Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-07-2011] Việc chỉ ra những thiếu sót của nhau là rất quan trọng. Đôi khi vì giữ thể diện hoặc vì các học viên có vẻ như tu luyện tốt hoặc là những lý do khác, khi chúng ta nhìn thấy những thiếu sót của các học viên khác, chúng ta đã không nói với họ. Tuy vậy, nếu vấn đề lớn dần, nó có thể gây thiệt hại rất lớn cho toàn bộ chỉnh thể. Tôi muốn thảo luận về một số vấn đề mà tôi đã nhìn thấy.

Các học viên mà đã từng bị bức hại có thể dễ dàng bị chấp trước vào cảm giác sợ hãi. Có một câu nói, “Sau khi bị rắn cắn, người ta sẽ bị hoảng sợ chỉ bởi một sợi dây thừng.” Có nhiều học viên vì vậy đã tự giới hạn hành động và hành vi của họ sau khi bị bức hại. Tôi kiến nghị rằng họ nên thoát khỏi chấp trước sợ hãi của mình. Duy trì chính niệm mọi lúc làm sạch trường không gian của chúng ta, và ý nghĩ sợ hãi sẽ không được phép hình thành. Nếu chúng ta sợ bị bức hại và do đó không giảng chân tướng, chẳng phải là chúng ta đã gục ngã trước những thủ đoạn của tà ác? Nếu chúng ta không thể vượt qua điều này, thường là do chấp trước sợ hãi mạnh mẽ. Do vậy, việc loại bỏ một cách căn bản chấp trước này là rất quan trọng.

Một học viên nọ đã vượt qua với chính niệm. Anh ấy dũng cảm và không sợ cái chết. Anh ấy hành xử rất chính trực, và nhiều người đã cảm động bởi hành động của anh ấy. Nhưng một vài học viên có vẻ như bị bắt, trốn thoát, rồi sau đó họ lại bị bắt và trốn thoát. Một vài người đã bị bắt đến bốn hoặc năm lần. Sau khi tôi đọc bài viết của một đồng tu, tôi đã thấy rằng anh ấy có một chấp trước hoan hỉ mạnh mẽ. Tuy nhiên, khi học viên này không còn sống ở khu vực chúng tôi nữa, tôi đã không còn liên lạc với anh ấy. Không lâu sau, tôi được tin rằng anh ấy lại bị bắt một lần nữa. Lần này anh ấy bị tra tấn rất dã man. Anh đã tuyệt thực để phản đối bức hại. Khi nghe điều này, tôi đã có một cảm giác tự trách mình sâu sắc. Tôi đã tự trách bản thân đã không liên lạc với anh ấy và thảo luận về chấp trước của anh ấy. Mặc dù anh ấy không sống trong vùng của chúng tôi, nhưng tất cả các học viên là một chỉnh thể và không có một lý do nào cho việc không hoàn thành bổn phận của tôi. Tại sao tôi không tìm cách nào đó để nói với anh ấy?

Đây là nhận thức cá nhân của tôi. Nếu có điều gì chưa phù hợp, xin hãy từ bi chỉ rõ.

________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/6/25/交流–提醒同修-242950.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/7/4/126502.html
Đăng ngày 28-7-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share