Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-05-2020] Tôi hơn 50 tuổi. Năm 1997, tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và từ đó đã được thụ ích về cả sức khỏe lẫn tinh thần.

Sau khi cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Giang Trạch Dân phát động cuộc bức hại tàn bạo đối với Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1999, trường học đã đuổi việc tôi cùng bốn giáo viên khác vì từ chối từ bỏ đức tin của mình. Một trong những giáo viên đó đã cùng tôi tiếp tục làm việc tại một nhà máy gỗ xẻ để kiếm sống.

Tôi hành xử theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp và được chủ nhà máy tin tưởng. Sau đó, chúng tôi đã chuyển tới một nhà máy khác làm việc. Cả người chủ cũ và hiện tại đều thấy Pháp Luân Đại Pháp không giống như những gì mà ĐCSTQ tuyên truyền, và họ bắt đầu ủng hộ Đại Pháp cũng như các học viên. Nhiều đồng nghiệp của chúng tôi còn bắt đầu công nhận các nguyên lý Đại Pháp sau khi chứng kiến cách chúng tôi hành xử.

Sự ủng hộ của chủ nhà máy

Chủ nhà máy mua gỗ rồi cắt thành các tấm ván khổ 2.6×1.3m. Công việc của chúng tôi là trám tất cả các lỗ trên tấm ván. Chúng tôi được trả lương sản phẩm. Để kiếm thêm tiền và tiết kiệm thời gian, những công nhân khác sẽ đập vỡ những tấm ván lớn hơn mà chất lượng kém hơn thành những mẩu nhỏ, rồi dùng chúng để trám lỗ. Khi chúng tôi được yêu cầu tìm kiếm vật liệu để trám lỗ, những công nhân này đã đi đường tắt như thế để làm được nhiều tấm ván hơn và kiếm thêm tiền.

Đồng tu của tôi và tôi không làm vậy bởi chúng tôi tuân theo các lời dạy của Đại Pháp trong mọi việc chúng tôi làm. Sư phụ giảng cho chúng ta:

“Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ Tư, Chuyển Pháp Luân)

Chúng tôi đã đặt lợi ích của nhà máy lên hàng đầu và cẩn thận kiểm tra các tấm ván của mình để đảm bảo không còn sót lại lỗ nào. Chúng tôi cũng không bao giờ cắt bất kỳ tấm ván lớn nào để dùng làm vật liệu trám. Người chủ nhận thấy việc này và rất ấn tượng với chất lượng công việc của chúng tôi. Bà bắt đầu mang tới cho chúng tôi vật liệu trám để dùng và giúp chúng tôi tiết kiệm thời gian. Dần dần bà biết chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà ủng hộ chúng tôi và còn giúp đỡ chúng tôi rất nhiều.

Dưới đây là những câu chuyện về người chủ của chúng tôi.

Tiền thưởng

Một hôm, chúng tôi phát hiện người chủ ngày hôm đó đưa chúng tôi dư 90 tệ nên ngày hôm sau chúng tôi đã tới chỗ bà và nói bà đã đưa thừa tiền cho chúng tôi. Bà nói không phải nhầm mà là tiền thưởng vì chúng tôi làm việc rất tốt.

Bệnh viêm khớp dạng thấp được chữa khỏi

Một hôm, người chủ bị liên lụy khi mua một cây gỗ ăn trộm. Bà bị giam và phải ngủ trên sàn xi măng. Bà bị viêm khớp dạng thấp và lo cơn đau lưng đau khớp sẽ tái phát. Trong phòng giam của bà có các học viên Pháp Luân Đại Pháp (bị bắt giữ chỉ vì đức tin của họ). Họ khuyên bà niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Bà không chỉ hết đau mà chứng viêm khớp dạng thấp cũng biến mất. Bà quá đỗi vui mừng và kể với chúng tôi về trải nghiệm của bà. Ai nấy trong nhà máy đều khâm phục uy lực chữa bệnh của Pháp Luân Đại Pháp.

Được tin tưởng

Khi nhu cầu giảm, nhà máy buộc phải cho nhiều công nhân nghỉ việc và chỉ giữ lại tôi và đồng tu của tôi. Chủ nhà máy tin tưởng chúng tôi tới mức bà để chúng tôi tự quán xuyến mọi việc, kể cả đếm hàng và đóng gói. Bà chi trả bất kỳ những gì mà chúng tôi đề nghị. Bà tin tưởng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt và đáng tin cậy.

Bảo vệ học viên

Sau bốn năm làm việc ở đó, người đồng tu và tôi lại chuyển sang một công ty khác. Cảnh sát địa phương cho rằng chúng tôi vẫn đang làm việc ở nhà máy đầu tiên và đã tới đó bắt giữ chúng tôi. Người chủ cũ đã thông báo cho chúng tôi kịp lúc và giúp chúng tôi tránh bị bức hại.

Người chủ hiện tại và trước đây đã biết được bản chất tà ác của ĐCSTQ và đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Đồng nghiệp muốn tìm hiểu thêm về Đại Pháp

Khi bắt đầu làm việc ở chỗ mới, chúng tôi nhận ra mọi người ở đó đều tranh làm loại gỗ tốt vì các vật liệu kém chất lượng phải mất nhiều thời gian hơn để xử lý, vì thế mà ảnh hưởng tới thu nhập tính theo sản phẩm.

Là các học viên, chúng tôi chiểu theo lời dạy của Sư phụ và không bao giờ giành gỗ chất lượng cao với các công nhân khác. Sư phụ giảng:

“Từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã”. (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Sau một thời gian, các công nhân để ý phong thái bình hòa và cách làm việc thân thiện của chúng tôi. Họ tiếp cận chúng tôi và muốn tìm hiểu thêm về Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi nói với họ về các nguyên lý của Đại Pháp và cách để trở thành người tốt, và làm sao nghĩ cho người khác. Chúng tôi khuyên họ hễ gặp nguy hiểm thì hãy niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”.

Họ đều thụ ích nhờ niệm chín chữ vàng: Tiểu Na không còn thấy sợ khi đi bộ một mình trong đêm, và Tiểu Phương, một người vị thành niên đã bị mẹ kế ngược đãi, không còn cảm thấy rụt rè, sợ sệt nữa. Môi trường làm việc trở nên hòa ái. Hàng ngày, chúng tôi đều vui cười và hát cùng nhau. Họ đã tới nhà của tôi và xem các video về Pháp Luân Đại Pháp và thoái ĐCSTQ. Hai người họ đã bắt đầu đọc sách Đại Pháp.

“Tôi rất ấn tượng, tôi chưa từng thấy việc nào thế này!”

Cái giếng nhà tôi đã dùng nhiều năm đột nhiên khô cạn. Chúng tôi quyết định đào một cái giếng sâu hơn để sau này dùng. Khi chồng của một học viên biết việc, ông bảo chúng tôi rằng ông sẽ giúp và giảm thiểu chi phí. Ông biết tôi đã mất công việc ổn định do cuộc bức hại và tôi còn đứa con cần nuôi dưỡng. Ông đề nghị dùng phần sắt còn dư để làm máy bơm tay giá 30 nhân dân tệ và nói ông sẽ giúp tìm một người chuyên nghiệp đào giếng cho tôi. Tôi cứ tưởng tổng chi phí chỉ hết có 30 nhân dân tệ.

Đến ngày đào giếng, bốn đồng tu và hai người nhà của họ đã tới giúp. Sau khi tính toán, chúng tôi mới biết tổng chi phí lên đến 200 nhân dân tệ.

Sau khi thảo luận, một học viên nói anh ấy có thể mua máy bơm nước, một người khác mua ống nước và dây điện và người thứ ba muốn làm một cái nắp giếng. Người phụ trách đội đào giếng hết sức ấn tượng và nói: “Trước tới nay tôi chưa từng thấy việc nào thế này. Học viên Pháp Luân Đại Pháp các vị đều sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau! Pháp Luân Đại Pháp hảo. Tôi có thể bớt cho các vị 50 nhân dân tệ.”

Ngày hôm sau, khi đi làm về, tôi nhận thấy cái giếng đã được làm xong. Ai đó đã trồng một số loại rau củ quả cho tôi và tưới nước chúng. Sau đó, tôi biết hai đồng tu đã giúp tôi làm việc này.

Sự vĩ đại của Đại Pháp dùng từ ngữ nào cũng không thể diễn tả được. Tôi quá may mắn và tôi biết ơn khi được Phật quang soi sáng cho mình. Tôi thành thật hy vọng rằng nhiều người hơn có thể cảm nhận vẻ đẹp của Đại Pháp và không bỏ lỡ cơ duyên vĩnh hằng này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/10/405081.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/12/184570.html

Đăng ngày 15-05-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share