Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-01-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1996. Vào thời điểm đó, tôi là một giám sát viên của một sở của thành phố. Tôi thường nhận quà hối lộ nhưng không nghĩ rằng đó là việc sai trái vì tôi không đòi hỏi mà là do họ tự nguyện.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi ngộ ra rằng tiêu chuẩn phân biệt tốt và xấu là Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đã không còn lợi dụng quyền hành để tư lợi và từ chối nhận hối lộ.

Trong một cuộc kiểm tra, có người cố gắng đưa tiền hối lộ cho tôi nhưng tôi đã từ chối và giải thích rằng mình là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tuân theo Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và không thể nhận tiền hối lộ.

Người này sau đó đã tố cáo tôi tới ủy ban thành phố, nói rằng tôi đang tuyên truyền cho Pháp Luân Đại Pháp. Giám đốc bộ phận của tôi nói rằng tôi đã đúng khi từ chối nhận hối lộ và quyền tự do tín ngưỡng của tôi cần được tôn trọng.

Một lần khác, một người đã yêu cầu trưởng dự án trong nhóm đưa khoản tiền cất riêng cho tôi. Tôi trả lại và giải thích rằng tôi không thể lấy nó vì tôi là một học viên Đại Pháp.

Đoàn kiểm tra đã phát hiện ra một số khác biệt trong hồ sơ kế toán của công ty. Người kế toán của công ty đã cố gắng hối lộ đoàn kiểm tra để che giấu. Khi mọi việc lắng xuống, tôi đã trả lại số tiền anh ta đưa và nói với người kế toán rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp không nhận hối lộ hoặc cố ý làm hại người khác. Anh ta đã rất cảm kích trước việc làm của tôi.

Bất cứ khi nào không thể trả lại số tiền mà ai đó đã cho, tôi sẽ quyên góp cho các trung tâm, sinh viên nghèo hoặc gia đình có hoàn cảnh khó khăn.

Nhiều người, đặc biệt là những người trong chính phủ đã bị lừa dối bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), nói tôi nên tin tưởng vào chế độ. Họ nói rằng Đảng là tốt và sẽ lo mọi việc cho nhân dân.

Tham nhũng và hối lộ là việc bình thường trong Đảng và giới lãnh đạo, vậy thì làm sao mà nó có thể là tốt? Tuy nhiên, khi tôi từ chối nhận hối lộ và tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn thì tôi lại bị đối xử như một tên tội phạm. Lý luận và niềm tin của họ đối với ĐCSTQ là vô lý.

Từ lâu, tôi đã biết Đảng thực sự như thế nào bởi bản thân đã phục vụ trong quân đội ở Bắc Kinh trong các cuộc biểu tình tại Quảng trường Thiên An Môn.

Vào ngày 4 tháng 6 năm 1989, chính quyền đã nói dối với những người lính là sinh viên đã tập trung ở Quảng trường Thiên An Môn để gây rối và sau đó phái những người lính đến để giết họ. Sau đó, thật đáng hổ thẹn khi ĐCSTQ tuyên bố rằng không một người nào chết trong vụ việc này.

Chính quyền tiếp tục nói dối về bản chất của sự kiện ngày 4 tháng 6, giống hệt như cách họ đang làm với vụ tự thiêu tại Quảng trường Thiên An Môn năm 2001. Đó là một sự kiện mà Đảng đã cố gắng lừa dối để công chúng thù ghét Pháp Luân Đại Pháp.

Khi còn ở trong quân đội, tôi được biết rằng Mao Trạch Đông rất mê tín, nhưng ông ta lại buộc mọi người không được tin vào thần thánh và nói rằng đó là duy tâm và mê tín. Ông ta thường nói về vận mệnh của bản thân và thậm chí còn đặt tên cho đơn vị bảo vệ cá nhân của mình là 8341. Cuối cùng, ông qua đời ở tuổi 83 sau 41 năm nắm quyền.

Nắm bắt mọi cơ hội để cứu người

Cho dù đang ở nơi làm việc, ra ngoài mua sắm hay ở bữa tiệc của một người bạn, tôi đều tận dụng mọi cơ hội để giảng chân tướng cứu người. Tôi chủ yếu nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp, hiệu quả của Đại Pháp trong việc cải thiện sức khỏe, làm cách nào Đại Pháp dạy người ta trở nên tốt hơn và tại sao có cuộc bức hại.

Một trong những quản lý của công ty đã hỏi bằng cách nào bệnh da liễu của tôi đã khỏi vì vợ anh cũng gặp vấn đề tương tự. Trước khi tu luyện Đại Pháp tay tôi thường bị mưng mủ vàng. Sau khi bắt đầu tu luyện, tay tôi đã lành hẳn.

Tôi đến nhà anh vào tối hôm đó, nói với vợ anh chân tướng về Đại Pháp và giúp cô thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi bảo cô ấy thành tâm niệm “Pháp Luân Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”. Và ngay sau đó, chứng rối loạn da của cô đã được chữa khỏi.

Sau khi nghỉ hưu, tôi quyết định dạy một lớp trong lĩnh vực của mình. Tôi sẽ nói với các sinh viên, gia đình của họ và các giáo viên về Đại Pháp. Lúc đầu, tôi có chút lo lắng rằng có ai đó sẽ tố cáo tôi. Nhưng tôi nhận ra rằng mình đang làm điều đúng đắn nhất, vì vậy không ai có thể bức hại tôi. Mặc dù ban đầu có chút can nhiễu nhưng tôi đã dạy trong sáu năm. Nhiều người đã biết về Đại Pháp và cuộc bức hại, và một số người đã thoái đảng.

Xé các biểu ngữ phỉ báng tu luyện

Vài năm gần đây, tôi và vợ đã xé những biểu ngữ có nội dung phỉ báng Đại Pháp.

Một lần, các biểu ngữ được treo ở ngã tư đông đúc nhất trong khu vực của chúng tôi, vì vậy khó gỡ bỏ chúng. Chúng tôi lo lắng về việc bị bức hại nếu ai đó tố cáo chúng tôi hoặc chúng tôi bị nhận diện bởi các camera trên đường phố. Mặc dù vậy, chúng tôi cảm thấy vẫn cần phải gỡ các biểu ngữ này xuống.

Chúng tôi đã cầu xin Sư phụ điểm hoá và giúp đỡ. Vào một ngày trời mưa, chúng tôi đã gỡ bỏ được tấm biểu ngữ đó xuống bằng một chiếc ô và thoát ra khỏi khu vực đó một cách an toàn mà không bị phát hiện.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/17/399109.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/24/185182.html

Đăng ngày 25-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share