Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ tại Paris

[MINH HUỆ 18-08-2020] Ngày 16 tháng 8 năm 2020, nhiều du khách đã đến Quảng trường Tự do và Nhân quyền, bởi vì quảng trường này có góc nhìn lý tưởng để chiêm ngưỡng tòa tháp Eiffel, biểu tượng của Paris.

eb2bb25430d56dbfe06fa18c093c3199.jpg

Các học viên tổ chức các hoạt động tại Quảng trường Tự do và Nhân quyền Paris để nâng cao nhận thức về cuộc bức hại đang diễn ra ở Trung Quốc

04c6abaa7b99d19b8888286da3b412af.jpg

402f957cddc276d20543616ebbc9af43.jpg

Nhiều người bị thu hút bởi bảng thông tin về Pháp Luân Công

2ecf3c07137f93eb8040791c006aa6ab.jpg

ffa1117354842c78296bb81a1140c4cd.jpg

Du khách dừng lại để tìm hiểu về cuộc bức hại

9ed7b94eabc7a52ef65e1408457bc2cb.jpg

f7b18a8463b25e2d47858d2d93133610.jpg

Du khách ký bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt cuộc bức hại

Nhiều du khách đã bị thu hút bởi âm nhạc luyện công nhẹ nhàng của Pháp Luân Công, và đã đến trước quầy thông tin của các học viên. Một số người đọc thông tin trên các bảng trưng bày, trong khi một số khác đứng yên lặng chiêm ngưỡng các học viên trình diễn các bài công pháp. Một cặp đôi trẻ người Pháp đã tham gia luyện các bài công pháp cùng các học viên.

120eb7ad64047ee5d818ce1440800170.jpg

Cô Mergem Zerguit (người phụ nữ mặc đồ đen) cùng chồng, anh Ali Bauyaite (người đàn ông mặc đồ màu đen), tập các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp

Một phụ nữ có tên Mergem Zerguit, hiện đang học kế toán, cùng chồng cô, anh Ali Bauyaite, làm việc trong lĩnh vực công nghệ thông tin, bị thu hút bởi âm nhạc luyện công nên đã nán lại. Sau đó họ tham gia luyện các bài công pháp cùng các học viên. Cô Zerguit cho biết: “Các bài công pháp rất dễ chịu. Tôi cảm thấy một trường năng lượng mạnh mẽ. Chúng tôi hy vọng tìm được một điểm luyện công gần nhà để có thể luyện công hàng tuần. Tôi rất vui khi có được cơ hội này để học các bài công pháp.”

bb77a1da19655ec28babdbf9357edcc8.jpg

Anh Alex Delin và Jérémy Torregrosa ký bản kiến nghị kêu gọi chấm dứt tội ác ở Trung Quốc

Anh Alex Delin, một thương gia ở Paris, đã ký bản kiến nghị sau khi đọc các bảng thông tin. Anh cho biết: “Tôi không biết về môn tu luyện này nhưng biết một người đã bị cầm tù trong một thập kỷ sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy bị tra tấn tàn bạo, và nội tạng của anh ấy bị lấy đi mà không được sự đồng ý. Tôi không thể nhìn những việc như thế xảy ra mà không làm gì cả.”

Anh Jérémy Torregrosa, một người bạn của anh Alex, nói thêm: “Hôm nay tôi mới biết một người có thể bị bỏ tù vì thực hành thiền định, dù người đó không làm hại ai cả. Điều khiến tôi thấy rất đau buồn là việc tra tấn và thu hoạch nội tạng vẫn đang diễn ra ở Trung Quốc.”

Ông Vương Long Mông đến từ Trung Quốc và đã buộc phải trốn ra nước ngoài vì tham gia vào cuộc biểu tình của học sinh sinh viên ở Quảng trường Thiên An Môn năm 1989. Ngày hôm đó ông cũng đến Quảng Trường Tự do và Nhân quyền, ông cho biết: “Đối với tôi, Pháp Luân Công là một tín ngưỡng tâm linh. Hiến pháp Trung Quốc cho phép tự do tín ngưỡng, nhưng trên thực tế bất kỳ tổ chức nào lớn mạnh hơn Đảng Cộng sản Trung Quốc đều sẽ bị đàn áp. Tôi thấy được điều này vào năm 1999, khi Giang Trạch Dân đang cầm quyền. Thời điểm đó tôi đang ở Hoa Kỳ. Bạn bè của tôi ở Hoa Kỳ, những người cũng tham gia cuộc biểu tình của sinh viên năm 1989, và tôi đều ủng hộ các hoạt động của Pháp Luân Công.”

Ông nói với các học viên rằng ông theo Phật giáo, và ông cũng biết các bài giảng của Thiên Chúa giáo khi ở nước ngoài. “Tôi có thể hiểu được các Pháp lý của Pháp Luân Đại Pháp, đó là Chân-Thiện-Nhẫn. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) không có lý do gì để cấm đoán và cuộc đàn áp rất tàn bạo. Tội ác thu hoạch nội tạng vượt quá cả giới hạn nhân tính, và không thể dung thứ.” Ông cho biết ông vẫn luôn ủng hộ Pháp Luân Công trong suốt những năm qua. “Một nhóm bạn tôi là nạn nhân của vụ thảm sát ngày 4 tháng 6 đã qua đời. Những người còn sống vẫn đang đấu tranh vì dân chủ ở Trung Quốc. Pháp Luân Công là nhóm kiên cường nhất.” Ông nghĩ với tình hình hiện tại ở Trung Quốc và quốc tế, việc ĐCSTQ sụp đổ là không thể tránh khỏi, “đó là nhờ vào Pháp Luân Công. Đây là kết quả của những nỗ lực lâu dài của họ nhằm phản bức hại.”

Một người đàn ông có tên Alain là chuyên gia pháp lý, anh đã ký bản kiến nghị để chấm dứt nạn thu hoạch nội tạng sau khi đọc các bảng trưng bày của các học viên. “Lấy đi nội tạng của một người mà không được đồng ý rồi định giá từng bộ phận và đem bán, đó chính là thảm sát! Mà lại là giết hại một người còn đang khỏe mạnh; điều đó thật kinh hoàng. Loại bác sỹ nào mà lại làm việc như vậy?” Ông sững sờ khi biết việc thu hoạch nội tạng được ĐCSTQ hậu thuẫn. “Tôi thực sự không hiểu được tại sao một môn tu luyện ôn hòa thế này … không làm hại bất kỳ ai…. lại bị cấm? Nội tạng của họ bị lấy đi và bị bán để kiếm lời? Tôi phải ký bản kiến nghị để chấm dứt tội ác này.” Ông cầm đi một số tài liệu, nói rằng ông nhất định sẽ đọc chúng.

Một phụ nữ có tên Sandrine là một cán bộ y tế, cùng với chồng đã ký bản kiến nghị. Bà cho biết: “Tôi ký bản kiến nghị này bởi vì bất kể các bạn là ai, dù là người Pháp, người Trung Quốc, hay dân tộc nào đi nữa, mọi người đều cần có quyền tự do và dân chủ. Tôi biết Trung Quốc là một nước cộng sản, nhưng từ những điều tôi thấy hôm nay, môn này cũng như yoga; không gây hại gì đến người khác hay xã hội. Tôi cho rằng chính quyền Trung Quốc cần để người dân tự do tu luyện môn này.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/8/18/410657.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/30/186561.html

Đăng ngày 02-09-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share