Bài viết của Trịnh Ngữ Yên, phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 02-06-2020] Giang Mẫn Nhàn là một bác sỹ có hai bằng về Tây y và Trung y, làm việc tại một bệnh viện tại Cao Hùng, Đài Loan. Cô lớn lên trong một gia đình Phật giáo, và được nghe nhiều câu chuyện cổ về thiên đường và địa ngục. Cô tin rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo.

Năm 2003, bác sỹ Giang biết đến Pháp Luân Đại Pháp và tu luyện trong một thời gian ngắn. Vì nhiều lý do, cô đã không tiếp tục. Năm ngoái cô đã quay trở lại tu luyện. Điều gì đã khiến cô thay đổi suy nghĩ của mình?

Khi cô còn nhỏ, bố mẹ của bác sỹ Giang đã đặt rất nhiều hy vọng vào cô và buộc cô phải từ bỏ mọi sở thích và thú vui để cô có thể đạt điểm cao tại trường. Cô đã chịu thua trước áp lực của bố mẹ. Thời trung học, cô thường tự hỏi mục đích thực sự của cuộc sống là gì, cô từ đâu đến và cô sẽ đi về đâu.

Cô đã đọc nhiều truyện và thơ của Phật giáo và Đạo giáo. Cô tự hỏi chư Phật, Đạo thật thì trông như thế nào, và làm thế nào để trở thành Thần Phật. “Có thực là một người có thể tu Đạo thành tiên nếu anh ta hay cô ta trốn trên một ngọn núi hay không?” cô tiếp tục hỏi, và không bao giờ tìm thấy câu trả lời.

124d09e52a88bf2af9cda77908668af4.jpg

Bác sỹ Giang Mẫn Nhàn

Khi cô là sinh viên năm thứ hai đại học, một người bạn cùng lớp đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho cô và đưa cho cô một cuốn Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp). Cuốn Chuyển Pháp Luân đã trả lời mọi câu hỏi của cô về cuộc sống.

Mẫn Nhàn nói: “Anh ấy nói với tôi rằng tôi nên đọc cuốn sách từ đầu đến cuốn, không chỉ chọn một vài phần để đọc. Tôi đã đọc hết cuốn sách trong hai đêm. Tôi đã rất phấn khởi bởi vì nó trả lời mọi câu hỏi của tôi. Trong tâm tôi, một giọng nói nói với tôi rằng tôi nên bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Mẫn Nhàn tham gia một điểm luyện công ở địa phương và đồng thành lập một câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp cùng người bạn cùng lớp ở trường đại học. Cô cũng tham gia các hoạt động giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp với công chúng.

“Đó là thời gian hạnh phúc–cô nói-tôi đã tìm thấy câu trả lời cho những câu hỏi của tôi về cuộc sống. Luyện công giải tỏa căng thẳng của tôi và chữa lành vấn đề về mũi của tôi, căn bệnh mắc phải do thường xuyên phải học hành thâu đêm.”

Tuy nhiên, Mẫn Nhàn đã không tiếp tục tu luyện. Cô rất nhút nhát khi luyện công tập thể hay hỏi các đồng tu những câu hỏi trong tu luyện của mình. Bài vở dày đặc ở trường cũng chiếm quá nhiều thời gian của cô. Vi cô không hiểu ý nghĩa của tu luyện, dần dần cô đã rời xa.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Mẫn Nhàn đã hoàn toàn rời xa tu luyện.

Cô nói: “Tôi thường thấy thông tin về Đại Pháp và tôi biết rằng Đại Pháp là chân chính, có tác động tích cực đến xã hội và các học viên. Nhưng tu luyện thì gian khổ, và tôi thì quá lười biếng.”

Mẫn Nhàn trở thành một bác sỹ và kết hôn. Cô đã đọc nhiều sách tâm lý về việc xử lý căng thẳng và tham gia một vài khóa học về giao tiếp và quản lý. Cô thường đi tập Gym, hy vọng có được sức khỏe.

“Nhưng tôi vẫn thường hay bị cúm–cô nói–Sau đó tôi phát hiện ra rằng tập thể dục không nhất định làm cho bạn khỏe mạnh.”

Con trai của Mẫn Nhàn bị dị ứng nặng vào mùa Đông kể từ khi chào đời. Trong mùa Đông, cậu bé bị phát ban, hen suyễn và ho liên tục cả đêm. Mẫn Nhàn phải đưa bé tới bệnh viện một tuần một lần. Tất cả các liệu pháp chữa trị cho cháu bé đều thất bại.

Năm ngoái, ông của Mẫn Nhàn bị ốm. Hằng tuần, cô cần lái xe nhiều giờ đến thăm ông. Có một bảng quảng cáo trên đường cao tốc với dòng chữ khổng lồ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Những từ này đã chạm tới tâm của Mẫn Nhàn và nhắc nhở cô về tu luyện. Vài tuần sau, vào một ngày tháng 10, cô cầm quyền sách Chuyển Pháp Luân lên và bắt đầu lại.

Cô vào trang web Minh Huệ và đọc các bài chia sẻ của học viên về kinh nghiệm tu luyện của họ và thể ngộ về Pháp. Cô cố gắng chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày, và học cách hướng nội tìm ra những thiếu sót của bản thân trong mẫu thuẫn với người khác.

Cô đã đọc cuốn sách mỗi tối sau khi con trai ngủ. Vài tháng trôi qua nhanh chóng. Khi mùa Xuân tới, Mẫn Nhàn đột nhiên kinh ngạc phát hiện ra rằng con trai cô đã không còn các triệu chứng dị ứng nữa.

“Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đã nói rằng nếu một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, cả gia đình đều thọ ích–cô nói–Trường hợp của con trai tôi là một minh chứng. Tôi thực sự vô cùng biết ơn sự giúp đỡ của Sư phụ.”

Một ngày nọ, Mẫn Nhàn đọc Chuyển Pháp Luân bên cạnh con trai mình. Cậu bé tò mò muốn biết quyển sách viết gì. Cậu đã có thể đọc, do đó Mẫn Nhàn cho cậu xem bìa quyển sách và dạy cậu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cô cũng bật nhiều phim hoạt hinh do các học viên Pháp Luân Đại Pháp làm và dạy cậu các bài thơ của Sư phụ.

Mẫn Nhàn cảm thấy may mắn khi cô có cơ hội tiếp tục tu luyện sau khi từ bỏ trong nhiều năm. Cô đã có thể ngộ sâu sắc hơn nhiều về các bài giảng. Cô nhận ra rằng là một học viên, trách nhiệm của cô là nói với công chúng về Pháp Luân Đại Pháp, và giúp mọi người thức tỉnh khỏi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Là một bác sỹ, Mẫn Nhàn rất bận rộn trong công việc, nhưng cô vẫn dành thời gian để tham gia các hoạt động của học viên địa phương gọi điện thoại về Trung Quốc và giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho người Trung Quốc. “Tôi đã gửi các tin nhắn về Trung Quốc trong thời gian nghỉ,” cô nói.

Ngoài hạng mục này, cô cũng tham gia cùng một nhóm học viên phơi bày sự thực về COVID-19 cho người Trung Quốc. ĐCSTQ đã cố gắng che giấu sự thực về đại dịch và nói dối người dân Trung Quốc. Các học viên Pháp Luân Đại Pháp hiểu rằng tà Đảng là nguyên nhân của đại dịch, do đó họ cho rằng một người sẽ được an toàn khỏi virus nếu người đó rút khỏi tà Đảng.

“Tôi cố gắng nói với người Trung Quốc rằng thoái Đảng là cách tốt nhất để tránh virus–cô nói–Tôi cũng nói với họ hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’”

Số lượng tử vong lớn ở Trung Quốc trong đại dịch làm Mẫn Nhàn thấy buồn. Cô dành toàn bộ thời gian không phải làm việc để gọi điện cho người Trung Quốc. “Họ sợ hãi, và thường treo máy sau vài giây.” Cô nói tiếp: “Nhưng tôi tin rằng nỗ lực của chúng tôi giống như nước chảy đá mòn. Một hoặc hai hòn đá không thể phá vỡ tảng băng, nhưng nếu chúng ta kiên định và phối hợp tốt, chúng ta sẽ phá vỡ băng. Mọi người sẽ được cứu nêu họ biết sự thật và thoái Đảng. Tôi tin rằng ngày càng có nhiều người sẽ được cứu nếu chúng ta không từ bỏ.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/2/407103.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/13/185502.html

Đăng ngày 21-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share