Bài viết của học viên Pháp Luân Đai Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-06-2011] Trong khi tôi thường xuyên đọc các bài viết trên Minh Huệ Net, tôi chưa từng nghĩ về việc viết ra điều gì đó của bản thân bởi vì tôi cảm thấy tôi đã tu luyện không được tốt. Tuy nhiên gần đây mỗi lần truy cập vào Minh Huệ Net, tôi trông thấy thông báo về việc đóng góp bài viết. Tôi nghĩ, “Có lẽ đây là lúc để tôi viết cái gì đó.”

Tôi muốn chia sẻ với các bạn về việc tôi đã gia tăng sự từ bi như thế nào thông qua sự tu luyện. Mặc dù đã tu luyện nhiều năm, nhưng tôi không tinh tấn. Tôi có một vài thói quen xấu mà đã ngăn tôi không thể làm theo yêu cầu của Sư Phụ một cách nghiêm khắc. Tôi có thể nhận ra rất nhiều chấp trước của mình, nhưng tôi không có quyết tâm và kiên trì để thay đổi bản thân mình và loại bỏ chúng.

Mùa hè năm ngoái tôi quay trở lại quê hương của mình và thường ghé thăm một đồng tu khác tại đó. Mỗi lần gặp cô ấy, cô ấy và tôi thường nói về người chị dâu của tôi và lo lắng cho sự tu luyện của chị ấy, vì chị ấy có quá nhiều thiếu sót.

Một hôm, tôi lại ghé thăm học viên đó, và dẫn theo chị dâu của tôi. Tôi nói về sự tu luyện của mình và chủ ý nói về cách mà tôi hướng nội bản thân, ngụ ý rằng chị dâu của tôi nên kính trọng tôi và học hỏi về việc hướng nội. Nhiều học viên, trong đó có tôi, nghĩ rằng chị ấy có xu hướng chỉ trích người khác mà không nhìn vào bên trong. Giọng nói của chị ấy khắc nghiệt – như một người ra lệnh, và khó để người khác chấp nhận.

Tôi tiếp tục nói và chị dâu tôi đã không nói lời nào, có vẻ như tức giận. Đột ngột chị ấy đứng dậy và bỏ đi. Tôi đã không mong đợi điều này xảy ra. Người học viên kia đã nói, “Nhìn mà xem? Không ai có thể phê bình được cô ấy.” Cô ấy kể cho tôi nhiều câu chuyện về chị dâu của tôi, và kết luận rằng ngoại trừ niềm tin kiên định vào Sư Phụ và Pháp và hiểu rất tốt về những bài giảng lúc đầu của Sư Phụ, thì chị ấy không hề hành xử giống một học viên. Cô ấy lo lắng rằng chị dâu tôi có thể sẽ rốt cuộc bước sang đường tà. Chúng tôi lo lắng cho chị ấy rất nhiều nhưng không biết phải làm sao.

Ngày hôm sau tôi quyết định cố thử một cách khác bằng cách nói chuyện riêng với chị dâu tôi. Tôi muốn hỏi rằng liệu chị ấy có hướng nội vào hôm qua hay không. Nếu không, tôi nghĩ tôi sẽ từ bỏ việc giúp chị ấy.

Gia đình bốn người của chị ấy sống dựa trên tiền lương khiêm tốn của anh trai tôi. Họ có một ngân sách eo hẹp, nhưng chị ấy đã dùng tiền một cách thiếu suy nghĩ và thường xuyên mua sắm những sản phẩm tốt nhất, đặc biệt là thức ăn. Gia đình chị ấy không được hạnh phúc, mọi người xì xầm sau lưng chị ấy, ngay cả những đứa trẻ cũng cười nhạo chị ấy. Tôi cảm thấy rất tệ mỗi khi tôi nghe về điều đó. Lần này tôi muốn thuyết phục chị ấy trở nên quan tâm tới người khác.

Nhà chị ấy rất là lộn xộn ngoại trừ nơi chị đặt ảnh Sư Phụ. Tôi đã nói với chị ấy rằng tôi không nghĩ rằng tính cách của chị ấy là đúng đắn, và rằng chị ấy nên chiểu theo yêu cầu của Sư Phụ, sống trong khả năng của mình, và để ý tới các các việc nhỏ trong cuộc sống. Chị ấy đã nói lại thẳng thừng, “Tại sao tôi phải làm cho cô yêu thích tôi?” Tôi không thể nói nên lời, và nghĩ, “Đúng, tại sao chị ta phải làm cho chị ta được tôi yêu thích? Tại sao chị ta phải sống theo tiêu chuẩn của tôi?”

Tôi thình lình hiểu ra rằng trong khi tôi bảo chị ấy nhìn vào trong, tôi đã chú ý vào thiếu sót của chị ấy thay vì nhìn vào trong bản thân. Chị ấy sau đó đã kể cho tôi rất nhiều về cuộc sống của chị – rất nhiều thứ tôi đã không biết tới. Chị ấy chưa bao giờ kể ra những điều này với ai trước đây. Tôi nhận ra rằng niềm tin kiên định vào Sư Phụ và Pháp của chị ấy không thể so sánh được với nhiều học viên. Sự từ bi của tôi lập tức tăng lên. Tôi hiểu chị ấy, và nhận ra rằng tôi không thích chị ấy bởi vì tâm của tôi quá hẹp hòi.

Sau đó tôi chân thành kể cho chị ấy về vấn đề của tôi trong tu luyện, và chị ấy chia sẻ hiểu biết của chị với tôi. Thông thường thì tôi sẽ không lắng nghe chị ấy, nhưng ngày hôm đó tôi cảm thấy lời nói của chị ấy rất truyền cảm. Tôi thường chia sẻ kinh nghiệm và những vấn đề của mình với những học viên khác, nhưng sau khi nói chuyện với họ nhiều lần, chúng tôi chưa bao giờ có thể tìm thấy một giải pháp. Bây giờ tôi đã nhận ra rằng chúng tôi đã thất bại trong việc hiểu được nguyên nhân của vấn đề của tôi và thất bại trong việc khắc phục những quan niệm người thường bằng các nguyên lý của Pháp. Thêm nữa, những học viên khác không thể làm những điều mà chị dâu tôi làm, chỉ ra những chấp trước của tôi mà không lo lắng về việc làm tôi tổn thương. Chị ấy hiểu những lời giảng của Sư Phụ hơn tôi. Mỗi lần tôi đề cập đến một chấp trước, chị ấy giúp tôi nhận ra những quan niệm của mình bằng cách trích dẫn những lời giảng nguyên gốc của Sư Phụ. Sau khi chia sẻ kinh nghiệm với chị dâu, tôi đã trở nên hiểu biết sâu sắc hơn về tầm quan trọng của việc học Pháp và ghi nhớ Pháp, và tôi đã tiến bộ rất nhiều.

Nhận thức của tôi đã tăng lên kể từ việc đó, và có vẻ như sự ngăn cách giữa chị dâu tôi và tôi đã được gỡ bỏ. Khi tôi ra về và đề nghị chị ấy dọn sạch rác ở trong sân, chị ấy đã vui vẻ chấp nhận đề nghị của tôi. Điều này thường không bao giờ xảy ra trước đây. Tôi nhận ra rằng từ lúc mà ngăn cách giữa chúng tôi được gỡ bỏ, lời nói của tôi không còn mang những sự ám chỉ về việc tôi không thích chị ấy, do vậy chị ấy có thể chấp nhận đề nghị của tôi. Chấp trước của tôi là nguyên nhân của những hành động tiêu cực của chị ấy.

Ngày hôm đó tôi đã rất hạnh phúc bởi vì tôi không chỉ tìm ra được thiếu sót của mình, mà còn khám phá ra được đức tính tốt của các học viên khác. Tôi hạnh phúc vô cùng khi viết ra bài chia sẻ này hôm nay. Con xin cảm ơn Sư Phụ về mọi cơ hội, giúp cho con đề cao tâm tính của mình.

Tôi chia sẻ những hiểu biết của mình với học viên mà tôi đã nhắc đến ở đầu bài viết. Cô ấy cũng đã nhận ra thiếu sót của mình, và đã nhận thức ra là trong khi sự việc xuất hiện cô ấy đang hướng nội nhưng kỳ thực lại đang hướng ngoại. Chúng ta có ý tốt khi giúp đỡ người khác, và việc chúng ta giúp họ chú ý tới tới vấn đề của họ là không có vấn đề gì, nhưng chấp trước vào sự không đề cao của người khác và việc họ không phù hợp với ý kiến của mình là một sai lầm ẩn giấu tai hại.

Chúng ta là con người trong quá trình tu luyện, và dĩ nhiên tất cả chúng ta đều có những thiếu sót. Chúng ta phải nhìn vào điểm mạnh của những người khác, so sánh bản thân với họ, và đề cao bản thân mình.
________________________________________
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/6/2/我的心容量扩大了-241792.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/6/27/126289.html
Đăng ngày 24-07-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share