Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-09-2023] Lúc 10 giờ sáng ngày 31 tháng 7 năm 2023, khoảng 30 người thuộc nhiều cơ quan khác nhau ở huyện Phụ Mông, thành phố Phụ Tân, tỉnh Liêu Ninh đã kéo đến nhà bà Trương Quốc Trân. Họ xét xử bà Trương (65 tuổi) vì bà tu luyện Pháp Luân Công và kết án bà 3 năm 2 tháng tù cùng khoản phạt tiền 6.000 nhân dân tệ.

Chỉ có thẩm phán chủ tọa từ Tòa án huyện Phụ Mông và công tố viên Thu Sảng từ Viện Kiểm sát huyện Phụ Mông là mặc đồng phục. Những người khác (kể cả chấp hành viên tòa án và cảnh sát) đều mặc thường phục. Đồn phó Đồn Công an Thành Tây Vũ Cương, người đã bắt giữ bà Trương và sau đó chuyển vụ án của bà tới viện kiểm sát, cũng tham gia phiên tòa. Không ai xuất trình giấy tờ tùy thân hoặc tiết lộ danh tính của họ (ngoại trừ công tố viên Thu).

Công tố viên Thu buộc tội bà Trương “lợi dụng tổ chức tà giáo để phá hoại việc thực thi pháp luật”, một cái cớ tiêu chuẩn được dùng để vu khống và bỏ tù các học viên Pháp Luân Công. Cuối phiên tòa, thẩm phán kết tội bà Trương và ra lệnh lập tức bắt giữ bà (bà đã được bảo lãnh tại ngoại sau khi bị bắt vào năm ngoái).

Bà Trương kiên quyết không đi cùng với họ nên đã bị chấp hành viên tòa án và cảnh sát khiêng ra khỏi nhà. Sau đó, họ đưa bà đi khám sức khỏe để đưa vào Trại tạm giam thành phố Phủ Tân, nơi bà được chỉ định thụ án.

Cảnh sát đưa bà đến 4 bệnh viện khác nhau, bao gồm Bệnh viện huyện Phụ Mông, Bệnh viện Công an thành phố Phụ Tân, Bệnh viện Liên kết của Tập đoàn Than thành phố Phụ Tân và Bệnh viện Số 2 thành phố Phụ Tân, nhằm tống bà vào trại tạm giam.

Cả 4 bệnh viện đều kết luận bà Trương có tình trạng sức khỏe kém và không đủ tiêu chuẩn để giam giữ. Cụ thể hơn, huyết áp tâm thu của bà là 175-185 mmHg (mức bình thường không quá 120 mmHg) và có vết mờ trên phổi. Các bác sỹ của bệnh viện cảnh báo tính mạng của bà có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.

trại tạm giam từ chối tiếp nhận bà Trương sau khi đọc báo cáo của bệnh viện về sức khỏe của bà. Cuối cùng bà được đưa về nhà.

Vụ bắt giữ gần đây nhất

Án tù của bà Trương bắt nguồn từ vụ bắt giữ ngày 27 tháng 5 năm 2022, sau khi bà bị báo cảnh sát vì nói với người dân về Pháp Luân Công. Đồn Công an Thành Tây ở huyện Phụ Mông đã bắt giữ bà, nhưng nhanh chóng để bà được bảo lãnh tại ngoại với thời hạn 1 năm.

Đầu tháng 4 năm 2023, phó đồn Vũ Cương đã trình hồ sơ vụ án của bà lên Viện Kiểm sát huyện Phụ Mông. Sau đó, viện đã chuyển vụ án sang Tòa án huyện Phụ Mông.

Trong khi bà Trương đang chờ xét xử, thẩm phán được chỉ định phụ trách vụ án cùng luật sư do tòa chỉ định gọi điện cho bà nhiều lần, cố gắng gây sức ép buộc bà phải nhận “tội”. Bà nói với họ rằng bà không vi phạm pháp luật khi tu luyện Pháp Luân Công.

Cảnh sát đến sách nhiễu bà tại nhà nhiều lần. Vũ và thuộc cấp của ông ta đã 2 lần khiêng bà ra khỏi nhà và đưa bà đến trại tạm giam thành phố Phụ Tân. Cả 2 lần huyết áp của bà đều cao (với chỉ số lần lượt là 220 và 210 mmHg). Bà bị từ chối tiếp nhận và Vũ phải chở bà về nhà.

Đầu tháng 7 năm 2023, Vũ gọi điện cho bà Trương yêu cầu bà đến đồn công an để ký tên vào một số giấy tờ, vì ông ta không thể tống bà vào trại tạm giam. Bà từ chối đi tới đó.

Sau đó, Vũ cấu kết với viện kiểm sát và tòa án để mở phiên xét xử (đã đề cập ở trên) tại nhà bà Trương, mà không thông báo trước cho bà.

Sơ lược về những bức hại trong quá khứ

Đây không phải lần đầu tiên bà Trương bị chính quyền nhắm mục tiêu vì kiên định đức tin của mình. Trước đây, bà từng bị lãnh án 3 năm lao động cưỡng bức (từ năm 2008 đến năm 2011). Sau khi bị bắt một lần nữa vào ngày 11 tháng 8 năm 2014, bà bị tuyên án 3 năm 2 tháng tù vào tháng 3 năm 2015. Bà bị tra tấn tàn khốc trong hơn 6 năm bị giam cầm ở trong nhiều cơ sở giam giữ khác nhau.

Ngay sau án tù đầu tiên của bà, con gái bà, cô Lý Minh, đã đệ đơn kiện hình sự chống lại cựu độc tài Giang Trạch Dân vào năm 2015, vì đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công, gây ra khổ nạn cho mẹ cô. Người phụ nữ trẻ thuật lại chi tiết việc Pháp Luân Công đã thay đổi cuộc đời bà Trương như thế nào, nhưng chính quyền cộng sản liên tục nhắm mục tiêu vào mẹ cô chỉ vì đức tin của bà.

Tu luyện Pháp Luân Công

Bà Trương bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1996 và nhanh chóng khỏi bệnh thoát vị đĩa đệm và trở thành một người mẹ tốt hơn. Con gái bà viết:

“Mẹ tôi từng bị thoát vị đĩa đệm rất nặng. Bà cảm thấy đau đớn tột độ sau khi đi được vài thước. Việc đi mua sắm với mẹ là một điều xa vời, chứ nói gì đến những chuyến du lịch cần phải đi bộ nhiều. Bà đã thử nhiều phương pháp điều trị khác nhau, nhưng không có hiệu quả gì. Mẹ từng có ý định tự tử, nhưng lại không nhẫn tâm để tôi trở thành đứa trẻ mồ côi mẹ.

Sau khi tu luyện Pháp Luân Công vào năm 1996, mẹ tôi nhanh chóng hồi phục sức khỏe và khỏi bệnh. Tôi với mẹ cùng nhau đi mua sắm và đi bộ đường dài. Bà không bao giờ kêu đau hay mệt mỏi nữa.

Hơn nữa, Pháp Luân Công đã cải biến mẹ tôi thành một người dịu dàng và tốt hơn rất nhiều. Bà từng rất nóng tính và thường la mắng, thậm chí đánh đòn tôi bất cứ khi nào tôi phạm lỗi. Nhưng bà học cách tu dưỡng tâm tính bản thân bằng cách tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Công. Mỗi khi tôi làm gì sai, thay vì khiển trách, bà lại giảng giải cho tôi cách trở thành người tốt. Bà cũng xem nhẹ danh vọng và lợi ích cá nhân, trở thành một người chu đáo và điềm đạm hơn. Cuộc sống gia đình chúng tôi nhờ đó trở nên yên bình và hòa thuận hơn rất nhiều.”

Sự tổn thương của con gái

Án lao động cưỡng bức và án tù của bà Trương để lại vết thương lòng sâu sắc đối với con gái bà. Cô viết:

“Mẹ là chỗ dựa của tôi. Thế giới của tôi sụp đổ sau khi mẹ bị bắt và để lại một khoảng trống lớn trong tâm tôi. Tôi đã khóc mỗi khi nghe có người gọi mẹ của họ. Tôi không có ai để dựa vào khi bị ức hiếp.”

“Ngày nào về nhà, tôi cũng thấy bố uống rượu, hút thuốc và không ngừng than thở. Tôi biết bố tôi cũng nhớ mẹ và cảm thấy bất lực và tuyệt vọng.”

Con gái của bà Trương cũng khiếu nại lên nhiều cơ quan khác nhau, và tìm cách để mẹ cô được thả sau mỗi lần bị bắt, nhưng đều vô ích.

Mỗi lần được phóng thích, bà Trương đều kể cho con gái nghe những gì đã xảy ra với bà trong thời gian bị giam giữ.

Tra tấn ở trong Trại Lao động Cưỡng bức thành phố Phủ Tân

Bà Trương bị bắt vào năm 2008 và bị kết án 3 năm lao động cưỡng bức.

Trong khi bà bị giam tại Trại Lao động Cưỡng bức thành phố Phủ Tân, lính canh tra tấn bà bằng nhiều hình thức khác nhau. Thỉnh thoảng, họ bắt bà chạy nhiều vòng từ 1 đến 4 giờ chiều (đôi khi đến 5 giờ). Bà chạy lâu đến nỗi đôi khi bà quên mất cách bước đi. Vào ban đêm, bà bị ép gập người 90 độ với hai tay giơ cao ra sau lưng từ 8 giờ tối đến 1 giờ sáng. Nếu bà hạ cánh tay xuống một chút, thì bà bị đánh bằng dây bện và bị đá vào người.

Có lần, lính canh hỏi bà còn muốn thực hành Pháp Luân Công nữa không và bà nói có. Sau đó họ còng tay bà vào ghế, và sốc điện bằng dùi cui điện. Tiếp theo, họ trói tay bà ra sau lưng bằng một sợi dây ngâm trong nước sôi. Họ kéo tay bà lên. Bà hét lên đau đớn, và họ tạm dừng một chút, trước khi tiếp tục cuộc tra tấn. Bà lại hét lên, và họ nới lỏng sợi dây. Nếu bà không hét lên, lính canh có lẽ đã tiếp tục kéo tay bà lên và có thể làm gãy tay của bà.

Sau khi tra tấn bằng dây, họ trói bà vào trường kỷ, và sốc điện vào cổ bà bằng dùi cui điện. Một lính canh họ Trình đá vào ngực bà. Họ tra tấn không ngừng nghỉ cho đến giờ ăn.

Tra tấn tại Trại Lao động Mã Tam Gia

Sau đó, bà Trương bị chuyển đến Trại Lao động Mã Tam Gia. Hàng ngày, lính canh bắt bà lao động khổ sai trong nhiều tiếng đồng hồ mà không trả công.

Họ còn tra tấn bà bằng một hình thức gọi là “treo người cỡ đại”, với 2 tay của bà bị còng vào 2 giường tầng phía trên, hai chân không chạm đất. Sau đó, lính canh đá 2 chiếc giường ra xa nhau nhất có thể. Bà cảm giác cơ thể như bị xé ra từng mảnh. Sự tra tấn này kéo dài nhiều giờ liên tục, đôi khi trong vài ngày liền. Khi được thả xuống, tay chân của bà bị bầm tím nặng. Bà không thể đi lại, mà phải di chuyển bằng cách bò lê.

2005-6-22-wanjia-01.jpg

Tái hiện cảnh tra tấn: Treo người cỡ đại

Bị kết án tù

Ngày 11 tháng 8 năm 2014, bà Trương bị Đồn Công an Thành Tây bắt giữ (đồn này cũng bắt giữ bà vào năm 2022). Đồn phó Lưu Đại Ngụy và Hầu Hỷ Vi cầm đầu vụ bắt giữ. Ban đầu, công tố viên Trương Thiết Cương (không có họ hàng với bà Trương) của Viện Kiểm sát huyện Phụ Mông trả lại hồ sơ vụ án với lý do không đủ bằng chứng, nhưng Lưu và Hầu cùng với lãnh đạo của họ là Trưởng đồn Tào Hiểu Quang, đệ trình lại vụ án mà không bổ sung thêm bất kỳ bằng chứng mới nào.

Cuối tháng 12 năm 2014, công tố viên Trương truy tố bà Trương. Bà bị Tòa án huyện Phụ Mông xét xử vào ngày 29 tháng 1 năm 2015. Luật sư Hàn Chí Quang đến từ Bắc Kinh đã bào chữa vô tội cho bà.

Thẩm phán Trương Nghĩa kết án bà Trương 3 năm 2 tháng tù vào cuối tháng 3 năm 2015. Bà kháng cáo lên Tòa án Trung cấp Thành phố Phụ Tân, nhưng thẩm phán Lý Uyên đã ban hành phán quyết giữ nguyên bản án sơ thẩm của bà.

Bà Trương từng bị giam tại Khu 8 của Nhà tù Nữ tỉnh Liêu Ninh.

Bị ngược đãi ở trong tù

Bà Trương bị cưỡng bức làm đồ dệt kim từ 7 giờ sáng đến 8 giờ tối mỗi ngày và được ăn trưa lúc 11 giờ sáng và ăn tối lúc 5 giờ chiều. Chỉ có 3 thời điểm bà được nghỉ để đi vệ sinh, vào 9 giờ sáng, 2 giờ chiều và 6 giờ tối. Bà và các tù nhân được giao hạn mức công việc hàng ngày.

Những người không đạt hạn mức bị triệu tập đến văn phòng của lính canh Tả Tiểu Yến để tra tấn. Lính canh Tả sốc điện họ bằng dùi cui điện vào cổ và cằm. Bà ta còn tát vào mặt họ và mắng chửi họ. Những người dám kêu đau thì bị tra tấn thêm nữa.

Ngoài các hình phạt về thể xác, các tù nhân còn bị bỏ đói, cấm ngủ và bị tước quyền đi vệ sinh.

Khi hạn mức công việc tăng lên, ngày càng có nhiều tù nhân cảm thấy khó hoàn thành công việc được giao. Sau đó, lính canh nghĩ ra cách khác để trục lợi từ tù nhân, họ yêu cầu những người không thể hoàn thành công việc phải nộp tiền phạt lên tới 200 nhân dân tệ (số tiền này được khấu trừ từ tài khoản trả trước của họ).

Bà Trương cũng bị cưỡng ép từ bỏ đức tin của mình. Bà không đồng ý và bị tăng cường ngược đãi, bao gồm cấm ngủ trong nhiều ngày, gập người 90 độ trong khi lao động, và bị treo hai quả tạ quanh cổ. Khi bà quay lại buồng giam vào ban đêm, lính canh che cửa đi và cửa sổ, rồi ra lệnh cho các tù nhân đánh bà.

Vào mùa đông lạnh giá, bà Trương bị lột quần áo (chỉ còn đồ lót trên người) và phải đứng chân trần ngoài trời. Tay và chân của bà trở nên tê cóng. Bà bị chảy nước mũi. Đôi khi, lính canh còng tay bà vào thanh sắt ở hành lang.

Một lần khác, lính canh gọi bà đến phòng họp, bắt bà bắt ngồi chéo chân trên sàn nhà lạnh lẽo suốt 2 ngày. Bà bị sốc bằng dùi cui điện bất cứ khi nào bà cố gắng bỏ chân xuống hoặc ngủ gật.

Bữa ăn ở nhà tù rất nghèo nàn, thường chỉ có bánh bao hấp và canh cải thảo. Món canh có sâu trong đó, và có cặn đất trong bát sau khi ăn hết. Chắc hẳn nhà tù không rửa sạch rau trước khi nấu.

Con gái của bà Trương cố gắng gửi cho bà đồ ăn và thực phẩm bổ sung tốt hơn, nhưng bị từ chối. Nhà tù yêu cầu các tù nhân phải mua mọi thứ từ cửa hàng của nhà tù với giá cao hơn nhiều (gấp 5 hoặc 6 lần giá thị trường). Sau đó, con gái bà phải tiết kiệm từng đồng, và gửi thêm tiền vào tài khoản trả trước của mẹ cô. Tuy nhiên, điều đó không giúp được gì nhiều, vì mọi thứ đều quá đắt đỏ.

Bà Trương sụt cân nhiều do bị ngược đãi và suy dinh dưỡng (từ 84 kg xuống còn 54 kg). Bà trông xanh xao và còn mắc bệnh tiểu đường.

Nhà tù có cơ sở vật chất hiện đại với thang cuốn, sân bóng rổ và các tiện nghi khác. Một biểu ngữ treo trước cổng Khu 8 có dòng chữ: “Xây dựng nhà tù văn minh hiện đại” và một bảng tin cấm lính canh sử dụng các công cụ tra tấn để ngược đãi tù nhân.

Bà Trương kể cho con gái nghe việc nhà tù giả bộ là một nhà tù văn minh, trong khi thực chất nó không phải như vậy. Bà cho biết cứ khi nào bên trên đến kiểm tra, tù nhân đều được cấp thêm vài miếng thịt. Lính canh cũng hướng dẫn họ cách nói chuyện với thanh tra: “Nếu bên trên hỏi các vị có giờ giải lao không, thì hãy nói là có nửa tiếng để ngủ trưa.”

Bà Trương cho biết bà không dám nói sự thật (không được phép ngủ trưa) với thanh tra viên vì sợ bị tra tấn dã man hơn và bị tước quyền thăm thân.

Bài liên quan bằng tiếng Hán:

辽宁阜新张国珍被非法判刑三年两个月

母亲陷冤狱 辽宁省阜新市李明女士控告江泽民

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/9/8/465078.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/9/12/211290.html

Đăng ngày 22-10-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share