Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Úc
[Minh Huệ 03-07-2020] Gần đây, virus Trung Cộng đang lan rộng tại Bắc Kinh. Chúng tôi bắt đầu gọi điện thoại cho các viên chức trong ngành công an, kiểm sát, và tư pháp tại Bắc Kinh để nói với họ chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại, cũng như khuyên họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình với các bạn đồng tu.
Khi bắt đầu gọi điện thoại về Trung Quốc, tôi đã gặp phải nhiều can nhiễu. Thiết bị mà tôi dùng để gọi điện thoại bị nhiễu sóng, và đồng tu kỹ thuật đã không thể sửa được. Anh ấy giới thiệu cho tôi một thiết bị khác dễ sử dụng hơn. Nhưng khi tôi dùng thiết bị mới này để gọi điện, người nhận không thể nghe rõ được lời tôi nói.
Gần đây, các đồng tu nói rằng có ít người trả lời cuộc gọi của họ hơn so với trước đây. Lúc đầu tôi đã không chú ý nhiều tới điều này. Ngoài miệng thì tôi nói rằng mình nên duy trì chính niệm khi gọi điện thoại, nhưng trong tâm tôi luôn có một chủng vị tư mà tôi không biết gọi là gì. Vấn đề nằm ở đâu đây?
Một buổi sáng khi tôi đang học Pháp, trong đầu tôi bỗng xuất ra hai từ: “quan niệm”. Đúng vậy, quan niệm của tôi chính là chướng ngại. Tôi vẫn còn sở thích liên quan tới các thiết bị dùng để gọi điện thoại.
Lần này, tôi tĩnh tâm học Pháp. Tôi phát chính niệm thanh trừ các niệm đầu bất hảo, các quan niệm bất hảo trong tư tưởng, cùng các nhân tố bất hảo trong không gian khác đang can nhiễu và cản trở chúng sinh được đắc cứu. Tôi lại bắt đầu gọi điện thoại. Khi tôi buông bỏ các quan niệm của mình, Sư phụ đã cải biến hoàn cảnh giúp tôi.
Tôi thực hiện chín cuộc gọi, tám người trong số đó đã trả lời và lắng nghe trong hơn 10 phút. Tôi giảng chân tướng, và cho họ số điện thoại của Tổ chức Thế giới Điều tra về cuộc bức hại Pháp Luân Công, tôi cũng nói cho họ biết về phần mềm có thể giúp họ đột phá phong toả Internet ở Trung Quốc.
Tôi nhận ra rằng chỉ khi tôi thực sự dụng tâm tu luyện, thì tôi mới có thể loại bỏ được nhân tâm và các quan niệm người thường. Sư phụ sẽ an bài những thứ tốt nhất cho tôi.
Một lần, một người đàn ông hỏi tôi gọi tới từ đâu. Khi biết tôi gọi từ Sydney, ông ấy nói rằng ông vừa trở về từ Úc. Tôi nói với ông ấy rằng chính phủ Úc đã làm tốt việc kiểm soát sự bùng phát của virus Trung Cộng, bởi vì họ đã yêu cầu một cuộc điều tra độc lập về nguồn gốc của loại virus này. Bang Victoria đã không làm tốt, bởi họ đã ký thỏa thuận tham gia vào chương trình “Một vành đai – Một con đường” của ĐCSTQ. Tôi nói tiếp rằng làn sóng bùng phát virus thứ hai sẽ lan đến Bắc Kinh, tôi khuyên ông ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, và khuyên ông thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Ông ấy cảm ơn tôi và gác máy.
Tôi nhận thấy mọi người muốn nghe chân tướng nhưng vẫn sợ ĐCSTQ. Một lần, tôi kết nối điện thoại và nói với người ở đầu dây bên kia về việc Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền trên khắp thế giới như thế nào. Anh ấy nói rằng cuộc gọi này có thể bị theo dõi. Tôi đáp: “Đừng ngại, anh không cần lên tiếng, chỉ cần lắng nghe tôi”. Tôi giảng rõ chân tướng cho anh ấy và khuyên anh không nên tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy đã lắng nghe trong một khoảng thời gian khá lâu.
Một buổi sáng sớm, một đồng tu ở cùng nhà chúng tôi đã đóng sầm cửa lại khi cô ấy rời đi. Chồng tôi không được khỏe nên anh khá nhạy cảm với tiếng ồn. Anh liền quát lên. Tôi yêu cầu anh nói nhỏ lại vì lúc đó mới 4 giờ sáng, tiếng la mắng lớn như thế có thể sẽ làm phiền hàng xóm. Anh càng quát lớn tiếng hơn, thậm chí còn nói lời thô tục với tôi. Anh nói sẽ không cho tôi gọi điện thoại về Trung Quốc nữa nếu tôi không góp ý với vị đồng tu kia về cách hành xử của cô ấy.
Tôi nhận ra mình có thiếu sót. Tôi không nói gì nữa mà bắt đầu phát chính niệm để thanh trừ hết thảy các nhân tố can nhiễu trong trường không gian của chúng tôi. Khi tôi tĩnh tâm xuống, chồng tôi đã ngừng la mắng.
Về trường năng lượng xung quanh các đệ tử Đại Pháp, Sư phụ giảng:
“Trường ấy có tác dụng gì? Như mọi người biết, những người tu luyện chính Pháp chúng ta đều có một loại cảm giác thế này: vì đã tu luyện chính Pháp, họ giảng từ bi, họ đồng hoá với đặc tính Chân Thiện Nhẫn của vũ trụ; do vậy các học viên chúng ta ngồi trong trường này đều có cảm thụ, rằng trong tư tưởng không có niệm đầu nào xấu; hơn nữa rất nhiều học viên chúng ta ngồi tại đây thậm chí không nghĩ đến hút thuốc, cảm thấy bầu không khí hết sức tốt lành, hết sức thoải mái; đó chính là [vì] năng lượng mà người tu luyện chính Pháp mang theo [bên mình]; trong phạm vi của trường này thì [nó] khởi tác dụng ấy”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
“Người mang tư tưởng xấu, khi nghĩ đến những thứ không đúng đắn, gặp tác dụng mạnh mẽ của trường của chư vị, cũng có thể thay đổi tư tưởng của họ, có thể khi ấy họ liền không nghĩ việc xấu nữa. Có thể có người muốn [nhục] mạ người khác, đột nhiên lại thay đổi tư tưởng, không nghĩ đến [nhục] mạ nữa. Chỉ có trường năng lượng của tu luyện chính Pháp mới có tác dụng như vậy. Do đó trong Phật giáo quá khứ có câu rằng: “Phật quang phổ chiếu, lễ nghĩa viên minh”, chính là ý nghĩa này”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Tôi đã rất chấn động khi đọc đoạn Pháp trên. Tôi nhận ra rằng tôi kém quá xa so với yêu cầu của Pháp. Tôi cần hướng nội và tu chính bản thân cho tốt thì mới đạt được yêu cầu.
Trong quá trình gọi điện thoại giảng chân tướng, tôi đã minh bạch được rằng Sư phụ đã an bài con đường tốt nhất cho mỗi đệ tử Đại Pháp chúng ta. Chỉ cần chúng ta thật sự dụng tâm tu luyện, chúng ta sẽ đạt được đề cao.
Xin vui lòng chỉ ra những điều chưa phù hợp trong nhận thức của tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/3/408449.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/15/185892.html
Đăng ngày 09-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.