Bài viết của một phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 26-01-2020] Theo sau Đạo luật Magnitsky toàn cầu được Hoa Kỳ thông qua tháng 12 năm 2016, trang web Minh Huệ đã đăng một thông báo vào ngày 31 tháng 5 năm 2019 để thu thập danh tính của những người đã tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công. Cả hai văn bản này đều phục vụ cho mục đích ngăn chặn người ta tham gia vào cuộc bức hại. Dưới đây là ba ví dụ được chia sẻ bởi các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc.

Những thay đổi trong nhà tù và tòa án

Sau khi Minh Huệ đăng thông báo, học viên Pháp Luân Công ở khu vực chúng tôi đã gặp mặt để chia sẻ nhận thức của mình về việc này. Vì không phải tất cả các học viên đều có thể đột phá phong tỏa Internet của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) để truy cập vào trang web Minh Huệ, nên tôi đã thu thập các bài chia sẻ theo chủ đề, và các học viên khác đã in chúng ra để mọi người đọc.

Sau đó, chúng tôi đã phân phát thông báo của Minh Huệ cho người dân và đệ trình thông tin về những người tham gia vào cuộc bức hại lên trang web Minh Huệ.

Tháng 9 năm ngoái, chúng tôi biết rằng các học viên Pháp Luân Công trong tù đã bị bức hại ít hơn so với thời gian trước. Các tù nhân được chỉ định theo dõi các học viên đã ngừng đánh đập họ. Chính quyền thậm chí còn xử phạt những tù nhân ép các học viên uống nước tiểu của họ.

Một số tòa án cũng hủy bỏ các phiên tòa xét xử các học viên Pháp Luân Công.

Cảnh sát ngừng sách nhiễu tôi

Năm ngoái, gia đình tôi chuyển đến một căn hộ mới. Một cảnh sát ở khu tôi từng sống đã gọi điện cho tôi vào tháng 9 năm ngoái và hỏi tôi đang ở đâu. Tôi đã đưa cho ông ta địa chỉ mới của tôi để tôi có thể gặp mặt trực tiếp và nói chuyện với ông.

Sau đó, ông ta và một vài cảnh sát đã đến nhà tôi, họ chỉ nói với tôi những chuyện không quan trọng. Họ bảo tôi hãy đi đăng ký chỗ ở hiện tại với văn phòng quản lý cộng đồng địa phương, thậm chí họ còn đề nghị để họ đăng ký cho tôi.

“Nếu cứ vài ngày văn phòng đó lại gọi điện và quấy rối tôi, thì tôi sẽ gọi cho các ông. Tôi có số điện thoại của các ông rồi.” Tôi cảnh báo họ.

Họ hứa điều đó sẽ không xảy ra. Vài năm nữa họ sẽ về hưu và sẽ đi du lịch nước ngoài. Tôi nói với họ rằng một số quốc gia đã tuyên bố sẽ từ chối cấp visa cho những quan chức và cảnh sát tham gia bức hại các học viên Pháp Luân Công và thậm chí còn đóng băng tài sản của họ ở nước ngoài.

Hóa ra họ đã biết điều đó. “Không những cá nhân đó không thể đi nước ngoài, mà con cái của họ cũng không được phép đi. Chúng tôi không thể hủy hoại cuộc sống của con cái mình.”

Bốn tháng trôi qua, văn phòng quản lý cộng đồng đã không sách nhiễu tôi dù chỉ là một lần.

Cảnh sát biết về Đạo luật Magnitsky toàn cầu

Khi tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho các nhân viên ở đồn cảnh sát địa phương của chúng tôi, tôi phát hiện rằng họ rất quan tâm đến Đạo luật Magnitsky toàn cầu. Hầu như ai cũng thảo luận về đạo luật này.

Một nhân viên của Cục An ninh Quốc gia ở tỉnh Sơn Đông đã rất lo lắng. Ông ta nghe nói rằng con cái của một số người đã bị từ chối cấp thị thực xuất nhập cảnh bởi cha mẹ họ đã tham gia vào cuộc bức hại Pháp Luân Công. Mặc dù ông ta không tham gia vào cuộc bức hại, nhưng lo rằng nghề nghiệp của mình có thể gây ảnh hưởng không tốt đến kế hoạch du học của con cái sau này. Ông ta đã cùng con đến Lãnh sự quán Hoa Kỳ để xin visa và chỉ khi visa được cấp mới yên tâm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/26/399634.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/3/1/183462.html

Đăng ngày 04-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share