Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 22-06-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi đang mang thai, tôi tin tưởng rằng con tôi rất may mắn. Tuy nhiên việc giáo dục con lại không diễn ra suôn sẻ. Khi tôi dạy cháu bính âm và tiếng Anh, tôi rất bực mình nếu cháu không hiểu. Tôi ngạc nhiên khi bản thân lại có thể cư xử như vậy.

Ở nơi làm việc, tôi là một nhân viên tốt và tôi đối đãi với những người lớn tuổi trong gia đình bằng sự kính trọng. Tuy nhiên khi con trai tôi không làm được như tôi mong đợi, tôi trở thành một người mẹ tồi.

Tôi không phải là người nuông chiều để làm hư con. Tôi nói tôi không cần con phải đứng đầu lớp. Nhưng tôi yêu cầu con phải nhẫn khi cư xử với những người khác. Khi con trai không ghi nhớ những điều mà tôi đã lặp đi lặp lại nhiều lần, tôi không thể kiềm chế được bản thân và la mắng con. Sau đó, tôi học Pháp để tìm ra sơ hở của mình và xin lỗi con. Điều này diễn ra nhiều lần. Tôi vẫn không xử lý được thật tốt cảm xúc của mình.

Trẻ nhỏ không biết gì khi chúng đến thế giới này. Tuy nhiên, tôi lại mong muốn con của tôi có thể nắm bắt ngay lập tức mọi thứ mà tôi dạy cháu. Nếu cháu không hiểu hoặc chậm hiểu, tôi sẽ nổi giận.

Tôi tuyên bố rằng tôi không mong cháu đứng đầu lớp, nhưng điều đó không thực sự đúng. Điều đó phản ánh văn hóa Đảng của tôi. ĐCSTQ tuyên bố rằng tất cả là vì người dân nhưng trên thực tế, Đảng cưỡng ép người dân phục vụ mình.

Khi tôi dạy con trai học thuộc các bài thơ, tôi không kiên nhẫn và yêu cầu con phải học thuộc thật nhanh. Con trai tôi chán nản và bắt đầu khóc. Tôi bắt đầu bực bội và nói: “Con nghĩ khóc có tác dụng à? Đứng lên và nhẩm bài thơ cho đến khi con có thể ghi nhớ!”

Sau một buổi trưa và một buổi tối cố gắng, con trai tôi vẫn không thể nhớ được một bài thơ. Tôi hướng nội và nhận ra cách mình dạy con thực sự đang bị cựu thế lực lợi dụng. Tôi đang cố gắng thỏa mãn chấp trước vào danh của mình. Nếu con trai không thể hiện tốt như tôi mong đợi, tôi sẽ phạt cháu. Tôi không cân nhắc đến những khó khăn của cháu và không thực sự muốn giúp cháu. Nếu muốn, tôi đã không phạt con và thay vào đó, tôi sẽ cố gắng tìm những cách khác để giúp con.

Chính niệm đến từ học Pháp

cựu thế lực hành động theo cách tương tự, bức hại các học viên rồi gọi nó là “trợ giúp các học viên.” Chúng khảo nghiệm chính niệm của các đệ tử Đại Pháp bằng cách bức hại họ. Nhưng chính niệm không thể hình thành trong bức hại – chính niệm đến từ học Pháp và tu luyện Đại Pháp vững chắc.

Sư phụ giảng:

“Đại Pháp là trí huệ của Sáng Thế Chủ. Ông là căn bản của khai thiên tịch địa, của tạo hoá vũ trụ, nội hàm từ cực nhỏ đến cực lớn, có triển hiện khác nhau tại các tầng thứ thiên thể khác nhau.” (Luận Ngữ, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Khi chúng ta liên tục vứt bỏ những quan niệm con người và cải biến bản thân thông qua liên tục học Pháp, Sư phụ sẽ giúp chúng ta thanh trừ những vật chất bất hảo.

Loại chấp trước nào theo sau cách nghĩ của cựu thế lực? Tôi từng rất tự hào nếu tôi là người giỏi nhất. Khi con trai tôi có vẻ chậm chạp, tôi không thể chấp nhận điều ấy và nổi cáu với cháu. Thực tế, đó chính là chấp trước vào danh của tôi.

Là một học viên Đại Pháp, khi tôi có chấp trước ích kỷ như vậy, tôi không thể giáo dục con mình tốt, chưa nói đến việc giảng chân tướng thức tỉnh lương tâm của mọi người. Khi nóng giận, tôi không thể giúp gì cho cháu.

Cũng tương tự khi chúng sinh bị tuyên truyền của ĐCSTQ kiểm soát. Tôi cảm thấy rất khó chịu khi tôi không thể thuyết phục được mọi người rằng họ đã bị ĐCSTQ lừa gạt. Sau đó tôi kết thúc bằng việc phàn nàn về họ. Thực ra, nếu tôi từ bi, tôi sẽ bình tĩnh và giúp họ phân tích tình huống cùng các lý do. Ngay cả khi tôi không thể thay đổi họ, ít nhất họ cũng cảm nhận được thiện tâm của tôi.

Nếu không học Pháp tốt, tôi tin rằng tôi sẽ giống như những phụ huynh khác và ép con mình trở thành một trong những đứa trẻ đứng đầu lớp. Tôi sẽ mong cháu giống như một người thường. Vì thế tôi đã chính lại bản thân và bây giờ tôi giáo dục con bằng cách tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.

Gần đây giáo viên của con trai tôi đã nói với cháu: “Con rất bình tĩnh và thẳng thắn. Con học tập rất chăm chỉ. Con không tranh cãi nhưng con có khả năng phân biệt đúng, sai. Con không nói nhiều nhưng con hiểu biết và giúp đỡ người khác.”

Trên đây là chút chia sẻ của tôi trong quá trình tu luyện, nếu có điểm nào không đúng với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/22/407295.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/28/186528.html

Đăng ngày 09-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share