Bài viết của Tỉnh Dân
[MINH HUỆ 04-07-2020] Trong khi virus Trung Cộng, virus corona chủng mới được đặt theo tên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), vẫn đang hoành hành ở Trung Quốc, 26 tỉnh của Trung Quốc lại bị lũ lụt nghiêm trọng.
Suốt một tháng xảy ra lũ lụt, ĐCSTQ không có mấy hành động hay phản ứng gì, truyền thông nhà nước cũng không mấy khi đưa tin .
Một số cư dân mạng thắc mắc trên mạng xã hội: “Làm sao các kênh truyền thông lớn lại nhất loạt câm lặng trong khi hơn 10 triệu dân đang phải chịu khổ như vậy? Vì sao truyền thông cứ đưa tin mãi về Hoa Kỳ mà không nói về lũ lụt trong nước? Đài truyền hình trung ương phục vụ cho ai vậy?”
Cho đến nay, sự hỗ trợ duy nhất của chính quyền là khoản cứu trợ 150 triệu Nhân dân tệ chi cho ba tỉnh, tức là mỗi người ở các khu vực này chỉ nhận được khoảng 0,5 đến 2 Nhân dân tệ, còn chưa đủ cho một bữa ăn. Tuyên truyền của ĐCSTQ lợi dụng đại dịch như một cái cớ để không cung cấp cứu trợ và nguồn lực khẩn cấp để chống lũ.
Đầu tháng 6, chính quyền Trung Quốc đã hoãn việc trả nợ cho 77 quốc gia. Theo Thời báo Hoàn cầu, Trung Quốc đã cho vay hơn 6.000 tỷ Nhân dân tệ trong bốn năm gần đây cho các nước đang phát triển ở Châu Phi. Con số này gấp 40.000 lần số tiền được phân bổ để chống lũ.
Mỗi cấp chính quyền ở Trung Quốc đều có một tấm biển treo trên tòa nhà trụ sở của họ ghi “Chính phủ Nhân dân”. Tuy nhiên, những tấm biển này chỉ là cái lốt, chẳng qua chính là chính quyền ĐCSTQ, mà nó cũng chỉ phục vụ lợi ích của Đảng mà thôi. Lịch sử đã cho chúng ta thấy điều này quá rõ ràng.
Vụ vỡ đập bị lãng quên 45 năm trước
Năm 2005, một chương trình truyền hình của kênh Discovery đã tiết lộ một loạt thảm họa do con người tạo ra. Đứng đầu danh sách không phải là vụ nổ hạt nhân Chernobyl, mà đó là sự cố của Đập Bản Kiều năm 1975 mà người dân Trung Quốc hiếm khi biết tới.
Theo Discovery, ngày 8 tháng 8 năm 1975, Đập Bản Kiều ở tỉnh Hà Nam bị sập do mưa lớn, và đã làm ngập 9 quận của một khu vực rộng 150km x 75km. Hơn 100.000 thi thể trôi nổi đã được vớt lên, và 140.000 người khác đã chết vì nạn đói và ôn dịch xảy ra sau trận lụt.
Tại thời điểm đập cần xả nước khẩn cấp, chính quyền địa phương đã gọi điện cho cấp trên của họ để xin phép nhưng không nhận được phản hồi. Theo tiết lộ của ông Kỷ Pha Dân, con trai của Phó Thủ tướng lúc đó là ông Kỷ Đăng Khuê, một quan chức địa phương đã gọi điện cho Đặng Tiểu Bình (bấy giờ là Tổng Tham mưu trưởng của Quân đội Giải phóng Nhân dân) và báo cáo về tình trạng khẩn cấp này, nhưng người nhà của Đặng nói với quan chức rằng ông ta đi ngủ rồi. Họ nói ông thấy không khỏe nên không thể bị đánh thức.
Nhưng sau đó ông Kỷ phát hiện ra rằng Đặng lúc đó không bị mệt, cũng không phải đang ngủ, mà là đang chơi mạt chược với mấy người nữa tại dinh thự của ông Vạn Lý, một quan chức cấp cao khác của ĐCSTQ. Đặng đã chơi tới năm giờ sáng hôm sau.
Sau nhiều lần gọi điện khẩn cấp xin phép xả lũ không được hồi đáp, thảm họa cuối cùng đã xảy ra và con đập đã bị sập.
Ngoài sự chậm trễ không cần thiết trong việc xả lũ, bản thân con đập cũng bị lỗi. Đập Bản Kiều là một trong nhiều đập được xây dựng vào đầu những năm 1950 như một sản phẩm của phong trào Đại Nhảy vọt. Theo chính sách vô trách nhiệm đó, con đập được xây dựng vội vàng mà không được kiểm soát chất lượng đầy đủ, thiếu công tác bảo trì thường xuyên từ khi xây dựng xong. Tại thời điểm khẩn cấp, chỉ có 5 trong tổng số 17 cửa lũ có thể nâng lên được, những cửa còn lại đều bị kẹt cứng vì han gỉ.
Tin tức về thảm họa do con người gây ra này đã bị chính quyền ĐCSTQ bưng bít. Không có đài tưởng niệm nào được xây dựng để lưu tên những người bị thiệt mạng. Thay vào đó, chính quyền lại xây một đài tưởng niệm để biểu dương và ghi nhớ chiến công của ĐCSTQ trong công tác chống lũ.
72 giờ sau khi xảy ra trận động đất ở Vấn Xuyên cứu hộ mới đến nơi
Ngày 12 tháng 5 năm 2008, một trận động đất chết người đã xảy ra tại huyện Vấn Xuyên, tỉnh Tứ Xuyên. Trong khi nhiều người đang theo dõi sát sao diễn biến, 42 giờ sau đó mới có 1.000 bộ đội tay không đến nơi để giải cứu hơn 100.000 người bị chôn vùi dưới đống đổ nát.
Ngay cả khi kết thúc trận động đất sau 72 giờ vàng này, tổng số binh sỹ ở khu vực tâm chấn chỉ chưa tới 10.000. Trong hầu hết các trường hợp, trung bình tối thiểu ba người được yêu cầu để kéo một người ra khỏi đống đổ nát.
Khoảng 79 giờ sau trận động đất, đội kỹ thuật của quân đội cuối cùng cũng bắt đầu sửa chữa và khôi phục những con đường dẫn vào huyện Vấn Xuyên. Khi đó, hầu hết những người bị chôn vùi dưới đống đổ nát đã thiệt mạng. Ngoài ra, 34 trong số 58 thị trấn bị ảnh hưởng không có cán bộ cứu hộ nào đến.
Giống như những gì đã từng xảy ra trong các thảm họa trước đó, ĐCSTQ đã ra lệnh cho tất cả các phương tiện truyền thông ở Trung Quốc ca ngợi chính quyền trong nhiều ngày sau trận động đất. Cái chết của hơn 100 nghìn người Trung Quốc bằng cách nào đó đã biến thành một tập phim tôn vinh sự cai trị của ĐCSTQ.
Bản chất của ĐCSTQ và lối thoát của người Trung Quốc
ĐCSTQ chưa bao giờ chịu bất kỳ trách nhiệm gì về thiên tai hay nhân họa dưới sự cai trị của họ. ĐCSTQ hiểu rất rõ rằng nếu có người thừa nhận bất kỳ hành vi sai trái nào, thì sẽ làm lu mờ hình ảnh hoàn hảo và phá vỡ quyền kiểm soát của nó.
Bản chất căn bản của ĐCSTQ là gì? Chín bài Bình luận về Đảng Cộng sản đã tiết lộ cho chúng ta:
“Triết lý cộng sản không chứa đựng tiêu chuẩn nhân tính phổ biến của con người. Khái niệm lương thiện và tham ác, pháp luật và nguyên tắc đã bị bóp méo một cách tuỳ tiện. Luật của cộng sản cấm sát nhân, nhưng giết những ai mà Đảng cho là kẻ thù lại được coi là đúng và được khuyến khích. Hiếu cha kính mẹ là tốt, nhưng nếu cha mẹ là giai cấp thù địch của Đảng thì không được hiếu thuận. Nhân lễ nghĩa trí tín vốn là giá trị đạo đức nền tảng của nhân loại, nhưng Đảng không cho đó là gì quan trọng, lúc nào Đảng không thích thì Đảng liền bỏ qua. Những tiêu chuẩn làm người trong truyền thống dân tộc nay bị Đảng tẩy chay và xoá bỏ. Đảng Cộng sản là một thứ phản nhân tính.”
“Người Hoa chúng ta xưa nay vẫn tin rằng con người phải hoà hợp với đất trời mới là đúng. Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử giảng rằng: “người thuận theo đất, đất thuận theo trời, trời thuận theo Đạo, và Đạo thuận theo tự nhiên”. Con người hòa hợp với tự nhiên trong vũ trụ xoay vần. Đảng Cộng sản cũng là sinh linh. Nhưng trong vũ trụ này, nó là sinh linh phản tự nhiên, phản nhân tính, phản thiên phản địa. Nó là một con quỷ tà ác.”
“Như vậy, chủ nghĩa cộng sản đã được đưa vào Trung Quốc như một thực nghiệm. Từ đó đến nay Đảng Cộng sản Trung Quốc đã lấn át tất cả, đè bẹp tất cả, mở đầu một thời kỳ đầy đau thương cho dân tộc Trung Hoa, với tai họa này nối tiếp tai họa khác.”
“Để loại bỏ các học thuyết lưu manh của ĐCSTQ ra khỏi cuộc sống của chúng ta, để nhận ra bản chất cực kỳ lưu manh của ĐCSTQ, và để khôi phục lại nhân tính và lương tâm của chúng ta – đây là bước đầu tiên và cốt yếu trên con đường tiến tới một sự chuyển đổi trôi chảy sang một xã hội không còn Đảng Cộng sản.”
“Mặc dù ĐCSTQ có vẻ như đang nắm hết tất cả các nguồn lực và bộ máy nhà nước bạo lực, nhưng nếu ai cũng tin vào sức mạnh của chân lý và bảo vệ đạo đức và chính nghĩa, thì tà linh ĐCSTQ sẽ mất đi nền tảng cho sự tồn tại của nó. Tất cả các nguồn lực có thể ngay lập tức quay trở về trong tay của chính nghĩa. Đó là lúc sự tái sinh của Trung Quốc sẽ diễn ra.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/7/4/408530.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/25/186017.html
Đăng ngày 28-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.