Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-10-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2016. Trước đó, tôi đã từng có rất nhiều sở thích xấu như: hút thuốc, uống rượu và say mê vào các trò chơi trên mạng Internet. Dưới đây, tôi xin được chia sẻ về hành trình tu luyện của bản thân và những trải nghiệm của mình trong việc giúp đỡ các đồng tu trẻ tu luyện tinh tấn hơn thông qua việc cùng nhau học Pháp.
Quá trình bước vào con đường tu luyện Đại Pháp
Lần đầu tiên tôi biết đến Đại Pháp là từ mẹ vợ của tôi, nhưng lúc đó tôi thật sự không hiểu rốt cuộc Đại Pháp là gì? Hai năm trước, vợ tôi đã bắt đầu tu luyện và cô ấy thường hay kể với tôi về những điều mỹ hảo và sự thần kỳ của Đại Pháp. Mặc dù khi đó tôi chưa từng đọc sách nhưng tôi tin vào những điều mà cô ấy nói.
Không biết từ khi nào, khắp cơ thể tôi xuất hiện những nốt mụn đỏ li ti. Ban đầu, chỉ có một vài chỗ phát ngứa nhưng sau đó tôi bắt đầu thấy ngứa khắp người. Vợ tôi nói rằng đó là hảo sự bởi vì Sư phụ đang loại bỏ nghiệp lực giúp tôi. Tôi cảm thấy rất hưng phấn khi được Sư phụ giúp đỡ, mặc dù khi đó tôi vẫn chưa bước vào tu luyện.
Sau khi nghe vợ tôi nói về những ảnh hưởng tiêu cực của việc chơi trò chơi điện tử, tần suất chơi của tôi đã ít đi; nhưng tôi vẫn chưa thể từ bỏ được cơn nghiện này. Một hôm, khi tôi đang chơi điện tử thì vợ tôi nói: “Sư phụ đã tiêu trừ nghiệp lực giúp anh, vậy mà anh vẫn còn tiếp tục chơi những loại trò chơi đó. Anh hãy dừng lại đi!”
Tôi đã không trả lời cô ấy, nhưng trong tâm tôi nghĩ: “Sang năm mới, mình sẽ đọc các cuốn sách Đại Pháp”. Một vài ngày sau, có hai học viên đến nhà chia sẻ cùng với vợ tôi. Một trong số họ sau đó đã gợi ý tôi nên học Pháp, khi thấy bản thân mình đã sẵn sàng tôi liền đồng ý với học viên đó. Ngày hôm sau, tôi bắt đầu học Pháp. Khi đó, không có một từ ngữ nào có thể diễn tả được cảm xúc của tôi. Cuối cùng, tôi đã hiểu ra mục đích chân chính của đời người.
Học cách loại bỏ các chấp trước
Tình trạng ngứa ngáy đã trở nên tồi tệ hơn và khiến tôi nhiều lần thức giấc vào lúc nửa đêm. Tôi gãi khắp người cho đến khi nó chảy máu. Tôi cảm thấy rất khó chịu và bực bội trong sự đau đớn và ngứa ngáy. Sau đó, tôi đã cùng với vợ đọc một bài giảng Pháp của Sư phụ ở hải ngoại. Tôi ngộ ra rằng, quá trình Sư phụ đẩy nghiệp lực ra khỏi thân tôi sẽ nhanh hơn bởi vì tôi đắc Pháp khá muộn.
Sau đó, bất cứ khi nào tôi cảm thấy ngứa ngáy tôi sẽ thức dậy và luyện các bài công pháp. Tôi biết Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho tôi. Cùng với việc buông bỏ tâm thiếu kiên nhẫn và khó chịu, những nốt mụn nhọt và tình trạng ngứa ngáy đã biến mất sau 2 tháng. Tôi cảm thấy rất vô cùng biết ơn Sư phụ và không biết làm thế nào để báo đáp lại công ơn của Ngài.
Giảng chân tướng cho bố tôi
Bố tôi là một người đàn ông mạnh mẽ và là thành viên của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Ông tin vào những lời tuyên truyền dối trá của ĐCSTQ về Pháp Luân Đại Pháp. Khi ông biết vợ tôi tu luyện, ông nói rằng ông sẽ từ mặt tôi nếu tôi cũng trở thành một học viên.
Khi tôi bắt đầu bước vào tu luyện, vì tâm sợ hãi nên tôi đã không dám nói với ông ấy về việc này. Thông qua quá trình không ngừng học Pháp, tôi ngộ ra người tu luyện là khác với người thường. Đồng thời, tôi cũng hiểu ra được trách nhiệm và sứ mệnh của đệ tử Đại Pháp.
Sau khi đắc Pháp, tôi đã thay đổi rất nhiều. Tôi đã có thể bỏ hút thuốc mặc dù tôi đã hút thuốc trong suốt 20 năm qua. Tâm tôi dần dần trở nên ôn hoà và thiện lương hơn. Bố tôi đã chú ý đến những thay đổi này của tôi và ông biết rằng tôi đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp.
Khi tôi đưa con trai đến nhà thăm bố mẹ, ông nói: “Con không thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp”, nghe thấy vậy tôi chỉ biết gật đầu và không nói gì. Khi trở về nhà, cứ nghĩ đến chuyện này là tôi lại cảm thấy vô cùng khó chịu. Sư phụ đã làm rất nhiều điều cho tôi, Ngài đã vì tôi mà gánh chịu biết bao tội khổ. Tôi đã khóc và tự hỏi bản thân mình: “Mình có xứng đáng là một đệ tử Đại Pháp hay không? Mình có còn là đệ tử của Sư phụ không? Chỉ vì một chút áp lực đã khiến mình không dám thừa nhận bản thân là đệ tử Đại Pháp, không dám nói mình đã bắt đầu bước vào tu luyện!”
Tôi vực dậy lại chính niệm của bản thân và quyết định nói với bố tôi là tôi đã tu luyện Đại Pháp và đã trở thành một học viên chân chính. Tôi lại đưa con trai đến nhà bố mẹ tôi một lần nữa. Ngay sau khi tôi ngồi xuống, ông ấy đã hỏi có phải tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp? Tôi kiên định trả lời rằng: “Vâng! Đúng là như vậy!” Ông ấy bắt đầu nổi giận và hét lên với tôi. Tôi không động tâm và liên tục phát chính niệm thanh trừ những tà ác ở không gian khác đang thao túng ông ấy. Đồng thời, tôi cũng xin Sư phụ gia trì giúp.
Sau khi bố tôi ngừng la hét, tôi nhẹ nhàng nói với ông ấy chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại. Ông ấy dường như đã chấp nhận chân tướng. Mặc dù ông ấy đã bị ĐCSTQ đầu độc rất nặng, nhưng tôi tin rằng vào một ngày không xa, ông ấy sẽ minh bạch được chân tướng.
Đề cao bản thân trong quá trình giúp đỡ người khác
Vào mùa xuân năm 2017, tôi đã gặp một số đồng tu trẻ tuổi. Trong số đó có một học viên đã không học Pháp trong nhiều năm. Một ngày nọ, vợ tôi và tôi đã mời cô ấy đến nhà; trước đó chúng tôi đã cùng nhau phát chính niệm vào mỗi tối để thanh trừ những nhân tố tà ác đang can nhiễu đến việc học Pháp của cô ấy.
Vợ tôi đã chân thành chia sẻ với cô ấy và biết được cô ấy vẫn còn nhớ những lời giảng Pháp của Sư phụ. Trước khi rời đi, cô ấy đã hứa sẽ đọc lại cuốn “Chuyển Pháp Luân” và tham gia vào nhóm học Pháp. Tôi và vợ rất vui mừng vì điều này, chúng tôi hiểu rằng là Sư phụ đã an bài để chúng tôi có cơ hội giúp đỡ lẫn nhau.
Sau đó, trước mỗi buổi học Pháp nhóm tôi đều đưa đón ba học viên trẻ đến học. Mặc dù, mỗi buổi học Pháp chỉ kéo dài trong vòng 50 phút, nhưng tôi cảm thấy đây là trách nhiệm và sứ mệnh của mình. Tôi không bận tâm đến việc phải chạy xe trong một khoảng thời gian dài, miễn là có thể giúp các đồng tu trẻ đó tu luyện tinh tấn.
Việc tham gia vào buổi học Pháp nhóm đã giúp chúng tôi có thêm nhiều cải thiện. Tôi nhận ra rằng việc hai vợ chồng tôi giúp đỡ đồng tu cũng chính là tự giúp đỡ chính bản thân mình. Những cải thiện của các đồng tu trẻ chũng chính là nguồn động lực giúp chúng tôi chăm chỉ hơn.
Có rất nhiều đồng tu trẻ đã quay trở lại tu luyện, một trong số họ đã đồng ý đến nhà tôi học Pháp. Buổi tối đầu tiên, đúng như đã hẹn trước tôi đứng ở dưới nhà để đợi đồng tu ấy. Mặc dù đã đến giờ mà vẫn không thấy người học viên này nhưng tôi vẫn đứng đợi và nghĩ rằng cậu ấy có thể bị kẹt xe. Sau 30 phút chờ đợi, tôi đã gọi cho cậu ấy; cậu ấy nói mình đang đi công tác và không thể báo lại cho tôi vì không có số điện thoại của tôi.
Sau đó, chúng tôi sắp xếp sẽ gặp nhau vào một thời điểm khác. Đến ngày đó, tôi lại đứng dưới tầng đợi nhưng cậu ấy vẫn không xuất hiện. Tôi đã gọi cho cậu ấy và cậu ấy xin lỗi tôi vì đã quên mất lịch hẹn. Tôi nhận ra đây là can nhiễu và hy vọng rằng cậu ấy có thể nhanh chóng đến nhà tôi học Pháp nhóm. Tôi phát chính niệm thanh trừ những tà ác ở không gian khác đang can nhiễu đến việc này.
Sau khi cố gắng đến lần thứ ba, cậu ấy cuối cùng đã có thể đến được nhà tôi. Cậu ấy đã đến rất đúng giờ và đã minh bạch ra rất nhiều Pháp lý. Cậu ấy cũng nói rằng mình đang rất cần có một môi trường như vậy để tu luyện. Tôi biết rằng tất cả những điều này đều là Sư phụ an bài giúp.
Tôi rất biết ơn sự bảo hộ từ bi và công ơn cứu độ của Sư phụ. Sau này, tôi sẽ tiếp tục cố gắng thực tu hơn nữa, làm tốt ba việc, viên mãn theo Sư phụ trở về nhà!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/10/31/395019.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/30/183005.html
Đăng ngày 02-04-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.