Bài viết của Thường Tân

[MINH HUỆ 06-07-2020] Sau khi lệnh cách ly vì đại dịch virus corona tại Vũ Hán được gỡ bỏ, tôi quyết định rời khỏi thành phố để đi tìm việc làm.

Vào một ngày nọ, tôi bắt gặp một tấm biểu ngữ nhỏ được dán trên cột dây điện thoại. Đi xuống khỏi xe buýt, tôi tiến đến gần cây cột và đã rất phấn khích ngoài tưởng tượng khi thấy được dòng chữ quen thuộc: “Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”.

Vì tấm biểu ngữ này đã phai màu nên tôi chắc chắn rằng nó đã được dán ở đây một khoảng thời gian rất lâu rồi, nhưng những ký tự lớn kia vẫn còn rất rõ ràng. Sự tôn trọng đối với những học viên Pháp Luân Công địa phương ngay lập tức dâng lên trong lòng tôi. Sau khi đọc được dòng chữ này, tôi cảm thấy như mình vừa được tẩy tịnh – nỗi sợ, sự áp lực, và tất cả những khó khăn tôi gặp phải trong đại dịch dường như đã được xoá bỏ trong khoảnh khắc. Tôi đã gửi một tấm hình chụp lại tấm biểu ngữ này cho bạn bè của mình và họ cũng được truyền cảm hứng giống như tôi.

2020-7-4-i075222_01--ss.jpg

Tấm biểu ngữ được dán trên cột điện thoại

Tôi đã gặp các học viên Pháp Luân Công khi còn đang bị giam giữ trong tù và đã chứng kiến sự đối xử tàn bạo của những cơ quan thực thi pháp luật đối với các học viên Pháp Luân Công, thậm chí ngay cả khi họ chỉ kháng cự lại một cách tường hoà với các lớp tẩy não bắt buộc được thiết lập trong tù nhằm ép họ phải từ bỏ đức tin của mình.

Tôi học được từ các học viên rằng, trái ngược với những gì Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tuyên truyền trên những phương tiện truyền thông đại chúng, Pháp Luân Công là một phương pháp tu luyện truyền thống mang lại lợi ích cho cả tâm lẫn thân và những học viên Pháp Luân Công đều sống tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để trở thành những người tốt.

Trụ cột của Trung Quốc

Lần đầu tiên tôi bị chuyển đến Nhà tù Phạm Gia Di tại tỉnh Hồ Bắc, vì những tai tiếng của mình mà nhiều tù nhân ở đây đều đã biết đến tôi và họ rất sợ tôi. Buồn cười thay, cũng chính vì lý do này mà lính canh đã chỉ định tôi trở thành tù nhân đứng đầu chịu trách nhiệm canh chừng các tù nhân mới.

Tất cả những học viên Pháp Luân Công bị kết án tù tại tỉnh Hồ Bắc đều bị giam giữ tại Nhà tù Phạm Gia Di. Vì những thứ tiêu cực chính phủ tuyên truyền nhằm lăng mạ Pháp Luân Công, tôi đã có ấn tượng xấu về tất cả các học viên Pháp Luân Công mặc dù tôi không thật sự biết Pháp Luân Công là gì. Lính canh bảo tôi quản thúc họ, cố gắng bắt họ thừa nhận mình có tội và khiến họ phải tuân thủ nội quy của nhà tù. Cho dù tôi có cố gắng như thế nào, những học viên đó vẫn từ chối nghe lời tôi. Sự thật là việc họ không e sợ tôi đã làm tôi mất mặt, vì tất cả những người khác sẽ nhanh chóng vâng lời. Tức giận, tôi đã cư xử thô lỗ với họ.

Tôi đã kết bạn với một tù nhân khác và anh ấy rất cảm thông với các học viên, bởi vì giống như họ, anh cũng bị kết án oan. Anh ấy nói rằng những bài giảng của Pháp Luân Công rất hay và các học viên đều rất tốt nhưng họ đã bị ĐCSTQ đối xử bất công. Anh hiểu vì sao họ từ chối tuân thủ các nội quy ở nhà tù và bảo tôi hãy đối xử tốt với họ.

Sau đó tôi được sắp xếp tới khu giam giữ các học viên và chứng kiến những lính canh ở đây ngược đãi họ nhằm cưỡng ép họ từ bỏ đức tin của mình. Sự tra tấn rất khủng khiếp.

Nhà tù Phạm Gia Di là một nhà máy nô lệ khi mà các tù nhân bị bắt phải làm việc cực nhọc trong một thời gian dài một cách vô lý. Một ngày của chúng tôi bắt đầu trước bình minh, khi mà mọi người phải ngồi xổm trên nền nhà để điểm danh. Một buổi sáng nọ, người đứng đầu những tù nhân đã chỉ ra phía sau và nói: “Họ là trụ cột của đất nước chúng ta!” Quay đầu lại, tôi thấy các học viên Pháp Luân Công đang đứng một cách dũng cảm trong bóng tối trước những cơn gió lạnh.

Nếu như các học viên thừa nhận rằng họ có tội và tuân thủ các nội quy ở đây thì cuộc sống trong tù của họ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Nhưng tất cả họ đều kiên định vào sự thật rằng Pháp Luân Công là tốt và họ là vô tội. Chính vì vậy mà họ phải chịu đựng sự tra tấn dã man. Lính canh còn xúi giục các tù nhân ngược đãi họ. Mặc dù vậy, những học viên tôi từng gặp đều kiên định vào đức tin của mình, và họ thường hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Giúp đỡ các học viên

Quản lý nhà tù đã đặt ra một luật lệ rằng các học viên Pháp Luân Công chỉ được “một miếng mỗi bữa ăn”, “một tiếng ngủ mỗi ngày” và “một chiếc quần vào mùa đông”. Toà nhà không được sưởi ấm và các lính canh đổ nước lạnh lên người các học viên để khiến họ lạnh cóng đồng thời bắt họ làm việc nhiều giờ liền mỗi ngày.

Một lần tôi tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa người tù nhân đứng đầu và một học viên. Học viên này nói rằng họ không phạm tội và ĐCSTQ đã vi phạm pháp luật khi đàn áp những người vô tội. Ngược đãi tù nhân chính trị không chỉ vi phạm luật trong nhà tù mà còn vi phạm Luật Hình sự của Trung Quốc. Người học viên ấy nói rằng anh đang lên kế hoạch để kiện nhà tù và các lính canh ở đây.

Cảm thông với hoàn cảnh của các học viên và ấn tượng bởi sự liêm chính và dũng cảm của họ, tù nhân đứng đầu và tôi luôn giúp đỡ họ bất cứ khi nào có thể, bao gồm việc truyền đi các tờ ghi chú, canh chừng giúp họ mỗi khi lính canh đi tuần tra các phòng giam, và giúp họ giấu các tờ ghi chú.

Các bài giảng của Pháp Luân Công giúp tôi bỏ uống rượu và hút thuốc

Bạn tôi và tôi đã thay phiên nhau đọc Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công một cách bí mật. Tôi đọc xong chỉ trong một lần và nghĩ rằng cuốn sách này rất tuyệt. Bởi vì tôi giúp các học viên truyền đi những tờ ghi chú, nên tôi có cơ hội được đọc những bài giảng khác của Đại sư Lý Hồng Chí, Nhà sáng lập Pháp Luân Công. Dần dần tôi đã ngừng uống rượu và hút thuốc, nhờ vào những bài giảng của Pháp Luân Công mà tôi đã bỏ được các thói quen xấu của mình.

Mặc dù hút thuốc được cho phép tại Nhà tù Phạm Gia Di, nhưng uống rượu thì bị cấm. Những tù nhân nào có tiền, họ sẽ hối lộ lính canh mua cho họ rượu và thức ăn. Thậm chí có một vài tù nhân bán rượu và thuốc lá cho các tù nhân khác. Dù vậy, nếu bị bắt vì uống rượu, họ sẽ bị trừ điểm. Cuộc sống của tôi đã trở nên dễ dàng hơn rất nhiều sau khi tôi bỏ rượu.

Các bài giảng của Pháp Luân Công còn giúp tôi có một nhận thức khác về thế giới, và tôi không còn cảm thấy đúng khi trở thành tù nhân dẫn đầu và suốt ngày sai khiến người khác – mặc dù vị trí này đã mang đến cho tôi nhiều lợi ích, bao gồm cơ hội được giảm án tù.

Ngoài ra, chỉ những người có quan hệ đặc biệt với các nhân viên nhà tù mới được chọn làm tù nhân dẫn đầu. Những tù nhân nào không có quan hệ sẽ hối lộ các lính canh và hy vọng rằng mình sẽ được chọn. Chính vì vậy quyết định từ bỏ vị trí đó của tôi đã khiến lính canh không thể hiểu được, và họ đã hỏi tôi lại lần nữa để chắc chắn rằng tôi hiểu mình đang làm gì. Tôi nói với họ tôi vẫn có thể được giảm án tù nếu tôi làm việc chăm chỉ hơn.

Làm gián đoạn hệ thống nhà tù

Các học viên Pháp Luân Công đã đệ trình đơn khiếu nại đối với lính canh Lý Dũng để chống lại sự tàn bạo của hắn và những vi phạm pháp luật khác. Một vài tù nhân cũng cùng khiếu nại đến quản lý nhà tù, dẫn chứng rằng Lý Dũng đã vi phạm luật khi tuần tra các phòng giam mà không báo trước cũng như kiểm tra các tù nhân và tịch thu những vật dụng cá nhân của họ, bao gồm cả tiền mặt. Họ cũng liệt kê những nhân chứng trong bản khiếu nại.

Hoá ra gia đình Lý Dũng có quan hệ thân thiết với hệ thống nhà tù trong khu vực, bao gồm cả Nhà tù Phạm Gia Di. Do đó, thay vì điều tra Lý Dũng, quản lý nhà tù đã trả đũa bằng cách giữ lại các đơn khiếu nại và sửa lại chính sách của nhà tù. Trong khi trước đây các tù nhân được phép sở hữu tiền mặt, thì trong chính sách sửa đổi lại làm giảm đi cơ hội được giảm án tù ba năm nếu tù nhân có tiền mặt và xoá bỏ bất kì năm giảm án tù nào hiện có.

Trừ khi những nhân chứng được liệt kê đồng ý rằng sẽ không làm chứng ở toà, nếu không thì mức án của họ sẽ bị kéo dài và những năm giảm án tù nào được áp dụng sẽ bị xoá bỏ, và họ sẽ bị loại khỏi khả năng được giảm án tù trong ba năm. Quản lý nhà tù còn làm rõ rằng tù nhân sẽ không được phép báo cáo những việc làm của lính canh và những nhân viên nhà tù khác.

Mặc dù vậy, một số tù nhân vẫn muốn làm chứng cho các học viên Pháp Luân Công và yêu cầu công tố viên nhà tù và ghi lại lời chứng thực của họ. Một tù nhân đã làm chứng rằng các học viên chỉ được phép ngủ 25 phút một ngày thay vì một giờ như đã được công bố bởi quản lý nhà tù. Nhưng công tố viên nhà tù của văn phòng đã từ chối ghi lại những lời chứng thực này và giữ lại các đơn khiếu nại được viết bởi các học viên Pháp Luân Công.

Một số tù nhân bị chuyển đến nhà tù Phạm Gia Di từ các nhà tù khác cũng viết đơn khiếu nại hợp pháp tiết lộ những bí mật đen tối của nhà tù Phạm Gia Di cũng như những sự việc bất hợp pháp xảy ra tại đây. Họ đã xoay sở để nộp những tờ đơn này đến các thanh tra cảnh sát ở bên ngoài nhà tù. Quá tức giận, giám thị trại giam Chu Hoành đã ra lệnh phải giám sát kỹ lưỡng những tù nhân chịu trách nhiệm và giữ cho các thanh tra tránh xa nhà tù trong một thời gian dài.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/6/408575.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/26/186040.html

Đăng ngày 30-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share