Bài viết của người thân đệ tử Đại Pháp tại Đại Lục

[MINH HUỆ 10-12-2020] Tôi sinh năm 1998, là một sinh viên đã tốt nghiệp đại học. Năm tôi sinh ra cũng là năm bà ngoại tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Sau đó bà nói với tôi: “Cháu đã biết Đại Pháp tốt thì cháu phải chứng thực Pháp, để cho nhiều người hơn nữa biết Đại Pháp là tốt. Chúng ta làm như vậy để cứu người nhé!”

Do đó hôm nay tôi sẽ kể cho mọi người về niềm hạnh phúc và những thần kỳ mà Đại Pháp mang lại cho tôi.

Khi còn nhỏ, cứ cách vài ngày tôi lại bị loét khóe miệng, chỉ cần tôi khẽ mở miệng thì máu và mủ sẽ chảy ra. Nhưng bất luận nó có nghiêm trọng đến mức nào, chỉ cần tôi đến bên cạnh bà ngoại ngủ một giấc liền hết bệnh. Tôi ở bên cạnh bà, xem bà luyện công và nghe nhạc luyện công là cảm thấy rất dễ chịu. Mỗi khi nghe Sư phụ giảng Pháp là tôi lại khóc. Nhìn thấy Pháp tượng Sư phụ tôi cũng khóc. Mặc dù khi đó tôi vẫn là một cô bé chưa hiểu chuyện gì. Nhưng tôi biết người trong bức ảnh trên sách Đại Pháp không phải là một người bình thường, mà là một vị Thần!

Tôi dần dần trưởng thành, thời niên thiếu tôi luôn thích những loại đồ ăn vặt và còn có một vài thói quen sống không tốt. Sau này có một mụn mủ lớn mọc ở hông tôi.

Tôi đến bệnh viện kiểm tra thì bác sỹ nói rằng, tại vị trí đó đã hình thành một lỗ hổng, cần phải lấy da ở vị trí khác trên thân thể cấy ghép vào đó. Có điều, bác sỹ không đảm bảo được ca phẫu thuật sẽ thành công. Vì hông đau nên tôi không dám ngồi, không dám đứng, khi ngủ cũng không dám lật người.

Trong thời gian tôi cảm thấy khốn khổ vì nó thì bà ngoại tôi đã đến. Bà muốn tôi đọc cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”. Bởi vì khi còn nhỏ tôi đã nghe Sư phụ giảng Pháp cùng bà và tôi biết sư phụ là ai. Nên tôi quyết tâm đọc “Chuyển Pháp Luân” một cách nghiêm túc. Quả nhiên vào ngày thứ ba, mụn mủ của tôi về cơ bản đã khỏi, áp xe đã biến mất, tôi có thể đi lại và sống một cuộc sống bình thường. Đại Pháp thật tuyệt vời!

Thời gian trôi qua thật nhanh, giờ tôi đã trưởng thành rồi. Gần một năm qua, tôi đã tham gia ba kỳ thi bác sỹ và cả ba lần thi đều đậu. Trước mỗi kỳ thi, tôi đều thầm cầu xin Sư phụ trong tâm, xin Sư phụ khai mở trí huệ cho tôi. Mặc dù mỗi lần thi, tôi cảm thấy mình làm bài không tốt nhưng tôi đều vượt qua. Lại một lần nữa tôi được chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp.

Trong một lần tôi đi thi tại Cáp Nhĩ Tân, hơn nữa còn là mùa đông. Tôi cùng bạn từ Cát Lâm đến Cáp Nhĩ Tân, trên đường đi vừa lạnh vừa trơn, mặt đường có rất nhiều băng. Một người bạn đi cùng nói với tôi: “Bạn thử đoán xem hôm qua tớ mơ thấy gì?” Tôi bảo: “Mình không biết, bạn mơ thấy gì?” Cô ấy nói: “Tớ mơ thấy khi chúng ta lái xe, trên xe có một vật luôn luôn bay theo chúng ta. Tớ nhìn kỹ mới phát hiện ra, trên đó viết dòng chữ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!’ Những chiếc ô tô khác trên đường lần lượt bị trượt bánh, còn xe của chúng ta không sao cả.” Khi đó tôi cảm động đến muốn khóc, trong tâm cảm ơn Sư phụ! Cảm ơn Đại Pháp! Mặc dù tôi không luyện công, nhưng tôi biết Đại Pháp là tốt, Đại Pháp thật tuyệt vời.

Đại Pháp đã ban trí huệ cho tôi và cho tôi tất cả mọi thứ. Vì thế tôi phải chứng thực Đại Pháp, nói cho mọi người biết về vẻ đẹp của Đại Pháp, hồng dương Đại Pháp, để cho nhiều người hơn nữa biết Đại Pháp là tốt!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/12/10/416068.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/1/6/189787.html

Đăng ngày 16-02-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share