Bài viết của Tống Thiện
[MINH HUỆ 25-09-2020] Tết Trung Thu đang đến gần, đây là dịp lễ tết truyền thống quan trọng nhất của người Trung Quốc bên cạnh Tết Nguyên Đán. Trăng tròn tượng trưng cho đoàn viên. Từ tên gọi của dịp lễ tết này, chúng ta có thể thấy “đoàn viên” là lời nguyện chúc đoàn tụ và viên mãn gửi đến con người thế gian. Mỗi năm cứ đến dịp lễ tết truyền thống, đặc biệt đối với nhiều học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến mức gia đình ly tán, lang bạt khắp nơi mà nói, trong tim họ vẫn luôn có chút dư vị đặc biệt.
Minh Huệ Net vẫn liên tục đăng tải báo cáo về mấy trăm gia đình bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại một cách tàn khốc. Những thành viên trong các gia đình này chỉ vì tín ngưỡng vào Chân-Thiện-Nhẫn, tu luyện Pháp Luân Công mà bị ĐCSTQ bức hại tàn khốc, gia đình tan vỡ, nếm trải biết bao đau thương, khiến cho người ta nghe xong không khỏi rơi lệ. Thử hỏi có bao nhiêu thân nhân của những học viên Pháp Luân Công nước mắt tuôn trào vào mỗi dịp Tết Trung Thu đến? Cứ mỗi dịp Trung Thu trăng tròn, giọng nói và vẻ mặt tươi cười của những học viên Pháp Luân Công vô tội đã bị bức hại đến chết lại hiện rõ trước mắt, điều này càng khiến cho người ta không khỏi lo lắng cho số phận của những học viên Pháp Luân Công khác vẫn còn bị nhốt trong lao ngục.
Ba anh em nhà họ Trần ở làng Đông Tống, huyện Lạc Ninh, thành phố Lạc Dương, tỉnh Hà Nam: anh lớn Trần Dược Dân, anh hai Trần Thiếu Dân và em út Trần Hiếu Dân chỉ vì kiên trì tu luyện Pháp Luân Công, nỗ lực đề cao đạo đức, làm người tốt, mà cả ba anh em liên tiếp bị cảnh sát Trung Cộng bắt cóc, đổ tội vu khống và bị bức hại đến chết. Hiện nay, ở nhà chỉ còn lại người mẹ già hơn 70 tuổi và người anh ba sống nương tựa vào nhau. Ông Trần Hiếu Dân bị bức hại trong nhà ngục Tân Mật ở thành phố Trịnh Châu đến mức chỉ còn da bọc lấy xương, ông chịu hàm oan qua đời vào ngày 10 tháng 3 năm 2020 khi chỉ mới 51 tuổi.
Sĩ quan Dương Hưng Phúc của trường Đại học thành phố Nam Kinh tỉnh Giang Tô, cùng vợ là bà Trần Xuân Mỹ giữ chức y tá trưởng Bệnh viện nhi đồng ở thành phố Nam Kinh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 7 năm 1996. Trước khi tu luyện, ông Dương Hưng Phúc mắc nhiều chứng bệnh như thoát vị đĩa đệm thắt lưng, thoát vị đĩa đệm cột sống, viêm khớp phong thấp, viêm xoang v.v. và bị nghi ngờ mắc bệnh ung thư bàng quang. Ông thường hay bị chóng mặt hoa mắt, toàn thân yếu nhược, đi tiểu gấp và thường xuyên v.v. Hai tháng sau khi tu luyện Pháp Luân Công, những triệu chứng bệnh kể trên hoàn toàn biến mất, toàn thân trở nên nhẹ nhàng, tràn trề tinh lực. Do thành tích công tác nổi bật, cho nên ông đã được bình chọn là cá nhân tiên tiến vào năm 1997. Năm 1998, ông vinh dự được trao tặng huân chương hạng ba. Tháng 5 năm 1999, ông đã đến Bắc Kinh nhận giải thưởng và phát biểu tại lễ trao giải.
Vợ ông Dương là bà Trần Xuân Mỹ trước khi tu luyện đã từng mắc bệnh viêm gan B, di chứng liệt mặt, bệnh về đường tiêu hóa, viêm túi mật v.v. Ba tháng sau khi tu luyện Pháp Luân Công, toàn bộ triệu chứng bệnh đều biến mất, thân thể nhẹ nhàng vô bệnh, hơn chục năm nay bà chưa hề đụng đến một viên thuốc nào. Bà Trần nhiều lần được bệnh viện bình chọn giải cá nhân tiên tiến, hình mẫu nhân viên của công đoàn, cá nhân tiên tiến của phòng ban v.v.
Đôi vợ chồng ưu tú xuất sắc này chỉ vì kiên trì tu luyện Pháp Luân Công, ông Dương đã bị bắt giữ phi pháp vào trại lao động ba lần, bị cưỡng chế nghỉ hưu; bà Trần đã bị bắt giam kết án phi pháp ba lần và bị bắt giữ phi pháp vào trại lao động trong một năm. Hai vợ chồng nhiều lần bị bức hại cưỡng bức tẩy não, bị lục soát nhà bất hợp pháp mười lần. Vào tháng 4 năm 2012, bà Trần bị bắt cóc đến trại tập trung Nam Kinh, bị cưỡng bức sử dụng những loại thuốc không rõ nguồn gốc. Ngày 24 tháng 12 năm 2016, bà Trần chịu hàm oan qua đời ở tuổi 62.
Kỷ Quảng Kiệt là một học viên Pháp Luân Công ở thành phố Hợp Phì, tỉnh An Huy đã bị cảnh sát bắt cóc, kết án phi pháp bảy năm, và bị tra tấn tàn khốc như không cho ngủ trong ba ngày ba đêm, hai tay bị còng ngược ra sau ghế, bị cưỡng ép truyền các loại thuốc không rõ nguồn gốc v.v. Học viên này đã chịu hàm oan qua đời trong nhà ngục Túc Châu. Vợ của anh là cô Trương Lan Bình cũng bị bắt lao động phi pháp hai lần. Cô suýt mất mạng vì bị bức thực hết sức dã man.
Nỗi bất hạnh mà người nhà của Kỷ Quảng Kiệt gặp phải còn hơn thế nữa. Em gái của Kỷ Quảng Kiệt là Kỷ Quảng Hùng, đã từng là giáo sư ở một trường tiểu học trực thuộc Đại học An Huy. Vì kiên trì tu luyện Pháp Luân Công, cô ấy đã bị nhân viên các cấp của ĐCSTQ nhiều lần sách nhiễu, lục soát nhà, bắt giam, cưỡng chế tẩy não và bị tiêm vào người những loại thuốc không rõ nguồn gốc trong hơn mười năm. Cô đã chịu hàm oan rời khỏi thế gian. Em trai của Kỷ Quảng Kiệt là Kỷ Quảng Khuê, là một kỹ sư công trình. Anh ấy đã từng bị bức cung và tra tấn tàn nhẫn trong hơn 13 giờ đồng hồ, bị đâm tăm tre vào đầu ngón tay, bị tát vào mặt và đấm vào đầu, bị đánh mạnh vào vùng ngực, bị móc mắt v.v. Hơn nữa, anh ấy còn bị kết án phi pháp bốn năm.
Tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ và tập đoàn Giang Trạch Dân toàn diện trấn áp Pháp Luân Công, và thi hành chính sách tuyệt diệt “bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính, hủy hoại thân thể”. Ngoài ra, chúng còn sử dụng những thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn như “đánh đập đến chết không được tính là tội, những ai bị giết sẽ được tính là tự sát, không cho điều tra thân phận, lập tức mang đi hỏa thiêu”. Ít nhất đã có hơn 4.500 học viên Pháp Luân Công bị bức hại đến chết, còn có nhiều người lương thiện hơn nữa đang phải gánh chịu đủ loại cực hình tàn khốc cũng như phá hủy về tinh thần trong các nhà giam và trại lao động, thậm chí là bị mổ cắp nội tạng sống.
ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công kéo dài 21 năm cho đến tận hôm nay, cuộc bức hại tuyệt diệt nhân tính vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Dựa theo thống kê chưa toàn diện, vào nửa đầu năm 2020, ĐCSTQ đã kết án phi pháp 132 học viên Pháp Luân Công, đưa ra tòa thẩm tra 100 trường hợp, bắt giữ 66 người, vu khống đổ tội đưa đến viện kiểm sát và tòa án hết thảy 388 người. Nửa đầu năm 2020, có 24 học viên Pháp Luân Công từ 65 tuổi trở lên bị kết án oan, 11 người bị đưa ra tòa, 2 người bị nắt giữ, 25 người bị vu khống đưa đến viện kiểm sát và tòa án; trong số đó người cao tuổi nhất là 83 tuổi.
Mỗi dịp lễ tết lại thêm nhớ người thân, gia đình thiếu đi một người cắm cành thù du (theo phong tục vào ngày Tết Trùng Cửu, người ta thường cắm cành thù du để đuổi tà). ĐCSTQ khống chế bộ máy quốc gia, bức hại tàn khốc đối với các học viên Pháp Luân Công khiến cho nhiều gia đình tan vỡ, giấc mơ đoàn viên chỉ còn là hư không. Tình huống bi thảm mà ba anh em họ Trần ở Hà Nam, đôi vợ chồng sĩ quan nhà họ Dương, vợ chồng Kỷ Quảng Kiệt ở An Huy và người nhà của họ gặp phải cũng là bức chân dung của hàng nghìn hàng vạn học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc Đại Lục đang bị ĐCSTQ bức hại.
Căn cứ theo “Quy chế Rome của Tòa án Hình sự Quốc tế” (Rome Statute of the International Criminal Court) do Liên Hợp Quốc ban hành vào năm 1998, và “Luật Magnitsky” đã được Hoa Kỳ thông qua vào năm 2012, tội ác tày trời của tập đoàn Giang Trạch Dân không chỉ dừng lại ở “tội diệt chủng” và “tội phá hoại nhân loại”, mà nó còn vượt trên hết thảy những tội ác loài người đã từng phạm phải. Tất cả thủ phạm tham gia vào cuộc bức hại này đều không thể trốn tránh khỏi vòng vây pháp luật.
Việc truy cứu trách nhiệm đối với những kẻ hành hung vẫn đang không ngừng tiến triển. Vào trung tuần tháng 7 năm nay, học viên Pháp Luân Công ở 5 quốc gia là Mỹ, Canada, Anh, Úc và New Zealand đã trao bảng danh sách mới có tên những kẻ chịu trách nhiệm bức hại cho chính phủ các nước, yêu cầu các chính phủ thi hành biện pháp từ chối cấp thị thực đối với kẻ ác, thực hiện chế tài đóng băng tài sản. Danh sách lần này bao gồm những thẩm phán, người của đội quốc bảo, lãnh đạo cấp cao của Trung ương ĐCSTQ như Triệu Lạc Tế, Vương Mậu Lâm, Mạnh Kiến Trụ, cho đến những kẻ đứng đầu Phòng 610 từ xưa đến nay.
Đình chỉ bức hại là nguyện vọng chung của toàn nhân loại. Vào tháng 7, có 606 chính trị gia hàng đầu đến từ 30 quốc gia ở châu Úc, Bắc Mỹ, Trung Đông, châu Á Thái Bình Dương và châu Mỹ Latin bao gồm các vị Bộ trưởng, nghị viên Quốc hội, thượng nghị sĩ và nghị viên tiểu bang tiền nhiệm cũng như đương nhiệm đã cùng nhau ký tên vào tuyên bố chung biểu đạt sẽ theo dõi chặt chẽ về việc học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc Đại Lục không ngừng bị ĐCSTQ bức hại, đồng thời tán dương tinh thần của các học viên Pháp Luân Công đã kiên trì hòa bình lý tính phản kháng chính quyền ĐCSTQ tàn bạo trong suốt 21 năm qua, cũng như phê phán chỉ trích ĐCSTQ xâm hại nhân quyền và yêu cầu ĐCSTQ lập tức đình chỉ bức hại Pháp Luân Công.
Học viên Pháp Luân Công là những người tu luyện Phật Pháp, họ thản nhiên đối diện với sinh tử, lực lượng của tín ngưỡng vượt siêu xuất khỏi nỗi bi thương và u uất của người bình thường. Nhớ lại thời các đồng tu gặp phải bức hại, họ không hề bị hãm vào những buồn phiền cỏn con, bởi lẽ họ kiên tín vào thiên lý “tà không thể thắng chính, báo ứng không có sai sót”. Thuận theo chân tướng truyền bá rộng rãi, nhiều người dân Đại Lục năm đó đã bị lời nói dối của ĐCSTQ làm cho mờ mắt mà thù hận Pháp Luân Công nay cũng trở nên đồng tình, thấu hiểu, dần dần chuyển sang chấp nhận và ủng hộ. Có nhiều luật sư trong nước cũng công khai đứng ra biện hộ vô tội cho các học viên Pháp Luân Công.
“Nguyệt đáo Trung Thu phân ngoại minh” (dịch nghĩa: Trăng đến Trung Thu càng sáng hơn). Nhân dịp Tết Trung Thu sắp tới, người viết nguyện chúc thế nhân hiểu rõ chân tướng, nhìn rõ tình thế, không được tham gia vào cuộc bức hại. Mong rằng thế nhân ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, thiện đãi học viên Pháp Luân Công; cũng như nhanh chóng thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội của ĐCSTQ, bước theo con đường Thần đang dẫn lối thì nhất định sẽ đắc được sự bảo hộ và phúc báo từ thượng thiên. Người viết từ trong nội tâm hy vọng rằng dịp Trung Thu lần tới, cuộc bức hại này sẽ kết thúc, trên trời có trăng sáng, chốn nhân gian cũng được đoàn viên.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2020/9/25/中秋節的省思-412211.html
Đăng ngày 28-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.