết ở tỉnh Hà Nam] Một học viên Đại Pháp ở Hà Nam vận hành một tiệm sửa chữa đồ nội thất. Anh ấy có một công nhân trẻ sử dụng súng bắn đinh không cẩn thận và đã tự bắn một cây đinh vào tay mình. Người học viên nhanh chóng rút cây đinh ra và dùng tay để ép vết thương hòng không cho máu phun ra ngoài thêm nữa.

Trong lúc đó người công nhân bị ngất đi. Người học viên đã gọi một xe cứu thương và cố đánh thức người công nhân. Tiệm nội thất nằm ở trong một ngôi làng khá xa và nó sẽ mất một thời gian lâu để xe cứu thương đến. Người công nhân trông rất tệ, nên người học viên muốn đưa anh ấy đến bệnh viện địa phương trước.

Hai vợ chồng người học viên đang giúp người công nhân bước đi, nhưng anh ta dường như không còn sức lực nào nữa. Vào lúc này, người học viên nghĩ đến việc đọc “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và bảo người công nhân lặp lại những từ này.

Ban đầu, người công nhân không nói gì cả. Thay vào đó, anh ấy không còn tự chủ được bản thân và ngã xuống. Lúc này người học viên hô to một lần nữa và bảo anh ấy lặp lại. Lần này anh ấy đã đọc. Sau khi đọc ba lần, anh ấy dường như được phục hồi rất nhiều sức lực. Anh nói: “Giờ tôi ổn rồi. Anh không cần giúp tôi nữa.”

Nó diễn ra rất nhanh mà dường như không thể tin nổi. Người học viên đẫm nước mắt và liên tục nói: “Cảm tạ Sư phụ! Cảm tạ Sư phụ!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/1/20/谢李洪志老师的救命之恩-252071.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/3/21/132301.html#.T23UsnnlY5c

Đăng ngày: 5 – 4– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share