Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp người Mỹ gốc Phi tại Texas, Hoa Kỳ

[MINH HUỆ 18-05-2020] Tôi là một tín đồ Cơ đốc giáo trong phần lớn quãng đời trưởng thành của mình, nhưng giống như nhiều người khác, tôi đã quay lưng với nhà thờ sau khi chứng kiến nhiều sự việc đạo đức giả khác nhau, mặc dù tôi vẫn tin rằng Chúa Jesus là đấng cứu thế của mình. Nhiều năm trôi qua, tôi bắt đầu nhận thấy mọi thứ tôi được dạy ở trường học và xã hội đều được giảng từ góc độ lấy trọng điểm là văn hoá Châu Âu. Tôi bắt đầu đặt nghi vấn cho rất nhiều thứ được dạy ở trường và bắt đầu tìm kiếm văn minh và lịch sử của Châu Phi. Tôi còn rất nhiều câu hỏi chưa có lời giải về sinh mệnh và vũ trụ.

Chịu đựng khổ đau bởi chứng bệnh PTSD

Vào năm 2013, cơn khát kiến thức của tôi không thể làm dịu lại khi tôi đang làm việc ở nước ngoài với tư cách là nhà thầu quốc phòng cho quân đội Mỹ. Tôi bắt đầu đọc nhiều loại sách, xem các cuộc tranh luận, và nghe các bài giảng. Tôi biết được rằng đạo Cơ đốc đã bị áp đặt tàn bạo lên người Châu Phi khi họ bị cưỡng ép trở thành nô lệ. Tôi bắt đầu chia sẻ nhận thức của mình lên Facebook để mọi người biết sự thật về cách mà người Châu Phi đã trở thành tín đồ Cơ đốc giáo. Những bình luận mà mọi người đưa ra dưới bài đăng của tôi bất đồng với nhau. Một vài người ủng hộ tôi và những người khác phản đối tôi và tỏ ra buồn bã. Tôi muốn biết tín ngưỡng của tổ tiên mình là gì, nhưng tôi không biết mình đến từ địa phương nào ở Châu Phi hay những tôn giáo nào đã từng tồn tại ở Châu Phi.

Khi đang phục vụ trong quân đội nước ngoài, tôi đã mắc triệu chứng bệnh PTSD (rối loạn căng thẳng sau sang chấn). Tôi gần như mất trí và suy sụp. Tôi bắt đầu uống nhiều rượu bởi áp lực tinh thần quá lớn. Có quá nhiều thứ để tôi giải quyết. Một thời gian sau, khi tôi đang đi bộ ra khỏi cửa hàng, tôi đã lên cơn co giật ngay giữa phố. Tôi không thể tiếp tục ở lại nước ngoài bởi phải chịu đựng quá nhiều áp lực. Tôi quyết định nghỉ việc và trở về sống cùng mẹ ở Texas. Tôi trở lại Texas vào năm 2015, sau khi làm việc trong quân đội nước ngoài 10 năm.

Tôi trở về Mỹ với tình trạng PTSD nghiêm trọng. Tôi bắt đầu gặp ác mộng khi ngủ. Mỗi khi đi ngủ, tôi sẽ nằm mơ thấy những giấc mơ chiến tranh liên miên và dữ dội khi ở trong quân đội và căn cứ của chúng tôi bị quân địch tàn phá, hoặc bị bao vây bởi những kẻ khủng bố có vũ trang, hoặc tôi đang trốn ở nơi nào đó và có thể nghe thấy tiếng quân địch đang tìm kiếm trong khu vực và ngày càng gần hơn cho đến khi tôi thức dậy với toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Mỗi buổi tối, tôi sẽ thức dậy rất nhiều lần bởi ác mộng và toàn thân, đầu, ngực, chân và bàn chân đổ đầy mồ hôi. Tôi không thích đi ngủ bởi những giấc mơ đó và vì thế tôi sẽ uống rượu để ngủ để chỉ phải thức dậy mau chóng sau những cơn ác mộng dữ dội này. Tôi đã sống trong một vòng luẩn quẩn của chứng ảo tưởng vào ban ngày và những giấc mơ đáng sợ nhất vào ban đêm.

Tôi không thể tìm được công việc phù hợp khi trở về Texas nên tôi đã làm việc trong ngành xây dựng trong vài tháng đầu tiên, trước khi tôi được đề nghị làm nhân viên an ninh. Chứng PTSD của tôi vẫn còn rất tệ khi tôi bắt đầu làm việc ở đây. Theo thời gian tôi dần dần thoải mái hơn khi làm việc ở đây, nhưng tôi chưa từng nói với ai về cuộc sống cá nhân của mình. Tôi là một kẻ nghiện rượu và hút thuốc lá mỗi khi có cơ hội.

Cuốn sách thần kỳ mang đến một bước ngoặt

Ngay cả với mọi thứ đang diễn ra xung quanh mình, tôi vẫn kiên trì tiếp tục tìm kiếm tri thức. Tôi liên tục đọc sách, nghe các bài giảng và các cuộc tranh luận về lịch sử Châu Phi và các khía cạnh khác nhau của cộng đồng người Mỹ gốc Phi. Tôi vẫn chia sẻ rất nhiều những thứ bản thân biết trên mạng xã hội và tranh luận với bất kỳ người nào không đồng tình. Tôi muốn tiếp tục tìm kiếm tri thức ở bậc đại học, nhưng tôi không thể tìm được bất kỳ trường nào ở Mỹ có dạy lịch sử Châu Phi thông qua các khoá học trực tuyến. Hấu hết họ chỉ dạy lịch sử người Mỹ gốc Phi, bắt đầu bằng tình trạng nô dịch bởi người Châu Âu.

Vào một ngày đầu năm 2017, một người bạn đã gửi email cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân (cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, còn được gọi là Pháp Luân Công). Tôi quyết định đọc cuốn sách này. Thông thường tôi sẽ đọc một cuốn sách rất tỉ mỉ và tìm kiếm từng từ mà tôi không hiểu và sau đó sẽ hiểu toàn bộ cuốn sách, sau đó tôi sẽ đặt nó sang một bên và tiếp tục đọc cuốn sách tiếp theo. Nhưng Chuyển Pháp Luân không giống bất kỳ cuốn sách nào mà tôi đã từng đọc. Tôi không hoàn toàn hiểu được cuốn sách. Tôi càng đào sâu tìm hiểu, thì nội hàm cuốn sách càng sâu sắc hơn. Cuốn sách rất mới mẻ và thú vị.

Tôi từng hút rất nhiều thuốc lá khi đọc sách báo bằng điện thoại di động hoặc khi tôi lướt Facebook. Có một ngày tôi cố gắng hút thuốc khi đọc Chuyển Pháp Luân trên điện thoại, nhưng tôi thực sự không thể hút khi đọc cuốn sách bởi mùi thuốc lá khiến tôi phát ốm. Thật khó để hít khói và nó khiến tôi cảm thấy buồn nôn, không giống như cách tôi thường hút thuốc khi đọc các cuốn sách và bài báo khác trên điện thoại. Tôi nghĩ điều này thật kỳ lạ. Tôi thử hút thuốc lần nữa vào ngày kế tiếp khi đọc Chuyển Pháp Luân và tôi vẫn trải qua điều tương tự, cảm thấy như hút một điếu thuốc này là quá nhiều. Nhưng khi tôi bắt đầu đọc thứ khác, cảm giác này sẽ biến mất và tôi có thể đọc và hút thuốc lại mà không gặp vấn đề gì.

30 ngày thử luyện công

Sau khi tôi đọc xong Chuyển Pháp Luân, tôi tự nhủ rằng mình sẽ thử luyện công trong 30 ngày và xem cuốn sách nói có đúng hay không. Tôi muốn xem liệu khi đạo đức và tư tưởng của tôi thăng hoa thì cơ thể và hoàn cảnh xung quanh tôi có thực sự cải biến hay không. Tôi hy vọng có thể thấy một số thay đổi dù nhỏ hoặc tinh vi, nhưng không phải như vậy. Kể từ giây phút đó, từ lúc tôi bắt đầu luyện công, tôi chưa bao giờ nằm mơ thấy một giấc mơ chiến tranh nào khác hoặc thức dậy với mồ hôi ướt sũng sau những cơn ác mộng. Chứng PTSD và hoang tưởng của tôi chỉ trong vòng vài tháng đã dần biến mất và biến mất một cách hoàn toàn.

Tôi bắt đầu đọc toàn bộ các bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí mà tôi có thể tìm thấy trực tuyến. Tôi nhận thấy tất cả những bài giảng của Sư phụ đều rất uyên thâm. Sư phụ viết không giống như các tác giả khác. Ngài đi vào rất chi tiết. Tôi thầm nghĩ: “Nếu Sư phụ nói dối, Ngài sẽ không tiếp tục đi vào sâu hơn những thứ chi tiết này bởi nó có thể bị khoa học bác bỏ. Nếu Ngài không nói sự thật, Ngài sẽ ngừng giải thích ở đó”. Tôi cảm thấy kinh ngạc trước sự hiểu biết của Sư phụ.

Lần đầu tiên tôi thử tập 5 bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp ở nhà, trước khi tôi bắt đầu, tôi vẫn còn một cảm giác khó chịu sau khi uống rượu. Tôi cảm thấy bị mất nước, ốm yếu, và đau đầu. Khi luyện công xong, tôi cảm thấy thật khó tin, giống như một người mới. Thân thể tôi tràn đầy năng lượng và triệu chứng khó chịu của tôi dường như đã biến mất một cách thần kỳ. Tôi nghĩ làm cách nào mà chỉ bằng vài động tác đơn giản đã khiến điều này có thể xảy ra? Tôi kể lại chuyện này cho vợ mình nghe. Vào lúc tôi đang nói chuyện với cô ấy, năng lượng trong cơ thể tôi mạnh mẽ đến mức khi tôi đang đứng và nói chuyện, cánh tay kia của tôi duỗi thẳng ra và xếp các vật dụng lên tủ quần áo. Sau đó tôi dọn dẹp quanh nhà và ngay lập tức đưa những chú chó của mình lên ván trượt và đi dạo xung quanh khu phố. Tôi không thể tin được với căn bệnh đau đầu và sức khoẻ rất yếu trước đó mà giờ tôi đã cảm thấy thật khoẻ mạnh và tràn đầy năng lượng như vậy.

Vào một buổi chập tối khi tôi đang lắng nghe một số bài giảng Pháp và Kinh văn của Sư phụ, mọi thứ cùng lúc xuất hiện trong đầu tôi và tôi ngày càng sáng tỏ nhiều hơn nữa. Đột nhiên, tiếng thét không kiềm chế được của niềm vui sướng phát ra trong đầu tôi bởi tôi nhận ra việc tu luyện này thực sự là chân thật! Nhất ngôn nhất hành của tôi đã thực sự được đo lường theo con đường nhân sinh mới mà tôi vừa biết đến chính là tu luyện và nó khiến tôi thực sự hạnh phúc. Trước đây tôi không nghĩ rằng việc một người làm đúng hay sai là điều gì quan trọng, miễn là hành vi đó không làm tổn thương đến ai.

Khi tôi tiếp tục đọc toàn bộ các bài giảng Pháp và kinh văn của Sư phụ, tất cả các câu hỏi về sinh mệnh và vũ trụ của tôi đã bắt đầu được giải đáp từng chút một. Tôi cảm thấy như thể sinh mệnh của tôi là đồng dạng với mọi thứ trong Chuyển Pháp Luân. Tôi không cần tiếp tục truy cầu tri thức nữa và tôi đã học được nhiều hơn rất nhiều những gì tôi có thể tưởng tượng và đang sống. Đây chính là những điều mà tôi đang tìm kiếm. Thậm chí có những câu hỏi, mà tôi không biết bằng cách nào, và chúng đã được giải đáp. Tôi chưa bao giờ xem việc luân hồi chuyển thế là một điều đáng tin và tôi cũng chưa từng quen người nào tin vào việc này hoặc thậm chí là nói về việc này. Nhưng nó đã được giải thích theo một cách thức rất thấu triệt. Tôi càng đọc nhiều hơn, thì tôi lại càng minh bạch.

Sự cải biến đáng kinh ngạc

Trong khoảng gần một tuần luyện công, tôi đã nhìn vào gương và phải nhìn tới hai lần. Tôi không thể tin vào mắt mình. Tôi bị sốc bởi trông khuôn mặt tôi trẻ hơn nhiều. Tôi đứng đó nhìn vào gương với sự kinh ngạc.

Sư phụ giảng:

“…do đó cá nhân này từ nay trở đi không già cỗi đi một cách tự nhiên, những tế bào của người ấy [cũng] không tiêu vong; vậy người này trẻ trung thanh xuân mãi. Trong quá trình tu luyện, người ta sẽ trông ít tuổi; cuối cùng [bề ngoài của người ấy] định lại ở nơi ấy”. (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã bỏ rượu sau khoảng sáu tháng luyện công và cũng đã bỏ hút thuốc khoảng bốn tháng sau đó. Lúc trước tôi đã cố gắng nhiều lần cai thuốc nhưng không thành công. Với uy lực của Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã không còn hút thuốc nữa, và cho đến nay đã hơn hai năm tôi vẫn không hề động tới đồ uống có cồn hoặc hút thuốc. Cuộc sống của tôi chưa từng tốt đến vậy.

Trước khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các lốp xe của tôi cứ bị xẹp sau vài tháng và chi phí thay thế rất đắt đỏ. Dường như cứ mỗi khi tôi tiết kiệm được chút tiền, thì lốp xe của tôi lại cần phải thay thế. Hiện tại, sự việc như thế này đã không xảy ra nữa, và những chiếc lốp đã không vướng phải đinh hoặc bị xẹp trong nhiều năm. Chúng dường như kéo dài chức năng sử dụng hơn bình thường. Ngay cả những đôi giày của tôi cũng không bị mòn nhiều như trước đây. Lúc trước, đôi giày công sở của tôi thường bị mòn và thường xuyên bị rách vì đi bộ và đi tuần tra nhiều. Tôi thậm chí còn phải dán chúng lại với nhau khi không có đủ tiền. Hiện tại tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, những đôi giày công sở của tôi hiếm khi cần thay thế nữa.

Tôi từng bị muỗi đốt vào mọi lúc. Mỗi lần tôi đi bộ ngoài trời, tôi sẽ cố gắng tránh bị đốt và chúng sẽ đuổi theo xung quanh tôi và đốt tôi vài lần và cảm giác ngứa ngáy thực sự rất khó chịu. Không lâu trước khi tôi bắt đầu tu luyện, tôi nhớ mình đang ngồi ngoài trời và nhìn xuống bàn chân và thấy ba con muỗi đều đốt một bàn chân cùng một lúc. Tôi đã tỉnh giấc nhiều đêm sau khi bị muỗi đốt khi đang ngủ. Nó khiến tôi cảm thấy khốn khổ đến mức tôi đã lên kế hoạch để rời khỏi Texas ngay khi có cơ hội. Giờ thì ngay cả những con muỗi cùng ngừng đốt tôi từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Có lẽ tôi chỉ bị một con muỗi đốt một hoặc hai lần trong gần ba năm.

Vợ tôi và tôi từng tranh luận về rất nhiều thứ ít nhất một lần mỗi tuần. Hiện tại tôi không thể nhớ được lần cuối chúng tôi tranh luận là lúc nào. Mối quan hệ của chúng tôi chưa bao giờ tốt đẹp đến thế. Mối quan hệ của tôi và mẹ cũng được cải thiện rất nhiều. Trước đây chúng tôi thường cãi vã và đôi lúc tôi bỏ nhà đi vài ngày mà không nói câu nào với mẹ, mặc dù tôi đang sống cùng bà ấy. Tôi đã học được cách trở nên từ bi và giờ tôi sẽ cân nhắc xem ngôn từ của tôi sẽ ảnh hưởng đến cảm xúc của mẹ như thế nào.

Vợ tôi bị đau nửa đầu kéo dài đến hàng tuần trong 10 năm. Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chứng đau nửa đầu của vợ tôi đã dừng lại và kể từ đó cô ấy không còn bị đau nữa, mặc dù ban đầu cô ấy không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Chúng ta giảng độ kỷ độ nhân, phổ độ chúng sinh; do đó Pháp Luân xoáy vào trong độ bản thân, xoáy ra ngoài độ nhân. Khi xoáy ra ngoài thì nó phát phóng năng lượng, có ích cho người khác; như vậy, ai ở trong vùng che phủ của trường năng lượng của chư vị đều được lợi ích; họ có thể cảm thấy rất thoải mái. Bất kể là chư vị đi ngoài phố, tại đơn vị [công tác], [hay] ở nhà cũng vậy, đều có tác dụng như thế. [Đối với] người ở trong phạm vi trường của chư vị, có thể chư vị không cố ý [mà đã] điều chỉnh thân thể của họ; bởi vì loại trường này có thể điều chỉnh lại hết thảy các trạng thái không đúng đắn”. (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)

Khi vợ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh trĩ của cô ấy đã được chữa khỏi và cô ấy cũng không cần đeo kính nữa. Cô ấy có thể nhìn mọi thứ rõ ràng mà không cần đến kính khi bắt đầu tu luyện, nhưng sau đó cô đã ngừng tu luyện. Hiện tại cô ấy đã quay trở lại tu luyện và trở nên tinh tấn hơn.

Tu luyện trong hoàn cảnh công tác

Kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi trở nên tự tin hơn rất nhiều trong công việc. Tôi đã được thăng chức hai lần và hiện tôi đang là quản lý an ninh. Tôi đã quản lý, đào tạo, và dẫn dắt 25 nhân viên an ninh tại hai cơ sở riêng biệt trong bốn toà nhà. Tôi cũng đảm bảo toàn bộ các đồn gác an ninh được lấp đầy 24 giờ một ngày, bảy ngày một tuần. Tôi đưa ra chỉ thị hàng ngày, dẫn dắt đội an ninh qua các tình huống khẩn cấp, và tôi làm tất cả những điều này mà không có chút sợ hãi hoặc lo lắng nào. Tôi không còn gặp bất cứ vấn đề nào với chứng PTSD hoặc hoang tưởng như trước đây khi chưa tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nữa.

Với hai lần thăng thức và tăng lương, vợ tôi và tôi đã có thể mua được một căn hộ tiện nghi ở một khu cao cấp.

Với mỗi nhân viên mà chúng tôi tuyển dụng, tôi chắc chắn sẽ nói cho anh ấy hoặc cô ấy về Pháp Luân Đại Pháp. Một nhân viên an ninh bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp bị bệnh tiểu đường khoảng hai năm trước và căn bệnh đã biến mất sau khi anh ấy tu luyện. Bác sĩ điều trị cho anh ấy không thể tin được điều này và thậm chí còn nói với anh dừng các loại thuốc chữa tiểu đường lại bởi anh ấy không còn mắc bệnh nữa. Các cơn nóng giận lúc trước của anh cũng rất tệ nhưng hiện giờ anh đã bình tĩnh hơn nhiều. Anh nói rằng cuộc sống gia đình anh đã có cải thiện lớn. Anh ấy nói với tôi rằng gia đình anh ấy khó có thể tin được anh có thể thay đổi tốt đến vậy và không còn giận dữ với họ nữa.

Vợ của một đồng nghiệp khác từng bị mất ngủ vào ban đêm. Sau khi tôi nói với anh về Pháp Luân Đại Pháp, anh ấy đã kể lại cho vợ mình nghe và cô ấy đã thử luyện công. Sau đấy, cô ấy đã có thể ngủ suốt đêm sau rất nhiều năm.

Một nhà thầu khác ở nơi làm việc bị đau đầu gối đã hơn hai tháng và anh ấy không thể quỳ xuống. Anh ấy làm nghề cài đặt mạng nên điều này ảnh hưởng lớn tới anh ấy. Tôi đã nói với anh về Pháp Luân Đại Pháp và anh đã luyện công và đầu gối của anh đã được chữa lành ngay lập tức, và anh ấy lại có thể quỳ xuống và đi lên xuống cầu thang mà không gặp trở ngại nào.

Khi lần đầu tôi trở thành một quản lý, đôi lúc tôi sẽ phạm sai lầm và tôi sẽ cảm thấy động tâm và buồn bã khi không được tôn trọng hoặc làm sai, đặc biệt là khi vấn đề xuất hiện bất ngờ. Giờ tôi đã biết cách tạm dừng và ghi nhớ: “Chân-Thiện-Nhẫn”, trước khi tôi hồi đáp ai đó. Tôi biết được rằng bạn sẽ không thể làm sai nếu hành xử chiểu theo Chân-Thiện-Nhẫn.

Hiệu quả thần kỳ của luyện công

Tôi từng bị mắc bệnh dị ứng thời tiết theo mùa. Mỗi năm khi mùa xuân đến tôi lại bị dị ứng, khiến tôi bị hắt hơi, sổ mũi, và ngứa mắt. Khi mũi tôi bị dị ứng và bắt đầu chảy nước mũi, nó cứ chảy không thể ngừng lại được. Tôi sẽ liên tục xì mũi và lau mũi suốt cả ngày. Hiện tại virus Trung Cộng (Coronavirus) xuất hiện, mọi người ở nơi làm việc đặc biệt chú ý tới những người có triệu chứng khụt khịt, sổ mũi, và ho. Nếu có ai đó xì mũi tại nơi làm việc sẽ gây ra sự náo động với những cái nhìn ngạc nhiên và những bình luận bất lịch sự.

Khi tôi luyện công trước khi đi làm, bệnh dị ứng thời tiết của tôi đã biến mất một cách thần kỳ ngay cả khi nồng độ phấn hoa đang rất cao. Nhưng trong hai lần gần đây, tôi đã không luyện công trước khi đi làm. Mỗi ngày đó tôi phải rời nơi làm việc từ sớm, chỉ sau vài giờ đồng hồ, bởi tôi không ngừng chảy nước mũi. Thật khó xử khi ai đó xì mũi hoặc hắt hơi trong khoảng thời gian này.

Lần thứ ba tôi không luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp trước khi đi làm, bệnh dị ứng lại một lần nữa khiến tôi rơi vào tình thế khó khăn. Đó không phải là một ngày đẹp trời để điều này xảy ra. Chúng tôi có ít nhân viên an ninh hơn bình thường và tôi thực sự cần có mặt ở nơi làm việc để giúp lấp đầy chỗ trống. Tôi đưa ra một chỉ dẫn ngắn gọn vào buổi sáng cho các nhân viên an ninh bởi tôi không muốn họ chú ý tới việc tôi đang bị chảy nước mũi. Tôi đã vào nhà vệ sinh vài lần để bí mật xì mũi. Sau đó tôi đi đến văn phòng điều phối của chúng tôi vì tôi đang đào tạo một nhân viên mới. Tôi thực sự không thể nói chuyện với cô ấy bởi tôi đang quay sang một bên để che giấu việc bị chảy nước mũi. Tôi đã rời đi vài lần để bí mật xì mũi và quay trở lại văn phòng điều phối để tiếp tục đào tạo. Tôi cố gắng che giấu việc chảy nước mũi, nhưng nó thật khó kiểm soát. Tất cả những gì tôi có thể nghĩ đó là trở về nhà để luyện công và quay trở lại công việc sớm nhất có thể.

Tôi cầu xin Sư phụ giúp đỡ và sau đó tôi nhớ ra rằng có một phòng cầu nguyện/thiền định bên trong toà nhà. Tôi nói với nhân viên được đào tạo rằng tôi sẽ quay trở lại sớm. Tôi đã ngồi thiền định một giờ đồng hồ trong phòng cầu nguyện/thiền định và nước mũi tôi đã lập tức ngưng chảy và tôi đã trở lại văn phòng điều phối và cảm thấy rất tuyệt với năng lượng mới và không còn một tiếng khụt khịt hay hắt hơi nào trong suốt phần thời gian còn lại của ngày hôm đó. Tôi thực sự cảm ơn chứng dị ứng theo mùa của tôi bởi nó đã giúp tôi trở nên tinh tấn hơn trong việc luyện công.

Sự cảm ân vô hạn đối với Sư phụ

Tôi đã không biết rằng thời hạn 30 ngày thử luyện Pháp Luân Đại Pháp đã tiếp tục trong ba năm nay. Tôi đã hoàn toàn hồi phục chứng PTSD và hoàn toàn tự tin và không còn hoang tưởng nữa, sinh mệnh được cứu thoát khỏi đại dịch lần này, hiểu ra điều gì đang diễn ra trên thế gian và tại sao ngay tại thời điểm chưa từng có tiền lệ này lại có nhiều tầng lớp không sợ dịch bệnh xâm nhiễm, và còn rất nhiều điều hơn những gì tôi có thể giải thích.

Sự kính ngưỡng, cảm ân, và lòng tôn kính vô hạn của tôi đối với Sư phụ là không cách nào diễn tả được bằng lời. Không có ngôn ngữ nào biểu đạt được. Sư phụ đang chăm sóc cho mỗi người chúng ta và triển hiện cho chúng ta thấy Đại Đạo và thời thời khắc khắc chỉ dẫn chúng ta, ngay cả những sự việc nhỏ bé, thể hiện sự từ bi hồng đại của Ngài. Niềm vinh hạnh được làm một đệ tử Đại Pháp trong thời kỳ Chính Pháp, trở thành một sứ giả cứu độ chúng sinh trong kỷ nguyên này là không thể diễn tả thành lời.

Tôi sẽ nỗ lực hết sức làm tốt ba việc và sống theo tiêu chuẩn của một học viên Pháp Luân Đại Pháp để biểu đạt sự tôn kính và cảm ân của mình đối với Sư phụ.

Con xin tạ ơn Sư phụ! Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/18/406311.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/25/185209.html

Đăng ngày 16-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share