Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Hy Lạp
[MINH HUỆ 29-05-2021] Con xin kính chào Sư phụ, xin chào các bạn đồng tu!
Tôi là một học viên đến từ Hy Lạp, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2010. Từ ngày đầu tiên bước vào tu luyện, tôi lập tức hiểu ra rằng môn tu luyện này nội hàm thâm sâu và cảm thấy mình thật may mắn. Thông qua tu luyện Đại Pháp, những tư tưởng người thường của tôi đã biến mất và tôi không còn những niệm đầu tiêu cực.
Một người bạn nói với tôi: “Trông chị thật vui vẻ và tươi tắn! Tôi không biết chị làm cách nào, nhưng hãy tiếp tục như vậy nhé!” Tôi rất hạnh phúc và muốn nói với mọi người về môn tu luyện này, nhưng tôi sớm nhận ra có một số người chưa sẵn sàng.
Giảng chân tướng
Khi tôi biết về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với Pháp Luân Đại Pháp, tôi bắt đầu đi phát tờ rơi để phơi bày cuộc bức hại. Sau khi tôi phát tờ rơi và giải thích về cuộc bức hại với một người đàn ông, ông ấy nói: “Con đường tu luyện mà cô chọn rất khó khăn nhưng thật xứng đáng!” Tôi rất ngạc nhiên. Tôi nghĩ rằng đây là Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đang khích lệ tôi.
Ban đầu bố tôi có chút lo lắng và không thích tôi đi phát tờ rơi cho người lạ. Ông ấy cố gắng ngăn cản tôi. Sau đó tôi nghĩ, có lẽ ông ấy cảm thấy như vậy vì tôi có chút do dự về việc này. Vậy nên tôi trở nên quyết tâm hơn.
Một lần, tôi cùng bố đến chợ mua rau, một cách tự nhiên tôi phát tờ rơi cho mỗi chủ cửa hàng nơi tôi mua đồ. Bố tôi trở nên khó chịu và yêu cầu tôi dừng lại. Ông ấy bảo tôi chọn hoặc là tiếp tục cùng ông mua hàng hoặc một mình đi phát tờ rơi. Tôi cảm thấy những lời tiêu cực mà bố tôi nói là không tốt cho ông ấy và có lẽ có người sẽ mất đi cơ hội được biết về cuộc bức hại. Vậy nên tôi nói với bố rằng tôi sẽ đi phát tờ rơi một mình.
Sau khi phát hết tất cả tờ rơi, tôi gặp lại bố và giống như chưa có gì xảy ra, chúng tôi tiếp tục đi mua sắm. Chúng tôi mua khoai tây của một người đàn ông đã nhận tờ rơi vài phút trước. Ông ấy cười với tôi và nói với bố tôi: “Bởi vì con gái ông đã tặng tôi tờ rơi này, tôi sẽ tặng ông chỗ khoai tây!” Bố tôi đột nhiên cảm thấy tự hào về tôi.
Sau sự việc ấy, bố tôi không bao giờ phàn nàn nữa và thái độ của ông đã thay đổi. Ông đã đọc sách Chuyển Pháp Luân được hai lần và học các bài công pháp. Giờ bố tôi rất ủng hộ việc tu luyện của tôi.
Thông qua việc phát tờ rơi, tôi đã gặp chồng tôi. Tôi đưa anh ấy một tờ rơi trên phố và sau đó anh ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ vì đã an bài mỗi bước trên con đường tu luyện của tôi.
Chuyển biến quan niệm
Nhiều năm trôi qua, việc tu luyện của tôi trở nên phức tạp và khó khăn hơn. Một vài chấp trước trở nên khó phát hiện và khó loại bỏ. Những chấp trước này tạo nên sự bất hoà trong phối hợp giữa tôi với mọi người, trong tu luyện cá nhân của tôi, nó thường khiến tôi nản lòng và khảo nghiệm tín tâm của tôi.
Thông thường, tôi nhìn nhận sự việc một cách chủ quan hoặc trở nên tật đố và oán hận với các học viên khác.
Tôi tham gia vào nhiều hạng mục, nhưng đôi khi tôi bị áp lực, cảm thấy bất công. Tôi than phiền khi các học viên không giúp được nhiều và dường như họ đang tận hưởng cuộc sống thoải mái.
Nhiều lần tôi cố gắng loại bỏ cảm giác oán giận này, nhưng không dễ để vượt qua. Tôi cảm thấy có chút xa cách và có thành kiến với một số người nhất định; mặc dù tôi biết điều ấy là sai. Tôi cảm thấy nếu tôi tha thứ cho họ, tôi đang thừa nhận lỗi mặc dù tôi cảm thấy họ mới là người sai.
Giờ đây nghĩ lại, tôi đã hoàn toàn sai – Tôi không coi đây là cơ hội để tu luyện bản thân. Tôi thậm chí còn đổ lỗi cho người khác và nếu đó là một người tu luyện, tôi cảm thấy anh ấy hoặc cô ấy không tu tốt. Thay vì nhìn lại bản thân, tôi lại tập trung vào lỗi của họ.
Một ngày khi đang học Pháp, tôi đọc tới đoạn Sư phụ giảng về tâm oán hận:
“Tâm oán hận ấy, chính là dưỡng thành [từ] việc thích nghe điều dễ nghe, thích [gặp] chuyện vừa ý, nếu không bèn oán hận. Mọi người nghĩ đi, thế là không được đâu, tu luyện không thể tu như thế. Tôi vẫn luôn giảng rằng, người tu luyện phải xoay ngược lại nhìn vấn đề, khi chư vị đụng phải chuyện không tốt thì chư vị coi đó là hảo sự, là đến để đề cao chư vị, [ví như] ‘Con đường này ta cần bước đi cho tốt’, ‘Đây lại cần vượt quan nữa rồi’, ‘[Việc cần] tu luyện đến rồi’. Khi chư vị gặp hảo sự thì chư vị nghĩ, ‘Ái chà, mình chớ cao hứng quá, [gặp] việc vừa ý không đề cao lên được, còn dễ rớt xuống’. Tu luyện mà, chư vị phải xoay ngược lại nhìn vấn đề. Giả sử khó khăn tới, chuyện bất hảo tới, [mà] chư vị nhất loạt bài xích hết, chắn hết, thì chư vị là đang từ chối vượt quan [khảo nghiệm], chư vị là cự tuyệt tiến lên trên; đúng không? [Đương nhiên] những thứ bức hại là chuyện khác.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)
Sư phụ cũng giảng:
“Do đó sau này khi gặp mâu thuẫn, chư vị không được coi đó là ngẫu nhiên. Bởi vì khi xảy ra mâu thuẫn, [nó] đột nhiên xuất hiện; tuy vậy [nó] không hề tồn tại [một cách] ngẫu nhiên; đó là để đề cao tâm tính chư vị. Chỉ cần chư vị coi mình là người luyện công, chư vị sẽ có thể xử lý chúng được tốt.” (Bài giảng thứ tư – Chuyển Pháp Luân)
Tôi thường xuyên nhẩm đọc đoạn Pháp này. Trước đây tôi từng có mâu thuẫn với một số đồng tu trong một thời gian dài. Thông thường khi tôi viết gì đó về tu luyện hoặc một số quan điểm về các hạng mục và gửi vào email cho nhóm đồng tu, họ bắt đầu công kích tôi. Có lần, một số học viên nói tôi làm tổn hại danh dự của Pháp Luân Đại Pháp. Điều đó khiến tôi cảm thấy xa cách và tôi ngừng viết email bởi vì tôi sợ sự công kích của họ.
Sau khi chuyển biến quan niệm của mình, tôi đã tha thứ cho họ và tập trung vào những điểm tốt của họ. Tôi cảm thấy gánh nặng trong tôi đã nhẹ đi và tâm tôi thấy thoải mái. Tôi biết tôi đã đi đúng đường nhưng tôi vẫn còn tâm tranh đấu và tật đố. Tôi cảm thấy bất an và không thể bình tĩnh.
Tôi biết mình phải cảnh giác và không để những tư tưởng này khống chế bản thân. Tôi hết sức để thanh trừ chúng ngay khi chúng xuất hiện.
Đề cao một cách vững chắc
Một lần, có học viên viết điều gì đó xúc phạm tôi. Tim tôi bắt đầu đập nhanh và suy nghĩ đầu tiên của tôi là viết thư trả lời để nói cô ấy đừng liên lạc với tôi nữa, và rằng cô ấy cần tu luyện bản thân tốt hơn. Sau vài giây, tôi nói với bản thân: “Bình tĩnh lại! Đây là một khảo nghiệm. Mình cần cố gắng hết sức để trả lời một cách tử tế!” Vì vậy tôi đã bình tĩnh trả lời lại và giải thích tình huống một cách lý trí và không cảm tính. Trong tâm tôi cũng cảm ơn học viên đó đã cho tôi cơ hội đề cao tâm tính của mình.
Qua các bài giảng của Sư phụ, tôi ngộ ra được rằng chúng ta cần dùng lý trí để khống chế cái tình. Nếu chúng ta coi mọi sự việc là cơ hội để đề cao, tình huống sẽ có chuyển biến.
Sư phụ giảng:
“Tâm tính chư vị tu lên rồi; chẳng hạn như tại nơi người thường, người khác [nhục] mạ chư vị một câu, chư vị chẳng nói gì, tâm chư vị thật thản nhiên; đánh chư vị một đấm, chư vị cũng chẳng nói chi, chỉ mỉm cười, bỏ qua; [đó là] tâm tính chư vị đã lên rất cao.” (Bài giảng thứ nhất – Chuyển Pháp Luân)
Sau khi nhìn lại vấn đề, tôi thấy rằng trạng thái của học viên này thật sự rất tốt. Tôi cảm thấy cô ấy thực sự tin vào Pháp của Sư phụ và muốn toàn tâm đề cao lên.
Tôi nhận ra rằng nguồn gốc của mọi chấp trước của chúng ta là tự tư. Cũng có những tâm chấp trước và quan niệm ẩn giấu khiến chúng ta rời xa các đặc tính Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ.
Giờ đây tôi nhận ra một nguyên nhân khác khiến tôi tụt lại trong tu luyện, đó là tôi muốn tiến bộ nhanh và thấy kết quả nhanh, nhưng thường kết quả không tốt và tôi cảm thấy thất vọng. Ví dụ, tôi muốn học thuộc Luận Ngữ bằng“ tiếng Trung. Lúc mới đầu, tôi nhớ và học thuộc được nhiều, nhưng sau một thời gian tôi chán nản và cảm thấy mất nhiều thời gian, nên đã dừng lại.
Sư phụ giảng:
Chúng tôi ví dụ thế này: lấy các chủng nghiệp lực trên đường đời từ nay về sau của chư vị mà tập trung lại, [từ đó lấy ra] tiêu trừ đi một phần, [ví như] tiêu trừ một nửa. Nửa còn lại chư vị cũng không qua nổi, [nó] cao hơn núi. Làm sao đây? Có thể khi chư vị đắc Đạo, trong tương lai sẽ có nhiều người được lợi ích; như thế, có rất nhiều người sẽ thay chư vị mà đảm nhận một phần. Tất nhiên đối với họ sẽ không đáng kể. Chư vị còn diễn luyện ra nhiều thể sinh mệnh; vả lại ngoài bản thân chủ nguyên thần, phó nguyên thần của chư vị ra còn có rất nhiều ‘chư vị’ [khác], đều thay thế chư vị mà đảm nhận một phần. Đến lúc chư vị qua kiếp nạn, thì phần còn lại không đáng mấy. Nói là ‘còn lại không đáng mấy’, nhưng nó còn rất lớn, chư vị vẫn không qua được; vậy làm thế nào đây? [Chỗ ấy] sẽ được phân thành vô số rất nhiều các phần, đặt tại các tầng tu luyện của chư vị; lợi dụng chúng để đề cao tâm tính của chư vị, chuyển hóa nghiệp lực của chư vị, tăng công của chư vị.” (Bài giảng thứ ba – Chuyển Pháp Luân)
Từ bài giảng của Sư phụ, tôi ngộ ra rằng nếu tôi không thể có những bước tiến lớn, tôi có thể tiếp tục cố gắng với những bước nhỏ hơn. Thay vì cố gắng học tất cả Luận Ngữ mỗi ngày, tôi nhẩm thuộc chỉ vài chữ. Nỗ lực của tôi trở nên vững chắc hơn và giờ đây tôi cảm thấy tự tin rằng mình có thể hoàn thành nó.
Xác định và thanh trừ những nhân tố của tà linh cộng sản
Tôi nghĩ rằng hầu hết các học viên Trung Quốc đều có các nhân tố văn hoá đảng cần tu bỏ. Sau khi đọc “Ma quỷ đang thống trị thế giới chúng ta,” tôi hiểu ra người dân phương Tây cũng đang lớn lên cùng với các nhân tố văn hoá đảng cộng sản ở xung quanh.
Khi nghĩ về điều này, tôi nhận ra rằng trong nhiều năm, tôi đã cảm thấy phiền vì phải làm hầu hết mọi việc nhà. Tôi thường xuyên phàn nàn với chồng về việc đó. Khi tôi nghĩ về điều này, tôi nhận ra những quan niệm về nữ quyền đang thao túng tôi.
Tôi cũng cảm thấy tôi đã phân tách nam và nữ, và tôi có những tư tưởng tiêu cực về đàn ông. Giờ tôi nhận ra nam và nữ đều có những đức tính của riêng họ. Phụ nữ nên tôn trọng chồng của họ và không được chỉ tay năm ngón. Đàn ông và phụ nữ nên trở về vai trò truyền thống của họ.
Ngành công nghiệp phim ảnh ngập tràn những nhân tố tranh đấu, bạo lực và văn hoá đảng cộng sản. Những nhân tố này ẩn giấu sâu trong mọi khía cạnh của xã hội Tây phương và cho chúng ta thấy “lối suy nghĩ hiện đại” về cuộc sống và quan hệ với mọi người. Hầu hết những người Tây phương lớn lên trong môi trường này và chúng ta đang trở nên ngày càng rời xa với văn hoá truyền thống. Thậm chí bố mẹ tôi cũng là một tấm gương xấu. Họ từng cãi nhau và đổ lỗi cho nhau. Quan điểm của họ về cuộc sống khiến tôi phát triển tâm sợ hãi với cuộc sống và sợ biểu đạt ý kiến của mình. Nhìn lại, dường như toàn bộ cuộc đời tôi đều là tranh đấu. Sau khi tu luyện, tôi đã bỏ đi những quan niệm đó.
Tức giận, tranh đấu, trách người khác vì quan điểm và hành động của họ, từ thể ngộ của tôi, đó là thái độ của cộng sản. Điều đó không phải lúc nào cũng dễ dàng nhưng mỗi lần tôi lùi lại, tôi cảm thấy tâm tranh đấu của mình giảm đi và cuộc sống của tôi bình yên hơn, dễ dàng hơn. Nếu chúng ta thoát khỏi tư tưởng người thường và thay thế vào đó là chính niệm, sẽ dễ dàng hơn để nhận ra những chấp trước của bản thân và trừ bỏ chúng.
Sư phụ đã giảng:
“Bản thân công pháp tu luyện không hề khó, bản thân việc đề cao tầng cũng không khó gì hết, mà chính là tâm con người không vứt xuống được, nên họ mới nói là khó. Bởi vì đang trong lợi ích hiện thực thì rất khó vứt bỏ nó được” (Bài giảng thứ chín – Chuyển Pháp Luân)
Tôi vẫn còn rất nhiều điều cần cải thiện. Tôi thật tâm muốn trở về với chân ngã và hoà tan trong Đại Pháp. Tôi sẽ cố gắng hết sức để không bị can nhiễu bởi những việc xảy ra trong thời kỳ virus Corona bùng phát và tiếp tục thực hiện nhiệm vụ của mình, sử dụng những sự việc đang diễn ra như một cơ hội để thể hiện vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và vạch trần bộ mặt thật của ĐCSTQ.
Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vô lượng. Cảm ơn tất cả các đồng tu đã hỗ trợ tôi trong những năm qua. Chúng ta đừng bao giờ từ bỏ hay trở nên thất vọng vì những lỗi lầm trong quá khứ. Hãy tiếp tục với sứ mệnh của chúng ta.
[Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org.]
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/5/29/希腊学员-修炼路上去人心-426297.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/6/5/193537.html
Đăng ngày 22-08-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.