Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 19-08-2019] Tôi rất may mắn được biết đến Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) không lâu trước khi cuộc bức hại bắt đầu vào tháng 7 năm1999. Tuy nhiên, lúc đó tôi còn trẻ, và cũng như những thanh niên cùng độ tuổi trong xã hội người thường, tôi bất cần đời, chỉ hứng thú với chuyện hẹn hò, thậm chí có khi đi cả đêm không về. Mặc dù biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, cơ duyên nghìn năm mới gặp, nhưng lại cảm thấy Đại Pháp yêu cầu quá nghiêm khắc, không thực hiện nổi, cho nên đã không chính thức bước vào tu luyện, cho tới mấy tháng sau khi cuộc đàn áp bắt đầu.

Nhìn thấy trên TV ngập tràn những thông tin sai lệch về Đại Pháp, phô thiên cái địa, tâm tôi đau nhói. Tôi đã chứng kiến nhiều người có những cải biến tích cực sau khi tu luyện Đại Pháp. Tôi cũng đã đọc sách Chuyển Pháp Luân, trong sách rõ ràng chỉ ra:

“đối với người luyện công mà nói, yêu cầu của chúng tôi rất nghiêm khắc: người luyện công không được sát sinh.” (Bài giảng thứ bảy – Chuyển Pháp Luân)

Trước khi mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mỗi dịp lễ tết bà thường giết gà giết vịt, làm thịt cá. Nhưng bà đã ngừng sát sinh sau khi tu luyện Đại Pháp. Tôi cũng nhận thấy dần dần mẹ tôi không còn cãi nhau với bố tôi nữa. Bà nói với tôi rằng Đại Pháp yêu cầu các học viên:

“đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu” (Bài giảng thứ chín – Chuyển Pháp Luân)

Mẹ tôi nhận ra không nên cãi vã với bố tôi. Tôi rất ngạc nhiên và vui mừng, vì họ đã cãi nhau suốt 20 năm qua, là một đôi oan gia. Gia đình và bạn bè cố gắng khuyên can cũng không có tác dụng. Nhưng tất cả đã thay đổi từ khi mẹ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, gia đình tôi trở nên hoà thuận. Đó là thời gian gia đình tôi hạnh phúc nhất, và chúng tôi vô cùng biết ơn Đại Pháp.

Chuyển biến trở thành người tốt

Tôi cũng biết một học viên là một thanh niên trẻ, anh ấy sửa chữa đồ điện tử miễn phí cho mọi người, sửa xong còn tự mình mang đến tận trước cửa nhà cho người ta. Anh ấy rất lịch sự khiêm tốn, hàng xóm chúng tôi ai cũng khen ngợi.

Một người khác, trước đây từng thuộc nhóm côn đồ, cả ngày không làm việc đàng hoàng, chỉ đánh nhau ẩu đả, kết quả cũng thường xuyên bị bắt giam. Nhưng sau khi tu luyện Đại Pháp, anh ấy đã thay đổi hoàn toàn. Anh ấy đã tìm một công việc phổ thông và trở thành một người trung thực và đáng tin cậy. Ngay cả ngoại hình của anh ấy cũng thay đổi. Cả dáng vẻ hung tợn cũng không còn, diện mạo trở nên hiền lành. Anh ấy nói với những anh em trước đây: “Bây giờ tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi phải là một người tốt. Những việc như trước kia tôi không thể làm.”

Có quá nhiều ví dụ về những người đã cải biến sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ đều muốn trở thành người tốt hơn, và tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Tôi thật sự đã thấy những chuyển biến to lớn và sự đề cao tâm tính của họ sau khi tu luyện Đại Pháp. Tôi cảm thấy Đại Pháp thật tuyệt vời, đây thật sự là miền tịnh thổ tại nhân gian.

Rời khỏi nhà để tránh bị bức hại

Tuy nhiên, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã quyết tâm tiêu diệt môn tu luyện tốt đẹp này. Nhìn thấy những vu khống và dối trá trên truyền hình, tôi rất đau đớn. Tôi không thể chịu được những bất công mà Đại Pháp đang phải gánh chịu, và tôi muốn nói lên lời công bằng cho Đại Pháp.

Có lẽ bởi một niệm này, bên trong tôi cảm thấy có một lực lượng chân chính hỗ trợ, tôi hạ quyết tâm từ bỏ cuộc sống đáng xấu hổ hiện tại, chính thức bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi bắt đầu giảng chân tướng về cuộc bức hại, tôi đã bị đưa vào danh sách truy nã của tà ác. Tôi buộc phải rời khỏi nhà, nay đây mai đó. Nhưng dù cho gian nan khó khăn thế nào, tôi vẫn giữ trong tâm những lời giảng của Sư phụ, kiên định chống lại những cám dỗ của xã hội người thường.

Cuối cùng tôi cũng ổn định chỗ ở và kiếm được việc làm. Trong công việc, tôi cố gắng tuân thủ nghiêm khắc theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Ví như, khi bán đồ ăn, tôi luôn đặt bản thân vào hoàn cảnh của khách hàng và nhìn mọi việc từ cơ điểm của khách hàng. Tôi cũng cố gắng không phí phạm thứ gì, để tiết kiệm càng nhiều càng tốt cho người chủ công ty.

Đôi lúc có những sản phẩm đã quá hạn sử dụng và tôi không muốn bán chúng. Tôi nói với người chủ về chuyện này. Tôi chỉ ra những hậu quả tiêu cực nếu bán chúng, và đưa ra lời khuyên hợp lý cho anh ấy. Nhưng anh ấy không đồng tình. Tôi cảm thấy có chút bất lực và nghĩ: “Không có cách nào. Dù sao cũng không phải là mình muốn bán.” Tuy nhiên, sau khi tôi bán đồ quá hạn cho một khách quen, anh ấy không bao giờ quay lại nữa. Tôi biết tôi đã sai, tôi thật sự hối hận.

Là một đệ tử Đại Pháp, tôi không thể làm việc hại khách hàng. Trong tháng đó tôi đã quyết định dùng hơn 100 tệ tự mua hết những thực phẩm quá hạn. Tôi nghĩ: “Coi như quyên tiền làm một việc tốt”, trong tâm cũng thấy thản nhiên. Thế nhưng khi nhận lương tháng đó, tôi nhận ra mình không bị mất 100 tệ, không bị tổn thất. Thật là chuyện lạ! Tôi nhận ra đó chính là sự khích lệ của Sư phụ, nói cho tôi biết tôi đã làm điều đúng đắn.

Khi bị bắt lúc đang giảng chân tướng, tại đồn cảnh sát, tôi đã nói chuyện với cảnh sát về Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi nói cho họ biết về sự vĩ đại của Đại Pháp và những trải nghiệm của tôi tại nơi làm việc, tôi đã tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn ra sao. Họ rất cảm động và nói: “Cậu đúng là một người tốt!” Tôi nói với họ rằng Đại Pháp đã thay đổi con người tôi. Cảnh sát đã minh bạch, hơn nữa còn thả tôi đi.

Sư phụ đã giảng:

“Tôi còn muốn bảo chư vị, bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư, từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã, thế nên từ nay trở đi chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (Phật tính vô lậu – Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Công đã diễn ra 20 năm. Trên con đường giảng chân tướng và cứu độ chúng sinh, cho dù gặp mâu thuẫn hay bị đối xử bất công, tôi luôn ghi nhớ những gì Sư phụ giảng. Tôi sẽ tự hỏi mình: “Mình đã hoàn toàn chân thành muốn tốt cho người khác chưa? Có chỗ nào làm chưa tốt không? Sau này làm thế nào để thực hiện tốt hơn nữa?”

Tôi đã tu luyện Đại Pháp hơn 10 năm, và so với những học viên tinh tấn, tôi đã tụt lại phía sau khá xa. Đôi lúc cảm thấy tôi vẫn chưa đủ tinh tấn. Tôi vẫn còn những quan niệm người thường bất hảo, và những tâm chấp trước cần trừ bỏ. Tuy nhiên, Đại Pháp đã chỉ cho tôi con đường lên trời quang minh rực rỡ, và tôi sẽ cố gắng bước đi về phía ánh sáng. Tôi hy vọng tất cả mọi người đều liễu giải được Đại Pháp, và thêm nhiều chúng sinh được cứu độ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/19/真心为别人好-391654.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/2/179148.html

Đăng ngày 02-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share