Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Loan
[MINH HUỆ 09-12-2020] Con xin kính chào Sư phụ từ bi vĩ đại! Xin chào các bạn đồng tu!
Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2002 và tôi đã giảng chân tướng trên Internet hơn 15 năm. Tôi muốn chia sẻ với các bạn đồng tu về kinh nghiệm giảng chân tướng của tôi ở nhóm QQ (một dịch vụ nhắn tin tức thời trong vài năm qua ở Trung Quốc), những kinh nghiệm tôi đã trải qua và cách tôi đã đề cao trong quá trình tu luyện.
Trong những năm qua, chúng ta đã nghe những câu chuyện cảm động về những người liên hệ với chúng ta và yêu cầu biết được sự thật. Chúng tôi cũng đã trải qua những khoảng thời gian thử thách khi không có ai lắng nghe chúng tôi nói. Mặc dù tôi đã trải qua những trở ngại, nhưng tôi tin rằng luôn có một con đường chân chính để cứu người.
“Ngọn hải đăng rọi sáng trong đêm tối”
Trong những ngày đầu, chúng tôi sử dụng QQ để giảng chân tướng. Hầu hết thời gian, chúng tôi nói chuyện riêng với từng người. Sau đó, chúng tôi thấy rằng khi nói về Đại Pháp và cuộc bức hại đồng thời cho một nhóm người trên QQ sẽ hiệu quả hơn. Lúc đầu, tôi không biết phải bắt đầu như thế nào khi phải đối mặt với quá nhiều người cùng một lúc. Sau đó, tôi học cách gửi các tài liệu giảng chân tướng. Tôi rất hào hứng vì khi mình gửi thông tin lên nhóm thì có hàng trăm người xem cùng lúc, và nhiều người tải về. Cảm giác như có nhiều bàn tay vươn ra cùng lúc để nhận chính tờ thông tin tôi đưa. Điều này đã khích lệ tôi cần tiếp tục làm. Tôi đăng một lượng lớn các hình ảnh, tài liệu, sách điện tử, phần mềm, video và phim mỗi ngày.
Tôi nhận ra rằng hàng ngày đăng một lượng lớn thông tin giảng chân tướng là đang loại bỏ các yếu tố tiêu cực của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Mọi người thường xuyên cảm ơn tôi và nói rằng họ đánh giá cao sự bền bỉ của chúng tôi. Một số người cho biết họ cảm thấy như tai mắt của họ đã bị bịt kín nếu họ không được biết sự thật mà chúng tôi đăng tải. Một người nói: “Xin chào tất cả các bạn. Các bạn chính là những người bất chấp rủi ro thắp lên ngọn hải đăng trong bóng tối”.
Nhiều người ngay lập tức đồng ý thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó sau khi họ hiểu rõ bản chất tà ác của ĐCSTQ. Một người cho biết anh đã nhận được những cuộc điện thoại và tin nhắn tương tự nhiều lần trước đây, nhưng anh cảm thấy rằng việc gia nhập tổ chức Đảng Cộng sản là việc trong quá khứ và không liên quan đến hiện tại. Anh ấy thậm chí còn không quan tâm. Lần này, anh quyết định thoái ĐCSTQ sau khi xem các bài viết của tôi. Anh ấy nói: “Sự kiên nhẫn và bền bỉ của bạn đã khiến tôi cảm động”.
Nhiều người biết được sự thật đã thoái ĐCSTQ và chia sẻ thông tin với các thành viên trong gia đình và bạn bè của họ. Một người đàn ông nói: “ĐCSTQ là một con quỷ và là khối u ác tính nhất trên thế giới. Thế giới và Trung Quốc sẽ không bao giờ có hòa bình chừng nào khối u này còn tồn tại”. Anh ấy đã thoái xuất khỏi các tổ chức của ĐCSTQ, tích cực truyền bá thông tin này, và giúp anh chị em và người thân trong gia đình mình thoái Đảng.
Một người nói rằng anh ấy cảm thấy tội lỗi sau khi tôi nói với anh sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, bởi vì anh ấy từng là người viết chính cho các bài bình luận về các vấn đề thời sự trên các phương tiện truyền thông. Anh cảm thấy mình đã không làm tròn trách nhiệm của một nhà báo thực thụ. Anh ấy nói: “ĐCSTQ chính là giáo phái lớn nhất”. Anh cũng cho biết mình đã lan truyền sự thật này trên mạng bởi vì: “Tôi không muốn các con tôi sống trong một đất nước độc tài giống như tôi, vì vậy tôi phải lên tiếng”. Nhà báo này đã yêu cầu vợ và con của mình thoái xuất khỏi ĐCSTQ.
Nhiều người cho biết họ đã thoái ĐCSTQ khi đi du lịch nước ngoài. Một người nói: “Cảm ơn! Cảm ơn các bạn Pháp Luân Đại Pháp. Sự bền bỉ của bạn là niềm hy vọng của tất cả mọi người ở Trung Quốc”.
Một người ở tỉnh Hải Nam nói với chúng tôi rằng anh ấy thường niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Anh nói rằng tính khí nóng nảy của anh đã được cải thiện và anh ấy trở nên hòa ái hơn. Anh ấy cũng nói rằng anh ấy cảm thấy cuộc sống của mình tràn đầy hy vọng và anh ấy đã bắt đầu đọc Chuyển Pháp Luân.
Khảo nghiệm và đề cao
Năm nay, tình hình thế giới thay đổi đáng kể. Bắt đầu với việc mọi người thức tỉnh do tình hình ở Hồng Kông, nhiều người háo hức muốn tìm hiểu sự thật. Tin tức và video do các đồng tu sản xuất đã thu hút rất nhiều sự chú ý. Khi đại dịch bùng phát ở Vũ Hán, tôi cảm thấy rằng thời gian cứu người của chúng ta sắp hết. Tôi có cảm giác tình thế cấp bách, vì vậy tôi đã dành nhiều thời gian hơn để nói chuyện với mọi người về chân tướng Pháp Luân Công.
Ngoài hạng mục giảng chân tướng thông thường của tôi trong nhóm QQ, tôi cũng giúp đào tạo các học viên khác. Điều này mất rất nhiều thời gian, nhưng tôi luôn cố gắng hết sức để làm tốt.
Sư phụ giảng:
“Tôi không thể chỉ để chư vị làm công tác mà không để chư vị viên mãn”. (Người phụ trách cũng là người tu luyện, Tinh tấn yếu chỉ)
Trong khi tôi đang bận rộn với việc hướng dẫn và nhiệm vụ của riêng mình, tôi nhận được một tin nhắn dài từ một đồng tu trong nhóm. Anh ấy nói rằng những gì tôi nói trong nhóm là không từ bi. Tôi cảm thấy khá bình tĩnh. Tôi cảm ơn anh ấy vì đã chỉ ra những vấn đề của tôi và nói rằng tôi sẽ đề cao. Đột nhiên, tôi phát hiện ra rằng một trong những nhóm của tôi, có gần 500 người, đã bị chặn. Tôi cảm thấy bực bội. Tôi không muốn tiếp tục nữa nên đã nói chuyện này với chồng mình. Khi đang nói chuyện, tôi nhận ra rằng tôi không cảm thấy tôi có vấn đề gì. Tôi đã không muốn hướng nội chút nào, và tôi cũng không muốn thay đổi bản thân. Điều tệ hại này đã dùi ngay vào sơ hở của tôi và khiến nhóm của tôi bị chặn.
Nhìn lại các bài đăng của mình trong nhóm, tôi nhận ra rằng giọng điệu của mình đã trở nên gay gắt. Bề mặt, đó là bởi vì tôi phải vội vàng. Rốt cuộc là tôi bận. Thực tế là tôi thiếu kiên nhẫn và nóng tính. Tôi không nghĩ đến hiệu quả lời tôi nói đối với người khác. Đôi khi tôi muốn hiển thị. Giọng điệu của tôi có vẻ quyết đoán và lạnh lùng. Kết quả là, người khác không thể cảm nhận được lòng từ bi của tôi. Tôi chân thành cảm ơn các đồng tu đã chỉ ra vấn đề cho tôi, và tôi thật lòng sẵn sàng đối mặt với vấn đề của mình. Tôi đã quay lại máy tính và thành lập lại một nhóm mới.
Khi giúp các học viên khác tự làm quen với nhóm QQ để giảng chân tướng, tôi đã tìm thấy những chấp trước tinh vi và tiềm ẩn của mình. Tôi nhận ra rằng tôi đối xử với họ khác nhau tùy thuộc vào nơi họ đến hoặc họ có thân với tôi hay không. Tôi cũng miễn cưỡng đưa ra một nhóm lớn cho các học viên khác. Hành vi này đã phản ánh trực tiếp sự ích kỷ và các chấp trước khác của tôi.
Tu xuất tâm từ bi
Những ngày đầu, nhiều người không muốn nghe. Một số sỉ nhục tôi bằng lời nói, một số khác gửi ảnh khiêu dâm để xúc phạm tôi, và một số thì đòi tiền. Tôi đã bỏ qua hầu hết sự can nhiễu này. Gần đây, loại can nhiễu này ngày một ít đi. Nhiều người sẵn sàng lắng nghe hơn. Tuy nhiên, tôi thấy rằng hầu hết các tiêu chuẩn đạo đức của người Trung Quốc đã trở nên rất thấp dưới sự tẩy não liên tục của ĐCSTQ. Một ngày nọ, từ “không biết xấu hổ” đột nhiên xuất hiện trong đầu tôi khi có một người tương tác với tôi. Tôi cảm thấy từ này mô tả cách hành xử của hầu hết người Trung Quốc, tôi còn nhận ra rằng tình hình rất phức tạp.
Sư phụ giảng:
“Mỗi một sinh mệnh, mỗi một người đều không đơn giản, sau lưng đều đang đại biểu quần thể rộng lớn các sinh mệnh của vũ trụ. Một người được độ, tất cả các sinh mệnh sau lưng vị ấy mà được vị ấy đại biểu đều sẽ được độ, bởi vì con người trên thế gian, con người hôm nay, tuyệt đại đa số đều là Vương từ thiên thượng hạ thế chuyển sinh thành người. Như vậy sinh mệnh này nếu như đều đến học Đại Pháp thì đều được cứu độ, bao gồm tất cả chúng sinh mà họ đại biểu”. (Giảng Pháp tại các nơi XI)
Từ các nguyên lý của Pháp, tôi biết rằng những người này đều những là sinh mệnh đến từ các tầng thứ cao. Mỗi người đều đại diện cho một thể hệ các sinh mệnh muốn đồng hóa với Đại Pháp và được cứu trong Chính Pháp để có thể bước vào vũ trụ mới. Cứu họ là rất quan trọng đối với sự sống còn của họ. Những lời thệ nguyện chúng ta cứu độ chúng sinh là rất thiêng liêng. Đây là lý do tại sao tôi đã kiên trì giảng chân tướng trên Internet trong nhiều năm.
Tuy nhiên, Đại Pháp đã bị bức hại tàn nhẫn ở Trung Quốc. Vô số đồng tu bị tra tấn, nhiều người trở thành vô gia cư, và một số thậm chí còn bị mổ cướp nội tạng khi còn sống. Tôi nhận thức rằng tôi cảm thấy cuộc bức hại này là không công bằng và tôi rất phẫn uất.
Sư phụ giảng:
“Từ bi là tu xuất ra ấy, [chứ] không phải biểu hiện ra ngoài; là từ nội tâm, chứ không phải làm để người khác coi; nó vĩnh viễn [tồn tại] ở đó, nhưng không thuận theo thời gian hay hoàn cảnh mà biến đổi theo”. (Giảng Pháp tại Pháp hội Washington DC năm 2003, Giảng Pháp tại các nơi IV)
Một lần khi tôi giảng chân tướng tại một điểm du lịch, một gia đình đến từ Trung Quốc đã la mắng tôi. Tôi cảm thấy rất có lỗi với họ vì có thể họ sẽ gặp nguy hiểm nếu hiểu nhầm Đại Pháp. Kết quả là, vô số chúng sinh đằng sau họ sẽ bị loại bỏ. Bất cứ khi nào tôi nghĩ về điều này, tôi đều không cầm được nước mắt.
Tôi đã nhận ra rằng mặc dù tôi cảm thương họ, nhưng trong tiềm thức tôi vẫn ôm giữ sự oán giận. Những chấp trước tinh vi này được phản ánh trong việc tôi không thích giọng đại lục, và khi tôi nghĩ về một số người “không biết xấu hổ”. Khi tôi hướng nội, tôi nhận ra rằng đó là do sự ích kỷ gây ra. Chúng ta nên tu dưỡng bản thân, trở nên vị tha và nghĩ đến người khác trước.
Nắm bắt mọi khoảnh khắc để giảng thanh chân tướng
Tôi đã nắm bắt mọi thời điểm để gửi các tin nhắn thông tin trực tuyến và giảng chân tướng trong suốt thời gian xảy ra đại dịch. Tôi cũng đếm số người mà tôi đã giúp thoái ĐCSTQ và luôn hy vọng tôi có thể làm tốt hơn trước. Mỗi ngày tôi luôn cảm thấy không có đủ thời gian
Dần dần, tôi trở nên mệt mỏi và không thể tiếp tục với tốc độ như cũ. Tôi hướng nội và nhận ra rằng đó là do tôi có chấp trước vào số người tam thoái. Tôi đã đi chệch khỏi điểm xuất phát của việc giảng chân tướng và cứu người. Tôi nhận ra rằng điều thúc đẩy tôi không phải là sứ mệnh thiêng liêng cứu độ chúng sinh, mà là chấp trước vào việc tôi có thể cứu được bao nhiêu người. Sau khi nhận ra điều này, tôi đã chấn chỉnh lại bản thân và quay trở lại với điểm cốt yếu là việc cứu người.
Tôi sẽ kết thúc bài viết của mình bằng lời giảng của Sư phụ:
“Tuy nhiên, như tôi vừa nói, đã đến cuối cùng, [thì] chúng ta cần phải làm tốt hơn nữa những gì chúng ta cần làm, bởi vì càng đến cuối thì càng then chốt hơn”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2019)
(Bài chia sẻ được trình bày tại Pháp hội Đài Loan 2020)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/9/416230.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/17/189948.html
Đăng ngày 11-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.