Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-11-2019] Khi mẹ và chị gái tôi bị buộc phải sống xa nhà để tránh bị bắt giữ hoặc sách nhiễu vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh họ tôi đã che chở và giúp đỡ để họ có được một nơi cư ngụ.

Anh họ của tôi, người anh thứ hai đã chăm sóc mẹ và chị gái tôi như thể mẹ và chị gái ruột của anh. Vợ và con trai của anh cũng vậy, họ biết chân tướng rằng Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào và về sự tàn khốc của cuộc đàn áp.

Nhiều điều đã xảy ra trong 20 năm qua kể từ khi cuộc đàn áp bắt đầu vào năm 1999. Anh họ của tôi vẫn ủng hộ và nhận được phúc báo vì đã minh bạch được chân tướng về Pháp Luân Công.

Chăm sóc mẹ tôi khi chị tôi bị giam giữ

Chị tôi đã bị bắt vào trại lao động cưỡng bức vì đức tin của mình trong hai năm. Lúc đó, mẹ tôi đã ngoài 70 tuổi và bà không chỉ sống một mình mà còn phải một mình đến trại lao động cưỡng bức để thăm nuôi chị tôi.

Sau khi anh họ biết về tình hình của mẹ , anh ấy đã gọi điện cho mẹ tôi và thường đi tàu đến thăm bà. Anh ấy đã giúp giải quyết gần như tất cả các vấn đề hàng ngày của bà ở nhà và dù chị gái tôi sống với mẹ nhưng hàng tháng anh ấy vẫn đến thăm bà.

Vài năm sau khi mẹ tôi đã ngoài 80 tuổi, chị tôi lại bị bắt và bị kết án tù. Bởi vì sống ở xa, tôi chỉ có thể đến thăm mẹ tôi mỗi năm một lần. Nhưng anh họ tôi vẫn thường xuyên đến thăm mẹ.

Khi thị lực của bà bắt đầu giảm và trí nhớ bà trở nên kém hơn, anh họ tôi đã in những lời nhắc nhở bằng phông chữ kích thước lớn và dán chúng xung quanh nhà để nhắc cho mẹ tôi khỏi quên, ví dụ như “Hãy nhớ lấy chìa khóa trước khi rời khỏi nhà.” v.v..

Trước khi bị kết án, chị tôi đã ra tòa bốn lần. Mỗi lần, anh họ tôi, cả gia đình tôi đều đến để hỗ trợ chị.

Đồng hành cùng mẹ giải cứu tôi

Mẹ và chị tôi sống ở phía Đông Bắc Trung Quốc, còn tôi sống ở phía nam.

Khi tôi cũng bị bắt vì vạch trần cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), anh họ tôi đã đưa người mẹ 85 tuổi của tôi qua lại nhiều lần giữa nhà anh và trại giam nơi tôi bị giam giữ. Anh dũng cảm đối đầu với cảnh sát vì đã tra tấn tôi.

Khi thấy tôi xuất hiện trước tòa trong trạng thái bị xiềng xích, anh tức giận và phản đối tòa án: “Em tôi đã phạm tội gì mà phải đeo xiềng xích?”

Anh họ tôi đã giúp đỡ không chỉ gia đình tôi mà còn giúp đỡ các học viên Pháp Luân Đại Pháp khác. Một lần anh thấy có người đang chuẩn bị tố cáo một học viên Pháp Luân Công với cảnh sát, anh đã ngăn người kia lại và gọi xe taxi tới trở người học viên đi.

Với sự giúp đỡ của anh, người học viên đó đã trở về nhà an toàn. Con rể của bà sau đó đã tìm đến nhà và tặng quà để cảm ơn anh tôi.

Anh họ của tôi thường nói chuyện với các đồng nghiệp của anh về Pháp Luân Đại Pháp và kêu gọi họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc và các tổ chức liên đới của nó.

Cả gia đình được phúc báo

Mẹ tôi thường nói rằng anh họ của tôi phải có mối liên hệ đặc biệt với gia đình chúng tôi. Cả gia đình anh luôn đối xử tốt với chúng tôi.

Vì có một trái tim nhân hậu hay giúp đỡ người khác nên anh và cả gia đình đã nhận được phúc báo. Trước đây, anh họ tôi là người có sức khỏe kém nhất trong số các anh chị em, nhưng bây giờ anh ấy là người khỏe mạnh nhất. Mặc dù đã ngoài 60 tuổi nhưng anh vẫn làm việc như một thanh niên trẻ tràn đầy năng lượng.

Con trai anh đã tốt nghiệp một trường kỹ thuật, và mặc dù rất hiếm sinh viên ở trường của cháu có được việc làm ngay sau khi tốt nghiệp, nhưng trong khóa học đó, toàn bộ sinh viên trong lớp học của cháu đã được tuyển dụng vào một doanh nghiệp nhà nước lớn, và bản thân cháu đã trở thành nhân viên chính thức. Một vị trí công việc tốt như vậy chưa từng xảy ra trước đây và cả về sau này cũng vậy.

Điều kiện sống của anh họ của tôi cũng được cải thiện. Ban đầu anh sống trong một tòa nhà cũ kỹ dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Vài năm trước, anh đã tìm thấy và mua được một căn hộ sáng sủa, rộng rãi trong một tòa nhà mới có giá thấp hơn giá trị thị trường.

Vợ anh họ của tôi rất thông minh, dễ chịu và tốt bụng, đặc biệt là với người cao tuổi. Bây giờ chị ấy đang giúp chăm sóc cháu trai và tận hưởng một cuộc sống an nhàn.

Vài ngày trước, tôi quay lại vùng Đông Bắc Trung Quốc để gặp mẹ tôi. Anh họ quan tâm đến sự an toàn của tôi và liên tục nhắc với mẹ tôi gọi cho anh ấy khi tôi đến. Đó là ba giờ sáng khi tôi đến và anh họ tôi vẫn đang đợi cuộc gọi của bà.

Đó là anh họ tôi. Tôi thật sự rất tôn trọng và biết ơn anh ấy rất nhiều.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/11/28/390543.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/2/181859.html

Đăng ngày 16-03-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share