Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Canada

[MINH HUỆ 03-08-2023] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các bạn đồng tu!

Một ngày đầu mùa Đông năm 2017, trong khi đang lướt web, tôi bị ấn tượng bởi câu chuyện của một học viên Pháp Luân Công, cô ấy đã kể về những trải nghiệm thần kỳ của mình trong tu luyện Đại Pháp. Tôi rất hiếu kỳ, liền tải xuống cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” để đọc. Vì ngộ tính kém, mãi đến tháng 2 năm 2019 tôi mới chính thức bắt đầu tu luyện. Tôi muốn chia sẻ một chút về những cải biến về tâm tính cũng như của môi trường xung quanh tôi sau khi tôi đắc Pháp tu luyện.

Tâm tính đề cao, sức khỏe cải thiện

Tôi vốn thích đọc sách, trong những ngày đầu tiên đắc Pháp, tôi liên tục đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”, nhưng lại không biết trân quý, chỉ cảm thấy đây là một cuốn sách hay. Khi đó tôi thường ngồi ở trong phòng chờ của bệnh viện để đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”. Hai năm trước khi đắc Pháp, cuộc sống của tôi rất thống khổ, bệnh tật liên miên, tôi vô cùng tuyệt vọng, nhưng cũng không nói với ai, vì không muốn mọi người phải lo lắng. Vào ngày nghỉ, tôi thường đi gặp các bác sĩ: chuyên gia tuyến giáp, chuyên gia bệnh tim và chuyên gia phụ khoa. Trong khi chờ đợi bác sĩ, tôi thường lấy sách “Chuyển Pháp Luân” ra để đọc.

Vì những chấp trước người thường, quan niệm hậu thiên và nghiệp lực, nên tôi chỉ muốn đọc sách, không muốn tu luyện. Sau đó tôi mới biết ngay từ lúc đó, Sư phụ đã quản tôi rồi, thân thể của tôi cũng không ngừng được tịnh hóa. Vì tôi không ý thức được điểm này, nên vẫn tiếp tục làm các loại xét nghiệm như thử máu, siêu âm, chụp X-quang và chụp cộng hưởng từ, hy vọng có thể chẩn đoán ra bệnh. Tuy nhiên, tin tức tôi nhận được vẫn là không tìm ra nguyên nhân của bệnh.

Sư phụ đã giảng:

“Chư vị kiểm tra đi, không có mầm bệnh, chư vị chỉ thấy khó chịu thôi.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)

Vì đã nhiều lần đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân”, nên tôi cũng đã minh bạch các Pháp lý. Một buổi tối, tôi bị thở gấp, không thể ngủ được. Tôi liền nghĩ đến Sư phụ, nghĩ đến cuốn sách mà tôi thích đọc nhất, tôi nghĩ mình không thể quanh quẩn như vậy, phải bắt đầu tu luyện. Tôi liền bật video hướng dẫn luyện công của Sư phụ, học theo suốt một đêm. Trong tâm tôi hứa với Sư phụ, con nhất định sẽ thành một người tu luyện chăm chỉ.

Từ ngày hôm đó, mỗi ngày tôi đều luyện công, chăm chỉ đọc sách, trong mọi cử chỉ lời nói đều yêu cầu bản thân chiểu theo tiêu chuẩn của người tu luyện. Trong khi giao lưu với người thường cần phải hành xử như một đệ tử Đại Pháp. Khi tôi làm tổn thương đến cảm xúc của người khác hoặc khi chấp trước nổi lên, tôi lại dùng Pháp để đối chiếu hành vi của bản thân, thừa nhận lỗi lầm của bản thân.

Ngoài ra, thông qua đọc sách “Chuyển Pháp Luân”, hiện tại khi giáo dục con tôi cũng hướng nội tìm. Tính nóng nảy của tôi đã được cải thiện, tôi cố gắng dùng tâm từ bi để nhìn sự việc từ góc độ của các con. Tôi đã có thể kiên nhẫn lắng nghe và trao đổi với các con về những hành xử của chúng. Tôi cũng dành nhiều thời gian hơn cho các con, đọc cho chúng nghe những câu chuyện được tuyển chọn trên trang web Minh Huệ. Chúng rất thích những câu chuyện thần tích và có hứng thú bước vào tu luyện. Các con tôi đã cùng đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và cùng luyện công.

Đứa con gái 12 tuổi của tôi nói với tôi rằng trong khi ngủ cháu thường nghe thấy nhạc luyện công. Khi mới bắt đầu học Pháp, cháu bị nghiệp lực tư tưởng can nhiễu rất nghiêm trọng, khiến cháu rất sợ, cháu vừa khóc vừa nói với tôi: “Con yêu quý Sư phụ, con tin rằng Sư phụ là người thiện lương, là người tốt. Nhưng mỗi khi học Pháp, con lại bắt đầu có những suy nghĩ tiêu cực. Con không muốn như vậy.” Tôi liền đặt ra một thời gian biểu, dành nhiều thời gian hơn cùng con gái đọc sách, mỗi khi cháu bị can nhiễu, chúng tôi lập tức cùng nhau học Pháp. Cứ như vậy sau hai tháng, nghiệp lực tư tưởng của cháu đã dần dần tiêu mất, bây giờ cháu đã có thể tự học Pháp được rồi.

Ở nơi làm việc, các đồng nghiệp đã biết tôi hơn 10 năm rồi, cho nên họ biết tình trạng sức khỏe của tôi. Họ đã từng thấy tôi phải dùng rất nhiều thuốc, biết tính tôi nóng nảy. Nhưng từ khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã có thể phối hợp tốt với mọi người, không bao giờ oán trách. Tôi dùng Chân-Thiện-Nhẫn làm tiêu chuẩn đạo đức, nghĩ đến người khác trước. Chính vì vậy, lời nói của tôi không còn tự tư nữa, tôi trở nên chân thành hơn và được mọi người tin tưởng.

Sư phụ giảng:

“Hễ tâm tính chư vị đề cao, thì thân thể chư vị sẽ phát sinh biến đổi to lớn; hễ tâm tính chư vị đề cao lên; thì vật chất của thân thể chư vị bảo đảm sẽ biến đổi.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Từ lúc nào không hay, tất cả bệnh tật của tôi đã biến mất. 4 năm qua, tôi không hề dùng bất kỳ loại thuốc nào. Mỗi ngày tôi còn có thể làm việc suốt 10 tiếng với cường độ cao. Tất cả những điều này đều không thể có được nếu tôi không tu luyện. Từ trong thâm tâm tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ và Đại Pháp.

Hồng Pháp cho người thân, chứng kiến sự thần kỳ và mỹ hảo của Đại Pháp

Khi mới đắc Pháp, tôi hy vọng những người xung quanh tôi đều có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi minh bạch được rằng, những người thân và bạn bè cùng tôi chuyển sinh tới đây, chúng tôi đều có duyên với Đại Pháp, chúng tôi đã có ước định, ai thức tỉnh trước sẽ phải đánh thức những người khác. Tôi ý thức được rằng, tôi phải chứng thực Đại Pháp, tôi liền bắt đầu giới thiệu Đại Pháp cho những người xung quanh. Tôi thể hiện cho họ thấy sức mạnh của Đại Pháp đã cải biến thân thể và tinh thần của tôi như thế nào. Tại nơi công tác, bất luận mỗi ngày chủ đề nói chuyện là gì, tôi đều dẫn dắt họ trao đổi về việc làm thế nào để giữ gìn đạo đức và giá trị quan của bản thân. Tôi nói với họ, khi đạo đức đề cao, tình trạng của chúng ta cũng sẽ được cải biến, sẽ phát triển theo hướng tốt đẹp, nhưng phải làm được một điều, cần phải chiểu theo nguyên tắc Chân-Thiện-Nhẫn để làm người.

Trong những người quen của tôi, người đầu tiên đắc Pháp là họ hàng của tôi. Trong thời gian dịch bệnh, tiệm làm móng nơi cô ấy làm việc bị đóng cửa, cô ấy nghỉ ở nhà, bản thân cô ấy sức khỏe cũng không tốt, nên lúc này cô ấy nghĩ đến việc tu luyện Đại Pháp đã giúp tôi chữa khỏi bệnh, cô ấy cũng muốn học Pháp. Tôi biết rằng thời điểm mà Sư phụ an bài cho cô ấy đã tới rồi, tôi liền cho cô ấy xem 5 bài công pháp, gửi cho cô ấy đường dẫn tới cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Cô ấy nói rằng đã cảm thấy trong thân thể có một dòng năng lượng ấm áp, tình trạng sức khỏe của cô ấy đã có sự cải biến rất lớn, bây giờ chúng tôi đã là đồng tu.

Khi dịch bệnh lắng xuống, tiệm làm móng mở cửa trở lại, chúng tôi đều đeo khẩu trang và kính bảo hộ quay lại làm việc. Nhưng các đồng nghiệp của chúng tôi đều bị nhiễm virus, tình trạng này kéo dài một thời gian. Khi đó, hầu như mỗi người đều bị sốt, ho khan, thậm chí khó thở trong nhiều ngày và phải uống thuốc. Nhưng tôi và đồng tu chỉ có một vài triệu chứng rất nhẹ, chỉ bị chảy nước mũi và hơi ngứa cổ. Chúng tôi vẫn học Pháp luyện công như thường lệ. Mấy ngày sau, không cần uống thuốc, chúng tôi đã trở lại bình thường. Điều này cũng khiến cho mọi người ở cơ quan tôi có ấn tượng sâu sắc. Họ bắt đầu có hứng thú đối với Pháp Luân Công.

Một lần, ông chủ tới tìm tôi, nói rằng ông ấy bị đau lưng, đã châm cứu trị liệu rất lâu rồi, nhưng không có biến chuyển gì, ông ấy hỏi tôi có thể dạy ông ấy luyện công được không. Vì vậy sau giờ làm, tôi liền ở lại, dạy ông ấy luyện công trong hai tiếng. Ngày hôm sau, ông ấy xuất hiện trước mặt tôi, sắc mặt rất tốt. Ông ấy nói rằng thật thần kỳ, ông ấy không còn cảm thấy đau hay khó chịu nữa. Sau đó, vợ ông ấy và một số đồng nghiệp khác cũng tham gia, ông ấy còn chuẩn bị một chiếc loa nhỏ, còn tôi mang đến một số tấm thảm luyện công, hết giờ làm chúng tôi cùng nhau luyện công. Tôi ở nhà hoặc tại đơn vị công tác đều có thể tu luyện Đại Pháp, điều này khiến tôi vô cùng hạnh phúc, không lời nào có thể diễn tả được. Con xin cảm tạ Sư phụ.

Đại Pháp vẫn luôn ở bên cạnh tôi, chỉ đạo cho tôi không ngừng bước về phía trước trên con đường tu luyện. Cha mẹ tôi cũng đã thấy được tôi có sự đề cao đạo đức sau khi tu luyện Đại Pháp, hiện tại họ đã bắt đầu tu luyện. Bạn của cha mẹ tôi bị chẩn đoán mắc bệnh hiểm nghèo không thể chữa trị, tôi đã hướng dẫn ông ấy luyện công, bệnh tình của ông ấy đã được cải thiện, cho nên ông ấy rất có tín tâm. Vợ của ông ấy cũng đã tham gia, mỗi ngày họ đều tham gia nhóm học Pháp của chúng tôi.

Học thuộc Pháp

Trong thời gian dịch bệnh, cả ngày tôi đều học Pháp, tôi cũng tham gia một nhóm học thuộc Pháp, điều này giúp tôi có được sự đề cao rất lớn trong tu luyện. Trước đây trong khi tham gia học Pháp nhóm hoặc tự học Pháp, tôi cảm thấy mình chỉ lý giải được ý nghĩa bề mặt. Khi tôi học thuộc Pháp, tình huống hoàn toàn khác biệt. Vì tôi phải đọc đi đọc lại cùng một câu, cùng một đoạn, chú ý tới từng dấu chấm dấu phẩy, và chú ý tới những đoạn giống nhau, tôi cảm thấy mỗi chữ, mỗi từ đều dung nhập vào trong đầu não của mình, cảm giác được sự vinh diệu như thể mình được dung nhập vào Đại Pháp. Từ đầu năm 2020 tới nay, nhóm của chúng tôi vẫn kiên trì học thuộc Pháp. Tôi ý thức được rằng, từ sau khi học thuộc Pháp, chính niệm của tôi ngày càng mạnh mẽ, lời nói ra rất có sức mạnh, giảng chân tướng cũng rất có hiệu quả.

Tôi đã từng mời các đồng nghiệp và người nhà đi xem Shen Yun, nhưng dường như không có ai có hứng thú. Có người bận công việc, có người nói rằng biểu diễn vũ đạo ở đâu cũng giống nhau, còn có người cảm thấy giá vé quá cao. Khi đó, lý giải về Pháp của tôi vẫn rất kém. Tôi không có chiểu theo Pháp lý mà làm, cũng không ở trong Pháp, chính niệm không đầy đủ, tôi cảm thấy mất kiên nhẫn, chỉ dùng phương pháp của người thường để nói. Thậm chí tôi còn dùng danh nghĩa của cá nhân để đảm bảo với họ rằng đây là một buổi diễn vĩ đại, như một thiên sử thi, với hy vọng họ sẽ đi xem. Nhưng mọi người đều tránh mặt tôi. Bây giờ nghĩ lại thấy rằng cách làm của tôi rất có vấn đề.

Sau khi học thuộc Pháp, lời nói của tôi trở nên rất có lực lượng. Tôi không cần phải rào trước đón sau nữa. Tôi chỉ nói rằng, buổi biểu diễn nghệ thuật này vô cùng đặc biệt, mọi người đều nên xem. Kết quả, 9 người trong công ty cùng với đại gia đình của tôi, tổng cộng 19 người đều đồng ý đi xem biểu diễn. Chúng tôi đã cùng vui vẻ xem chương trình biểu diễn Shen Yun.

Từ khi bắt đầu tu luyện, tôi cũng dần dần không tham gia tụ tập với người thường nữa. Tôi chỉ muốn chuyên tâm tu luyện, vì vậy luôn tìm lý do để từ chối những lời mời. Một hôm, một người bạn của tôi mời cả gia đình chúng tôi tham gia một buổi tiệc năm mới. Lúc đầu tôi do dự không nói gì, nhưng sau đó tôi nghĩ, nếu đã có nhiều người đi thì đây cũng là một cơ hội giảng chân tướng, vì vậy tôi liền nhận lời. Tại buổi tiệc, mọi người đều giao lưu với nhau, hỏi về tình trạng sức khỏe của đối phương. Tôi bắt đầu nói về những cải biến của tôi sau khi tu luyện, sức khỏe của tôi đã cải thiện rất nhiều sau khi tu luyện. Tại bữa tiệc, âm nhạc huyên náo đã chuyển thành nhạc luyện công trang nghiêm. Cả nhóm người tập hợp lại để học năm bài công pháp. Tôi nhận thức được rằng, phải toàn tâm toàn ý chăm chỉ học Pháp, mới đạt được trạng thái trong tâm có Pháp, dùng Pháp để đo lường hết thảy mọi thứ xung quanh, giữ được chính niệm chính hành. Như vậy chúng ta mới có thể chứng thực Pháp tốt hơn nữa.

Cứu người bằng nhiều phương thức khác nhau

Tôi có một nguyện vọng là đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân” bằng tiếng Trung, có thể liễu giải được hàm nghĩa của mỗi chữ trong sách. Dưới sự an bài của Sư phụ, tôi đã có cơ hội học Pháp trên mạng cùng một đồng tu là giáo viên dạy tiếng Trung, mỗi lần học trong 2 tiếng. Tôi đã kiên trì học hơn 1 năm, điều này đã đặt cơ sở để tôi hợp tác cùng các đồng tu Việt Nam làm ba việc, gọi điện thoại cho người Trung Quốc và khuyên họ làm “tam thoái.”

Vì giờ Canada và Việt Nam chênh lệch rất lớn, mỗi ngày tôi đều bắt đầu từ 4 giờ sáng, như vậy đồng tu Việt Nam có thể giúp đỡ tôi trong ca làm của tôi. Tiếng Trung của tôi vẫn còn rất kém, trong vài tuần đầu gần như mỗi người nhận điện thoại của tôi đều cúp máy hoặc chửi mắng tôi, tôi giống như bị người ta tát vào mặt. Lúc đó tôi rất sợ hãi, rất xấu hổ, vô cùng chán nản. Sau khi nghe các đồng tu chia sẻ, tôi đã được khích lệ rất nhiều, tôi lại tiếp tục kiên định chính niệm, tuân theo lời dạy của Sư phụ, hoàn thành thệ ước của bản thân. Mặc dù cứu người không dễ, nhưng chúng ta có Sư phụ, có Đại Pháp, còn có các đồng tu ở bên cạnh, vì vậy chúng ta không có gì không thể làm được.

Một số đồng tu phải làm việc trên biển, có thể liên tục ở trên biển từ 3 đến 6 tháng. Họ chỉ có một chiếc radio và một cuốn “Chuyển Pháp Luân”, nhưng họ vẫn học Pháp luyện công mỗi ngày. Khi họ lên bờ, họ tận dụng thời gian tham gia hạng mục gọi điện thoại. Có những học viên dành đến 6 tiếng mỗi ngày để gọi điện thoại. Họ rất kiên nhẫn, mặc dù họ không hiểu tiếng Trung, chỉ đọc theo kịch bản, khi gặp những câu hỏi quan trọng, họ hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Nhờ có chính niệm đầy đủ của họ, đối phương mới có thể nói: “Được, tôi thoái.” Mỗi tháng họ có thể giúp khoảng 100 người làm “tam thoái.” Những đồng tu đó vẫn có gánh nặng kinh tế, phải nuôi cả gia đình, họ vẫn ý thức được một đệ tử Đại Pháp cần phải làm những gì, điều này càng khích lệ tôi phải cố gắng hơn.

Tôi cũng bắt đầu nghĩ cách để giảng chân tướng hiệu quả hơn nữa tại tiệm làm móng. Tiếng Anh của tôi không tốt lắm, để tôi có thể dẫn nhập vào chủ đề, các đồng tu đã giúp tôi làm một số video, nhờ đó, tôi đã có thể giới thiệu Pháp Luân Công một cách lưu loát, lý tính, chứ không như trước đây lắp bắp và xấu hổ, không biết phải bắt đầu từ đâu. Sau khi xem video, khách hàng của tôi có rất nhiều cảm nhận khác nhau, có người chấn động đến rơi lệ, có người chúc mừng tôi có được thân thể khỏe mạnh, có người tỏ ra rất hứng thú, hỏi tôi nhiều câu hỏi liên quan đến Đại Pháp và cuộc bức hại. Còn có người hỏi làm thế nào để giúp chồng và con của bà ấy đăng ký tham gia lớp học Pháp Luân Công trên mạng.

Lời kết

Sư phụ đã cấp cho tôi điều kiện tốt nhất, thuận tiện nhất, khiến tôi mỗi ngày đều có thể tu luyện trong Đại Pháp, tu chính bản thân. Tôi phải trân quý những khó khăn và thách thức trên con đường tu luyện, vì những điều này có thể giúp tôi đề cao tâm tính, trừ bỏ chấp trước. Tôi vô cùng trân quý cơ duyên đắc Pháp của mình!

Cuối cùng, tôi muốn nói rằng: Thưa Sư phụ tôn kính, con xin cảm tạ sự cứu độ của Ngài. Con nguyện sẽ tinh tấn hơn nữa và bước đi trên con đường mà Ngài đã an bài, hoàn thành thật tốt sứ mệnh của bản thân.

Trên đây là những chia sẻ tại tầng thứ của tôi. Nếu có chỗ nào chưa phù hợp với Pháp, xin các đồng tu chỉ ra.

Hợp thập

(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội Chia sẻ Kinh nghiệm Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Canada năm 2023)

Bản quyền © 2023 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2023/8/3/463652.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2023/8/9/210702.html

Đăng ngày 25-08-2023; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share