[MINH HUỆ 3-12-2011] Ông Phương Minh là một viên chức thôn ở thành phố Lăng Nguyên, tỉnh Liêu Ninh. Ông là một người tốt và rất chán ghét Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông cũng không thích cuộc đàn áp các học viên Pháp Luân Công. Mỗi khi nhận được tài liệu giảng rõ sự thật từ các học viên, ông luôn đọc chúng cẩn thận và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Vào mùa xuân năm 2006, một nhân viên ở chi bộ đảng đã đến nhà một học viên Pháp Luân Công và yêu cầu bà ký vào biên bản cam kết không tập Pháp Luân Công nữa. Biết được sự sách nhiễu này, ông Phương Minh cũng đến đó. Ông nói: “Ký vào biên bản này để làm gì? Nếu ông buộc bà ấy ký, bà ấy vẫn sẽ tập vậy nên chẳng phải ông bị phí thời gian sao? Hãy về đi và làm việc riêng của ông – Tôi sẽ trông chừng bà ấy.” Người nhân viên bỏ đi và không bao giờ trở lại.

Không lâu sau đó, một người say rượu ở thôn khác đã đến nhà ông Phương Minh để gây sự trong khi ông ở nhà một mình. Người này cố đâm ông bằng dao, nhưng vào lúc đó, một cái gì đó làm chệch hướng con dao và nó lướt qua người ông. Da của ông bị trầy nhẹ nhưng không có gì nguy hiểm xảy ra.

Sau đó, ông Phương Minh rất phấn khởi khi nói chuyện với một học viên về điều này:“Pháp Luân Công thật sự có thể bảo vệ người ta trong những tình huống nguy cấp. Nó thật là nguy hiểm. Nếu Đại Pháp không bảo vệ tôi vào hôm đó, ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra. Trong tương lai, nếu tôi gặp Sư phụ Lý một ngày nào đó, tôi sẽ bày tỏ lòng kính trọng đối với Ngài!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/3/村干部保护法轮功学员得福报-250094.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/3/23/132351.html#.T23UsnnlY5d

Đăng ngày: 5 – 4– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share