Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-06-2020] Nhiều thành viên trong gia đình tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 6 năm 1996. Tất cả mọi người đều được thụ ích từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ khỏi bệnh tật, và gia đình đều hòa thuận và yên bình.

Chúng tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho những người họ hàng khác. Họ đã được thấy những thay đổi trong gia đình chúng tôi. Một số người cũng bắt đầu tu luyện. Tất cả mọi người đều biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Mặc dù một số người không tu luyện, họ vẫn được hưởng lợi từ Đại Pháp miễn là họ ủng hộ, hoặc có thái độ tích cực đối với Pháp Luân Đại Pháp. Con trai và con gái của bác tôi không tu luyện, nhưng họ có thể phục hồi sau cơn hoạn nạn nhờ ủng hộ Pháp Luân Đại Pháp.

Gia đình tôi bị bức hại

Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp các học viên Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Một số người trong gia đình tôi đã bị bức hại. Chúng tôi trở nên cơ cực, phải rời đi, và thuê một căn hộ ở thành phố dưới tỉnh.

Chúng tôi đã thiết lập một điểm sản xuất tài liệu tại nhà. Sở tỉnh của ĐCSTQ đã phát hiện ra vào năm 2008 và bắt bốn người chúng tôi, để lại cha mẹ già của tôi và hai con đang học tiểu học. Họ cho bố mẹ chúng tôi xem bốn lệnh bắt giữ. Bố tôi đã ngoài 80 tuổi, không thể chịu được cú sốc mạnh như vậy và ốm liệt giường. Mẹ tôi phải chăm sóc cho bố tôi và hai đứa trẻ.

Nhiều quan chức cộng đồng địa phương bị trừng phạt vì các học viên Pháp Luân Đại Pháp sống trong khu vực mà họ giám sát. Họ yêu cầu chủ nhà của chúng tôi đuổi bố mẹ tôi phải chuyển ra trong vòng 1 tuần. Làm sao bố mẹ tôi có thể chuyển đi mà không có sự trợ giúp? Bố mẹ tôi có thể chuyển đi đâu đây?

Anh em họ của tôi đã giúp bố mẹ tôi

Khi mẹ tôi không biết phải làm gì, bố tôi vốn đã nằm liệt giường 3 ngày đột nhiên đứng dậy, và muốn đi dạo bên ngoài. Ông tình cờ gặp em họ tôi đang đạp xe khi quanh qua góc đường. Họ ngạc nhiên khi trông thấy nhau. Họ đã không gặp nhau trong vài năm và không biết người kia sống ở đâu.

Em họ tôi thường đi lại bằng ô tô. Nhưng ngày hôm đó cậu ấy lại đi xe đạp. Cậu ấy chưa bao giờ đến con phố nơi bố mẹ tôi sống. Có quá nhiều yếu tố tình cờ trong cuộc gặp này. Không ai có thể nghĩ ra lý do gì ngoài lý do rằng nó đã được an bài. Khi bố tôi nói chuyện với mẹ tôi, họ nhận ra rằng Sư phụ Lý (nhà sáng lập pháp môn) hẳn đã an bài sự việc này, và bảo vệ họ.

Khi em họ tôi biết chuyện xảy ra với gia đình tôi và tình trạng khó khăn của bố mẹ tôi, cậu ấy đã giúp tìm một căn hộ và gọi cho anh trai chị gái của mình đến làng để giúp bố mẹ tôi dọn đi. Họ nấu ăn cho bố mẹ tôi và hai đứa trẻ và chăm sóc họ. Họ ở lại cùng bố mẹ tôi trong hai tháng cho tới khi cuộc sống của bố mẹ tôi ổn định trước khi họ quay trở về nhà.

Các Đảng viên ĐCSTQ đã tìm kiếm điểm sản xuất tài liệu của chúng tôi và yêu cầu các thành viên gia đình giúp dọn dẹp đồ. Em họ tôi làm những gì cần làm. Cậu ấy tìm thấy bức hình của Sư phụ Lý (nhà sáng lập pháp môn) trong tủ và đặt chúng trong chồng quần áo rồi đưa chúng cho bố mẹ tôi. Bố tôi đã rất cảm động và nói với cậu ấy: “Cháu đã làm một việc đúng đắn. Cháu đã tích được đại đức!”

Em họ tôi đã trốn thoát trong gang tấc

Em họ tôi đang lái xe về nhà trên đường một chiều vào tháng 8 năm 2009. Một chiếc xe cảnh sát đâm thẳng vào cậu ấy với tốc độ cao từ hướng ngược lại và va chạm với cậu ấy. Cậu ấy bị thương nặng. Hại cảnh sát kia đã say rượu. Em họ tôi tình cờ nghe họ nói rằng họ sẽ gặp rắc rối lớn vì cậu ấy bị thương nặng và họ thà đâm cậu ấy chết rồi bồi thường một số tiền.

Do đó hai người cảnh sát nọ trở lại xe của họ, quay đầu xe và sau đó đâm vào chiếc xe bị hỏng của em họ tôi. Em họ tôi hoảng sợ và nhảy ra khỏi xe, mặc dù vô cùng đau đớn. Hai cảnh sát ra khỏi xe của họ và bắt đầu đuổi bắt cậu ấy. Em họ tôi cố hết sức chạy đi và chạy rất chậm, nhưng họ vẫn không thể bắt được cậu ấy. Sau một thời gian khá dài, cuối cùng em họ tôi đã về đến nhà và ngã xuống sàn. Vợ cậu đưa cậu ấy tới bệnh viện. Cậu bị vỡ hai xương ức và xương bả vai bị nứt. Cậu ấy phải ở lại bệnh viện hơn một tháng.

Cậu ấy kể về vụ tai nạn này cho bố mẹ tôi sau khi xuất viện. Bố tôi nói với cậu ấy: “Cháu đã sống sót trong vụ tai nạn này bởi vì cháu đã làm điều tốt cho Đại Pháp. Cháu đã được ban phúc.” Cậu ấy đồng ý.

Sau đó, cậu ấy đã đệ đơn kiện hai người cảnh sát này và đã thắng kiện. Cậu ấy được đền bù một khoản tiền lớn.

Anh họ tôi thoát chết trong một vụ tai nạn xe hơi

Anh họ tôi bị xe ô tô đâm khi anh đang đạp xe đạp trên đường làng vào một ngày tháng 5 năm 2017. Đầu anh bị thương năng, và anh bị hôn mê. Người ta đã phẫu thuật đầu cho anh. Bác sỹ đã dừng mọi điều trị cho anh sau khi anh ở trong phòng hồi sức tích cực ICU trong ba ngày. Gia đình anh được thông báo để chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.

Chị của anh khóc và gọi cho chị gái tôi. Chị tôi đề nghị chị ấy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Chị ấy đã niệm hai cụm từ này suốt ngày đêm và cũng bảo vợ cùng con trai anh ấy cùng chị niệm những từ này.

Ngày hôm sau, chị gọi lại cho chị tôi và nói rằng anh đôi lúc đã mở mắt. Chị tôi nói với chị rằng Sư phụ đã chăm sóc cho anh ấy và vẫn còn hy vọng cho anh ấy. Chị tôi đề nghị chị anh ấy tiếp tục niệm hai cụm từ này, và cầu xin Sư phụ Lý cứu em trai chị ấy.

Anh họ tôi đã tỉnh dậy sau ba ngày. Điều đó khiến các bác sỹ bị sốc. Họ ngạc nhiên trước sự may mắn của anh.

Bác sỹ đã không biết lý do thực sự cho sự phục hồi của anh ấy. Thậm chí họ hàng tôi cũng không biết cách giải thích tình huống đặc biệt này như thế nào. Họ chỉ tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt, và làm bất cứ điều gì chị tôi bảo họ làm.

Chỉ có các thành viên gia đình tôi biết rằng anh đã được phúc báo bởi vì họ đã giúp các học viên Đại Pháp trong thời kỳ khó khăn.

Em họ tôi phục hổi sau viêm phổi nặng

Em họ tôi bị viêm phổi vào tháng 3 năm 2019. Cậu ấy nhập viện và nằm phòng chăm sóc đặc biệt của khoa bệnh truyền nhiễm do cậu ấy có các triệu chứng nghiêm trọng.

Các bệnh nhân ở đó đã lần lượt tử vong. Tình trạng của anh ấy xấu đi từng ngày và anh ấy phải sống dựa vào máy thở. Bác sỹ nói rằng phổi của anh không hoạt động tốt, cho dù đã cho anh sử dụng những thuốc nhập khẩu tốt nhất. Anh ở lại phòng ICU trong 15 ngày.

Bác sỹ đã dừng mọi loại thuốc hai tháng sau đó. Cậu ấy khó thở và đang chờ chết. Nhưng đầu óc cậu vẫn hoạt động tốt. Cậu nhớ rằng Pháp Luân Đại Pháp đã cứu anh trai cậu. Cậu nghĩ đến Sư phụ và hai cụm từ. Do đó cậu đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo” liên tục trong tâm khi cậu tỉnh.

Dần dần cậu ấy có thể thở mà không gặp vấn đề gì và cậu đã có thể ăn. Cậu tiếp tục niệm những từ này. Sau đó, cậu được chuyển ra khỏi phòng chăm sóc tích cực. Y tá bảo với cậu rằng cậu là người duy nhất đã có thể được chuyển ra khỏi phòng chăm sóc tích cực. Cậu ấy hồi phục nhanh chóng và được xuất viện.

Cậu ấy đến thăm chúng tôi và nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời! Niệm những chữ này đã cứu mạng em. Em đã cầu xin Sư phụ cứu em khi em đang nẳm trên giường bệnh. Em muốn học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp ngay bây giờ.” Chúng tôi đã đưa cho cậu ấy một số sách Đại Pháp để đọc.

Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Một số người thân khác của chúng tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau năm 2009.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/29/407176.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/10/185821.html

Đăng ngày 18-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share