Chút thể hội tu luyện trong thời gian gần đây

Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở hải ngoại

[MINH HUỆ 06-10-2022] Sau đây nói một chút thể hội tu luyện về phương diện bản thân trừ bỏ tâm chấp trước trong thời gian gần đây.

1. Bỏ tâm tật đố

Sư phụ giảng:

“Vấn đề tâm tật đố rất nghiêm trọng, bởi vì nó liên quan trực tiếp đến vấn đề chúng ta có thể tu viên mãn được hay không. Nếu tâm tật đố không dứt bỏ, thì hết thảy các tâm người ta tu luyện được đều biến thành yếu nhược. Có một quy định, rằng trong tu luyện nếu người ta không vứt bỏ được tâm tật đố thì không đắc chính quả, tuyệt đối không đắc chính quả.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Mặc dù Sư phụ đã giảng rất nghiêm túc về tâm tật đố này trong Pháp, mỗi ngày cũng đang học Pháp, nhưng bản thân tôi luôn không chú trọng, dường như còn có chút tự dối mình dối người, cảm thấy bản thân là một người rất rộng rãi, không tranh đấu, mặc dù không thể nói rằng tôi hoàn toàn không có chấp trước này với tư cách là một người phương Đông, nhưng tôi chưa bao giờ nhận ra mình có chấp trước mạnh mẽ như vậy. Trải qua những chuyện sau đây mới có thể hội.

Một buổi sáng, giám đốc dự án của công ty phụ trách phát triển phần mềm của chúng tôi đã nhắn tin cho tôi, vì nghe ông chủ tôi nói tôi là người phụ trách test, nên muốn có một cuộc gặp với tôi sau bữa trưa. Bỗng nhiên tôi cảm thấy không thoải mái khi mình và người ngoài công ty tiếp xúc trực tiếp, vì tôi cũng không có thẩm quyền phê duyệt bất kỳ đề xuất phương án và kiến nghị, tôi lập tức nói với người phụ trách nhóm, anh ấy cũng cảm thấy kỳ lạ. Bởi vì họ là người trực tiếp tiếp xúc, nhưng bây giờ lại muốn qua mặt anh ấy. Người phụ trách nhóm đề nghị hai chúng tôi có một cuộc họp nội bộ để thống nhất ý kiến ​​trước cuộc họp buổi chiều với công ty bên ngoài. Sự cố đột ngột này đã làm xáo trộn công việc buổi sáng của tôi, vì tôi phải chuẩn bị một số việc.

Khi tôi đang họp với người phụ trách nhóm thì bất ngờ chồng tôi gọi điện và nói rằng anh ấy bị tai nạn giao thông, bây giờ được đưa đến bệnh viện. Tôi nói vì có cuộc họp phải tham gia, đến buổi chiều mới có thể gặp anh ấy, để anh ấy ổn định lại, anh ấy nói mình không sao. Nhưng cuộc điện thoại sau đó không có ai nghe máy.

Thành thật mà nói, tôi không lo lắng về vết thương của chồng, vì tôi cảm thấy lo lắng là không cần thiết, đó là cái tình của con người phải bỏ. Người tu luyện không phải là người thường, đều có Sư phụ đang quản. Tôi nghĩ: Người tu luyện xảy ra bất kỳ chuyện gì đều không phải ngẫu nhiên. Hướng nội tìm, tôi thấy mình có tâm oán hận, vì khi nghe anh ấy xảy ra chuyện, tôi liền nghĩ anh ấy tu luyện có sơ hở. Trước đây mỗi lần anh ấy vượt quan và chia sẻ với tôi, tôi khuyên anh ấy hướng nội tìm, xem ba việc thực hiện như thế nào, v.v., mỗi lần như vậy chúng tôi đều kết thúc trong sự không vui vẻ. Anh ấy cảm thấy không thể chia sẻ với tôi, còn tôi cảm thấy lãng phí thời gian với anh ấy, vì mỗi ngày tôi cũng không có thời gian nói chuyện với anh ấy. Bây giờ tôi nghĩ mình không thể lại có tâm oán hận.

Tôi nói với đồng nghiệp rằng trong nhà có chuyện, người phụ trách nói tôi nên lập tức đến bệnh viện thăm chồng, buổi chiều không cần tham dự cuộc họp. Tôi nói rằng cuộc họp đã được sắp xếp và thời gian cũng không lâu, tôi sẽ đợi cuộc họp kết thúc rồi đi. Ngay khi tôi nói vậy thì nhận được thông báo rằng cuộc họp với công ty bên ngoài bị hủy, có lẽ đối phương đột nhiên cảm thấy không cần thiết liên hệ trực tiếp với tôi. Ngay sau khi chuyện này kết thúc, khi tôi rời đi, bỗng ông chủ công bố rằng một đồng nghiệp được thăng chức, ông ấy cũng đăng tin này trong nhóm bao gồm những người trong và ngoài công ty, mọi người đều đang chúc mừng đồng nghiệp đó.

Tôi lái xe trên đường đến bệnh viện, thỉnh thoảng tôi nghĩ về việc đồng nghiệp thăng chức, trong tâm cảm thấy bất bình. Có ba người cùng vị trí với tôi dưới quyền ông chủ. Tôi là người làm việc lâu nhất trong hệ thống này, mặc dù hai đồng nghiệp khác đã làm việc trong công ty lâu hơn tôi, nhưng họ mới chỉ vào bộ phận của chúng tôi một thời gian ngắn, sự hiểu biết và khả năng nắm vững hệ thống của họ còn kém xa so với tôi.

Còn có một chuyện, năm trước, khi công ty chúng tôi còn thuộc về một ông chủ khác, ông chủ chuẩn bị thăng chức cho tôi, mọi thứ sắp xếp thỏa đáng chỉ còn đợi kết quả phê duyệt cuối cùng, đột nhiên công ty cải tổ, theo người lập kế hoạch mới thì vị trí này không có nữa. Lúc đó tôi nghe thông tin, tôi nghĩ thật giống như Sư phụ giảng:

“có lúc chư vị thấy rằng thứ ấy là [của] chư vị, người ta cũng nói với chư vị rằng thứ ấy là [của] chư vị; kỳ thực nó không phải [của] chư vị. Chư vị có thể cho rằng đó là của mình, [nhưng] rốt cuộc nó lại không phải của chư vị; qua đó thấy được rằng đối với sự việc này chư vị có thể vứt bỏ được không; vứt bỏ không được thì chính là tâm chấp trước; chính là dùng cách này để chư vị vứt bỏ tâm [chấp trước] vào lợi ích ấy; chính là vấn đề này.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân).

Trong tâm tôi rất bình tĩnh. Bây giờ, một năm sau, chức vụ đó lại có, nhưng người được thăng chức không phải là tôi, tôi cảm thấy lạc lõng. Vừa lái xe vừa suy nghĩ, mọi niệm đầu đều phản ánh trong đầu tôi, nói tóm lại đó là tâm bất bình. Vì sao lần này tôi lại động tâm đến vậy, tôi biết đó là tâm tật đố, người khác được chỗ tốt, thay vì vui mừng cho họ thì trong tâm lại bất bình. Trong não tôi nảy lên niệm đầu, đều là lý của người thường, những thứ của người thường, trong khi tôi là người tu luyện, phải đứng ở tầng thứ cao mà đối đãi, đây là cơ hội cho tôi đề cao.

Sau khi đến bệnh viện và tìm hiểu về tình huống của chồng, sau khi chia sẻ, anh ấy quyết định không phẫu thuật; tôi cũng nghĩ không thể vì chuyện này mà ảnh hưởng đến công tác chứng thực Pháp của tôi, tối hôm đó tôi từ bệnh viện về nhà; chồng đối diện với ma nạn, luôn rất kiên định, cũng coi bản thân là người tu luyện, sự thần kỳ của Đại Pháp đã triển hiện với chúng tôi. Từ một người gãy xương cần làm phẫu thuật, nhưng hai ngày sau đã xuất viện, bác sĩ, y tá đều cảm thấy không thể tin được. Tôi không viết chi tiết quá trình này.

Sau đó ông chủ nói tôi đợi khi kết thúc dự án mà tôi đang nắm sẽ thăng chức cho tôi. Thực tế, dự án tôi làm lúc đó đang trong giai đoạn khó khăn, vẫn chưa biết có thành công hay không. Sau khi tôi nghe xong cũng không động tâm, sau đó suy nghĩ: Thậm chí nếu có cơ hội trong tương lai, nói không chừng lần sau một đồng nghiệp khác sẽ được thăng chức chứ không phải mình. Xem xem mình có động tâm hay không, tâm tật đố này nhất định phải bỏ.

2. Tâm chứng thực bản thân là biểu hiện của ‘tư’

Vài sự kiện gần đây khiến tôi nhìn ra được tâm chứng thực bản thân rất ngoan cố.

Tôi thức dậy sớm vào một buổi sáng, nhìn thấy thời gian vẫn sớm, nên ngủ lại, lúc này có một giấc mơ, trong mơ có một người hàng xóm mới chuyển đến, họ thấy một số chỗ trong phòng hơi bẩn, cần quét dọn một chút, nên bảo những người chuyển nhà cho họ quét dọn rồi trả tiền. Tôi nhìn thấy cảnh này khi đi ngang qua và nói: Họ chỉ phụ trách chuyển nhà, quét dọn nên tìm công ty chuyên làm vệ sinh, họ có thiết bị làm sạch, chuyên nghiệp, mới có thể dọn sạch sẽ. Hơn nữa còn nói sẽ bắt đầu giúp họ tìm thông tin công ty vệ sinh. Người hàng xóm mới ngây người ra, không biết phải làm sao mới tốt. Sau đó tôi tỉnh dậy, lúc ấy cảnh tượng khá rõ ràng, và tôi cảm thấy rất xấu hổ. Tôi nghĩ sao mình lại áp đặt mọi người như vậy? Đây chẳng phải là tâm hiển thị bản thân, chứng minh bản thân hiểu biết một số chuyện và yêu cầu người khác làm theo những gì bản thân nói.

Một hôm, đồng tu gọi điện thoại để kể về mâu thuẫn với một đồng tu khác, những lời của đồng tu khiến cô ấy cảm thấy rất tổn thương, cô ấy cố gắng buông bỏ, nhưng trong tâm không thoải mái. Tôi lập tức nói thao thao bất tuyệt rằng cô ấy nên hướng nội tìm, coi đây như một cơ hội đề cao v.v.. Cuối cùng đồng tu cảm thấy không biết nên nói chuyện với tôi như thế nào mới phải.

Chứng thực bản thân còn có một số biểu hiện, chính là giành nói, ngắt lời người khác, dường như sợ người khác không lý giải được điều mình muốn biểu đạt, sợ bản thân mất đi cơ hội biểu đạt, muốn lập tức nói ra mới chịu.

Một lần, một đồng tu đã điện thoại thảo luận với tôi về việc đến Washington tham dự Pháp hội, cô ấy còn chưa nói xong, tôi liền bắt đầu giải thích bối cảnh, đồng tu rất nhẫn nại nghe tôi nói. Về sau mới phát hiện rằng kỳ thực đồng tu có hiểu biết về chuyện này, nhưng mọi người vẫn lắng nghe tôi nói. Khiến tôi nhận ra mình có tự ngã mạnh mẽ đến mức nào. Sau đó tôi nói cảm ơn đồng tu đã khiến tôi nhìn ra chấp trước của mình.

Sư phụ giảng:

“sinh mệnh tối nguyên sơ của con người đến từ vũ trụ. Bản lai của không gian vũ trụ là lương thiện, là mang đầy đủ chủng đặc tính Chân Thiện Nhẫn; con người sinh ra cùng với vũ trụ là đồng tính. Nhưng sản sinh ra nhiều thể sinh mệnh rồi; thì cũng phát sinh quan hệ xã hội [trong] quần thể. Trong đó có một số người có thể tăng thêm tư tâm; tầng của họ dần dần rất chậm hạ thấp xuống; [khi] không thể ở tại tầng ấy nữa, thì họ phải rớt xuống dưới.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Suy nghĩ chứng thực bản thân, nhận thức chứng thực bản thân, làm hạng mục chứng thực bản thân, v.v., kỳ thực tâm này là “tư” và cần bỏ đi, nếu không sẽ không thể đề cao tầng thứ và quay trở về.

Lời kết

Mỗi ngày biên tập bài viết, cho dù là bài chia sẻ tu luyện, bài phơi bày bức hại, bài vấn an trong những dịp lễ Tết, tôi đều rất trân quý, tôi cảm thấy rất may mắn khi được tham gia công tác Minh Huệ. Đồng thời cũng rất cảm ơn tất cả những phản hồi, vì tôi cảm thấy chúng rất quý giá.

Tôi biết chỉ có không ngừng tinh tấn, đề cao trong tu luyện, mới có thể làm tốt công tác biên tập Minh Huệ, tôi nhất định tiếp tục cố gắng.

Cảm tạ Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!

(Bài chia sẻ tại Pháp hội các nhóm Minh Huệ năm 2022)

Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.


Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/10/6/【法會交流】修去妒嫉與自我-450240.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/10/14/204297.html

Đăng ngày 12-11-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share