Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-07-2021] Vào đêm ngày 17 tháng 5 năm 2021 tôi đang học Pháp ở nhà thì có ai đó gọi vào điện thoại di động của tôi. Tôi đã không nghe máy vì đó là số lạ. Tuy nhiên chỉ trong vài phút đã có hai cuộc gọi nữa từ số điện thoại lạ đó. Tôi biết Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) gần đây đã phát động cái gọi là chiến dịch “xóa sổ” chống lại các học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi tự hỏi liệu có phải người của ĐCSTQ đang gọi hay không.

Sau khi tôi giảng chân tướng cho nhân viên văn phòng cộng đồng vào tháng 5 năm 2017, từ đó đến nay, không có ai từ văn phòng đó quấy nhiễu tôi nữa. Tôi bắt đầu phát chính niệm và lên kế hoạch ra ngoài và phát tài liệu giảng chân tướng như thường lệ.

Sau khi phát chính niệm, tôi chợt nghe thấy ai đó đang bước lên lầu. Rồi họ gõ cửa nhà tôi rất mạnh và gọi tên tôi. Tôi không trả lời và rồi họ đã rời đi. Chồng tôi nhìn từ ban công trên lầu và thấy một người đàn ông và hai phụ nữ.

Một tiếng sau đó tôi đã gọi vào số điện thoại đó và một người đàn ông đã trả lời. Anh ta nói họ từ văn phòng quản lý khoa học và đề nghị tôi tham dự một cuộc họp vào ngày hôm sau. Tôi đáp: “Cuộc họp gì vậy? Có phải để bức hại Pháp Luân Đại Pháp không? Tôi đề nghị anh đừng phạm tội bức hại Pháp Luân Đại Pháp.” Anh ta nói: “Chúng tôi không có lựa chọn nào. Chúng tôi đang làm theo mệnh lệnh từ cấp trên. Uỷ ban Các vấn đề Chính trị và Pháp luật ĐCSTQ và Phòng 610 đã mời một chuyên gia từ thủ đô để tổ chức các lớp học cho các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hy vọng chị có thể hợp tác.”

Tôi bảo anh ta: “Hiến pháp cho phép công dân có quyền tự do tín ngưỡng. Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta nâng cao đạo đức của họ và làm người tốt.” Anh ta nói: “Tôi biết. Mời chị ngày mai đến trong mười phút thôi. Tôi thề là chúng tôi sẽ không làm gì chị.” Tôi đáp: “ĐCSTQ luôn theo cách này để lừa dối người ta. Họ làm bất cứ điều gì để đạt được các mục đích sâu kín của họ.” Anh ta liên tục đảm bảo với tôi rằng sẽ không như thế đâu.

Sau khi gác máy, chồng tôi rất lo lắng: “Có lẽ em không nên đến đó để tránh rắc rối. Sao em không nghĩ đến việc đến chỗ con gái chúng ta để trông cháu trai trong vài ngày nhỉ?” Tôi cũng lưỡng lự sau khi nghe chồng tôi nói bởi ĐCSTQ đã từng bức hại tôi vài lần vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi phát chính niệm vào sáng hôm sau, tôi nghĩ nếu tôi đi đến cái văn phòng đó nghĩa là mình đã hợp tác với ĐCSTQ. Vì thế tôi đã gửi tin nhắn cho Giám đốc nói rằng tôi không thể đến đó. Tôi tiếp tục phát chính niệm rồi sau đó tôi đã cảm thấy Sư phụ ở ngay bên cạnh mình. Cả thân thể tôi được một trường năng lượng tích cực bao bọc. Tôi đột nhiên tràn đầy lòng từ bi muốn cứu chúng sinh, còn nỗi sợ hãi, sự ích kỷ, và sự lo âu của tôi đã tan biến. Tôi nghĩ người của ĐCSTQ cũng là những con người cần được cứu và tôi cần phải giảng chân tướng cho họ.

Giám đốc lại gọi tôi vào chiều hôm ấy và anh ta có vẻ bất lực và nài nỉ: “Chị sẽ đến đây chứ? Tôi chỉ cần mười phút của chị thôi. Sáng nay tôi đã gọi cho chị bốn lần nhưng chị không trả lời.” Tôi đã đồng ý đến đó.

Khi tôi đến văn phòng thì Giám đốc đang đợi tôi. Vài nhân viên đã niềm nở chào tôi và phục vụ trà sau khi tôi đã vào văn phòng. Tôi nhìn một trong những người đàn ông trẻ tuổi có giọng phổ thông chuẩn: “Anh có phải là chuyên gia được người ta mời đến đây không?” Người đàn ông trẻ nói: “Phải, chúng ta ngồi xuống và nói chuyện nhé. Nhìn chị trẻ trung và tràn đầy năng lượng. Tôi nghe nói chị đã ở tuổi năm mươi nhưng trông chị chỉ ở tuổi ba mươi thôi.” Tôi đi thẳng vào chủ đề: “Chúng ta gặp nhau thế này là do quan hệ nhân duyên của chúng ta. Anh đã đọc Chuyển Pháp Luân chưa và anh có biết gì về Pháp Luân Đại Pháp không? Hơn hai mươi năm qua, các học viên đã phải chịu đựng sự bức hại không thể tưởng tượng được từ ĐCSTQ, bao gồm cả việc giám sát điện thoại và theo dõi, quấy nhiễu, đe dọa, bắt bớ, kết án phi pháp, tra tấn thân thể tàn bạo, đầu độc bằng thuốc, và thu hoạch nội tạng sống. Thật là kinh hoàng. Lần này mục đích của anh là gì?”

Anh ta nói: “Tôi tin vào Cơ Đốc giáo và làm công việc trị liệu tâm lý. Uỷ ban các vấn đề Chính trị và Pháp luật Trung ương Đảng và chính quyền địa phương đã mời chúng tôi đến đây. Chúng tôi muốn dùng biện pháp tín ngưỡng để xử lý vấn đề này.”

Tôi hỏi: “Xử lý về vấn đề này? Các anh lên kế hoạch yêu cầu tôi ký ba cái tuyên bố từ bỏ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp phải không?” Anh ta đáp lại ngay: “Không chúng tôi sẽ không yêu cầu chị ký tuyên bố nào hết. Chị chỉ cần nói ba câu trước máy quay thôi. ‘Tôi yêu đất nước của tôi. Tôi sẽ luyện công ở nhà. Tôi sẽ không làm bất cứ việc phi pháp nào.’ Bằng cách này tên của chị sẽ được xóa khỏi danh sách đen của cảnh sát. Chúng tôi gọi nó là ‘xóa sổ.’”

Tôi nói: “Thế không được. Tôi rất tự hào về việc thực hành Pháp Luân Đại Pháp. Chiến dịch xóa sổ đó là một cách thức ngu ngốc và là một sự thất bại.” Anh ta dọa dẫm: “Nếu chị không làm thế, nó sẽ ảnh hưởng đến các con chị hoặc thậm chí là tương lai của các cháu chị. Chúng sẽ không được phép ra nước ngoài.” Tôi đáp: “Các học viên chúng tôi đã được lợi ích vô cùng to lớn từ Pháp Luân Đại Pháp và các thành viên trong gia đình chúng tôi cũng được cứu độ. Nếu các con và cháu tôi muốn ra nước ngoài thì chúng sẽ làm được. Ngược lại, những người từ Cục An ninh Công cộng giống như anh mới phải lo lắng. Thân quyến, con cái của anh và những ai tham gia vào việc bức hại Pháp Luân Đại Pháp đều không được phép vào Hoa Kỳ. Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ Blinken vừa mới tuyên bố chế tài đối với Đảng viên ĐCSTQ Dư Huy, cựu Giám đốc của Phòng 610 tại thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên.”

Người đàn ông trẻ nói: “Thực ra nếu chị chỉ giữ Pháp Luân Đại Pháp cho riêng mình, thì chính phủ sẽ không làm phiền chị. Không cần phải nói với người khác hay đi phát tờ rơi và dán áp phích nữa.” Tôi không đồng ý: “Thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’ có thể bảo vệ cuộc sống của người ta và giữ cho họ được bình an. Điều 99 và 100 Pháp lệnh số 50 của Cục Quản lý Xuất bản và Báo chí Trung Quốc đã bãi bỏ lệnh cấm đối với các ấn phẩm về Pháp Luân Đại Pháp, điều đó đã chứng minh rằng việc phân phát tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp là hợp pháp. Những ai đi qua nhìn thấy các biểu ngữ hay áp phích Pháp Luân Đại Pháp sẽ được phúc báo nếu họ tin vào những gì mà họ nhìn thấy. Các học viên yết thị thông tin về Pháp Luân Đại Pháp là để cứu người và việc này chẳng hại ai cả. Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta thực hành Chân-Thiện-Nhẫn và dạy chúng tôi vô tư.” Anh ta nói rằng anh ta hiểu.

Tôi còn kể với anh ta vì sao tôi thực hành Pháp Luân Đại Pháp và những thay đổi rất ấn tượng trên cơ thể và tâm trí tôi sau khi tôi bắt đầu tu luyện. Tôi nói với anh ta rằng chúng tôi tu tâm tính và hướng nội khi gặp mâu thuẫn. Tôi còn nói với anh ta Vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn là do ĐCSTQ dàn dựng. “Ngay lúc này đây dịch bệnh khủng khiếp đang càn quét toàn thế giới và vi-rút Trung Cộng vẫn tiếp tục biến chủng. Bất kỳ đất nước, khu vực, chính phủ, tổ chức, hay cá nhân nào gần gũi với ĐCSTQ, vẫn giữ im lặng về các tội ác của ĐCSTQ, hay hỗ trợ ĐCSTQ sẽ phải cùng với ĐCSTQ gánh chịu từ dịch bệnh này. Và dân chúng tại khu vực đó sẽ phải trả giá đắt bằng việc mất đi mạng sống của họ.”

“Nhưng đại dịch này cũng là Thiên thượng đang cho con người một cơ hội để nhận ra ĐCSTQ và tránh xa cái thứ tà ác đó để được đắc cứu. Nhiều người Trung Quốc bị mắc vi-rút Trung Cộng năm ngoái đã được cứu sống sau khi họ nhận điện thoại từ các học viên Pháp Luân Đại Pháp, được biết về chân tướng, và thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Họ đã may mắn sống sót sau khi thành tâm liên tục niệm các từ đặc biệt ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’. Tôi hy vọng anh cũng có thể hiểu được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và thoái xuất khỏi ĐCSTQ tà ác mà anh đã gia nhập để có một tương lai tươi sáng!”

Anh ta nói: “Tôi tin tất cả học viên các chị đều là người tốt. Tôi không phải là thành viên của ĐCSTQ. Chúng ta tin vào Chúa và Chúa săn sóc chúng ta. Chúng ta đều an toàn.” Tôi nói: “Chàng trai trẻ, anh nói anh tin Chúa. Nhưng Đảng Cộng sản là vô Thần. Nếu anh tránh xa thuyết vô Thần và niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo, thì Chúa sẽ thực sự giúp đỡ anh. Anh vẫn còn trẻ và anh có thể chọn lựa bất kỳ nghề nghiệp nào. Tại sao anh lại muốn tham gia vào việc chuyển hóa và tẩy não các học viên là những người đang tu luyện Phật Pháp? Anh không nhận ra rằng nếu anh ép buộc các học viên ký tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp không theo nguyện ý của họ, hoặc cưỡng bức họ phải nói những lời mà anh nói với tôi qua điện thoại, thì là anh đang tạo nghiệp và phạm tội ác. Ngay cả Chúa của anh cũng không thể cứu được anh nữa.” Anh ta nói: “Giờ thì tôi đã hiểu. Chị không cần nói thêm nữa. Mời chị tiếp tục tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chị cũng có thể nói với mọi người những gì chị đã nói với tôi hôm nay. Nó rất là tốt.”

Sau khi tôi nói chuyện xong với người đàn ông trẻ, vị Giám đốc đã mời tôi nói chuyện trong văn phòng của anh ta. Tôi đã sử dụng cơ hội này để nói với anh ta về vụ tự thiêu Thiên An Môn do ĐCSTQ ngụy tạo và đề nghị anh ta đối xử tốt với các học viên Đại Pháp. Anh ta đã đồng ý: “Tôi đánh giá cao việc chị mặc dù đã nhỡ các cuộc gọi của tôi, nhưng đã gọi lại cho tôi và hôm nay chị đã đến.” Tôi nói với anh ta: “Cuộc gọi của các anh quấy rối và can nhiễu các học viên. Tôi hy vọng rằng trong tương lai anh sẽ không gọi điện thoại đến các học viên hay quấy nhiễu họ ở nhà nữa.” Tôi cũng nói với những người khác trong văn phòng: “Các bạn phải nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Chúng rất đặc biệt, chân ngôn chín chữ này có thể cứu mạng các bạn và giữ cho các bạn được an toàn.”

Vị Giám đốc đi cùng tôi xuống cầu thang và tôi đã hỏi anh ta: “Anh có phải là thành viên của ĐCSTQ không? Cuộc đời của anh là do cha mẹ anh cho anh. Sao anh lại dâng hiến cuộc sống của mình cho Đảng Cộng sản tà ác ấy? Chỉ khi anh thoái xuất khỏi ĐCSTQ anh mới có thể an toàn trong đại dịch.” Anh ta đã gật đầu: “Vâng, tôi là một đảng viên. Tôi sẽ thoái xuất khỏi cái đảng ấy.” Tôi tạm biệt anh ta và nhắc anh ta hãy nhớ những từ đặc biệt đó. Tôi rất vui vì lựa chọn đúng đắn thoái xuất khỏi ĐCSTQ của anh ta.

Sư phụ đã giảng:

“Một sinh mệnh từ lịch sử mà bước đi tới hôm nay, chư vị là vì điều gì? Chính là vì một chớp mắt này thôi. Trong dòng sông dài lịch sử, đoạn thời gian này chính là như một cái nháy mắt. Đừng tiêu cực thế, hãy phấn chấn lên. Chư vị là người tu luyện. Chúng sinh đang chờ đợi chư vị cứu độ!”(Giảng Pháp ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới)

Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/7/11/-426303.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/8/31/194857.html

Đăng ngày 30-09-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share